Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 716: Òa, thật lợi hại đó nha! (3)




Òa, thật lợi hại đó nha
(3)

Phòng nghiên cứu khoa học, bộ phận đặc biệt, thành phố Duyên Hải
Ông Trần trợn mắt há miệng nhìn Độc Nhãn Nam, nói thật, ông ta thật sự bị chấn kinh rồi, ra ngoài một chuyến đã có thể có thu hoạch, căn cứ vào một ít nội tình mà người của ông ta biết, các nước khác hình như không có thu hoạch gì, luôn rất thảm, nghĩ mọi cách để đi đến núi Trường Bạch, trăm nghìn cay đắng, hy sinh cả tính mạng, đều không có thu hoạch gì cả
Nhưng thủ lĩnh của bọn họ giống như có nữ thần may mắn đồng hành, mỗi lần trở về đều có thu hoạchvô cùng phong phú
"Đây là cái gì
Ông Trần thấy Độc Nhãn Nam lấy ra thứ gì đó, lần đầu tiên nhìn thấy, cũng không biết là gì, nhưng ông ta biết đây chắc chắn không phải là đồ tầm thường, khẳng định là bảo bối
"Kết tinh Long Mạch
Độc Nhãn Nam nói
Ông Trần há hốc miệng, giống như nghe được chuyện cổ tích: "Long Mạch
"Không sai, tinh hoa long mạch núi Trường Bạch, năng lượng rất lớn, hiệu quả sau khi dùng rất lớn, tôi muốn biết có thể dùng các biện pháp khoa học kỹ thuật, chiết xuất năng lượng có trong kết tinh Long Mạch để hiệu quả sau khi dùng mạnh hơn so với lúc trước được hay không
Độc Nhãn Nam nói
Ông Trần nghiêm túc nói: "Tôi sẽ dốc toàn lực
Tô Tề đứng ở một bên cảm thấy tri thức của bản thân đang triệt để mở rộng, dù sao thì những nghiên cứu trước kia vẫn còn dựa trên khoa học, nhưng sự phát triển bây giờ lại dần dần thoát ly khoa học, nhưng lại có mối liên hệ rất lớn với khoa học, dùng biện pháp khoa học để nghiên cứu phát triển những đồ vật chỉ có trong truyện cổ tích, nghĩ đến thôi đã cảm thấy cả người kích động
Có thể là học sinh của ông Trần, tất nhiên Tô Tề cũng là một người cuồng nghiên cứu khoa học
"Thưa thầy, em có thể tham gia không ạ
Tô Tề hỏi
Dù sao món đồ mà thủ lĩnh mang về lần này không đơn giản, thuộc loại trân quý nhất, anh ta chỉ sợ thầy giáo cho rằng việc này rất quan trọng, muốn tự mình ra tay, do đó không để cho người khác tiếp xúc
Ông Trần vỗ vai Tô Tề rồi nói: "Trò là học sinh xuất sắc nhất của thầy, nhất định phải tham dự
"Cảm ơn thầy
Tô Tề vui mừng nói
Độc Nhãn Nam giao việc cho ông Trần xong cũng yên tâm, còn ông ta thì đứng chờ bên ngoài phòng nghiên cứu khoa học, việc này vô cùng quan trọng, ông ta phải trông coi toàn bộ quá trình, chỉ sợ có người đến cướp đoạt
Trước khi có kết quả nghiên cứu khoa học, ông ta tuyệt đối sẽ không rời đi
..
Sau khi trở về, Tiểu Bảo liền đi theo sau Lâm Phàm, giống như là theo đuôi
Công viên
Lâm Phàm đang đi cùng với Mộ Thanh
Tiểu Bảo thì đi theo ông Trương, đối Tiểu Bảo, cậu ta cảm nhận được: "Người phụ nữ kia rất nguy hiểm
Ông Trương nói: "Đó là vợ của Lâm Phàm, không phải bạn gái, sau này sẽ ở cùng nhau
"Được rồi
Tiểu Bảo kéo thẳng đầu, sau đó nhìn về phía Dao Cơ bên cạnh: "Cô đang làm gì vậy
Trước kia Tiểu Bảo từng gặp Dao Cơ, vừa nhìn đã biết cô gái này tuyệt đối không phải người tốt, đừng thấy Tiểu Bảo nhà chúng ta tuổi nhỏ, nhưng cậu ta rất am hiểu về phụ nữ, tuổi còn nhỏ phải học cách bảo vệ bản thân, nếu không sẽ bị đám phụ nữ kia chiếm hết, cho nên ấn tượng của cậu ta về Dao Cơ không được tốt cho lắm
Dao Cơ cảm nhận được ác ý sâu sắc từ trong đám người này
Cảm giác thất bại chưa từng có
Nếu như cô ta không xinh đẹp chút nào thì còn có thể hiểu được, vì sao đám người này chưa từng nhìn thẳng vào cô ta một lần nào, nhưng rõ ràng bản thân rất xinh đẹp, còn rất có sức hút, có thể khiến trái tim người đàn ông rung động
Nhưng anh ta lại chưa bao giờ nhìn cô ta tử tế một lần nào
Rõ ràng đã từng gặp mặt, còn hỏi cô là ai..
Những lời này làm cho người ta rất đau lòng, bi thương không nói nên lời
"Gần đây có phải có chuyện gì không vui hay không
Anh nhìn ra được sự không vui trong lòng em
Lâm Phàm nhìn Mộ Thanh, người quen thuộc, hơi thở quen thuộc, nhưng lại không có động tác và giao lưu quen thuộc
Mộ Thanh nói: "Có sao
Tôi vẫn luôn rất vui vẻ, không có chuyện không vui gì cả
Tuy rằng Lâm Phàm đi ra từ bệnh viện tâm thần Thanh Sơn, nhưng anh biết, trong giấc mơ dài đằng đẵng kia, Mộ Thanh từng tiếp xúc là sự tồn tại chân thật, tuyệt đối không phải là hư cấu
Mà Mộ Thanh trước mắt là cô sao
Có lẽ là vậy
Có lẽ không phải
Nhưng anh tin đúng là cô, hơi thở quen thuộc, chắc không sai được đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chắc là..
Có chuyện gì đó
"Anh có thể cảm nhận được
Lâm Phàm nói, hai mắt của anh giống như có thể nhìn thấu tâm tư của một người, người bình thường khi đối mặt với ánh mắt của Lâm Phàm, chắc chắn sẽ cúi đầu, bởi vì ánh mắt rất có tính xuyên thấu, khiến cho người ta có cảm bị nhìn thấu
"Cảm nhận được
Vậy thì tôi không tin
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mộ Thanh nói
Lâm Phàm nói: "Ừm..
Bây giờ trong lòng em rất băn khoăn, có tâm sự, chắc chắn em đang nghĩ về chuyện gì đó, chỉ là cảm thấy chuyện này không tốt, cho nên vẫn luôn do dự, anh nói đúng hay không
"Thực ra anh rất giỏi
Nói tới đây, anh nở nụ cười đắc ý
Mộ Thanh rất khiếp sợ nhìn Lâm Phàm, rõ ràng là không ngờ tới, bởi vì lời anh nói đều là thật, thật sự có thể nhìn thấu nội tâm một người sao
"Bọn họ đang nói cái gì vậy
Tôi cũng rất muốn nghe
Ông Trương nói
Tiểu Bảo nói: "Ừm, không biết
Tà Vật Công Kê bị dắt đi một cách ngoan ngoãn, trong lòng nó bây giờ rất hỗn loạn, theo lý mà nói, nó là Tà Vật anh hùng, không phải có cuộc sống như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.