Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1331: Một năm sau (2)




Một năm sau (2)

“Bố yên tâm , những điều này con đều biết mà.” Khả Lam gật đầu, cũng không nói những chuyện mình gặp nguy hiểm cho bố biết
Những chuyện cô bé đã trải qua cũng không quá nguy hiểm, đến cuối cùng cô bé đều có thể thông minh tài trí giải quyết
Ngay sau đó
Khả Lam thần thần bí bí nói: “Bố, con cho bố xem thứ này, rất tuyệt vời.”

“Được.”

Chỉ thấy miệng Khả Lam niệm chú ngữ, sau đó trong bàn tay lơ lửng một quả bóng nước
Dưới sự điều khiển của cô bé, quả bóng nước dần dần biến hóa, biến thành mũi tên sắc nhọn
“Lợi hại chưa, bây giờ con là ma pháp sư ba sao đó
Thầy giáo đều nói con rất có thiên phú, hơn nữa sau này tắm cũng không cần nấu nước nữa.”

Lâm Phàm kinh ngạc nói: “Thật là lợi hại, đây chính là ma pháp sao
Trước giờ bố chưa từng nhìn thấy, con gái bố thật lợi hại quá
Không hổ là con gái ngoan của bố, rất giỏi.”

Được bố khen ngợi, Khả Lam rất vui vẻ
Hy vọng của cô bé chính là nụ cười tươi trên gương mặt của bố mãi mãi không biến mất
Đó chính là cảnh cô bé muốn thấy nhất
“Con còn làm được nhiều thứ lắm, ở học viện con thấy những ma pháp sư có thể thực hiện cấm thuật, có siêu giai ma pháp, còn có cả siêu thần giai ma pháp, cũng không biết đến bao giờ con mới có thể đạt được trình độ đấy nữa.” Khả Lam nói
Lâm Phàm đáp: “Bố tin tưởng con gái bố thông minh nhất, nhất định có thể đạt được đến đẳng cấp đấy.”

“Vâng, con sẽ cố gắng.” Khả Lam tự tin gật đầu
Lâm Phàm nói: “Nhưng cũng không cần vất vả quá, từ từ rồi sẽ đạt được, không cần nóng vội, học tập cần kết hợp nghỉ ngơi, nếu con kiệt sức thì không được.”

Khả Lam cười nói: “Bố, thân thể của con bây giờ khỏe lắm, bố đừng chỉ xem con là ma pháp sư, con còn là chiến sĩ nữa
Khi kết hợp lại con chính là chiến binh ma pháp, không chỉ ma pháp lợi hại mà thân thể cũng rất tốt
Thầy con nói khí lực của con rất lớn, với khí lực như thế cho dù là chiến sĩ sáu sao cũng không đánh bại được con đâu.”

“Chắc chắn bố không biết sáu sao đại điện cho gì rồi, thực lực chiến sĩ chia thành chín sao, sau đó là Đại chiến sĩ, cuối cùng là Thánh chiến sĩ.”

“Đại chiến sĩ rất lợi hại, Thánh chiến sĩ càng lợi hại hơn, có thể chém đôi ngọn núi.”

Vừa nói đến đây ánh mắt Khả Lam lóe lên sự hâm mộ
Bây giờ cô bé giống như học sinh tiểu học làm bài thi được một trăm điểm, muốn nhanh chóng khoe trước mặt bố mẹ, Sau đó được bố mẹ khen, đồng thời muốn nhìn thấy sự bất ngờ của bố mẹ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì điều này khiến học sinh tiểu học tự hào cũng khiến trong lòng bố mẹ tự hào theo
Lâm Phàm kinh ngạc nói: “Lợi hại như vậy sao
Vậy chắc chắn sau này Khả Lam cũng lợi hại giống bọn họ, không… Còn lợi hại hơn bọn họ nữa.”

Khả Lam cười nói: “Nhất định là như vậy, con nhất định sẽ cố gắng hết sức, sẽ làm bố cảm thấy tự hào.”

Lâm Phàm nghĩ đến chi tiêu của Khả Lam ở học viện, dò hỏi: “Con ở học viện, có đủ tiền dùng không?”

“Đủ dùng, đủ dùng mà.” Khả Lam vừa ăn cơm vừa nói
Khả Lam không nói ra mà thôi, thật ra là không đủ dùng
Sau khi vào học viện, cô bé mới biết tu luyện cần rất là nhiều thứ, nhất là ma kiếm sĩ càng tiêu nhiều thứ hơn, binh khí tốt, bộ áo giáp tốt đều phải tiêu rất nhiều tiền
May thay cô bé đã cùng ba cô bạn thành lập đoàn mạo hiểm, cùng nhau đi thám hiểm kiếm tiền, cũng có thể tự lo cho bản thân
Hơn nữa
Cô bé biết bố sống ở làng quê này cũng không dễ kiếm tiền
Khi lớn lên cô bé âm thầm quyết tâm muốn bố hưởng phúc chứ không phải đòi tiền từ bố
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm mỉm cười: “Ăn cơm thôi, đồ ăn nguội cả rồi.”

“Vâng.”

“Đúng rồi, con ở nhà khoảng bao lâu?”

“Có thể không thể ở lại lâu được, mười ngày sau con sẽ rời đi.”

“Không sao, việc học quan trọng nhất
Ngày tháng về sau còn dài, không cần vội.”

Nghe bố nói như vậy, Khả Lam cúi đầu, cô bé thật sự rất muốn ở cùng một chỗ với bố
Nhưng bản thân cô bé biết tính của bố như thế nào, trong lòng nghĩ sẽ không ngừng nỗ lực để trở thành niềm tự hào của bố
Nhưng bố không bao giờ tính đến việc sẽ đi Vương Đô với cô bé
Nếu không sẽ trở thành gánh nặng cho cô bé
Trước mặt luôn thể hiện sự vui vẻ hạnh phúc, nhưng chỉ có cô bé mới biết, sau lưng cô bé, bố luôn một mực âm thầm nỗ lực để hỗ trợ cho việc học tập của cô
Không giống những người ở Vương Đô kia, gia cảnh tốt, không thiếu tiền cũng chẳng thiếu gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà bố cô bé chỉ là một nông dân, dựa vào nghề rèn sắt và nuôi trồng mà nuôi cô lớn
Khả Lam vừa ăn cơm vừa âm thầm thề trong lòng
Cô bé nhất định sẽ cố gắng tu luyện
Khi có thể độc lập và có địa vị nhất định có thể đưa bố đến Vương Đô hưởng phúc
Ban đêm
Lâm Phàm trở về phòng mình suy nghĩ, hôm nay Khả Lam mua nhiều đồ như vậy chắc chắn tốn rất nhiều tiền
Ở nơi như Vương Đô chi phí cao như vậy, chắc chắn là cô không đủ tiền
Nghĩ đến chuyện như vậy
Anh một bước bước vào hư không
Chỉ trong giây lát
Anh đã xuất hiện ở giáo hội Quang Minh
Giáo hoàng đang mặc áo ngủ chuẩn bị chui vào ổ chăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.