Cựu Thời Yên Vũ

Chương 148: Hài cốt không còn




"Con nhãi ranh, bây giờ thì cuống cuồng, chờ lát nữa lão phu nhất định phải cho ngươi biết cái gì gọi là muốn sống không được muốn chết không xong
Lão nhân áo bào đen nhìn Triệu Thanh Loan, giọng đầy âm độc nói
Xem đi, đây chính là tự mình tạo thêm oán hận
Ngay sau đó, hắn lại nhìn Trần Tuyên cười lạnh: "Giấu đầu hở đuôi, khẩu khí cũng không nhỏ, cứ xem các hạ có bản lĩnh kia không
Trong thời gian ngắn giao đấu, thậm chí còn chưa tiếp xúc trực tiếp, Trần Tuyên đã nắm được sơ bộ thực lực của hắn
Người này công lực hùng hậu, đoán chừng có thể đấu một trận với Ngọc Sơn tiên sinh, thậm chí có phần hơn, chỉ là không đủ tinh thuần cô đọng, chắc là không tu luyện được môn pháp thượng thừa
Khinh công của hắn nhanh nhẹn, toàn bộ nhờ vào nội lực hùng hậu chống đỡ nên mới nhanh đến vậy, cũng chính là lực bộc phát rất mạnh, nhưng khó mà duy trì được lâu
Tiếp theo, tuy hắn chưa thi triển, nhưng Trần Tuyên cũng nhìn ra hắn nhất định tu luyện một môn công phu ác độc trên tay, còn có cây xà trượng kỳ môn binh khí vừa nhanh vừa mạnh
Từ đó, Trần Tuyên có thêm nắm chắc, giết hắn thật ra không khó, nhưng cũng không thể xem thường, vì người này âm tàn độc ác, võ công cũng thuộc hàng khá, nhất là tài dùng độc và ám khí càng cần phải cẩn trọng
Võ công không phải tất cả của một người, bất chấp thủ đoạn gì, giết được địch, bản thân sống sót mới là bản lĩnh lớn nhất
"Thử thì biết ngay
Trần Tuyên bình tĩnh nói, đi hai bước đến bên cạnh Triệu Thanh Loan, mắt nhìn lão nhân áo bào đen rồi nói với Triệu Thanh Loan: "Cho ta mượn binh khí dùng một lát, lâu lắm không dùng rồi, không biết có còn quen tay không
Dù sao đã quyết, phải cố gắng không đánh giáp lá cà với đối phương, đề phòng đối phương hạ độc thủ đoạn
Đối phương không phải loại Cự Mãng to lớn như bia sống, một phát kiếm khí vô hình là giải quyết xong, tuổi đã cao chắc kinh nghiệm phong phú, không cản được thì né thôi, nếu làm hắn sợ bỏ chạy lại thêm phiền phức
"Tiền bối cứ dùng, đây là vinh hạnh của vãn bối
Triệu Thanh Loan không chút do dự nói, trợn mắt lên vẻ muốn nhân cơ hội học lỏm vài chiêu
Gật đầu, Trần Tuyên cầm trường thương trong tay khẽ lắc, thân thương ánh lên ánh bạc lưu quang, như tiếng rồng ngâm vi vút, ánh bạc chạy dọc theo thân thương, rồi ngưng tụ thành vầng sáng chói mắt ở đầu thương, rồi "đốp" một tiếng nổ tung, từng sợi điện quang trắng bạc tan ra, cây trường thương lại trở nên bình thường, tất cả cứ như ảo giác
Triệu Thanh Loan lập tức kinh ngạc, kinh ngạc nói: "Tiền bối đây là thương pháp gì
Điện quang lưu chuyển, rồng ngâm vi vút, vãn bối luyện thương từ nhỏ chưa từng nghe qua
Ngươi im miệng được rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Tuyên không để ý, tay cầm trường thương, thân theo thương đi, thân như du long xông về phía lão nhân áo bào đen, chỉ có mũi thương không ngừng phun ra nuốt vào vầng điện quang, đêm xuống trông như hàn tinh lóe lên, khó lường
Bôn Lôi Du Long Thương pháp, chính là tuyệt học thương pháp Lưu Xương Hà lưu lại cho Trần Tuyên, lão Lưu đơn giản tinh thông thập bát ban binh khí, mỗi một môn công pháp đều là tuyệt học thượng thừa, những chuyện này không cần nói với Triệu Thanh Loan
Đáng tiếc, tu vi của Trần Tuyên bây giờ còn hạn chế, không cách nào phát huy hết uy lực võ học chân chính, như môn thương pháp này, giờ thi triển cũng chỉ có thể bày ra một chút hoa lửa điện quang
