Trong khoảnh khắc này, tôi đã nghĩ tới anh Lâm của tôi (3)
Tiêu Hồng chém lại quái vật tập kích tới, cô đă biết được kết quả, không cho rằng bọn họ có thể sống được, hiện tại trong loại t́nh huống này chỉ có thể sống được mấy người th́ được bấy nhiêu người
Nhưng vào đúng lúc này
Có âm thanh vang lên, cô dừng bước, trong ánh mắt ẩn chứa vẻ không thể tin được
Bụi dần tan đi
Trình Chí nắm lấy đao Đường Trực, chặn lại nắm đấm của quái vật nhà khoa học, uy thế của nắm đấm rất kinh người, nếu không cũng không thể chấn khiến bụi bay mù mịt đến như vậy
"Cậu không sao chứ
Trình Chí hỏi
Chương Nhạc ngồi sững trên mạt đất trợn mắt há hôc mồm nh́n, "Cậu..
cậu..
"Đi mau
Trình Chí hô lên, sau đó gầm nhẹ một tiếng, dùng sức đẩy mạnh một cái, quái vật nhà khoa học lui về phía sau mấy bước, đến cả quái vật cũng có chút mù mờ, giống như gặp phải quỷ, thậm chí có người có thể đỡ được quả đấm của nó sao
Tiêu Hồng trong lúc khiếp sợ, kịp thời phản ứng từ trong khoảnh khắc ngơ ngác ngắn ngủi, nhanh chóng hành động, đi tới trước mặt Chương Nhạc, bắt lấy được vai của hắn
"Cậu cũng đi mau
"Được
Trình Chí gật đầu, nhưng ngay tức khắc có lẽ đă nghĩ tới điều ǵ đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trình Chí có chút mụ mị, đến bây giờ vẫn chưa phản ứng kịp, nh́n về quái vật trước mặt, cúi đầu nh́n đao Đường Trực trong tay, c̣n tính thử giơ lên, làm tư thế ngăn cản
Hắn trừng tṛng mắt, có chút không thể tin được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi năy là hắn làm sao
Có lẽ không thể nào đâu
Lúc trước thật sự không kịp phản ứng, cho tới nay hắn mới nghĩ đến việc bản thân vừa làm cái ǵ
Mà vào đúng lúc này
Quái vật nhà khoa học gầm nhẹ một tiếng, đánh một quyền tới, uy thế càng mạnh hơn, phối hợp với vẻ mặt dữ tợn của quái vật nhà khoa học trước mặt, khiến cho tâm lư người ta phải chịu áp lực cực lớn
"Ḿnh..
ḿnh có thể đỡ nổi sao
Trình Chí không phải rất tự tin với bản thân, nhưng chẳng hiểu tại sao quái vật nh́n dữ tợn kinh khủng trong khoảnh khắc đổi thành dáng vẻ của anh Lâm
Không..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
anh Lâm sao có thể có khả năng so được với quái vật, chỉ là trong ḷng hắn, quái vật trước mắt thậm chí cũng không thể tạo ra áp lực được bằng anh Lâm tạo ra cho hắn, khi đối mặt với anh Lâm, hắn đă có loại cảm giác hắn nhất định không đỡ được, căn bản không thể làm được
Nhưng hiện tại..
đối mặt với con quái vật trước mắt, chẳng hiểu tại sao vậy mà có loại cảm giác hắn có thể làm được
Ngay khi hắn đang tự hỏi những điều này
Nắm đấm của quái vật đă nện xuống
Chẳng hiểu v́ sao Trình Chí nghĩ tới t́nh huống mỗi lần anh Lâm vung nắm đấm, chân của hắn bước ra thật mạnh, hai tay nắm lấy đao Đường Trực, nổi giận gầm lên một tiếng, mạnh mẽ va chạm với nắm đấm của quái vật
Phụt
Máu tươi bắn khắp nơi
Tṛòng mắt của Trình Chí trừng lớn, hắn cảm thấy lực đạo trong nắm đấm của quái vật h́nh như cũng không mạnh lắm
Không giống như hắn đã nghĩ
Tiêu Hồng thấy được một màn như vậy rất khiếp sợ, hiển nhiên không ngờ tới thằng nhóc này lợi hại như vậy, chỉ với một chiêu khi nãy, cho dù là cô cũng chưa chắc có thể làm được
Chẳng qua hiện giờ không phải lúc tự hỏi chuyện này
Nhân lúc quái vật đau đớn khó chịu, tức giận rít gào, cô dắt lấy cổ áo của Trình Chí, nhanh chóng trở lại trên xe thiết giáp
"Lái xe
Bên trong xe
Trình Chí thở hổn hển, vẫn chưa phản ứng lại từ tình huống ban nãy, liền phát hiện tất cả mọi người đang nhìn mình, không chỉ có Tiêu Hồng, Chương Nhạc đang nhìn hắn, mà đến cả vị nữ thần lạnh như băng kia cũng đang nhìn hắn chằm chằm
"Mọi người nhìn tôi như vậy làm gì
Trình Chí bị nhìn đến mức rất xấu hổ, đám đàn ông nhìn hắn còn chưa tính, nhưng đến cả mỹ nữ cũng nhìn hắn, như vậy hắn sao chịu được đây
Hắn thật sự có chút mơ hồ
Quan trọng nhất chính là bản thân hắn cũng không rõ được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì
Chương Nhạc hưng phấn vỗ vai hắn nói: "Cái tên này, cậu lợi hại như vậy, trước kia tại sao chưa từng nói với bọn tớ, còn cậu nữa, ở học viện chính là cái tên yếu nhất, tớ..
tớ thật sự không nghĩ tới cậu đây là giả heo ăn thịt hổ đấy
Sống sót sau tai nạn khiến Chương Nhạc cảm nhận được còn sống thật sự rất tuyệt
"Tớ không có, thật sự không có mà
Trình Chí giải thích, hắn thật sự rất muốn nói cho mọi người biết, mọi người cho rằng tôi rất lợi hại, đây đều là giả, nói thật với mọi người, tôi cũng thật không ngờ, thậm chí cũng không thể nào tin tưởng được
"Nếu như tớ nói tớ không biết bản thân có thể đỡ được công kích của quái vật, mọi người có tin không
Khi nói những lời này, hắn nhìn mọi người, hi vọng họ có thể tin tưởng, dù sao đây cũng không phải sự việc gì đáng để kiêu ngạo
Nếu quả thật vô cùng mạnh
Hắn chắc chắn sẽ không che dấu thực lực của bản thân, dù sao có đồng đội hi sinh rồi, đây không phải trò chơi, mà thật sự đã hi sinh ở đây
Mọi người không nói gì
Chỉ nhìn Trình Chí chằm chằm như vậy
Trình Chí bị đám người nhìn đến mức sợ hãi trong lòng, vội vàng nói: "Chương Nhạc có thể làm chứng cho tôi, tôi thật sự không ngờ bản thân có thể chống đỡ được, tôi ở học viện bị coi thành phế vật phế nhất, nếu như tôi thật sự lợi hại như vậy, chắc chắn sẽ không làm nhân viên hậu cần đâu."