Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1025: Nào có người ông nội nào như ông (2)




Nào có người ông nội nào như ông (2)

“Dừng tay lại cho tôi.” Viện trưởng Hách tức giận quát: “Đánh gì mà đánh, ở chỗ tôi mà cũng dám làm càn đến vậy, có đặt tôi vào mắt nữa hay không hả?”

“Dừng tay.” Ông Lý mở miệng
Từ Tử Hạo bị đánh lui tức giận nhìn những kẻ này
Mẹ nó
Sớm biết vậy đã gọi cuồng long tới cùng
Lúc này Từ Tử Hạo đã bị chọc cho tức đến muốn bùng nổ luôn tại chỗ, lần đầu tiên cảm thấy thực lực không đủ thật sự rất tủi nhục, chẳng vui vẻ gì cả nếu như năng lực có thể đủ tung hoành mà nói, cậu ta đã sớm chém chết Lý Húc rồi
“Viện trưởng Hách, ông đừng nghe bọn họ nói, tên này chính là muốn cháu trai mình thoát tội, cháu trai súc sinh của ông ta ỷ quyền ỷ thế giam cầm ba cô gái, đã chết mất một người, nếu như để hắn ta thoát được thì đạo trời khó dung.” Từ Tử Hạo hô lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Viện trưởng Hách nói: “Tử Hạo, cậu đừng gào thét nữa, đây là bệnh viện tâm thần, chú ý đến khoa học, ông Lý người ta đã đưa cháu trai đến đây, vậy thì tự nhiên sẽ giám định, có vấn đề hay không, đợi lát nữa rồi biết.”

Nói xong còn nở nụ cười với ông Lý
Ông Lý mỉm cười, nụ cười của viện trưởng Hách trước mặt đôi với ông ta mà nói truyền tới sự thân thiện, ông ta biết viện trưởng Hách đã bị ông ta mua chuộc rồi, tiền chưa chắc đã mua chuộc được viện trưởng Hách, nhưng địa vị của ông ta đủ để viện trưởng Hách biết, có những chuyến làm một lần cũng chẳng sao hết
Viện trưởng Hách trực tiếp gọi điện thoại
Ngay sau đó, chủ nhiệm có kinh nghiệm nhiều năm người mang bàn, ghế và các dụng cụ khác nhau đến để xác định bệnh tâm thần
“Để công bằng mà nói, hãy giám định trước mọi người.” Viện trưởng Hách nói
Chủ nhiệm có kinh nghiệm nhiều năm thành thành thật thật đứng một bên, có thể đủ thấy được viện trưởng đích thân giám định cho người ta, đây là cơ hội tốt để học tập, tuyệt đối không được bỏ qua
“Nào.”

Ông ta vẫy tay, để Lý Húc ngồi đối diện mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ Tử Hạo nóng ruột vô cùng, không biết tại sao, cậu ta luôn cảm thấy viện trưởng Hách bị người ta mua chuộc mất rồi
“Cậu là bệnh nhân tâm thần sao?”

“Phải, tôi bị tâm thần.” Lý Húc cười nói, sau khi nói xong lập tức lộ ra vẻ tự hào với Từ Tử Hạo, như thể đang nói, sao nào, mày có thể làm gì được tao nào
Từ Tử Hạo tức giận còn định nâng kiếm giết đến
Nhưng mà gã lùn kia quả thực rất đáng ghét, cậu ta không phải là đối thủ của gã lùn này
Viện trưởng gật đầu, tiếp tục đặt câu hỏi, đồng thời dùng dụng cụ kiểm tra tình trạng của hắn ta, điền vào mẫu đơn thẩm định, chủ nhiệm có kinh nghiệm đứng bên cạnh cũng rất nghiêm túc
Ông ấy luôn nhìn viện trưởng
Ông ở cùng viện trưởng nhiều như vậy, biết được tác phong làm việc của viện trưởng, ông ấy đứng yên lặng một bên không nói lời nào
Ngay sau đó
Viện trưởng Hách lấy từ trong túi ra con dấu, đây là con dấu tượng trưng cho chuyên gia hàng đầu, một khi đóng dấu trên giấy, nó có thể được sử dụng trên toàn thế giới
Bởi vì, viện trưởng Hách có địa vị rất cao trong lĩnh vực bệnh tâm thần, thuộc loại hàng đầu
“Chiếu chụp, gửi thông tin đến kho, đăng ký hồ sơ.”

“Vâng, viện trưởng.”

Sau khi đăng ký hồ sơ xong, sẽ được hiển thị trong dữ liệu cá nhân, theo quy tắc của họ, dù là ai chỉ cần được giám định, xác định không có bệnh tâm thần thì trong vòng một năm không được giám định lại, nên một khi có người phạm tội muốn tìm người giám định, chỉ cần là chuyên gia tâm thần có lương tâm sau khi giám định ra kết quả trực tiếp viết lên bệnh án, căn bản không cho người đó cơ hội tìm bác sĩ khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên kết quả nếu là có bệnh, thì có thể kiểm tra nhiều lần,

Đương nhiên, nếu kết quả thẩm định là có bệnh, có thể kiểm tra nhiều lần, nhưng cũng sẽ cho người khác xem người kiểm tra là ai, nhân vật có cấp bậc cao giống như viện trưởng Hách, cũng chẳng có ai đến giám định lại
Chuyện này liên quan đến vấn đề thể diện
“Viện trưởng, tất cả đã xong.” Chủ nhiệm có kinh nghiệm nhiều năm nói
“Ừ.”

Viện trưởng Hách vô cùng hài lòng
Ông Lý nói: “Viện trưởng Hách, kết quả giám định đã ra chưa?”

“Ra rồi.”

“Vậy nói to cho bọn họ nghe, ông là chuyên gia về mặt này, ngôi sao sáng trong lĩnh vực này, giám định của ông là công bằng công chính
Viện trưởng Hách nói: “Căn cứ theo kiểm tra cá nhân của tôi, Lý Húc không bị bệnh tâm thần.”

“Đúng vậy, tình huống này…” Vẻ mặt của ông Lý thay đổi cực nhanh, nhìn chằm chằm vào viện trưởng Hách không tin được trầm giọng nói: “Ông nói gì?”

Lý Húc cũng chỉ vào viện trưởng Hách nói: “Ông chơi tôi…”

Viện trưởng Hách đáp: “Ông Lý, có phải ông có vấn đề không, cháu trai không sao không phải càng tốt à, làm gì có người ông nội nào như ông, lại đi nghĩ cháu trai mình tâm thần, ông thật đáng sợ.”

Từ Tử Hạo cười to, không ngờ suýt chút nữa hiểu lầm viện trưởng Hách rồi, sau đó nói: “Lý Húc, mày làm tao buồn cười chết đi được.”

Ông Lý chống gậy nhìn viện trưởng Hách bằng ánh mắt u ám: “Tốt, Tốt, rất tốt, viện trưởng Hách ông thật là người có tầm cỡ, Thanh Sơn trong tay ông, chắc chắn phát triển rất tốt.”

“Nào có, nào có, cảm ơn ông Lý đã quyên góp cho Thanh Sơn chúng tôi một trăm triệu, tôi thay mặt Thanh Sơn cảm ơn nghĩa cử cao đẹp của ông.”

Bỏ qua lương tâm là chuyện không thể nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.