Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng

Chương 82: Cướp bóc




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông chủ quán mỳ thấy có khách đến liền tiến lên cười hỏi: “Xin hỏi quý khách muốn ăn món gì?”

Người đàn ông kia trừng mắt nhìn ông chủ một cái rồi mắng: “Cút!” Vừa mắng xong gã liền chạy đi ra ngoài rồi vào một cái hẻm nhỏ bên cạnh
Chủ tiệm đột nhiên bị mắng nên rất buồn bực nói: “Cái gì vậy chứ?”

Các bạn học đều cảm thấy được chuyện này không thích hợp, tuy rằng hiện tại trời khá lạnh nhưng một người đàn ông cường tráng, đội mũ, đeo khẩu trang, áo khoác kéo đến tận trên cùng che hết nửa khuôn mặt nhưng phía dưới lại chỉ mặc một cái quần jean mỏng, thấy thế nào cũng không giống như là để giữ ấm mà như là phạm nhân gây án lại không muốn bị camera quay được trong mấy bộ phim tội phạm hay diễn vậy
Không thể không nói mọi người xem điện ảnh nhiều sẽ khiến cho sức tưởng tượng trở nên phong phú, bọn họ nghi hoặc nhìn Sở Từ chằm chằm, Sở Từ không giải thích gì mà chỉ cười cười móc điện thoại ra gọi cảnh sát
“Alo, là cảnh sát sao
Tiệm ‘Châu Báu Sinh Sôi’ có một đám tội phạm truy nã đang cướp bóc châu báu…”

Lúc đó chợt có một người đàn ông đi xe máy tới, trong tay gã xách theo một túi đồ vật, hai người kia nhanh chóng hội hợp rồi cùng nhau bước vào trong tiệm, người bán hàng ban nãy cười tiến lên chào đón: “Chào quý khách, xin hỏi quý khách muốn xem gì ạ?”

Cô vừa nói xong liền nhận thấy hai người này có chút kì lạ liền bất giác lui lại một bước, hai gã đàn ông lập tức móc ra một thứ, những người ở trong tiệm thấy vậy liền kêu to lên
Là súng
Hai gã cướp bóc dùng súng chỉ vào người bán hàng quát: “Đem vàng bỏ vào túi!” Nói xong liền ném túi qua
Người bán hàng bị dọa khóc, quỳ trên mặt đất bò ra phía sau quầy mở cửa, rưng rưng đem toàn bộ trang sức bỏ vào trong túi, vàng, phỉ thúy…

“Muốn vàng
Mẹ nó bố mày muốn vàng có nghe được không?”

“Dạ dạ dạ!” Người bán hàng khóc lóc đem vàng bỏ vào trong túi
Cái túi mà gã cướp lấy đến là một cái túi du lịch, một túi này mà chứa đầy vàng thì phải có hơn trăm vạn, người bán hàng đem tất cả vàng đều bỏ vào, quầy đã trống một nửa, bọn họ khóc lóc nhìn về phía cửa hy vọng cảnh sát có thể tới, nhưng mà làm sao có thế
Hễ đã có gan cướp bóc tiệm châu báu thì đám cướp này phải đều là kẻ có kinh nghiệm, rất ít khi không thành công, bọn họ thường sẽ điều nghiên địa hình thật lâu, biết chỗ này nơi nào không có camera, biết giờ làm việc và nghỉ ngơi của nhân viên cửa hàng, biết phải làm như thế nào mới có thể nhanh chóng đào thoát
Người bán hàng từ lúc bắt đầu làm việc đã từng xem qua rất nhiều video, đám cướp bóc châu báu này thường luôn thành công, bởi vì họ sẽ cầm đồ vật rồi dựa theo lộ tuyến đã chuẩn bị trước đó để chuồn mất trước khi cảnh sát đến
Người bán hàng tuyệt vọng, chỉ hy vọng đám tội phạm này sẽ không giết các cô
Túi nhanh chóng được nhét hơn nửa, ngoài cửa đã có người phát hiện cướp bóc, người đàn ông mặc đồ đen lạnh lùng nói: “Cường Tử, đi mau, cảnh sát sắp tới rồi!”

Người đàn ông tên là Cường Tử lập tức đi lên đoạt lấy túi du lịch, ai ngờ lúc này người nữ bán hàng kia lại cầm chặt lấy túi, tay không ngừng run rẩy
Cường Tử thấy thế liền quát: “Mẹ nó, mày có bỏ tay ra không
Tao bắn chết mày bây giờ!”

