Mức Lương Mong Muốn Của Tôi Một Vạn
Bên ngoài biệt thự
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Toàn thân Chu Hổ và Tiểu Đệ bẩn thỉu, tỏa ra mùi tanh, tối hôm qua bọn họ thông sạch sành sanh cống thoát nước, nếu có cuộc thi dọn sạch cống thoát nước, bọn họ nhất định sẽ giành giải nhất
Dọn dẹp quá sạch sẽ
Lúc này
Hai người bọn họ ngây người đứng tại chỗ
Một vài phú hào xa lạ đi ngang qua, bịt mũi bỏ chạy, lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, điều đó cũng không làm cho bọn họ xao động chút nào
Bọn họ đứng ở nơi đó, ánh mặt trời chiếu lên trên người bọn họ, cho dù bọn họ tỏa ra mùi tanh, nhưng chẳng biết vì sao, trên người bọn họ lại tỏa ra một loại ánh sáng của sự cần cù
Đó là ánh sáng thần thánh nhất
Chu Hổ cầm hai xấp tiền trong tay, không nhiều, nhưng hình như có hai mươi vạn
Ông ta đưa cho Tiểu Đệ một vạn
Tiểu Đệ cúi đầu nhìn tiền trong tay, mặt vô cảm, nội tâm lại đang gào thét như cơn sóng thần cuồn cuộn, ánh mắt lờ mờ từ từ tản ra ánh hào quang
Anh ta khóc, nước mắt trong khoé mắt chậm rãi nhỏ xuống
Giọng nói khàn khàn, dường như có chút không thể tin được
"Đại ca, đây chính là tiền mà chúng ta nỗ lực kiếm được sao
Anh ta và Chu Hổ có một khoảng thời gian, mỗi ngày hai người đều ảo tưởng ôm mộng đi bắt cóc, chưa bao giờ nghĩ tới của cải dựa vào chính mình nỗ lực kiếm được, vậy mà giờ thông cống thoát nước một đêm
Thật sự có thể kiếm được của cải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đúng thế
Chu Hổ nói
"Em cảm thấy nặng trĩu, nhưng lại rất an tâm
Tiểu Đệ nói
Chu Hổ không nói gì, ông ta không thể nói ra những lời giống như Tiểu Đệ, nhưng cho dù chưa nói thì suy nghĩ trong lòng cũng như thế, xác thực rất an tâm
Tiểu Đệ cầm tiền mặt, ngẩng đầu nhìn bầu trời, đây không phải là trời xanh mây trắng, mà như thấy được thiên đường
"Bố, mẹ, hai người nói rất đúng, có gieo quả ắt sẽ có hồi báo, con có thể dựa vào sự nỗ lực để kiếm tiền, hơn nữa kiếm trong sự vô cùng yên tâm thoải mái
Chu Hổ nghe Tiểu Đệ nói ra những lời trong lòng, trong lòng sinh ra ý nghĩ, như đăm chiêu điều gì đó
Nhìn tiền trong tay
Tuy so với việc bắt cóc, số tiền đoạt được chênh lệch khá lớn
Nhưng chẳng biết vì sao lại làm cho ông ta cảm thấy an tâm
Có lẽ đây chính là lý thường nên làm theo
Bắt cóc là phạm pháp, sa vào vực sâu phạm tội
Lúc nãy vệ sĩ đưa bọn họ đi ra, có nói với bọn họ một câu, khiến ông ta ấn tượng sâu đậm, ghi nhớ mãi trong lòng
"Không ngờ các người có thể chịu khổ như vậy, cống thoát nước đã được các người chà rửa sạch sẽ, đúng là tay nghề số một ở thành phố Duyên Hải
"Đây là tiền các người nên nhận, cầm đi
Lời này
Sinh ra ảnh hưởng rất lớn đến ông ta
Tiểu Đệ nói: "Đại ca, chúng ta đổi nghề đi, bắt cóc là một kỹ năng sống, chúng ta đã từng cho rằng chúng ta có thiên phú, nhưng bây giờ em phát hiện chúng ta có thiên phú tốt hơn so với bắt cóc chính là thông cống thoát nước
"Chúng ta có thể thành lập một công ty, dựa vào kỹ thuật của chúng ta, hẳn là có thể phát triển vững vàng
"Ngay cả khẩu hiệu tuyên truyền của công ty chúng ta em cũng đã nghĩ xong rồi
