Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 234: Bước đầu tiên để trở thành người tốt




Trong khách sạn
Các thành viên đều tề tựu đông đủ, bên trái Thanh Long, bên phải Bạch Hổ, vẻ mặt dữ tợn
Nhân viên phục vụ không dám vào bên trong, bị dọa cho mặt mày tái nhợt, hai chân run rẩy, chỉ sợ rằng sẽ xảy ra mấy tình tiết như trong phim, bị đám người này đè xuống bàn mà bép bép…

Mấy loại hình ảnh như thế, nghĩ thôi đã thấy đáng sợ rồi
Trong một bộ phim hành động nổi tiếng cũng có một cảnh tương tự
Chỉ có một người phụ nữ ở trong tàu điện ngầm, liếc nhìn từ đầu đến cuối tàu lại toàn là đàn ông
Cảnh tượng ấy thật sự khiến người ta không dám nghĩ đến
Sữa tắm thiên nhiên nguyên chất quả thực rất tốt, nhưng dùng nhiều thì lại trở nên vô cùng bết dính
Bên ngoài phòng tiệc
“Quản lý, chúng tôi sợ.”

Những người phục vụ mặc sườn xám bị dọa cho run hết cả chân, nhìn vào cảnh tượng nói cười ầm ĩ
Nếu có thể thì họ chỉ muốn về nhà, không muốn vào trong để tiếp đãi những vị khách đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quá đáng sợ
Người quản lý là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, có tình huống nào mà anh ta chưa gặp qua đâu
Nhưng tiếc thay, cảnh tượng như thế này cũng là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy
Mặc dù trong lòng rất sợ hãi nhưng bản thân là quản lý thì phải trụ vững
“Sợ cái gì, họ đều đến đây để ăn cơm, có thể là ma quỷ hay sao
Tất cả tỉnh táo hết lên cho tôi
Khách sạn của chúng ta là khách sạn sang trọng lớn nhất ở thành phố H, điều tôi đang nói đến chính là thương hiệu và dịch vụ.”

“Tất nhiên, khách sạn hiểu áp lực của các cô
Sẽ thưởng cho các cô hai trăm tệ.”

Người quản lý xoa dịu đáy lòng đang lo lắng bất an của những nhân viên phục vụ
Quả nhiên
Sức hấp dẫn của đồng tiền luôn lớn nhất
Những nhân viên phục vụ hai mắt sáng rực, tiền thưởng hai trăm tệ
“Quản lý, tôi nghĩ chúng tôi có thể đảm nhận công việc này.”

“Tôi cảm thấy tôi cũng có thể thử xem.”

Nhân viên phục vụ tự an ủi mình, tuy rằng những người này trông hơi dữ tợn, thoạt nhìn không phải người tốt, nhưng chỉ cần coi họ như tiền thưởng thì cũng không có vấn đề gì nhiều
Quản lý rất hài lòng với sự hiểu chuyện của bọn họ, không tệ chút nào
Suy cho cùng thì có thể làm được trong ngành này cũng chẳng có ai ngốc cả
Có tiền thưởng là tốt lắm rồi
Sợ cái gì mà sợ
Giữa ban ngày ban mặt, có thể làm gì được các cô
Quan tâm đến sự an toàn của bản thân đúng thực là một việc vô cùng quan trọng, nhưng không được suy nghĩ nhiều, nếu không sẽ trở thành gánh nặng
Tại thời điểm này
Trong phòng tiệc không khí ngột ngạt, khói bay lượn lờ, giống như có lớp sương mù dày đặc bao phủ
Những người phục vụ đều cố nén chịu cái mùi đó, đi vào một lúc
Sau khi trở ra, trên người toàn là mùi khói, có rửa cũng không rửa sạch được
Họ đều là những người đang đi trên bờ vực của bóng tối
Có người đã từng gây ra án mạng, có kẻ lại chém người gây thương tích
Chỉ một chữ:

Những người này không phải là người tốt, là thành phần gây tai họa trong xã hội
Lâm Phàm ngồi trên ghế chủ trì, mỉm cười nhìn các thành viên
Mọi người đã đến đầy đủ rồi, vì vậy những gì anh ta đang làm bây giờ là dẫn dắt họ đến con đường tươi sáng, trở thành người tốt chân chính
“Anh Phi, em đã sắp xếp hết mọi thứ mà anh yêu cầu rồi.” Vương Mãnh nói
Mặc dù anh ta đang thắc mắc tại sao anh Phi lại làm như vậy, nhưng anh ta luôn ủng hộ anh Phi vô điều kiện
Đừng hỏi nguyên nhân tại sao, nếu có hỏi thì anh chính là fan cuồng, ngốc nghếch mà tôn sùng
Chỉ có những nhân vật anh hùng chân chính mới có thể khiến cho anh ta mê đắm điên cuồng như vậy
“Chà, chúng ta đã tiến một bước dài về con đường làm người tốt rồi.” Lâm Phàm mỉm cười
Vương Mãnh cúi đầu suy nghĩ, gần đây anh Phi thay đổi khá lớn
Anh ta không hiểu lắm, cứ cảm thấy có gì đó không ổn, chủ yếu là giọng điệu lời nói đột ngột thay đổi từ biến thái thô tục thành uyên thâm không lường, có cảm giác như là chân nhân đắc đạo có thể nhìn thấu rõ được bộ mặt của thế gian
Nhân viên phục vụ bưng các món ăn được trang trí đẹp đẽ, còn nóng hổi, đi đến trước những bàn tiệc nọ
“Mày thì đã là gì,lần trước tao thấy một tên đàn ông dẫn theo cô bạn gái xinh đẹp bên cạnh, tao đã rủ cô ấy qua chỗ tao cùng uống rượu
Gã thế mà lại không đồng ý, còn ngang ngược với tao
Tao cắt phăng luôn gân chân của gã ta, thấy tao ngầu không.”

“Có cái rắm í, tao mới là đỉnh cao này.”

Khi những nhân viên phục vụ nghe được những lời này, đôi tay bỗng sợ hãi run lên
Họ chỉ là những người làm công thấp kém bình thường đang kiếm sống trong xã hội này mà thôi
Chủ đề mà hiện giờ bọn họ đang nói tới lại hơi bị cao cấp
Không phải đánh người thì cũng là chém người
Bây giờ đã là xã hội pháp trị, thực sự không ai có thể trị được bọn họ sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đùng
Chính vào thời điểm này
Một gã to con mắt sáng ngời nhìn người phục vụ, theo thói quen vỗ vỗ mông nhân viên phục vụ: “Em gái xinh đẹp quá.”

Người phục vụ tái mặt cuống quýt lùi lại, sau đó hoảng loạn bật tung cửa chạy ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khóe mắt rưng rưng, cô ấy giận mà không dám nói gì
Gã đàn ông to con cười lớn, vươn tay ra trước mặt một người anh em khác: “Ngửi thử đi, có thơm không.”

“Đừng làm loạn, anh Phi đang ở đây đấy.”

Trong lòng của tất cả các thành viên, Chúc Phi là người mà bọn họ không được phép đắc tội
Vì vậy cả đám cũng trở nên thành thật nghiêm chỉnh hơn
Từ Kiến quan sát tình hình xung quanh
Nhìn thấy tên cặn bã xã hội này chọc ghẹo nhân viên phục vụ, anh ta tức giận đến mức muốn đi đến đánh cho đối phương một trận
Nhưng hiện tại anh là đặc vụ ngầm, nên chỉ có thể ngượng ngùng cười cười, giả vờ rằng anh rất hứng thú
Dẫu sao thì tất cả người cũng đang nhìn vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.