Đây là thứ gì
(2)
Tộc Lão tinh tế hiểu được, có chút thú vị: “Quả nhiên, nơi đây có hơi kỳ lạ, quả chuông cổ này có niên đại khá lớn, vừa rồi, nó chính là vật đưa chúng ta vào ảo ảnh, có ai nhớ được hình ảnh lúc đó không?”
Ông ta nhìn Độc Nhãn Nam
Ông ta nhận được phương pháp tu luyện, chắc chắn sẽ biết tình hình lúc đó
Biết thì mau nói đi, giấu diếm hay bịa đặt thực sự rất đáng khinh
“Tôi cũng không biết.” Độc Nhãn Nam nói
A
Mọi người thất vọng
Hy vọng tan biến rồi
“Tộc Lão, quả chuông cổ này có phải đồ tốt không?” Ngô Thắng dò hỏi
Tộc Lão đáp: “Chỉ là một quả chuông cổ bình thường thôi, nó có thể kéo chúng ta vào ảo ảnh cũng là vì từng có cường giả xuất hiện ở đây, hơi thở còn lưu lại đã hình thành năng lực đặc biệt, loại năng lực này không phải thứ chúng ta có thể tưởng tượng được đâu.”
“Thánh Nhân có thể làm đến mức đó không?” Ngô Thắng hỏi
Tộc Lão trả lời: “Kém xa vạn dặm.”
Nói trắng ra tình huống lúc này
Chính là có khoảng chênh lệch đáng sợ như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngô Thắng nhìn trân trân không nói nên lời, không dám tưởng tượng cường giả có thể tạo ra được loại năng lực này sẽ mạnh đến cỡ nào, e là có cường giả cổ xưa xuất hiện ở đây, thực sự là bọn họ không có khả năng tưởng tượng, rốt cuộc thì thời đại đó rực rỡ đến thế nào
Đi sâu vào trong
Anh ta dần phát hiện ra vì sao các tộc Tinh Không đều hướng về tinh cầu chật hẹp này
Nơi đây cất giấu một bí mật kinh thiên động địa
Rồi đột nhiên Ngô Thắng trở nên hoảng sợ khi nghĩ đến chuyện anh ta đột nhiên tìm ra bí mật đáng sợ như thế, sẽ không bị diệt khẩu đấy chứ
Độc Nhãn Nam không tin lời của Tộc Lão, cũng đích thân chạm vào quả chuông, ông ta sợ nhất là khi, rõ ràng nói là đồ vật bình thường nhưng cuối cùng lại lén lút lấy đi
Đó là người ích kỷ
Kiểm tra đến cuối cùng
Độc Nhãn Nam xác định quả chuông này chỉ là một quả chuông bình thường thôi, không có bất kỳ giá trị nghiên cứu nào
Tôn Hiểu nhìn bình luận trên livestream, hô lên:
“Trên livestream của tôi có một vị đại gia ra giá 1 tỷ để mua quả chuông này.”
Đám người Tộc Lão thờ ơ
Tiền
Đùa gì thế, đối với cường giả mà nói, tiền bạc chỉ là đồ bỏ đi, nếu muốn chỉ cần trở mình một cái là thành đại gia, thi triển thần thông, mê hoặc tâm trí, bao nhiêu tiền cũng có
Tiểu Bảo nghe nói như vậy, vội khua tay: “Mọi người khiêng quả chuông này đi đi, còn anh, để ông ta chuyển thẳng tiền vào thẻ của tôi, Tiểu Bảo tôi rất uy tín.”
Tôn Hiểu sững sờ nhìn Tiểu Bảo
Mẹ kiếp
Chưa ai nói gì, cậu ta đã chiếm lấy chuông cổ cho riêng mình, trộm cắp giỏi thật đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Độc Nhãn Nam vừa muốn nói gì đó, lại để Tiểu Bảo giành nói trước, trong ánh mắt có chút khó chịu, đã có nhiều tiền như vậy còn tranh giành với chúng tôi…
“Lâm Phàm, tôi vừa giúp anh lời được 1 tỷ đấy, khi nào về tôi sẽ đưa thẻ cho anh.” Tiểu Bảo nói
Cậu ta là cái gì mà phải suy nghĩ cho Lâm Phàm
Tuy là cậu ta không thiếu tiền nhưng là không muốn người khác kiếm lời trên Lâm Phàm, nếu bạn tốt của tôi không mang các người tới nơi này, thì các người làm sao ở đây được
Cậu ta đã sớm phát hiện nét mặt của Độc Nhãn Nam không thoải mái lắm, chính là suy nghĩ muốn độc chiếm, cậu ta sẽ không để cho ông ta có cơ hội đó đâu
Vị đại gia trên livestream nhìn thấy Tiểu Bảo, cũng biết thân phận của cậu ta, lập tức chuyển khoản không chút do dự
Nếu người giàu nhất kia còn đi lừa đảo thì cái xã hội này còn tối tăm đến mức độ nào nữa
Lâm Phàm mỉm cười nói: “Tôi rất ít khi dùng tiền.”
Ông Trương nhỏ giọng nói: “Chúng ta thiếu nợ rất nhiều người.”
Người rất ít khi dùng tiền như Lâm Phàm nghe tới đó thì rơi vào trầm tư, hình như đúng là như vậy, từ trước đến nay toàn đi vay tiền người khác mà sống, ngẫm lại thì ông Trương nói cũng có lý
“Ừ, vậy giữ lấy đi.”
Lúc này, Tiểu Bảo đã nhận được thông báo của ngân hàng, đắc ý hất cằm với Độc Nhãn Nam, chính hành động khiêu khích đó đã khiến Độc Nhãn Nam nhớ kỹ tên nhóc hỗn láo này
Còn nhỏ tuổi mà đã tinh ranh như thế, lớn lên thì nguy to
Nếu không phải có Lâm Phàm che chở, thế nào ông ta cũng phải thay bố của Tiểu Bảo mà dạy dỗ tên nhóc này một trận nên thân
Sau khi trải qua chuyện này
Đám người Tộc Lão càng thêm dè dặt, cẩn thận từng li từng tí
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn họ theo sau Lâm Phàm, quan sát tình hình xung quanh, đối với họ mà nói, nguy hiểm ở nơi này đã vượt quá sức tưởng tượng, cũng không phải thứ bọn bọ có khả năng đối mặt
Lâm Phàm vẫn giống như lúc trước, nắm lấy tay Tiểu Bảo đang chỉ trỏ xung quanh nhưng không chú ý đến tình hình của Tà Vật Công Kê
Suy nghĩ của Tà Vật Công Kê có chút hỗn loạn
Mình là ai
Tà Vật Anh Hùng
Không…
Mình là Phật Kê
Thật là khó chịu
Cái đầu nho nhỏ của Tà Vật Công Kê muốn nổ tung ra, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, trong đầu của nó có những âm thanh vang vọng
Phật môn hộ pháp Thần thú Kê
Mẹ kiếp
Tà Vật Công Kê bị những âm thanh này làm cho bùng nổ, mình là Tà Vật Anh Hùng, thân khoác vinh quang rực rỡ trở về địa bàn của Tà Vật, nhận được sự kính trọng của đồng loại
Tên quái nào là thần thú hộ pháp chứ
Xào xạc!