Tà Vật Công Kê: Ép gà quá đáng (2)
Tà Vật Công Kê phát hiện trên người Nhân Sâm có mùi rất thơm, rất ngon, nó rất muốn ăn
Nó là nội ứng, sợ nhất chính là bên cạnh con người xuất hiện kẻ không thể kiểm soát
Nó muốn tuyên bố chủ quyền
Nói cho kẻ đến sau biết, ta, Tà Vật Công Kê mới là bá chủ của chỗ này, ngươi, một tên nhãi con tốt nhất nên ngoan ngoãn, nếu không ngươi cứ chờ xem ta sẽ trị ngươi như thế nào
Dù sao, nằm vùng một thời gian, tâm tính dần thay đổi, bá đạo hơn rất nhiều
Vẻ mặt Nhân Sâm rất bình thường, nhưng trong lòng lại bất thường, nó có thể cảm nhận được con Gà Mái này hình như là muốn tuyên bố địa vị với nó
“Gà Mái, đến bắt tay với Nhân Sâm, hoan nghênh bạn mới.” Lâm Phàm nói
Tà Vật Công Kê không muốn chào đón Nhân Sâm
Nhưng người nói là Lâm Phàm, nó bắt buộc phải nể mặt, nếu không nhiệm vụ nội ứng của nó thể nào cũng xuất hiện sơ hở, đây gọi là… Mày không chào đón bạn mới là sợ kẻ khác cướp đi vị trí của mày phải không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Cục cục cục…” Tà Vật Công Kê vươn cánh ra, giống như rất hoan nghênh
Nhân Sâm vẫn luôn theo dõi ánh mắt của Lâm Phàm và ông Trương
Ngay lúc Lâm Phàm và ông Trương nhìn đi chỗ khác
“A
Nó đánh ta.”
Nhân Sâm ngã xuống đất, bộ dạng đáng thương, uất ức nhìn Tà Vật Công Kê
Tà Vật Công Kê vẫn vươn cánh ra, vẻ mặt ngơ ngác nhìn Nhân Sâm
Chết tiệt
Ta chẳng làm gì cả, động cũng không động vào, ngươi giả vờ như thế trông cũng giả quá rồi đấy
“Cục cục cục…” Tà Vật Công Kê kêu lên, phản đối, ta không đánh ngươi, ta không có…
Nhân Sâm đáng thương nói: “Ta biết ta là người đến sau, nếu ngươi không thích ta, ta đi là được, tại sao phải bắt nạt ta, ta đã không có nhà để về rồi.”
Chết tiệt
Chết tiệt
Tà Vật Công Kê nổi trận lôi đình, giương cánh, làm ra vẻ muốn đánh Nhân Sâm, ngươi quá đê tiện, vốn tưởng rằng ta đã đủ bỉ ổi rồi, không ngờ ngươi còn bỉ ổi hơn ta
“Gà Mái, sao mày có thể bắt nạt bạn của mình?” Lâm Phàm ngăn cản động tác muốn đánh Nhân Sâm của Gà Mái
Ta…
Lúc này, trái tim của Tà Vật Công Kê như nghẹn lại, thở không ra hơi, cảm giác bị vu oan thực sự rất khó chịu, quan trọng là tên Nhân Sâm này còn có thể nói tiếng người
Còn nó chỉ có thể “cục cục”, muốn cho hai con người ngu xuẩn trước mặt này nghe hiểu lời nó nói, quả thực mệt vô cùng
Ông Trương: “Gà Mái, chúng ta phải thân thiện.”
“Ừ, ông Trương nói rất đúng.”
Bây giờ, Tà Vật Công Kê rất oan ức, nếu như có miếng đậu hũ đặt trước mặt, nó nhất định sẽ đập đầu vào miếng đậu hũ đó đến chết
Tà Vật Công Kê thà rằng chết trận cũng không muốn chịu nhục mà chết
Đây chính là ý chí cuối cùng của Tà Vật Công Kê
Nhân Sâm đáp: “Ta sẵn sàng tha thứ cho nó, dù sao ta cũng là người đến sau, ta rất thích gà, chủ nhân, mọi người có thể đi ra ngoài một chút không, ta nghĩ ta có thể làm hòa với gà, có lẽ giữa bọn ta có hiểu lầm mà thôi.”
