Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 820: Ta tin rằng ta có thể giáo dục tốt, tin tưởng ta đi (2)




Ta tin rằng ta có thể giáo dục tốt, tin tưởng ta đi (2)

Lúc này, anh cảm nhận được hơi thở trên người Triệu Trinh Nhạc, quá tà tính, quá đáng sợ, đồng thời còn chạy đến phương xa nên anh chỉ có thể theo dõi từ sau, để xem rốt cuộc thì nàng muốn làm gì
Một tòa phủ đệ xa hoa
Triệu hoàng tử kế thừa ngôi vị hoàng đế than ngắn thở dài, quá đau đầu, mỗi ngày đều có tấu được dâng đến
Nói hắn ta là hoàng thượng thì cũng đúng, hắn ta đang giữ ngọc tỷ đấy thôi, nhưng nếu nói không phải thì cũng không sai, điều xấu hổ là hắn ta không đến hoàng cung được mà chỉ có thể ở nơi tồi tàn này
Tuy rằng nơi này là phủ đệ xa hoa, nhưng so với hoàng cung thì hai nơi quá khác nhau
Một cái trên trời một cái dưới đất
Làm sao mà so được
Hắn ta rất muốn dọn về hoàng cung, nhưng trong đấy có một vị nữ nhân đáng sợ đang ở
Chỉ cần nghĩ đến những cao nhân ẩn mình kia thì đã thấy giận sôi máu, khi không ra tay thì một đám đều ra vẻ bí hiểm
Nhưng khi đến hiện trường thì còn rút lui nhanh hơn người khác
Ngay cả Thần Tăng mà hắn ta tin tưởng nhất cũng vậy
“Ôi chao, sao tự dưng lại lạnh đến vậy?”

Hắn ta khẽ run rẩy, rõ ràng không có gió nhưng lại cảm thấy lạnh thấu xương, giống như là đang ở hầm băng, từ trong đến ngoài cơ thể đều lạnh lẽo
Hắn ta đứng dậy chuẩn bị đóng cửa phòng lại
Khi Hoảng Tử đến cửa, làm động tác đóng cửa thì đột nhiên hắn ta dại ra, dưới ánh trăng, hắn ta thấy một bóng dáng mà hắn ta không thể tin nổi
Nhờ ánh trăng
Hắn ta thấy rõ hình bóng kia là của ai
“Triệu Trinh Nhạc!”

Nháy mắt
Hắn ta mặt cắt không còn giọt máu, trắng bệch như tờ giấy, hoảng loạn muốn chạy trốn
Nhưng với tình hình hiện tại thì hắn ta có thể chạy đi đâu, nên chỉ có thể kêu lên một cách tê tâm liệt phế
“Thần Tăng cứu ta!”

“Cứu ta với!”

Từ khi rời khỏi hoàng cung, Thần Tăng trở về núi bế quan tu luyện, thật sự không ra nữa
Nhưng mà Triệu hoàng tử vô cùng bất an, không có cường giả bảo vệ hắn ta, lỡ may hắn ta gặp phải nguy hiểm thì sao đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên sau khi trở thành hoàng thượng thì hắn ta đã đến chỗ của Thần Tăng
Lúc mới bắt đầu thì Thần Tăng có chết cũng không chịu xuống núi
Không còn cách nào khác
Triệu hoàng tử đã trở thành hoàng thượng nhưng lại hạ mình xuống cầu xin ông ta xuống núi, đồng thời ban cho địa vị quốc sư, cuối cùng Thần Tăng đành chịu thua thở dài một tiếng, chân long thiên hạ đã mời thì lão nạp chỉ đành thất hứa với người, nếu không thì chỉ có thể bỏ mặc thiên hạ để an nhàn
Ta không vào địa ngục thì ai vào
Nếu là trước đây, Triệu hoàng tử đã tin lời ông ta mà khóc lóc thảm thiết
Còn bây giờ, ‘ta tin mới lạ đấy, tên hòa thượng như ông rất xấu xa’, nhưng mà hắn ta vẫn khen Thần Tăng nhiệt tình
Từ bi hỉ xả, cao tăng đắc đạo, vì người quên mình,…

Có thể khen được bao nhiêu thì khen
Thần Tăng đang ở trong phòng xem kinh Phật thì nghe được tiếng kêu cứu của hoàng thượng, chớp mắt, ông ta đã hóa thành bóng trắng rồi biến mất tại chỗ, ít phút sau, ông ta xuất hiện ở chỗ của hoàng thượng
Khi Thần Tăng nhìn thấy Triệu Trinh Nhạc thì sắc mặt hoảng sợ, trong lòng có dự cảm không lành
Các cường giả rất mạnh đều phải cố hết sức, hiện tại chỉ có một mình ông ta thì sao có thể là đối thủ của nàng
“Hơi thở thật tà tính!”

Thần Tăng cảm nhận được hơi thở phát ra từ Triệu Trinh Nhạc, tâm Phật run lên, giống như rơi vào địa ngục sâm la, trăm quỷ kêu rên làm nhiễu loạn định lực của ông ta
Tứ Đại giai không
Bát-nhã-ba-la-mật
“Tan!”

