Thế giới mà mình bảo vệ không nên như thế này
Người phụ nữ nói: “Tôi muốn cho con bé đi học.”
Lâm Phàm nói: “Có mã QR không, tôi có thể cho cô tiền
Đứa nhỏ phải học hành cho thật tốt, sau này mới có thể đối mặt với xã hội một cách đầy đủ.”
Người phụ nữ nói: “Tôi không có điện thoại.”
Chuyện này hình như có hơi phiền phức đối với Lâm Phàm
“Ông Trương, ông có tiền mặt không?” Lâm Phàm hỏi
Ông Trương nói: “Tôi không có tiền.”
Nếu Lâm Phàm đã hoàn toàn trở lại bình thường thì đã không mở miệng nói chuyện tiền nong với ông Trương rồi, vì vậy việc này chứng minh, bệnh của anh vẫn chưa khỏi
“Xin hãy đợi tôi một chút.” Lâm Phàm nói
Sau đó, anh đi về phía một cửa hàng ở một bên
Cửa tiệm này là một tiệm nhỏ thông thường, ông chủ là một ông già trung niên, đang cầm báo, xem đến vô cùng thích thú
“Xin chào, có ai không?” Lâm Phàm đứng ở trước cửa hỏi
Ông chủ bỏ tờ báo xuống, vô cùng tò mò, tôi đang ngồi ở trước mặt cậu đọc báo, cậu hỏi tôi rằng có ai không, tôi không phải người sao, chẳng lẽ tôi là quỷ à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông chủ đang nghĩ những lời này, da đầu tê dại
“Có đây.”
Mặt ông chủ mỉm cười, người đến chính là khách hàng, mà khách hàng thì là Thượng Đế, ông ta làm ăn nhỏ chỉ kiếm được chút ít, tích ít thành nhiều, muốn xây dựng nguồn khách hàng quen, đừng nói những chuyện khác, phục vụ nhất định phải thật tốt
Lâm Phàm nói: “Ông có tiền không?”
Ông chủ ngây ra, nhìn ra bên ngoài một cái, giữa ban ngày ban mặt, chẳng lẽ muốn ăn cướp
Ông ta nhìn kỹ Lâm Phàm, lại nhìn về phía ông Trương, một già một trẻ, còn có hai con vật kỳ lạ, tổ hợp này trông không giống ăn cướp
Ủa, hình như nhìn hơi quen, ông chủ cúi đầu, lật xem tờ báo
Quả nhiên
Trên một trang khá dễ thấy của tờ báo, có một tấm ảnh, chính là Lâm Phàm
“Cậu là Lâm Phàm.” Ông chủ phấn khích nói
Lâm Phàm ngạc nhiên nói: “Ông biết tôi?”
Anh cảm thấy đối phương thật giỏi, thế mà lại biết tên anh
Anh suy nghĩ, hình như anh chưa từng gặp qua ông chủ này ở đâu, sao đối phương lại biết anh thế
Ông chủ nói: “Đương nhiên là tôi biết rồi
Ôi, không ngờ tôi lại gặp được người thật, cậu là thần tượng trong lòng tôi đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con trai tôi thích cậu nhất đấy, nói cậu rất giỏi, rất đẹp trai, không ngờ lại để tôi gặp được.”
“Không được, tôi muốn ký tên, tôi muốn chụp hình chung…”
Ông chủ một tay chống trên quầy, nhảy ra ngoài như Đông Hoàn Tử, bắt lấy Lâm Phàm
Lách tách
Chụp không ít ảnh
Ông chủ nghĩ kỹ rồi, sau này nhất định phải rửa ảnh ra treo trên tường, nói với tất cả mọi người rằng, Lâm Thần của chúng ta đã nói mì ăn liền của nhà chúng tôi ngon, các người có mua không đây
Rất lâu sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lâm Thần, cậu có gì cần giúp đỡ sao?” Ông chủ hỏi
Lâm Phàm hỏi: “Tôi tên Lâm Phàm, không phải tên Lâm Thần.”
“Tôi biết, Lâm Thần.” Ông chủ gật đầu, giống như fan nhìn thấy thần tượng, không cần biết anh nói gì, những gì anh nói đều là đúng
Lâm Phàm nói ý nghĩ của mình với đối phương
Sau khi ông chủ nghe thấy, thì phục anh sát đất
Ông ta không ngờ Lâm Thần lại có lòng thương người như vậy, ông ta thật sự không nghĩ đến chuyện này
Ông ta nghĩ Lâm Thần có sức mạnh đáng sợ như vậy, địa vị lại cao như vậy, chỉ có người khác ôm anh, người như vậy không có thái độ cao ngạo không để người khác vào mắt đã là không tệ rồi
Nhưng ông ta cảm thấy mình cần phải nói với Lâm Phàm chuyện này
Bởi vì ông ta không hy vọng Lâm Phàm bị lừa gạt
“Lâm Thần, tôi nói cậu nghe, tuyệt đối đừng để bị lừa gạt, tôi cảm thấy hai mẹ con đó là lừa đảo đấy.” Ông chủ tốt bụng nhắc nhở: “Tôi đã thấy bọn họ đến chỗ này nhiều ngày rồi, nói không chừng là từ nơi khác đến đây, thay đổi hoàn cảnh thì sao.”
Lâm Phàm mỉm cười nói: “Tôi tin vào mắt và cảm nhận của tôi, bọn họ không phải là người như vậy.”
Sau đó, anh sờ trước ngực
“Tôi cảm nhận được họ rất chân thành và đầy khát vọng, không phải là lừa đảo đâu.”
Ông chủ ôm đầu, nói đến thật sâu xa, ông ta nghe không hiểu nổi, có lẽ có thể trở thành cường giả là có lý do, từ một vài câu nói đã có thể nhìn ra
“Lâm Thần, cậu cần đổi bao nhiêu tiền?”
Lâm Phàm nghĩ nghĩ, hỏi: “Ông nói xem nếu cô bé cần đi học, từ tiểu học lớp một đến đại học, thì cần bao nhiêu tiền nhỉ?”
Ông chủ nói: “Lâm Thần, tính như vậy thì rất nhiều đấy, ít thì phải mấy chục vạn
Nhưng không đúng, cậu nhìn xem, tiểu học và cấp hai không cần học phí, giáo dục bắt buộc và sách vở đều được miễn, chắc là không tốn tiền, nếu cô bé muốn đi học thì có thể trực tiếp đi tìm trường học.”
“Vậy nên tôi mới nói, họ thật sự có khả năng là lừa đảo.”
Lâm Phàm nói: “Vậy cho tôi mấy chục vạn là được rồi.”
Lộp bộp
Ông chủ há hốc mồm nhìn, dường như đang gặp quỷ, trong lòng gào thét, thần ơi, tất cả gia tài của tôi cũng không có mấy chục vạn, cậu bảo tôi đổi mấy chục vạn, tôi đi đâu tìm đây
Nhưng ông ta cũng hy vọng có thể tiếp xúc nhiều hơn với Lâm Thần
“Lâm Thần, như vậy đi, bây giờ tôi đóng cửa, đưa mọi người và cả hai người họ đi tìm trường học
Tôi sẽ cho cậu xem, chắc chắn đứa nhỏ có thể đi học, không thể nào không đi học được, nói không chừng còn có thể vạch trần bộ mặt thật của bọn họ.”
Ông ta phải bảo vệ tiền trong túi của Lâm Thần.