Lâm Phàm và ông Trương nhìn nhau, lộ ra nụ cười vui mừng
“Được, đúng là Nhân Sâm hiểu chuyện, tao và ông Trương tin mày có thể làm được.”
Hai người họ mở cửa, đứng ở bên ngoài
“Bọn tao tin chúng mày nhất định có thể trở thành bạn tốt.”
“Cố lên.”
Lâm Phàm và ông Trương giơ tay lên, nắm chặt nắm đấm, cổ vũ cho Nhân Sâm và Gà Mái
Lúc này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong phòng, chỉ còn lại Nhân Sâm và Tà Vật Công Kê
Nhân Sâm nhìn xung quanh, nhảy lên trên ghế, cái rễ chính là chân, bắt chéo nhau, mắt nhìn từ trên cao nhìn xuống
“Gà con, gọi ta một tiếng anh Nhân Sâm, ta sẽ nhận ngươi làm tiểu đệ.”
Đã không còn ai ở đây
Nhân Sâm hoàn toàn thể hiện khí chất bá đạo, khiến người ta có cảm giác như một đại ca xã hội đen
Tà Vật Công Kê vô cùng tức giận, hai cánh nắm chặt: “Cục cục cục…”
Ý tứ rất rõ ràng: Đừng có quá đáng
Nhân Sâm liếc mắt nhìn Tà Vật Công Kê, “bốp” một tiếng, cái rễ quất xuống đầu Tà Vật Công Kê
“Chủ quyền phải phân chia cho rõ, từ hôm nay trở đi, ta là đại ca của ngươi, ngươi biết chưa?”
Tuy vừa đến nơi này, nhưng nó tuyệt đối không để cho một con gà xếp trên nó
Nhất định phải dùng thủ đoạn mạnh tay để trấn áp
Tà Vật Công Kê đáng thương nâng cánh lên, ôm đầu, ánh mắt vừa uất ức vừa phẫn nộ nhìn Nhân Sâm
“Ta không sợ ngươi.”
Tà Vật Công Kê luôn ghi nhớ bản thân mình là Tà Vật, luôn có tôn nghiêm, dù ở trước mặt hai con người, tôn nghiêm không còn, nhưng ở trước mặt một cây nhân sâm, thì sao có thể vứt bỏ tôn nghiêm được
Không phục
Chính là không phục
Bốp bốp
Nhân Sâm vẫy chiếc rễ, Tà Vật Công Kê bị đánh đến gà bay chó chạy, kêu la thảm thiết, nó xuất ra thực lực mà bản thân nó vẫn luôn tự hào, nhưng ở trước mặt Nhân Sâm không hề có chút tác dụng
Một lát sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tà Vật Công Kê dùng cánh che đầu
Đầu gối cứng rắn như Định Hải Thần Châm của nó khuỵu xuống
Thời gian ngừng lại
Không gian ngưng đọng
Hình ảnh dừng lại
Nước mắt từ khóe mắt Tà Vật Công Kê chảy xuống, quỳ gối trước mặt Nhân Sâm: “Đừng đánh ta, ta sai rồi, anh Sâm.”
Bây giờ nó thực sự không có sức lực
Nhân Sâm thật sự rất mạnh
Ra tay mạnh mẽ, bá đạo
Nhân Sâm nở nụ cười, cái rễ vuốt ve đầu Tà Vật Công Kê
“Đánh ngươi, đau lòng ta, hi vọng ngươi có thể hiểu.”
Trong lòng Tà Vật Công Kê vô cùng tức giận
Chó chết
Sau khi Lâm Phàm và ông Trương đi vào, phát hiện Nhân Sâm và Gà Mái đã hòa thuận thì vô cùng vui vẻ
Đây mới là điều mà bọn họ muốn nhìn thấy
Chung sống hòa thuận mới là đúng
Buổi tối
Lưu Ảnh ngâm nga Tiểu Ca, trong tay mang theo đồ ăn, anh ta và bạn gái ở cùng nhau, cuộc sống mỹ mãn, mỗi ngày đều trôi qua rất tốt, nhất là hôm nay, thu hoạch được rất nhiều.