Nếu là đạt tới Tiên Thiên cảnh giới, chân khí đủ độ, khi thi triển ra mới thật sự kinh người, điện quang khuấy động, trường thương như Lôi Long xuyên không lao nhanh, một cây trường thương trong tay đủ để giết xuyên Thiên quân giáp sĩ
Nhưng lúc này để đối phó với lão nhân áo bào đen thì lại thừa sức
Nhờ nhiều năm ăn ý, không cần nói nhiều, Cao Cảnh Minh cầm kiếm cảnh giác đứng một bên, phòng lão nhân áo bào đen chó cùng rứt giậu, ra tay với những người khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng cũng không khỏi kinh ngạc, thực lực của A Tuyên vượt quá dự tính của mình, nhưng rất nhanh anh lấy lại bình tĩnh, sư phụ đã từng nói A Tuyên có thiên phú võ học hơn người, lại thêm việc trước đây nhanh hơn mình gần một tháng đã luyện ra nội lực, võ công cao cũng là điều bình thường
Lúc này, mặt lão nhân áo bào đen trầm như nước, chiêu mở đầu của Trần Tuyên đã làm hắn kinh hồn bạt vía, mấu chốt là việc đối phương cầm trường thương đánh tới, làm rất nhiều thủ đoạn của mình bị hạn chế
Ý định rút lui lóe lên trong lòng, nhưng địch nhân đã ở trước mắt, hắn không cam tâm bỏ đi như vậy, sau lần này mỗi người sẽ tản đi một nơi, biết tìm hắn ở đâu
"Hay lắm, lũ chuột nhắt đã muốn chết, vậy thì lão phu cho toại nguyện
Hắn trầm giọng gầm lên, thân như cơn lốc đen nghênh đón, xà trượng vung lên, khuấy động không khí vi vút, một vùng nhỏ cát bay đá chạy, còn lẫn cả tiếng rít quỷ dị, nghe vào tai làm người ta đầu óc quay cuồng
"Cây kỳ môn binh khí này thật độc đáo, phối hợp với trượng pháp đặc thù thi triển tạo ra hiệu ứng sóng âm loạn tâm, lại còn đánh lén bất ngờ
Nếu không đề phòng thì chỉ sơ sẩy sẽ trúng chiêu
Trần Tuyên tâm niệm thoáng qua, vận nội lực bảo vệ hai tai, giữ cho Linh Đài thanh tĩnh, khóe mắt liếc nhìn thấy những người khác đang khó chịu ra mặt
Hai người chớp mắt đã tới gần, trong mắt Trần Tuyên như có điện quang nổ tung, trường thương trong tay rung lên bày ra mấy chục đạo tàn ảnh, mỗi đạo tàn ảnh đều đang phun ra nuốt vào vầng sáng chói mắt, như một lưới điện bao phủ lão nhân áo bào đen, trong bóng đêm phảng phất lóe lên từng đạo tia điện thiêu đốt, bừng sáng trong thoáng chốc
"Đang…đang…đang…"
Trong nháy mắt, binh khí của hai bên đã va chạm hơn trăm lần, mỗi lần va chạm đều bắn ra tia lửa, không khí nổ vang, khí lưu trong phạm vi hai trượng phun trào, cây cỏ đều bị phá nát, bụi mù mịt
Cây xà trượng của lão nhân áo bào đen vung tới vừa nhanh vừa mạnh, kín kẽ không một kẽ hở, nhưng cũng khó khăn chống đỡ, vì công kích của Trần Tuyên đơn giản, liên miên bất tuyệt, mà càng lúc càng hung mãnh, nhất là mỗi lần binh khí va chạm đều có điện lưu lan tỏa, làm thân thể hắn tê dại, không theo kịp tiết tấu của Trần Tuyên
"Chỉ có chút bản lĩnh này mà dám buông lời cuồng ngông, bỏ tay
Trong mưa gió công kích, Trần Tuyên vẫn có thể thản nhiên nói để làm đối phương dao động tinh thần, nắm lấy thời cơ đột ngột quát lớn một tiếng, trường thương chấn động một cái, điện quang đại thịnh, dòng điện lớn bằng ngón cái lan rộng ra, toàn thân lão nhân áo bào đen bị chấn động, điện lưu đánh vào, ống tay áo nổ tung, những vết cháy đen loang theo cánh tay, rốt cuộc không cầm được xà trượng nữa, rời khỏi tay bị Trần Tuyên đánh bay lộn nhào ra mấy trượng, rơi xuống cắm thẳng vào đất một nửa
Hắn đã mất binh khí trong tay, nhưng ngay lúc này, cổ tay Trần Tuyên rung lên, mũi thương lộ ra vầng sáng, như muốn bao phủ toàn thân đối phương, nếu không ngăn nổi thì trên người hắn ít nhiều cũng bị đâm thủng mười cái lỗ
