Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 704: Luôn có kẻ muốn chiếm lợi (2)




Luôn có kẻ muốn chiếm lợi (2)

"Chạy
Lâm Phàm vỗ lưng của hổ đại gia nói
Hổ đại gia không phản ứng lại
Chạy cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không phải đã nói chỉ cưỡi một chút là được rồi sao
"Chạy đi
Lâm Phàm thúc giục, rất mong chờ tình cảnh con hổ chạy hung hoành bên trong khu rừng rậm, Tiểu Bảo cũng chờ mong mà vỗ tay, la to, cậu ta cũng muốn con hổ chạy đi, đối với Tiểu Bảo mà nói, đây là chuyện cho tới giờ chưa từng trải qua đâu
Lòng bàn tay của đám vệ sĩ xung quanh đều đã là mồ hôi rồi
Rất khẩn trương
Tà vật hình thể khổng lồ đã gặp qua không ít, nhưng chưa từng gặp qua con hổ nào có dáng vẻ hình thể khổng lồ, bá chủ trong núi rất dọa người, uy thế cường hãn đáng sợ
Bọn họ chỉ là vệ sĩ bình thường mà thôi, sao có thể giống như Độc Nhãn Nam, đối mặt với loại quái vật to lớn thế này còn có thể bình tĩnh được
Chỉ là thiếu gia giống như người không có việc gì, giống như đang cưỡi trên con ngựa lớn vậy, tâm trạng rất ổn, ổn đến mức khiến người khác phải sợ hãi
Hổ đại gia ngẩng đầu rít gào một tiếng, không ai biết được hiện giờ nó đang bi thương đến mức nào, chúa sơn lâm một đời vậy mà lưu lạc đến mức làm thú cưỡi, rõ ràng rất kháng cự, nhưng dám giận mà không dám nói được gì
Chạy đi
Di chuyển đi
Hổ đại gia thân là bá chủ mảnh đất núi Trường Bạch rất quen thuộc với địa hình nơi này, hành động nhanh nhẹn, nhanh như tia chớp, cây cối xung quanh giống như chồng lên nhau, không ngừng lui về phía sau
Tiểu Bảo ôm chặt lấy cánh tay của Lâm Phàm, muốn há mồm thét lên, chỉ là tốc độ quá nhanh, gió thổi đến miệng xì xào rung động
"Oa oa oa





Những động vật sinh sống trong núi Trường Bạch cảm nhận được uy thế của hổ đại gia, đều chạy trốn tản ra xung quanh
Lần này lại phát điên cái gì vậy, sao lại chạy loạn khắp nơi, hơn nữa còn chạy đi rất gấp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiện trường đàm phán thiếu đi hổ đại gia đã không còn hoàn mỹ nữa
Độc Nhãn Nam hỏi, "Các ngươi đã sống rất lâu ở núi Trường Bạch rồi nhỉ
Dù sao tạm thời không có việc gì
Ông ta thật ra muốn nói chuyện với con chim ưng một chút, muốn đào một số tin tức có ích, ít nhất từ sau khi Long Quốc có bộ phận giám sát rồi, các nơi trên thế giới có tình huống gì xảy ra đều sẽ được phát hiện trước, nhưng sự tồn tại của loài dã thú lớn như thế này lại không thể phát hiện ra được, không thể không nói, nó đã ẩn nấp rất sâu đây
"Ừ, lâu thật
Con chim ưng khổng lồ thu cánh lại, đứng ở trên một mỏm đá, nói với ông ta, hợp tác với loài người cũng không phải lựa chọn sáng suốt, chỉ là không còn cách nào, với khả năng của nó và hổ đại gia căn bản không hoàn thành được
Đầu tiên là thực lực không cho phép
Sự xuất hiện của cường giả Tinh Không khiến bọn chúng cảm nhận được nguy cơ, sợ hãi bị mấy tên đó cướp mất, nếu không bọn chúng không thể nào đợi lâu ở nơi này như vậy được, không phải chỉ vì những điều này đó sao
Độc Nhãn Nam nghi ngờ nói, "Ta vẫn có câu hỏi này, các ngươi không phải tà vật, nhưng theo ta được biết, trước khi không có sự xuất hiện của cường giả Tinh Không, núi Trường Bạch bị Tà Vật chiếm lĩnh, giữa các ngươi và tà vật có hiệp nghị gì sao
Con chim ưng khổng lồ liếc mắt nhìn Độc Nhãn Nam, cái tên con người này đang xét hỏi cái gì vậy, con chim ưng khổng lồ cũng không muốn để ý tới, cúi đầu, nhìn chằm chằm mặt đất
Độc Nhãn Nam còn muốn hỏi mấy câu, nhìn thấy con chim ưng khổng lồ hình như không quá hăng hái, ngược lại không gấp gáp truy hỏi
Trong đầu đang suy nghĩ tới long mạch mà bọn chúng nói tới
Long Quốc có rất nhiều long mạch, nhưng con người lại hoàn toàn không biết gì về long mạch, nhiều nhất chỉ hiểu được là cứ mấy trăm năm sẽ có quốc gia xuất hiện, đây chính là nguyên nhân lời đồn về long mạch xuất hiện
Đây là lời số mệnh nói
Có chút mơ hồ
Cụ thể là thật hay giả, không thể hiểu hết được, nhưng lời đồn được truyền như vậy đấy
Lúc này
Hổ đại gia đi từ đằng xa tới, bước chân thong thả, không tiếp tục chạy, thật sự một chút mặt mũi cũng không còn, nhìn thoáng qua đồng bọn chim ưng khổng lồ
Thật sự rất không công bằng, dựa vào đâu chỉ cưỡi ta, mà không cưỡi ngươi, nghĩ lại cảm thấy thật sự rất khó chịu
"Vui vẻ không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm xoa đầu Tiểu Bảo, thỏa mãn nguyện vọng của cậu, nhìn thấy nụ cười tươi của Tiểu Bảo, anh cũng rất vui vẻ
Tiểu Bảo gật đầu, "Vui lắm
Đây là lúc cậu vui vẻ nhất, cưỡi trên thân con hổ to lớn như vậy, về sau nói với người khác, người ta cũng sẽ vô cùng hâm mộ cậu đi
Ngẫm lại, cậu liền lộ ra nụ cười tươi hì hì
Khi Tiểu Bảo nhìn đến con chim ưng kia cũng muốn cưỡi trên thân con chim khổng lồ bay lượn trong không trung, nhưng cảm thấy rất nguy hiểm, cũng không có biện pháp an toàn, nếu bị rơi xuống chắc chắn sẽ rất nguy hiểm, cho dù rất muốn nhưng cũng không đưa ra yêu cầu này, cậu không muốn Lâm Phàm mạo hiểm cùng với cậu
Độc Nhãn Nam tiếp tục trao đổi với hổ đại gia, ông ta thật sự cảm thấy rất hứng thú, chuyện gì cũng không thể để một người độc chiếm, chỉ riêng những bảo bối trân quý như vậy của núi Trường Bạch có ai không muốn giữ lấy thành của mình, chỉ là không có sự giúp đỡ của người khác, căn bản không thể giành lấy được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.