Thần Tăng bóp nát tràng hạt trong tay, xua tan tà tính ở xung quanh, lớn giọng nói: “Triệu thí chủ, mọi chuyện đã qua hết rồi, ngươi còn chưa thông suốt hay sao?”

Triệu Trinh Nhạc thấy hai người xuất hiện thì bước chậm một bước rồi biến mất trong nháy mắt, tốc độ cực nhanh, nhanh đến nỗi Thần Tăng còn chưa phản ứng kịp
Mà khi kịp rồi
Thì hết thảy cũng đã chậm
Triệu Trinh Nhạc xuất hiện trước mặt Thần Tăng, năm ngón tay đang chộp tới đầu ông ta, nó chưa tới nhưng cũng đã cảm nhận được sự sắt bén đầy lạnh lẽo
“Bần tăng phải đi gặp Phật Tổ.” Thần Tăng thầm rên rỉ nhưng bên ngoài thì vẫn bình tĩnh
Cho dù có chết thì ông ta cũng phải chết sao cho có dáng vẻ của cao nhân
Lạch cạch
Khi Thần Tăng cho rằng chính mình sắp xong đời rồi thì phát hiện Triệu Trinh Nhạc ngừng tay, hơn nữa vẻ mặt của ma đầu giống như rất đau
Ngay sau đó
Một giọng nói truyền đến bên tai
“Trinh Nhạc, không phải trước đây muội rất ổn hay sao, sao bây giờ lại muốn làm hại người khác chứ?” Lâm Phàm xuất hiện ở phía sau Triệu Trinh Nhạc, tay túm tóc của nàng rồi kéo ra sau làm đầu của Triệu Trinh Nhạc bật ngửa
“Đau, muội đau.” Triệu Trinh Nhạc kêu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm không biết phải làm sao, anh nói: “Thấy đau thì phải dừng lại
Huynh đã nói với muội rất nhiều lần rồi, sao muội lại không nghe?”

“Muội nghe, muội nghe…” Triệu Trinh Nhạc xin tha, nhưng sau khi Lâm Phàm buông tay thì tà tính trong mắt nàng phát ra mạnh mẽ, nàng xoay người rồi phủ năm ngón tay lên mặt Lâm Phàm, sau đó bấu chặt như muốn bóp nát đầu của Lâm Phàm
Nhưng mà……

Dùng sức
Tiếp tục dùng sức
Đầu của Lâm Phàm thì không bị tổn hại gì, còn sắc mặt của Triệu Trinh Nhạc thì đỏ bừng, giống như đã dùng hết sức lực vậy
Lâm Phàm giơ tay đập rớt tay của Triệu Trinh Nhạc, sức lực hơi mạnh làm mu bàn tay của Triệu Trinh Nhạc đỏ bừng
“Muội làm vậy là quá vô lễ.”

“Theo huynh trở về thôi.”

Anh nhíu mày, có cảm giác Trinh Nhạc có chút không ổn, tà tính còn mạnh hơn trước, nếu dùng một câu trong phim để mô tả thì đó là…

Cổng địa ngục đã mở
Nhân gian lại sắp biến thành địa ngục
Lá vàng của đạo sĩ có thể trấn áp tà tính, nhưng cũng chỉ là một tấm lá vàng mà thôi, tuy hiệu quả cao nhưng cũng có giới hạn
Mà đặc tính của Cửu U là tà tính vô tận
Nếu không thì cũng sẽ không xuất hiện việc cao nhân Phật giáo dùng cơ thể trấn áp tà ma, qua tám mươi đến một trăm năm, tà ma lại tung tăng nhảy nhót như cũ
Đây là sự chênh lệch giữa hai bên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thần Tăng khẽ thở ra, may thật
“Lâm thí chủ, xin chờ một chút…”

Lâm Phàm đang túm Triệu Trinh Nhạc trở về thì quay đầu lại, mỉm cười nói: “Thần Tăng có chuyện gì sao?”

Thần Tăng nói: “Lâm thí chủ, nàng đã hoàn toàn rơi vào tà đạo, tâm trí bị tà tính ăn mòn, nếu lão nạp đoán không sai thì chuyện này có lẽ có liên quan đến trăng tròn hôm nay
Tà tính quá dồi dào làm tâm trí của nàng bị mê hoặc, khó có thể cứu chữa.”

“Hãy suy nghĩ vì bá tánh trong thiên hạ…”

Ông ta còn chưa nói xong thì đã bị Lâm Phàm đánh gãy
Lâm Phàm áy náy nói: “Không sao, ta vừa làm bánh trung thu nên hơi bất cẩn, sau này ta sẽ trông coi nàng cẩn thận
Nàng là cô nương tốt, ta nghĩ với năng lực cùng sự kiên nhẫn của ta thì sẽ giáo dục nàng thật tốt.”

“Sẽ không có lần sau.”

“Tạm biệt!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.