Lão nhân áo bào đen gặp nguy không loạn, hai tay đưa ra thành trảo, chuyển sang xanh đen như sắt tinh, nhất là mười ngón móng tay dài hơn một tấc như mười lưỡi dao bén độc
"Keng keng keng keng…" hai tay hắn múa may, chặn được những chiêu thương hoa mắt của Trần Tuyên
Nhưng còn chưa kịp thở, thân hình Trần Tuyên lại đột ngột chuyển hướng, cây trường thương như biến mất, thoắt cái lại xuất hiện quỷ dị sau lưng hắn, quét ngang một cái, hai tay lão nhân cố sức chống đỡ, lại bị quét bay ra ngoài trong tiếng trầm đục va chạm, hai tay cũng phát ra tiếng răng rắc nhỏ của xương gãy
Một chiêu quét ngang này của Trần Tuyên đánh bay lão ra hơn mười trượng, lại còn làm gãy một gốc cây đại thụ hai người ôm, phun máu rồi mới dừng lại được
"Ngươi rốt cuộc là ai, nội lực hóa thành điện quang hữu hình, rõ ràng là tuyệt học thượng thừa, không thù không oán sao phải làm khó lão phu
Hắn phun ra một ngụm máu tươi, hung hăng gầm lên, hai tay run rẩy gần như không nhấc lên được, tay trái đã bị biến dạng, tay phải thì máu me đầm đìa, thấy cả xương trắng đâm xuyên lòng bàn tay
Trần Tuyên dùng binh khí dài để ứng phó, một thân độc trảo của hắn lại bị hạn chế không thể phát huy, vừa đối mặt đã bị thiệt hại nặng nề, tuy không đến mức chết người nhưng nếu không được chữa trị kịp thời thì hai tay coi như tàn phế
Trần Tuyên mũi thương hướng xuống vác sau lưng, vẫn cảnh giác tiến đến nói: "Lời này của ngươi nói, vừa nãy còn muốn kêu đánh kêu giết với lão phu, bây giờ lại nói không thù không oán, mau quên nhanh vậy sao
"Là ngươi gây sự trước, chuyện đã đến nước này, lão phu liều mạng với ngươi
Thấy Trần Tuyên không có ý bỏ qua cho mình, lão nhân âm trầm quát lớn một tiếng, tay phải đưa ra phía sau hông rồi vung lên, một mảng bột độc màu lam xám bay về phía Trần Tuyên, nội lực phun ra, bột độc lại như một đám sương độc hữu hình ập tới, mà bên trong còn ẩn giấu những mũi độc châm ác độc
Lão già này đơn giản toàn thân là độc, Trần Tuyên đã sớm đề phòng tình huống này, vung tay áo một cái nội lực tuôn ra, nhấc lên kình khí cường liệt đem độc phấn độc châm toàn bộ cuốn ngược trở về
Cuốn ngược trở về sương độc nhiễm lên thực vật phía trên tất cả đều mắt trần có thể thấy khô héo hư thối, rõ ràng chính là kiến huyết phong hầu kịch độc, độc châm kia xuyên thấu thân cây, những nơi đi qua thân cây đều lấy khe nhỏ xuyên thấu làm trung tâm tựa như phong hóa lan tràn, mảnh vụn bay tán loạn
Đang muốn thừa thắng truy kích, nhưng mà đây lại chỉ là lão nhân giở mánh khóe, căn bản liền không có ý định liều mạng với Trần Tuyên, tung ra độc phấn độc châm sau đó xoay người liền chạy
"Ngươi trốn không thoát" Trần Tuyên thân ảnh lóe lên đuổi theo, lời vừa dứt liền đã xuất hiện ở sau lưng đối phương, trường thương phong mang lấp lóe tựa như bùa đòi mạng
Ở trước mặt hắn chơi khinh công, đối phương còn kém xa lắm
"Thật sao
Đối phương đột nhiên quay người, đón trường thương của Trần Tuyên lộ ra một vòng tàn nhẫn tươi cười, ngay sau đó thân ảnh hắn hơi chao đảo một cái mặc cho trường thương xuyên thấu bả vai hắn, tay phải như thiểm điện hướng phía hai mắt Trần Tuyên cắm tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đủ hung ác
Trần Tuyên đều có chút bội phục sự quả quyết của hắn, nhưng chiêu trò này lại dùng sai chỗ
