Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1237: Đưa tôi đi cùng với (2)




Đưa tôi đi cùng với (2)

Ông Trương nói; “Nó cũng không đâu phải của chúng ta, cướp đồ của người khác là không đúng, rất thất đức, Lâm Phàm…”

“Ừm, nói rất đúng.” Lâm Phàm mỉm cười, vẫn chỉ có mỗi mình ông Trương là hiểu anh, suy nghĩ của ông Trương và anh rất giống nhau, không phải của mình, thì lấy làm gì
Độc Nhãn Nam á khẩu không nói thành lời
Đây có lẽ là chênh lệch cảnh giới đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bát Thái Tử chạy đến nói: “Cảm ơn, cảm ơn.”

Hắn cảm thấy rất mất mặt, thân là thái tử tộc Kim Ô của đại tộc Tinh Không, thế mà lại bị người vay khốn, nếu không có người khác giúp đỡ, sợ là gặp bi kịch rồi
Ngay cả cường giả cấp Thánh Nhân cũng bị vây khốn
Uy lực của bảo tháp kia quả thực kinh khủng
Độc Nhãn Nam nói: “Muốn cảm ơn, thì cảm Lâm Phàm ấy.”

Bát Thái Tử nhìn Lâm Phàm, lại nhớ tới người này đã từng bắt hắn rửa chén ở khách sạn, nhưng hắn thân là Bát Thái Tử, có thể chịu được ngông cuồng, gặp chuyện không thể kháng cự, nên làm cái gì, hắn sẽ làm cái đó
“Cảm ơn.”

Lâm Phàm mỉm cười nói: “không cần cám ơn.”

Anh không biết Bát thái tử là ai, nhưng Độc Nhãn Nam muốn anh giúp hắn, anh liền giúp hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bát Thái Từ nhìn nụ cười trên gương mặt của Lâm Phàm, rất thành thật, trong lòng không khỏi cảm thán, xem ra mình đã nghĩ quá nhiều, người ta đã không tính toán với mình, mình cũng không nên nhớ mãi chuyện đó
Nhưng thật ra hắn rất nhỏ nhen
Nếu hắn biết Lâm phàm không nhớ hắn là ai, chỉ sợ hắn cũng sẽ không nghĩ như vậy
Ngay sau đó
Bát Thái Tử nghĩ tới Tà Vật Cồng Kê, nhìn thẳng về phía Tà Vật Cồng Kê, ánh mắt cực kỳ sắc bén, giống như đang dò hỏi, con kê chết tiệt kia, mày thật đúng là to gan lớn mật
“Xì xào!” Tà Vật Cồng Kê chú ý đến ánh mắt của Bát Thái Tử, không mảy may sợ hãi, Tà Vật Cồng Kê là ai chứ
Chính là Tà Vật vương
Trước ta dám đánh ngươi, chẳng lẽ giờ ta lại không dám, trên người ta là Nhân Sâm vương, mỗi buổi sáng ta đều đẻ trứng cho Lâm Phàm, địa vị vô cùng cao, tác dụng cực kỳ lớn, ngươi dám động vào ta thử xem
“Mày…” Bát Thái Tử hận không thể biến Tà Vật Cồng Kê thành con gà nướng, khốn kiếp, lại chiếm được tiện nghi của ông đây, được lắm, tao hận mày, mày nhớ cho kỹ, nếu một ngày nào đó mày rơi vào tay tao, khẳng định sẽ sống bằng chết
Độc Nhãn Nam nói: ‘Hai người quen nhau hả?”

“Không quen.” Bát thái tử mỉm cười, sau đó nói: “Lãnh đạo Từ, bên các ông có thiếu người không?”