"Bạn có muốn cảm nhận được sự đãi ngộ giống như các nhà giàu không
Vậy thì hãy tìm đến chúng tôi, chúng tôi thông thạo chuyên nghiệp trong lĩnh vực dọn dẹp cống thoát nước, đừng hỏi chúng tôi tốt hay không tốt, nhà giàu bậc nhất cũng nói tốt
"Đại ca, anh xem thế nào
Nói đến gây dựng sự nghiệp, trong mắt Tiểu Đệ có ánh sáng, đó là ánh sáng mà thân làm đại ca như ông ta chưa từng thấy qua
"Mày nói chuyện rất có văn hóa
Chu Hổ cảm thấy muốn nhìn nhận lại vị Tiểu Đệ này của mình thêm lần nữa, trước đây chưa bao giờ phát hiện Tiểu Đệ lại ưu tú như thế
Tiểu Đệ thẹn thùng nói: "Đại ca, thật không dám giấu giếm, tuy Tiểu Đệ bất tài, nhưng cũng là sinh viên chuyên khoa tốt nghiệp cao đẳng đó
"Đại học chuyên khoa
Tiểu Đệ đắc ý nhưng khiêm tốn nói: "Đúng thế
Chu Hổ vô cùng khiếp sợ, Tiểu Đệ lại là một sinh viên chuyên khoa
Không ngờ bên cạnh ông ta lại ẩn giấu một nhân tài trình độ học vấn cao như thế.
Sinh viên chuyên khoa
Khủng khiếp vậy
"Được, sau này chúng ta sẽ đổi nghề, mày suy nghĩ cẩn thận tên công ty đi
"Đại ca yên tâm, em nhất định sẽ suy nghĩ cẩn thận, nhưng em cảm thấy bây giờ chúng ta nên đi tắm đi đã, em có hẹn với Tiểu Hà, còn muốn cô ấy xoa bóp cho em
"Thật tình
Tiểu Đệ gãi đầu xấu hổ, đại ca khen ngợi làm anh ta ngượng ngùng
Bệnh viện tâm thần Thanh Sơn
Viện trưởng Hách chưa bao giờ có khoảng thời gian vui vẻ giống như khoảng thời gian này
Hai bệnh nhân phòng 666 không tới bệnh viện
Còn có đại gia tài trợ
Cuộc sống như thế mới là cuộc sống ông ta mong muốn, nếu là như vậy, đừng nói mười năm sau về hưu, hai mươi năm ông ta vẫn có thể chịu đựng
Đứng trước cửa sổ, nhìn cổng lớn
Phát hiện một chiếc xe sang màu đen chậm rãi dừng lại
Không nhìn lầm
Bọn họ đã trở về
Viện trưởng Hách mỉm cười, hai người bệnh kia gần đây không nhập viện, đã chứng minh ông ta trị liệu thành công, đã có cải thiện rất tốt
Ông ta nhìn thấy cậu nhỏ tuổi giàu có kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng không có ra nghênh đón, đã có sự tài trợ, vậy thì không cần thiết phải đi theo giao lưu với một thằng nhóc nữa, viện trưởng vẫn có nguyên tắc của viện trưởng
"Viện trưởng Hách, ông xem tôi có thể được không
Bên trong phòng làm việc, một người đàn ông trẻ tuổi dò hỏi
Anh ta mặc âu phục, chải tóc sáng bóng như tuyết, mang kính mắt, da dẻ trắng mịn, vừa nhìn đã biết nhân tài cao cấp
Hách viện trưởng quay đầu lại hỏi: "Cậu nói cậu tốt nghiệp gì
Chàng trai không nhún nhường nói: "Chuyên gia lý luận thường thức cho bệnh nhân tâm thần
"Hả, biết rồi, chính là..
Viện trưởng Hách suy nghĩ rất lâu, cũng không nghĩ được rốt cuộc chuyên ngành đó làm gì, trường đào tạo thiếu tiền đến điên rồi sao
Nghành gì cũng dám đào tạo
Người chuyên nghiệp như anh ta cũng có hơi ngốc
"Vậy được, ngày hôm nay cậu sẽ đi làm, đúng lúc trong viện có hai bệnh nhân có chuyển biến tốt đang quay về, cậu dạy cho bọn họ một lớp đi
"Lương khởi điểm của cậu là năm nghìn, bao ăn bao ở, một tháng nghỉ tám ngày
Bây giờ viện trưởng Hách không thiếu tiền
Đã thuộc về tầng lớp có tiền.