Lâm Phàm, cậu lại đẹp trai rồi, lời tâng bốc, nịnh nọt của ông cụ (2)
Sức mạnh hình thành vô cùng đáng sợ, sóng xung kích quét qua bốn phía, núi non rung chuyển, một số người của đại tộc Tinh Không đang ẩn náu trong núi Trường Bạch cũng cảm nhận được sức mạnh va chạm do uy thế kia hình thành
Một lúc sau
Dãy núi yên tĩnh trở lại
Long Viên vẫn đang đợi
“Lão tổ tông...” Ông ta nhìn thấy lão tổ tông đã trở về, vội vàng tiến lên hỏi thăm tình hình
Long Thần trầm giọng nói: “Rời khỏi nơi này, nơi này không phải là nơi chúng ta có thể thăm dò.”
Ông ta tiếp tục nhìn về nơi xa, trận giao đấu ngắn ngủi vừa rồi cũng chưa trấn áp được đối phương đồng thời đến đối phương là ai cũng không tìm hiểu được, chỉ cảm thấy sức mạnh của đối phương liên tục không ngừng, giống như có một nguồn sức mạnh mãnh liệt vẫn luôn ủng hộ người đó
“Lão tổ tông, có ngài ở đây, còn cần phải để ý đến những thứ đó sao?” Long Viên không có hiểu biết, Lão tổ nhà mình đã nói đến mức đấy rồi, ngươi còn muốn tranh cãi cái gì chứ
Nghe lời không phải là xong chuyện rồi sao
Quả nhiên
Long Viên chú ý tới ánh mắt của Lão tổ, sợ hãi toàn thân run rẩy, sao dám nói nhiều lời nhảm nhí nữa chứ
“Vâng.”
Mấy ngày sau
Ngày 20 tháng 8
Thời tiết rất đẹp, sáng sủa, thoải mái
Trong khoảng thời gian này, cuộc sống của Lâm Phàm cũng rất có quy luật, mỗi ngày đều đưa ông Trương cùng đi tuần tra, lúc có thời gian thì đi gặp vợ mình, vuốt ve an ủi một hồi
Đương nhiên
Anh cũng không phải là người phóng túng, bình thường thì đều nhìn xem vợ có yêu cầu hay không, nhưng thật đáng tiếc, gần đây vợ anh dường như cũng không có nhu cầu về phương diện này, gặp mặt thì nói chuyện hỏi thăm một lúc mà thôi
Ông Trương thực sự phát hiện ra điểm thiếu sót của bản thân
Tìm kiếm rất nhiều bộ sách về châm cứu, lúc không có chuyện gì làm thì mang sách ra xem
Hơn nữa, bây giờ Lưu Ảnh xuất hiện bên cạnh ông ta dường như rất thích Nhân Sâm, nhìn thấy tình huống đó, ông ta thực sự rất vui mừng, Nhận Sâm gặp được người yêu thích chứng tỏ ánh mắt của ông ta cũng không tệ
Chỉ là rất kỳ lạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lưu Ảnh luôn muốn mang theo Nhận Sâm đi tắm, ông ta rất nghi hoặc, hình như Lưu Ảnh đã từng nói bản thân không thích tắm
Rất kỳ lạ
Lâm Đạo Minh có áp lực rất lớn, ông ta đã sớm chú ý đến sự tồn tại của Lưu Ảnh rồi
Vốn dĩ ông ta là người duy nhất phát hiện ra chỗ tốt của Nhân Sâm nhưng bây giờ, ông ta phát hiện Lưu Ảnh có khả năng cũng đã biết được điểm tốt của Nhân Sâm, nếu không sẽ không thể xuất hiện bên cạnh Lâm Phàm được, hơn nữa còn nhìn chằm chằm vào Nhân Sâm nữa
Sự cạnh tranh xuất hiện rồi
Điều này này khiến ông ta cảm nhận được cảm nhận nguy hiểm
Dưới lầu
“Lại là một ngày đẹp trời, tâm trạng cũng rất tốt.”
Lâm Phàm hít sâu bầu không khí trong lành, đứng trong đại sảnh, nhìn bảng thông báo trên vách tường, lúc không có chuyện gì thì thích xem như thế này
“Lâm Phàm, có người tìm anh.” Bảo vệ ở cửa hét lên
“Đến đây.”
Đi đến cửa, nhìn thấy một người đàn ông trung niên đang dắt theo một cô bé đứng ở đó
“Là hai người sao, đã lâu rồi không gặp.” Lâm Phàm mỉm cười nói
Anh rất vui vẻ
Đứng ở cửa chính là Trương Hồng cùng con gái bảy tuổi của cậu ta, đã từng là người chung phòng bệnh trong bệnh viện, cô bé lúc đó rất đáng thương, bệnh ung thư máu rất nguy hiểm và cần người khác giúp đỡ
Lâm Phàm, ông Trương, Độc Nhãn Nam cùng nhau hiến tặng tế bào gốc tạo máu
Tuy cuối cùng chỉ có Lâm Phàm phù hợp nhưng Độc Nhãn Nam cũng bỏ ra năm mươi vạn để chữa trị cho cô bé
Nghĩ kỹ
Thật sự đúng là người tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“n nhân, cảm ơn anh.” Trương Hồng hai mắt đỏ lên, khuỵu gối muốn qùy xuống cảm ơn Lâm Phàm
Thật sự rất cảm ơn, nếu như không có đám người Lâm Phàm giúp đỡ, nơi ký thác tinh thần duy nhất của cậu ta cũng sẽ không còn nữa, từ nay về sau, liệu cậu ta có thể có niềm tin để sống tiếp hay không cũng là một vấn đề
Lâm Phàm vội vàng đỡ Trương Hồng, mỉm cười nói: “Không cần như vậy đâu, cô bé rất đáng yêu, chúng tôi nhất định sẽ giúp đỡ, bây giờ đã ổn chưa?”
Bọn họ gặp nhau đã là nửa năm trước, thời gian trôi qua rất nhanh, nửa năm cứ thế qua đi
Trương Hồng nói: “Đã tốt lắm rồi, tôi dẫn con bé về quê dưỡng bệnh một thời gian, sau đó nhớ tới ân nhân, lại đến đây.”
Trương Hồng đã từng cảm thấy hai bệnh nhân tâm thần trước mặt rất đáng sợ, lúc ở trong bệnh viện, cậu ta luôn cảnh giác, chỉ sợ đối phương phát bệnh tổn thương đến con gái của mình
Nhưng về sau, cậu ta hiểu được mình đã sai rồi
Có đôi lúc, người bình thường còn đáng sợ hơn bệnh nhân tâm thần
Trương Hồng không chỉ dẫn con gái tới mà còn mang theo một túi lớn, đưa cái túi tới trước mặt Lâm Phàm: “Tôi không có thứ gì tốt để cảm ơn ân nhân được, những thứ này là một chút đặc sản của quê tôi, hy vọng ân nhân không ghét bỏ.”
Nói xong cũng mở túi ra
Những thứ bên trong quả thật không đáng tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có trứng gà, thịt các loại
“Cảm ơn, đồ anh tặng tôi rất thích.”
Lâm Phàm không từ chối, đối với người khác mà nói, những thứ này không đáng tiền, thậm chí cũng không muốn nhưng anh biết đây là tâm ý của đối phương, nếu như khách khí sẽ khiến cho đối phương cảm thấy đồ mình tặng không tốt, cảm thấy chúng ta chướng mắt.