Trong lúc đối phương ra tay, tay trái Trần Tuyên chập ngón tay như kiếm nâng lên, đầu ngón tay một thước ngưng tụ kiếm khí phun ra nuốt vào, vung xuống phía dưới, cái cánh tay khô lâu kia liền từ chỗ bả vai đứt lìa
"Ngươi
Lại là một môn tuyệt kỹ cực kỳ thượng thừa, lão nhân vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, giống như là đang nói mẹ nó ngươi đã có bản sự này, cớ gì cùng ta khó xử
Trần Tuyên định thuận thế 'một kiếm' chém rụng đầu hắn, nào biết hắn đột nhiên một cái Oa Tâm Cước đá ra, Trần Tuyên không khỏi cũng trả hắn một cước, thế là, hắn mượn lực phản chấn, liều một chân bị Trần Tuyên đá gãy, cũng từ trên trường thương thoát ra được
Sau một khắc, hắn dùng chân còn lại mượn lực trên mặt đất, thân ảnh lóe lên vọt ra ngoài, lại không phải bỏ chạy, mà là phi tốc đi tới trước cây gậy hình đầu rắn
Tay trái hắn vốn đã bị bẻ, nhưng lúc này lại cố gắng vung vẩy gõ lên cây gậy, miệng ác độc gầm thét lên: "Lão phu dù có chết, hôm nay cũng muốn lôi kéo các ngươi tất cả mọi người chôn cùng
Đang khi nói, cây gậy rung lên vù vù, lớp vảy kim loại dựng thẳng lên, bên trong thế mà phun ra sương độc ba màu trắng hồng đen mắt trần có thể thấy, xem xét liền thấy cực độc, nếu chậm rãi lan ra không biết chừng sẽ chết bao nhiêu người
"Cái này có thể không phải do ngươi
Ngay khi sương độc ba màu sắp phun ra, Trần Tuyên liền chớp mắt đi tới đây
Buông trường thương trong tay, hai tay nhô ra, nội lực tuôn ra, bao phủ xung quanh cây gậy, hai tay bao quanh vặn xoắn, không khí đều mắt trần có thể thấy bị bóp méo, xung quanh hơn một trượng xuất hiện vòng xoáy trong suốt, sương độc ba màu phun ra liên tục không ngừng từ trong cây gậy lại không trốn thoát khỏi phạm vi vòng xoáy này
Mặt lão nhân tràn đầy kinh hãi, bên trong cây gậy đã không còn sương độc phun ra, hai tay Trần Tuyên hợp lại, phảng phất không gian xung quanh đều bị nén lại, hiện ra gợn sóng mắt trần có thể thấy, thật ra là do nội lực ảnh hưởng không khí tạo thành thị giác sai lệch
Ngay sau đó, sương độc ba màu kia rất nhanh bị nén lại, trong nháy mắt liền bị nén thành một đoàn cỡ viên chè trôi nước, trong lúc lão nhân trợn mắt há mồm kinh hãi với sự biểu hiện nội lực thâm hậu khủng bố như vậy, Trần Tuyên đưa tay vỗ, đoàn sương độc ba màu đã nén thành hình viên chè trôi nước kia liền đã rơi vào trong miệng của hắn, lại cách không hai chưởng, một chưởng hơi ép đóng miệng của hắn lại, chưởng thứ hai lại là hất cả người hắn bay ra ngoài
Làm xong những việc này, Trần Tuyên lúc này mới đón lấy cây thương còn chưa rơi xuống đất, chỉ thấy lão nhân bị đánh bay ra ngoài mặt mày vặn vẹo, dưới tác động của kịch độc ba màu, toàn thân trên người hắn trình độ như thể đang nhanh chóng tan biến, trở nên yếu ớt không chịu nổi, theo thân thể bay xa băng liệt, rơi xuống đất hơn mười trượng liên tiếp quần áo cũng hóa thành mảnh vụn đầy đất, trong lúc mơ hồ có thể thấy chút tàn xương vỡ phát
Một hồi chiến đấu ngắn ngủi, áo bào đen lão nhân mất mạng trong tay Trần Tuyên, rơi vào kết cục không còn xương cốt
'Sương độc ba màu kia quả thật là đáng sợ, chỉ sợ những cao thủ Tiên Thiên yếu hơn chút đều không gánh nổi, xem ra đó chính là thủ đoạn cuối cùng của hắn, may mà công lực của ta thâm hậu kịp thời ngăn lại, nếu không một khi khuếch tán không biết sẽ có bao nhiêu người chết ' Sau khi đối phương triệt để chết hết Trần Tuyên lúc này mới hơi thở phào nhẹ nhõm


...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.