Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1129: Cậu tới đây để du lịch à? (2)




Cậu tới đây để du lịch à
(2)

Lâm Phàm lạnh giọng nói: "Không cần, ông rất yếu, không giúp được gì đâu, chờ tôi tìm thấy người sẽ dắt nó trở về
Lời thật thì bao giờ cũng khá mích lòng
Nhưng..
Lão tông chủ chỉ cảm thấy vô cùng khoái chí, đó là sự quan tâm mà bác dành cho ông ta
"Bác, vãn bối có điều này muốn hỏi bác
Lão tông chủ có rất nhiều câu hỏi, nếu những câu hỏi đó không được giải đáp thì ông ta sẽ chẳng thể ăn ngon ngủ yên được
"Điều gì
Lâm Phàm hỏi lại
Lão tông chủ nói: "Trước đây rất lâu, có phải bác vẫn luôn sống ở tông môn không
Là sống ở chỗ nào vậy ạ
Lâm Phàm nói: "Hừm, sống mấy trăm năm rồi, từ lúc bố của Cáp Lân còn sống, tôi cũng đã sống ở tông môn, tới bây giờ vẫn luôn ở đó
Mọi người nghe Lâm Phàm đề cập tới chuyện này
Cũng không lâu sau đó đã nghe được tiếng động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bốp
Bốp
Hình như có một tràng pháo tay truyền tới
Cũng không biết là ai giận lại đi tự tát mình nữa
Mà nếu để ý kỹ thì hầu như là đám người của tông môn đều đang hung hăng tự tát lấy mặt mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trời đất ơi
Rốt cuộc đã bỏ lỡ cơ duyên to lớn tới cỡ nào vậy chứ
Một cường giả như vậy sống ở cạnh họ, vậy mà bọn họ lại không hề hay biết
Trong đám, có một vị trưởng lão đang ngây ngốc nhìn Lâm Phàm
Ông ta chính là thứ vô dụng mười năm, ép Lâm Phàm phải dọn nhà đi
Ông ta chính là kiểu gom củi ba năm đốt một lần trong truyền thuyết
Hiện tại nhìn thấy Lâm Phàm, ký ức bị lãng quên đó lại lần nữa hiện hữu trong đầu
Ông ta ngây ngốc nhìn Lâm Phàm, cuối cùng lẩm bẩm:

"Hóa ra anh ta là hàng xóm của mình..
Tình huống thế này cũng không hiếm gặp
Những người là hàng xóm với Lâm Phàm thật sự rất nhiều, đếm không xuể
Chỉ là người có thể nhớ được Lâm Phàm thì e là tới bây giờ cũng không có được mấy người mà thôi
Lâm Phàm đi tới trước mặt Tiên, chìa tay về phía đối phương
"Chúng ta đi thôi
Tiên nhìn Lâm Phàm bằng ánh mắt ngờ vực, chẳng hiểu tại sao lại cũng đưa tay ra nắm lấy tay của anh
Lâm Phàm dìu lấy anh ta, hành động này đối với Tiên rất có tính chấn động
Tiên thừa nhận cường giả là thần nhân
Chỉ cần bạn lợi hại thì mặc kệ là làm chuyện gì cũng đều sẽ có một đám người chạy theo bạn
Có người dùng thực lực để thu phục đối phương, có người lại dùng nhan sắc
Chẳng hiểu tại sao, Tiên lại có cảm giác tên đã đánh anh ta trọng thương này lại có một kiểu mị lực hút hồn người rất riêng biệt
Anh ta lắc đầu dẹp đi mấy suy nghĩ vừa nãy
Làm sao anh ta có thể nghĩ như vậy được
Thật sự không nên
Rất nhanh sau đó, dưới sự dẫn đường của Tiên, bọn họ rời khỏi chỗ này, đi qua tới một không gian càng rộng hơn, cũng là không gian tàn khốc nhất
Là một không gian liên tục xuất hiện sấm chớp
Một khoảng thời không đen tối kéo dài vô tận
Trong chớp mắt
Không gian đó bỗng xuất hiện ánh sáng
Lâm Phàm nhìn cảnh tượng trước mắt, rất xa lạ, cũng chưa từng gặp bao giờ
Bọn họ xuất hiện ở một nơi hoang vu, có thể là chỗ tới bị sai lệch gì đó, hoặc là Tiên cố ý làm như vậy
"Cáp Lân ở đâu
Lâm Phàm hỏi
Tiên đi phía trước, im lặng hồi lâu nói chậm rãi nói: "Bây giờ anh hối hận vẫn còn kịp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiên lúc này đã khôi phục dáng vẻ bình thường, Lâm Phàm không ra tay quá ác, cho nên anh ta có thể khôi phục được thể trạng cũng là chuyện dễ hiểu
Tiên thấy mình thân là trợ thủ đắc lực bên cạnh Thánh Đế, kế thừa uy nghiêm của Thánh Đế
Nơi này đã từng là nơi có nguồn hy vọng nhiều đến vô tận
Nhưng lúc Thánh Đế xuất hiện, ông ta nhận ra ở đây có rất nhiều mầm mống đe dọa tiềm lực của bản thân mình, cho nên đã giết sạch mọi thứ, hoàn toàn nhấn chìm hết những mầm mống đó
Từ đó thống nhất thế gian rộng lớn này
Tiên cảm thấy loài người ở trần gian thật đáng thương, trở thành cảnh giới Đại Đế rồi, lúc tìm kiếm cảnh giới cao hơn lại gặp phải Thánh Đế, người sẽ thẳng tay tiêu diệt những mối đe dọa của mình
Lại có ai có thể đi tới cuối cùng đâu chứ
"Vì sao phải hối hận
Lâm Phàm nói
Tiên quay đầu lại đáp: "Quả thật là anh rất mạnh, nhưng Thánh Đế không phải là người mà anh có thể đối phó, thực lực và cảnh giới của người ấy đều vượt xa trí tưởng tượng của anh
Anh nhìn không gian chỗ này đi, chính là đã bị ngài ấy san bằng đã lâu, toàn bộ ý chí đều đã liên thông với ngài ấy
Ở chỗ này, anh không thể chiến thắng được đâu
"Vậy à
Lâm Phàm vui vẻ nói
"Đúng vậy
"Có phải là ông ấy rất mạnh không
"Rất mạnh
Lâm Phàm cười nói: "Tôi rất mong đợi, hi vọng có thể cọ xát được với ông ta một trận, đã lâu lắm rồi tôi không gặp được cường giả chân chính
"Anh..
Tiên cảm thấy người kia cũng không phải là kẻ điên, mặc dù không biết tại sao Lâm Phàm lại nói mấy lời này với mình, nhưng anh ta cũng hy vọng người kia có thể hiểu, tôi nói với anh mấy lời này chính là để anh biết khó mà lui
Lâm Phàm lại không thể chờ được, háo hức nói: "Hiện tại tôi đang rất mong đợi
Tiên lắc đầu
Không nói gì thêm nữa
Lời lẽ đều đã nói ra hết rồi
Anh lại không để tâm tới, kế tiếp nếu như có chuyện gì xảy ra vậy cũng sẽ không có liên quan gì tới anh ta nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.