Người bị bệnh tâm thần khủng khiếp như vậy
Hóa ra Càn Nguyên Tông khi mới thành lập chỉ có ba người, trải qua hàng nghìn năm phát triển đã trở thành khổng lồ và chiếm vị trí quan trọng trong số các đại tông môn
Từ đời thứ ba, Càn Nguyên tông mới hoàn toàn thăng quan tiến chức nhanh chóng
Ba đời tông chủ tu thành cảnh giới Đại Đế, lật trời đảo đất, càn quét bát hoang, xông hạ uy danh hiển hách, đồng thời dung hợp rất nhiều tông môn vào Càn Nguyên tông, cuối cùng phát triển đến bây giờ
Mà khi tông môn đạt tới đỉnh cao, ba đời tông chủ chống lại trời cao, bước vào địa phương huyền diệu khó giải thích kia, không ai có thể biết, không ai có thể đi, cuối cùng cũng không ai biết
Đọc rồi lại đọc
Trời đã tối rồi
Lâm Phàm thắp ngọn đèn dầu, anh hoàn toàn không buồn ngủ, tiếp tục lật đọc, loại thư tịch này đọc hay hơn rất nhiều so với những bí tịch kia, chuyện được ghi lại bên trong cũng vô cùng thú vị
Một đêm yên tĩnh
Sáng sớm
Lâm Phàm dụi mắt, đứng dậy vươn vai, đẩy cửa ra, hít thở không khí trong lành, không khí buổi sáng sớm của Càn Nguyên tông rất trong lành và có phần ẩm ướt
Ngay sau đó
Anh nhìn thấy trên bầu trời phía xa, có một chiếc phi thuyền chậm rãi từ trên trời đáp xuống, hạ cánh một nơi không xác định ở phía xa
"Wow, thật là một đồ vật khác thường
Lâm Phàm đã từng thấy máy báy, từng thấy tàu vũ trụ, chỉ là chưa từng thấy thứ gì tương tự như tàu cánh ngầm bay trên trời, thật sự là rất thần kỳ, quả nhiên là thế giới rộng lớn không thiếu cái lạ
Sau khi hít thở chậm rãi một vài hơi
Anh trở lại bên trong nhà, nằm ở trên giường, nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên hình dáng của vợ, hồi tưởng từng ly từng tí khi ở chung với nhau
"Hehe..
Khi nghĩ đến những hình ảnh thú vị, trên mặt Lâm Phàm lộ ra nụ cười rạng rỡ, thật sự rất vui
Ngay cả ông Trương cũng bị Lâm Phàm bỏ quên một bên
Không biết bao lâu
Thùng thùng
Tiếng gõ cửa dồn dập truyền tới
"Mở cửa
Lâm Phàm mở mắt ra, đứng dậy mở cửa, khi thấy một người xa lạ đứng ở trước mặt, anh tò mò dò hỏi:
"Anh là ai
Tìm tôi có chuyện gì
Nhớ lại những người đã từng gặp trong đầu
Anh ta có thể xác định là mình chưa từng gặp người đang gõ cửa dồn dập, vẻ mặt có gì đó không thích hợp trước mắt này
"Anh là Lâm Phàm đúng không
Lâm Phàm nói: "Tôi là Lâm Phàm
Sau đó chỉ thấy đối phương đưa gói đồ trong tay cho Lâm Phàm: "Đây là đồ mà Vương Khải bảo tôi giao cho anh
"Vương Khải
Lâm Phàm ngạc nhiên, nếu không phải đối phương nhắc đến tên này, anh ta sắp quên mất người đã từng có cuộc gặp gỡ ngắn ngủi này: "Vì sao cậu ta lại bảo anh đưa thứ này cho tôi
"Cậu ta đã chết, lúc sắp chết đã dặn dò tôi chuyển hết tất cả đồ đạc của cậu ta cho anh, à, cậu ta bảo tôi nói với anh một câu, tu luyện cho tốt
Sau khi đối phương nói xong lời này thì xoay người muốn rời đi
"Đợi đã, xin hỏi cậu ta đã chết như thế nào
Lâm Phàm hỏi
"Anh có biết cũng vô dụng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đối phương đánh giá Lâm Phàm, thấy anh ta vẫn là đệ tử bình thường, đã suy nghĩ, cho dù có nói anh biết thì có thể thế nào được, chỉ dựa vào thực lực này của anh, ngay cả tư cách làm vật hi sinh cũng không có
Lâm Phàm: "Tôi muốn biết
"Ôi, được rồi, vậy nói cho anh biết, người giết Vương Khải là Thiếu cung chủ Diệp quân của Thiên Hỏa cung
Đại sư huynh sai chúng tôi đưa thư khiêu chiến cho đối phương, đối phương khó chịu thì giết Vương Khải, đối với những nhân vật lớn đó mà nói, chúng ta chỉ là con kiến có cũng được, mà không có cũng không sao thôi
Được rồi, nói cho anh biết cũng vô dụng, cho dù anh tu luyện mấy trăm năm, chắc chắn cũng không phải đối thủ với mấy người con cưng của trời đó
Nói xong thì lập tức rời đi
Trong phòng
Lâm Phàm đặt gói đồ lên bàn
Mở ra
Đồ vật bên trong không nhiều lắm, nhưng đều là mấy món phần thưởng mà Vương Khải nhận được trong mấy năm lăn lộn bên cạnh đại sư huynh
Có đan dược, có bí tịch, còn có một ít binh khí mà đối với cao thủ thì rất tầm thường
"Vương Khải…"
Tình cảm của Lâm Phàm với Vương Khải cũng không sâu sắc, chỉ xem như bạn bè bình thường, nhưng điều khiến anh ta thật sự không ngờ đến chính là một người bạn bình thường như vậy, sau bị người khác đánh chết, thế nhưng vẫn không quên đưa đồ đạc của cậu ta cho mình, còn dặn dò mình tu luyện thật tốt
Nói thật, Lâm Phàm thật sự rất xúc động, đồng thời cũng có chút xót thương với cái chết của cậu ta
Một lát sau
"Ta chỉ muốn đọc sách cho tốt, nhưng cậu đã nhân nghĩa với tôi, tôi sẽ không thờ ơ, tôi sẽ báo thù cho cậu
"Thiếu cung chủ Diệp quân của Thiên Hỏa cung
Lâm Phàm ra ngoài, lần này không đi mượn sách, mà là tìm hiểu tin tức, phải biết được Thiếu cung chủ Diệp quân ở đâu
Cứ đi, đi mãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi đi ngang qua quán rượu
Nghe được bên trong có người đang bàn tán về chuyện này
Thực lực của Lâm Phàm rất mạnh, lỗ tai tất nhiên rất nhạy bén, chỉ cần là chuyện anh ta muốn biết, gây ra một tiếng động nhỏ cũng có thể nắm bắt chính xác
Anh ta tiến vào quán rượu, đi đến gần những người đó, dựng tai lên nghe
"Nghe nói đại sư huynh muốn so tài với Thiếu cung chủ Diệp quân Thiên Hỏa cung, các ngươi cũng biết chứ
"Có nghe qua
"Không rõ lắm
"Đây là sự thật, người truyền tin cho đại sư huynh có ba người, trong khi người truyền tin của đại sư huynh lại bị Diệp quân đánh chết
"Hả
Tàn nhẫn quá vậy
"Đúng vậy, xui xẻo thật
…