Người bán hàng sợ đến mức khóc ròng, lúc đó tiếng còi cảnh sát cũng truyền từ phía xa đến, hai người hoảng hốt, Cường Tử thấy người bán hàng vẫn không chịu buông tay liền lấy súng chỉa vào đầu cô, ánh mắt lộ ra tàn nhẫn
Ban đầu Sở Từ cũng không muốn nhúng tay quá mức vào việc này, nhưng thấy tình huống nguy hiểm như thế liền vội vàng đi vào cửa hàng châu báu, rút trâm cài xuống ném về phía tay của Cường Tử
Cây trâm đánh tới súng khiến cây súng văng ra xa mấy mét
Cường Tử muốn đi nhặt nhưng lại bị người đàn ông áo đen kia kéo lại, gã tức giận nói: “Mẹ nó không lo chạy nhanh đi
Lại không đi hai người chúng ta đừng ai nghĩ trốn!”

Nói xong gã đá một cái vào ngực người bán hàng, người bán hàng buông tay ra, hai người kia xách túi lên xe máy, chạy trốn trước khi cảnh sát tới
Người bán hàng vẫn luôn khóc, Sở Từ đi lên an ủi nói: “Sao ban nãy cô lại không chịu buông tay
Mạng sống của cô không quan trọng hơn tiền hay sao?”

Người bán hàng khóc ròng nói: “Tôi cũng muốn buông tay lắm chứ, nhưng mà do tôi sợ quá, tay cứ run mãi không chịu tôi khống chế, làm kiểu nào nó cũng không buông ra được
Tôi sợ nha!”

Sở Từ gật đầu, dù cho ai bị súng chỉa vào đều không thể giữ bình tĩnh được
Những người bán hàng khác vây lại, vài người ôm nhau khóc rống, cảnh sát lúc này cũng tới, dùng súng chỉa vào các cô, người quản lý lúc này mới đi ra khóc nói: “Bọn họ đã cướp đồ vật chạy thoát rồi.”

Cảnh sát nhanh chóng chỉ định phương án, một bộ phận người đuổi theo để bắt tội phạm, một bộ phận khác ở lại đây lấy lời khai
……………

Cảnh sát điều ra video theo dõi, phát hiện Sở Từ dùng một cây trâm đánh rớt súng, còn chưa kịp khiếp sợ đâu, lúc bọn họ gọi lại cho số điện thoại báo cảnh kia lại phát hiện đó là số của Sở Từ thì không có từ ngữ nào có thể biểu đạt được sự kinh ngạc trên mặt của họ
Cô bé này làm sao mà biết được
Cảnh sát Tần Bác Vũ đề phòng nhìn Sở Từ, một cây trâm đánh rớt súng gì đó, rất giống phim kiếm hiệp nha
Điều này khiến người ta khó mà tin được, càng khiến người thấy ớn là Sở Từ lại biết hai người này muốn gây án trước khi họ có hành động
Làm sao cô lại biết
Tuy rằng Sở Từ là người báo cảnh nhưng Tần Bác Vũ thân là cảnh sát lại không thể không hoài nghi có phải là Sở Từ đã sớm biết chuyện này sẽ xảy ra hay không
Chẳng lẽ cô bé này là đồng lõa với bọn cướp
Mọi điều suy đoán của hắn đều biểu hiện ở trên mặt, Sở Từ nhìn thấy sắc mặt hắn đổi tới đổi lui liền cười: “Anh đang nghĩ tôi có phải là đồng lõa của bọn cướp hay không đúng không
Làm sao mà tôi lại biết bọn họ là cướp
Làm sao lại báo cảnh?”

Tần Bác Vũ chỉ nhíu mày không nói gì
Sở Từ nhún vai nói tiếp: “Mặc kệ anh có tin hay không tôi đều phải nói, tôi có học qua đoán mệnh, biết bọn họ là cướp là bởi vì tướng mạo của họ nói cho tôi, hai người này đều có tướng mạo đại gian đại ác, nhìn qua không phải là mới phạm tội lần đầu
Cái trán của người đàn ông mặc đồ đen rất cao, lông mày lại dựng thẳng, ánh mắt lập lòe, đây là tướng mạo điển hình của bọn trộm cướp, đồng thời mi cốt của hắn cũng đột ra, khoảng cách với lông mi cũng rất nhỏ, tuy rằng hắn ta mang khẩu trang nhưng cũng có thể nhìn thấy xương gò má của hắn đột ra lợi hại, đây lại là tướng mạo điển hình của tội phạm giết người
Tôi đoán rằng hắn rất có thể đã từng giết người cướp của, tuy rằng tôi không thấy hết toàn mặt nhưng vẫn có thể khẳng định hắn đã từng phạm án hình sự rồi
Còn cái người gọi là Cường Tử kia, trên mặt hắn có tướng dâm tà, đôi mắt thon dài, mí trên sưng to, mi mắt dày nặng, lông mày loạn nhưng lại thưa thớt, lỗ tai thấp hơn người bình thường một ít, đây là tướng mạo điển hình của tội phạm cưỡng gian, hơn nữa trán hắn còn thấp, lông mày còn dựng về phía trước, lại kết hợp những đặc thù khác trên gương mặt hắn, chứng minh hắn cũng là tội phạm trộm cướp giống người đàn ông đồ đen, nhưng Cường Tử thiên về trộm cướp bằng bạo lực, các anh có thể hướng vào phương hướng này để truy tra.”

