Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1111: Bạch Bạch, con muốn tu luyện (2)




Bạch Bạch, con muốn tu luyện (2)

Lâm Phàm đùa nghịch ngón tay của Cáp Lân, vừa cười vừa đùa, đối với Lâm Phàm mà nói thì suy nghĩ trong lòng anh rất đơn giản, từ bây giờ trở đi, từ từ học làm sao chăm trẻ con, sau này khi vợ có con thì sẽ không bị tay chân luống cuống
Năm năm sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh vẫn thường đọc sách ở trong phòng giống như trước kia, sự thay đổi của Tông Môn khá là lớn, Võ Chí thân là Tông chủ tự nhiên lại ban bố một vài phúc lợi cho những đệ tử Tông Môn
Phòng ở của tất cả các đệ tử đều được sửa sang lại
Đồng thời mỗi tháng còn được nhận gấp đôi tài nguyên tu luyện, đối với tất cả các đệ tử thì đây là một chuyện vô cùng tốt, khiến cho toàn bộ các đệ tử đều reo hò
Chỉ là đối với Lâm Phàm thì cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì
Trong mấy năm nay, Tông chủ tiền nhiệm Liễu Sơn Nhạc chưa từng xuất hiện lần nào, có người phát hiện ra một thi thể ở trong cấm địa, từ bộ quần áo rách nát, nhìn giống như là Liễu Sơn Nhạc của Kiền Nguyên Tông
Vị Lão giả của Tàng Thư Các kia từ trước đến nay cũng chưa từng xuất hiện
Không rõ sống chết
Con đường tu luyện rất nguy hiểm, không cẩn thận một chút thôi thì sẽ vạn kiếp bất phục
Lúc này
Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ, chỉ thấy chỗ cửa sổ có nửa cái đầu của trẻ con lúc ẩn lúc hiện: “Vào đây đi, bên ngoài lạnh lắm.”

“Bạch Bạch...”

Rất nhanh đã có một đứa bé béo mập, kháu khỉnh bụ bẫm thuần thục trèo vào từ cửa sổ, có cửa thì không đi, lại cứ phải trèo cửa sổ vào, thật là người có tài cao gan lớn
Cáp Lân đã được năm tuổi, không thừa hưởng sự ngốc nghếch của ‘Cáp Cáp’, mà ngược lại lại có một chút khôn khéo của Lâm Phàm, ừm..
Nói vậy thì hình như lại có gì đó không hợp lý
“Sao con lại chạy qua đây rồi?” Lâm Phàm bỏ sách xuống, sờ đầu của cậu bé hỏi
Cáp Lân ngây thơ nói: “Bạch Bạch, người ta nhớ người cho nên mới đến thăm người đó.”

Sau khi tiểu tử này biết đi thì vô cùng thích đến chỗ Lâm Phàm chơi, giống như là trời sinh đã có cảm giác thân thiết đối với Lâm Phàm vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ồ, sao cánh tay của con lại có vết bầm thế này?” Lâm Phàm cầm cánh tay của cậu bé lên, vỗ nhẹ cái đầu nhỏ của cậu bé: “Có phải là đi đánh nhau hay không?”

Cáp Lân nhìn vết bầm trên cánh tay, thở phì phò nói: “Bạch Bạch, Nhị Hổ nói cha của con là đồ ngốc, con rất tức giận, sau đó đã đánh nhau với nó, nhưng vẫn là con mạnh hơn một chút, đã đánh cho nó một trận, còn bảo đảm là sau này sẽ không dám nói vậy nữa.”

Lâm Phàm sờ đầu của cậu bé: “Ừ, tốt lắm, biết bảo vệ phụ thân con rồi, là một anh hùng nhỏ rất dũng cảm đó.”

Có được sự khen ngợi của Bạch Bạch, Cáp Lân ngẩng đầu lên, khuôn mặt kiêu ngạo
Sau đó cậu bé kéo cánh tay của Lâm Phàm, lắc lư làm nũng nói: “Bạch Bạch, phụ thân con nói người rất giỏi, người có thể dạy con tu luyện được không ạ?”

“Ha ha.” Lâm Phàm cười trả lời: “Đợi con lớn lên chẳng phải là có thể gia nhập Kiền Nguyên Tông sao, đến lúc đó con có thể tu luyện rồi.”

Cáp Lân lắc đầu nói: “Không đâu, con muốn học với Bạch Bạch cơ.”

Tuy sự đáng yêu ở trước mặt không có chút hấp dẫn nào, nhưng sự đáng yêu và làm nũng của trẻ con thì có uy lực rất lớn, Lâm Phàm rất thích đứa trẻ Cáp Lân này, giống như là được gặp Tiểu Bảo vậy
Lâm Phàm hỏi: “Con muốn tu luyện cái gì?”

“Con muốn dùng nắm đấm đánh người.” Cáp Lân nói
Lâm Phàm suy nghĩ một chút, nếu đã như vậy thì dạy Cáp Lân ‘Quyền Kinh’ là được, đó là quyền pháp rất lợi lại, tuy rằng chưa từng thi triển, nhưng anh biết, nếu cậu bé đã muốn học vậy thì phải dạy Cáp Lân thứ tốt nhất
“Được rồi, vậy ta sẽ dạy cho con.” Lâm Phàm nói
Cáp Lân nghe thấy vậy hưng phấn reo lên, nhảy cẫng lên ở trong phòng, lộ ra vẻ rất vui vẻ
“Cảm ơn Bạch Bạch.”

Lâm Phàm cười, sau đó lại tiếp tục đọc sách
Sách trong Tàng Thư Các thật sự là quá nhiều, không biết lúc nào mới có thể đọc hết, nhưng cứ theo tình hình này thì dần dần rồi cũng hết thôi
Những ngày tháng về sau trôi qua rất bình lặng
Đứa trẻ Cáp Lân đến học ‘Quyền Kinh’ ở chỗ của Lâm Phàm, đây là một môn quyền pháp rất uyên thâm, có yêu cầu cực cao đối với người tu luyện, Cáp Lâm mới không thèm nói cho người khác rằng mình học tu luyện với Bạch Bạch
Cậu bé nghĩ, mình sẽ lặng lẽ tu luyện đến khi trưởng thành, đợi sau này dọa cho bọn họ sợ chết khiếp
Lâm Phàm đã từng nói với Cáp Lân, không được nói cho bất kỳ ai rằng con tu luyện với ta, về Lâm Phàm thì anh không muốn để cho mọi người biết anh giỏi như vậy
Theo suy nghĩ của anh, nếu như người khác biết anh giỏi như vậy thì chắc chắn sẽ đến làm phiền anh
Do đó, muốn đọc hết tất cả các quyển sách ở Tàng Thư Các chắc chắn sẽ là việc không thể nào
Đừng nhìn Lâm Phàm của chúng ta giống như là đọc sách tới mức ngốc rồi
Nhưng thật sự thì anh rất thông minh đấy
Nếu không thì đã không thể nghĩ được đến những chuyện này rồi
Đương nhiên
Nếu như để cho Độc Nhãn Nam nhìn thấy Lâm Phàm tùy ý mà truyền thụ ‘Quyền Kinh’ cho một đứa trẻ như vậy thì chắc chắn sẽ tức hộc máu
Mẹ nó, tình cảm của chúng ta sâu đậm như vậy, sao cậu không truyền thụ cho tôi hả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.