Tà Vật Chương Lang Ma
Hiền lành, chính trực, có lòng nhân ái, cái quan trọng nhất chính là đẹp trai
Người khen ngợi đếm còn không hết
Nhưng bây giờ mọi người nhìn xem, phân xử bất bình, đây là chuyện người khác làm sao
Nhờ đâu mà mỗi năm ông ta nhận được một trăm triệu tiền tài trợ
Vì đẹp trai sao
Hay là do dẻo miệng
Quá đáng hơn nữa còn chủ động tag anh ta, làm như vậy rõ ràng là không coi anh ta ra gì, muốn chủ động khiêu khích trước mặt anh ta
“Tức quá mà.”
Lý Lai Phúc nắm chặt điện thoại trong tay bất lực đập lên mặt bàn, tức giận tới mức mặt anh ta cũng đỏ bừng bừng, suýt chút nữa là nhồi máu cơ tim luôn rồi
Anh ta lại cầm điện thoại lên trả lời lại
"Viện trưởng Hách thật có lòng nhân ái
Lý Lai phúc không cam tâm, nhưng anh ta đã bị tiền bạc đánh gục, rất muốn kéo gần mối quan hệ với viện trưởng Hách, dù sao bây giờ viện trưởng Hách vừa có tiền cũng vừa có tài, người có tiền chính là đại gia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tại sao không ai quyên góp cho bệnh viện của bọn họ chứ
Không lâu sau đó
Hách viện trưởng đã trả lời lại
'Viện trưởng viện tâm thần Thanh Sơn Hách Nhân: Cũng gọi là tạm được thôi, không tính là có lòng gì, trước tiên không nói tới số tiền một trăm triệu này, ngay bây giờ khoảng năm trăm vạn tiền mặt khiến tôi cảm thấy hơi nhức đầu, mùi tiền hôi thối mà gửi tới phòng làm việc của tôi làm ô nhiễm môi trường, tôi chuẩn bị mua gỗ thật làm công cụ của công, anh có quen ai bán không
Lý Lai Phúc thấy dòng tin trả lời này thì nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt thành méo mó khó ưa
Nhìn mà xem
Đây là chuyện mà những cán bộ cao con mẹ nó cấp có thể làm sao
Rõ ràng là đang vả bôm bốp vào mặt anh ta
Tức chết mất thôi
Cái tên hèn mọn họ Hách này, ông cứ chờ đó cho tôi, ba mươi năm Hà Đông hay ba mươi năm Hà Tây, Lý Lai Phúc tôi đây cũng gặp người tài trợ, xem tôi lúc đó ăn mặc thế nào đứng trước mặt ông
Chịu đựng những phẫn nộ trong lòng, để lộ ra nụ cười đáng buồn, rồi trả lời lại
"Có
Bên trong Limousine
Vệ sĩ cảnh giác nhìn Lâm Phàm và ông Trương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao cậu chủ lại quen người mắc bệnh tâm thần chứ
Nụ cười của bọn họ có gì đó không đúng, mấy tên sát nhân biến thái giết người lúc cười cũng vậy
Bọn họ đều là vệ sĩ chuyên nghiệp, dùng câu nói là đủ để chứng tỏ thân phận của mình
'Tôi là lính đánh thuê, tôi muốn xem một chút…'
Chỉ một câu nói đơn giản như vậy, là có thể làm lộ thân phận của bọn họ một cách tinh tế rồi
Nếu như cởi quần áo ra
Không chỉ có cơ bắp cuồn cuộn, mà còn có những vết sẹo vinh quang cũng bị lộ ra
Tại sao phải bảo vệ một đứa trẻ
Tuyệt đối không phải vì sức mạnh của đồng tiền, mà vì bọn họ đang bảo vệ cho những mầm non tương lai của tổ quốc, có tiền hay không không quan trọng
Vệ sĩ bị Lâm Phàm nhìn cảm thấy khắp người không được tự nhiên
Nên cúi đầu
Không muốn đối mặt với anh ta
Cậu chủ thật sự biết ăn chơi, đến cả bệnh nhân tâm thần cũng không tha
Khu trò chơi
"Chúng ta tiếp tục chơi game đi
Tiền Tiểu Bảo rất thích chơi game, vì lần trước Lâm Phàm bạo lực một quyền đấm xuyên máy chơi game, nên lần này cậu ta thấy hơi sợ, giả vờ thua một ván, nhưng bây giờ những điều đó không quan trọng, tiếp tục chơi một lúc chắc không sao
Ông chủ quán game mệt mỏi nằm ở trước quầy
Buôn bán ảm đạm, nhân sinh cũng mịt mờ không chút ánh sáng, nhớ tên nhà giàu lần trước biết bao, trong khoảnh khắc đó, tinh thần của ông ta đột nhiên phấn chấn hẳn lên, kiểu tóc quen thuộc đó, dáng người quen thuộc đó, gương mặt quen thuộc đó, khí chất quen thuộc đó
Không sai
Chính là cậu ta
Cậu ta mang theo vẻ đẹp trai của mình từng bước từng bước tới gần
"Hoan nghênh quý khách tới chơi
"Thưa quý khách, xin mời vào trong
Ông chủ quán game nịnh bợ, khom lưng tiếp đón, mặt mũi cười tươi như hoa nở
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông ta chào đón mấy người, kéo ghế ra, lấy quần áo lau chùi bàn ghế, vẻ mặt cung kính nói: "Mời ngồi, mời ngồi
Thần tài tới rồi
Theo ông ta suy đoán, thần tài đến một lần, ít nhất cũng đủ tiền ăn nửa năm
Chủ quán rất biết đối nhân xử thế, thấy thần tài tới, thì lấy một tấm bảng ở quầy bar ra, đặt ở trước cửa hàng dòng chữ vô cùng dễ thấy
'Bên trong có khách quý, tạm dừng buôn bán
"Thưa quý khách, đây là cây búa, nếu như máy móc làm các vị khó chịu thì không cần quan tâm tới tôi cứ tha hồ mà đập, đập càng mạnh, tôi lại càng vui, niềm vui của mấy vị cũng là niềm vui của tôi
Ngay cả dụng cụ ông ta cũng chuẩn bị xong hết rồi
Tiền Tiểu Bảo vẫy tay, vệ sĩ lấy ra một xấp tiền đưa cho ông chủ quán game, ông chủ sướng đến mức suýt chút nữa là nhảy cẫng lên luôn, càng ra sức nịnh hót Tiền Tiểu Bảo
Nào là đẹp trai đĩnh đạc, cốt cách thanh cao vân vân, không có bất cứ một từ ngữ nào có thể miêu tả được địa vị của Tiền Tiểu Bảo trong lòng ông chủ
Mãi cho đến khi Tiền Tiểu Bảo không còn kiên nhẫn nữa phất tay, mặt mày ông chủ quán game mới xám xịt rời đi
Nhưng dù đã đến mức này, ông chủ này vẫn không chịu từ bỏ cơ hội thể hiện của mình
Ông ta đứng yên tại đó như một pho tượng gỗ, lạc quẻ giữa một đám vệ sĩ, mấy vệ sĩ đó thấy vậy cũng vô cảm, không hề để ý đến ông chủ quán game
Vậy thì có sao, không ai có thể ngăn cản sự nhiệt tình của ông chủ
Không hút thuốc lá sao, được thôi.