Nghe hết lời cô nói, nhóm cảnh sát đều chấn kinh rồi, ngay cả Tần Bác Vũ cũng ngốc lăng, mặc kệ lời cô nói có phải thật hay không nhưng chỉ dựa vào đoán mệnh là có thể đem mọi chuyện nói kĩ càng tỉ mỉ như vậy thì chỉ bằng khí thế cũng đã đủ trấn áp người khác rồi
Nhưng mà nếu đoán mệnh mà chuẩn thì còn cần cảnh sát làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Bác Vũ lấy lại tinh thần, ý thức được mình bị một cô bé còn trẻ trấn trụ lập tức hừ lạnh:

“Tuổi còn trẻ mà giả vờ làm Đại sư cái gì
Một cô bé học sinh mà không lo học hành cho giỏi.”

Sở Từ nghe vậy rất là buồn bực, đoán mệnh là không học giỏi được sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thời đại này làm sao mà mọi người lại có thành kiến với thầy bói dữ vậy
Thời hiện đại, việc điều tra phá án và trinh thám đều rất phát đạt, cảnh sát nhanh chóng đem tư liệu của nghi phạm truyền đến, mọi người đọc xong liền nhìn Sở Từ bằng biểu tình rất phức tạp
Tần Bác Vũ nhíu mày: “Làm sao vậy?”

Một người cảnh sát nói: “Ban nãy tôi dựa theo lời cô bé này nói đi tra xét một chút, cái kẻ tên Cường Tử thật đúng là đã từng phạm tội cường gian
Kẻ mặc áo đen rất có thể là đồng lõa đã cùng hắn phạm án qua, chúng tôi đi theo hướng này điều tra, lại điều tra ra ba năm trước Vân Tỉnh đã từng phát sinh án trộm cướp giết người, một căn biệt thự bị trộm, tổn thất 56 vạn tiền mặt, nữ chủ nhân và con của cô ấy lúc đó ở nhà nên bị người giết hại, từ thân hình đến xem thì kẻ đang bị truy nã tên Chu Vĩ Đông đó rất có thể là người đàn ông mặc đồ đen hôm nay.”

Tần Bác Vũ nghe vậy cũng hết sức khiếp sợ, sau đó chỉ liếc nhìn Sở Từ một cái rồi tiếp tục đi phá án
Sở Từ ra khỏi cửa hàng châu báu, các bạn học thấy thế đều vây lại đây, mọi người đều sợ hãi, ban đầu tưởng rằng sẽ chỉ nhìn thấy Sở Từ đoán mệnh xem phong thủy cho người khác, ai ngờ lại gặp được đại án đâu
“Sở Từ, cậu thật đúng là có thể chất của Conan nha.” Ngu Đường trêu chọc nói
Sở Từ cười cười, ánh mắt hơi lóe ra, cô không có nói cho cảnh sát là lúc cô nhìn thấy người đàn ông mặc áo đen xác thật từ tướng mạo của hắn có thể nhìn ra những điều đó, nhưng đồng thời cô cũng mở thiên nhãn nhìn thấy trận cướp bóc này, mà hắc sát khí của cửa hàng này cũng rất nặng, sát khí nặng như vậy rất có thể sẽ xảy ra án mạng, suy tư thật lâu cô mới quyết định ra tay
Bỗng nhiên, Sở Từ nghĩ đến một chuyện liền kêu Tần Bác Vũ ra ngoài
“Còn có chuyện gì sao?” Tần Bác Vũ hỏi
Sở Từ cười: “Đúng rồi, vừa nãy tôi cũng có xem qua tướng mạo của người quản lý cửa hàng, tôi luôn cảm thấy tướng mạo người này không thích hợp, tôi đề nghị các anh có thể điều tra ông ta, nói không chừng ông ta là tòng phạm đấy.”

Tần Bác Vũ ngẩn ra, lập tức nghiêm túc sắc mặt đi vào, Sở Từ nhìn qua cửa kính thấy hắn đang tra khảo người quản lý, người kia bị tra khảo một lúc rất nhanh liền lòi, bị cảnh sát mang về tiếp tục điều tra
Lúc này biểu tình của các bạn học đã không thể dùng hai chữ khiếp sợ để hình dung, bọn họ vây quanh tiệm nhao nhao hỏi khiến không khí đều vào không được, Sở Từ bị nghẹn nóng muốn chết liền nói: “Các cậu mau về nhà ăn cơm đi
Đừng chen ở chỗ này, các khách hàng khác đều không dám đi vào kìa.”

Các bạn học không dám cãi lời Đại sư đoán mệnh nên đều ngoan ngoãn về nhà, trên đường vẫn luôn ríu rít nghị luận chuyện của Sở Từ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.