“Không thiếu.” Độc Nhãn Nam dứt khoát từ chối
Không hề nghĩ ngợi
Từng có Ngô Thắng theo chân bọn họ đòi hợp tác
Tuy đối phương không chiếm nhiều tiện nghi, nhưng cũng được phân chia cho rất nhiều đồ vật, cảm giác không dễ chịu cho lắm, tất cả mọi người đi theo Lâm Phàm, không cần nỗ lực, cũng có được thứ tốt, loại chuyện tốt đẹp như vậy, ai mà không muốn cơ chứ
“Đi cùng đi.’

“Thật sự không cần.”

Độc Nhãn Nam vẫn từ chối
Ông ta không muốn bất kỳ kẻ nào chiếm tiện nghi Lâm Phàm
“Lâm Phàm, chúng ta đi thôi?”

Độc Nhãn Nam vội vàng nói, không muốn tiếp tục dây dưa với Bát thái tử, nhanh chóng ra khỏi đây mới là thượng sách
“Ừm.”

Lâm Phàm gật đầu

Bát thái tử nhìn bóng dáng bọn họ rời đi, có chút bất đắc dĩ, sau lại nhìn tình cảnh của chính mình, chỗ nào của hắn không đủ vĩ đại
Bát Thát Tử ta muốn hành động cùng với các người, các người nên cảm thấy vinh quang mới phải chứ

Hắn không hề nghĩ rằng…

Bọn họ lại không biết quý trọng như vậy
Thật sự là làm người ta đau lòng mà
Lúc này
Đám người của tộc Tinh Không thì thầm nói nhỏ, lúc trước bọn họ không để bất kỳ kẻ nào vào mắt
Hiện tại trải qua nhiều chuyện như vậy
Bọn họ phát hiện sự tình không hề đơn giản
Núi Trường Bạch thật sự rất nguy hiểm, so với tưởng tượng của bọn họ, còn nguy hiểm hơn rất nhiều lần, bảo tháp kia tuyệt đối là bảo vật cổ xưa, người điều khiển được nó phải đạt đến cảnh giới cấp Chân Nguyên
Thế nhưng mượn Bảo Tháp trấn áp cường giả cấp thánh nhân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho dù ở tộc Tinh Không, cũng là chuyện vô cùng hiếm thấy
Nhưng bởi vì như thế, càng làm cho nhiều đệ tử tộc tinh không lộ ra phấn khích, nếu bọn họ có được hai món bảo bối như vậy, có thể khiên ngang hoành hành khắp nơi
Ở nơi xa
“Tiểu Bảo, quang cảnh vừa rồi có chút không tốt, hiện tại cậu nhìn xem, có chỗ nào cảm thấy không ổn không?”

Lâm Phàm chỉ vào quang cảnh xung quanh, nguy hiểm với anh mà nói, không hề tồn tại, mặt kệ xảy ra chuyện gì, anh đều có thể giải quyết, tâm trạng rất bình tĩnh, dẫn bọn họ đi dạo khắp nơi, người khác đến núi Bạch Sơn là mạo hiểm, là đến tìm kiếm cơ hội, mà anh thì lại không để chuyện này ở trong đầu
“Ừm, rất tốt.”

Tiểu Bảo rất vui vẻ, tuy cậu ta đã nhiều lần đến nơi này, nhưng mỗi lần đến , nơi này đều mang lại cho cậu ta cảm giác không giống nhau
Độc Nhãn Nam suy nghĩ
Rốt cuộc phải làm thế nào, mới khiến cho Lâm Phàm dẫn theo bọn họ tìm được thứ tốt

Bây giờ
Nhóm của bọn họ thế này
Điều mà Độc Nhãn Nam mong muốn là nhận được những thứ tốt
Vĩnh Tín cũng muốn có được
Lâm Đạo Minh cùng Lưu Hải Thiềm thì càng không phải nói, không muốn có được thứ tốt thì đến đây làm gì
Thảm nhất vẫn là cụ bàY gia, bà không có quyền lên tiếng, lại cũng muốn có được đồ tốt, cho nên dẫn đầu bác sĩ cao viện cùng nhau bay lên trời, hoàn toàn lơ lửng giữa không trung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.