Nghe Cảnh Hoành hỏi, nam tử áo đen mới 'bừng tỉnh' phản ứng, vội cười nói: "Thì ra là các ngươi, đúng vậy, nơi này là phòng số ba khu nhà một, mời vào mời vào
Nói rồi hắn nghiêng người làm động tác mời, rồi quay sang hai cô thiếu nữ xinh đẹp mặc đồ không tầm thường nhưng rõ ràng là nha hoàn, nói: "Khách đã tới, mau đi báo cho thiếu gia, nhớ pha trà nhé
"Vâng
Hai nha hoàn nghe vậy liền bỏ chổi, khăn lau và tạp dề xuống, quay người đi vào trong
Cảnh Hoành ngơ ngác, đúng là bị thao tác này của bọn họ làm cho đứng hình, đây rõ ràng là chỗ ở của bọn họ mà, sao đối phương lại biến khách thành chủ, ngược lại còn làm như mình là người xấu đến nhà vậy
Tiểu Thải cũng ý thức được sự không ổn, lập tức lộ vẻ lo lắng, không khéo là nơi ở của mình sẽ bị người khác chiếm mất
Cao Cảnh Minh nhíu mày, biết chuyện có vấn đề nhưng nhất thời chưa rõ đầu đuôi, tạm thời không lên tiếng, Ngọc Sơn tiên sinh từ nhỏ đã dạy hắn phải tỉnh táo trước mọi việc, không kiêu không ngạo, những năm gần đây tâm tính cũng tốt lên nhiều
Trần Tuyên lúc này đã đoán ra điều gì đó, rõ ràng là có người đang nhắm vào Cao Cảnh Minh, thầm nghĩ cũng có chút thú vị, xem đối phương giở trò gì
Nói thật, bọn họ lớn lên ở Dương huyện từ nhỏ, căn bản không mấy khi tiếp xúc người ngoài, nói chi là ân oán thù hằn, vấn đề chỉ có thể xuất hiện ở ba khía cạnh, một là bản thân Cao gia có gây thù chuốc oán bên ngoài, gia nghiệp lớn như vậy, Cao lão gia lại còn làm quan, không tránh được những chuyện này, hai là do Vương phi Cao Cảnh Ngọc, Trần Tuyên nhìn ra đó là kẻ không an phận, liên lụy đến Cao Cảnh Minh cũng không lạ, cuối cùng là do Ngọc Sơn tiên sinh, dù sao trước khi lên đường hắn có dặn dò một câu đừng để lộ chuyện mình là sư phụ đã rất đáng cân nhắc
Cả ba khía cạnh đều có khả năng, việc Cao Cảnh Minh đến học viện bị nhắm vào cũng không có gì lạ, có điều mới ngày đầu tiên tới viện, chưa kịp sắp xếp đã bị gây khó dễ, chẳng phải là quá đáng hay sao
Rốt cuộc là thù gì oán gì mà phải vội vàng như thế
Hay chỉ đơn giản muốn giáng cho một đòn phủ đầu làm hắn trở tay không kịp
Trần Tuyên thầm nghĩ không sao
Chỗ như học viện khác với giang hồ, mọi người đều là người đọc sách, là phải giảng quy củ, chuyện chém giết không thể làm, trong phạm vi quy tắc thì sao cũng được, xem thủ đoạn của người ta thế nào thôi
Nhưng ngẫm kỹ lại, có khi chơi kiểu giang hồ lại còn đỡ, dứt khoát khỏi phải lằng nhằng, chứ chơi theo quy tắc mệt óc
Cảnh Hoành tuy không học nhiều chữ nhưng kinh nghiệm giang hồ lại dày dặn, nhiều chuyện đều có mối liên quan, việc này không ổn, không thể để người khác dắt mũi, lập tức giơ tay nói: "Khoan đã, ai là chủ ai là khách các ngươi có nhầm không
Hay là nên nói rõ ràng trước đi
"Ấy, huynh đài không cần nghiêm trọng thế, cứ vào trong ngồi nói chuyện đã, thiếu gia nhà ta sắp xuống rồi, đang xem phòng ở trên lầu hai kia
Nam tử áo đen vẫn nhiệt tình mời chào, hoàn toàn không bị giọng cứng rắn của Cảnh Hoành ảnh hưởng
Trần Tuyên lập tức thấy hứng thú, đây rõ là có chuẩn bị mà đến
Bọn họ không chiếm chỗ này sớm, không chiếm chỗ này muộn, cứ đợi đến lúc Cao Cảnh Minh đến mới 'vừa hay' đụng phải chuyện như vậy, nếu nói không có kế hoạch trước quỷ mới tin
Cao Cảnh Minh nheo mắt, ra hiệu Tiểu Thải đừng vội lo, nghiêng đầu nói với Trần Tuyên: "A Tuyên, đám người này không ổn, rõ là nhắm vào chúng ta, nhưng ta nghĩ nát óc cũng không nhớ đã gây khúc mắc với ai
"Trên đời này đâu ra lắm chuyện vô duyên vô cớ vậy, thiếu gia cứ an tâm, xem bọn chúng muốn giở trò gì đã
Trần Tuyên cười nhẹ nói
Hai người đã sống chung nhiều năm, quá hiểu nhau, cứ xem đối phương có chiêu gì
Dù đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, cho dù có xung đột đến động tay, Cao Cảnh Minh cũng không sợ đối phương, dù sao ngày đó thực lực của Trần Tuyên Cao Cảnh Minh đã tận mắt chứng kiến rồi
Đương nhiên, không đến đường cùng thì không ai muốn náo loạn đến mức đó, bởi một khi xảy ra sẽ ảnh hưởng đến mấy năm học tập sau này
Nghĩ mà xem, vừa mới đến mà đã náo loạn với đồng môn, người khác biết sẽ nghĩ ngươi là người khó ở, thậm chí hẹp hòi, có ấn tượng đầu tiên như vậy thì về sau ai còn dám giao du nữa
Nên mới nói chơi theo quy tắc mà đầu óc mệt mỏi, người đọc sách xem trọng danh tiếng nhất mà
Rất nhanh có tiếng bước chân vang lên, thêm cả hai nha hoàn hồi nãy thì tổng cộng có năm người bước xuống phòng chính ở tầng trệt
Ba nha hoàn tầm mười sáu mười bảy tuổi xinh đẹp, hai thiếu niên tầm mười lăm mười sáu tuổi, cộng thêm nam tử áo đen, tất cả sáu người
Trần Tuyên vừa nhìn đã hiểu sơ qua tình hình, nha hoàn thì không nói làm gì, nam tử áo đen chắc là người hộ vệ, hai thiếu niên kia, hẳn là quan hệ chủ tớ không chạy đi đâu được
Trong đó, thiếu niên mặc bạch y tuấn tú, trên mặt mang theo nụ cười khiêm tốn, đoán chừng là Trương Ngạo có tên trong danh sách ở ngoài cửa, còn người kia chắc chắn là thư đồng của hắn
Vừa đến nơi, Trương Ngạo liền chắp tay tươi cười nói: "Có phải là đồng môn Cảnh Minh huynh không
Tại hạ không đón từ xa được, xin thứ lỗi, ta là Trương Ngạo, mời vào
Đối phương quả thật là đồng môn của Cao Cảnh Minh, trước đó đã nhìn thấy tên này trên danh sách thông báo
Chủ nhân đã xuất hiện, Cao Cảnh Minh đành phải ra mặt, chắp tay cười nói: "Thì ra là Trương huynh, Cảnh Minh xin chào, ta có chút thắc mắc, đây là phòng số ba khu nhà một, vốn là của ta, Trương huynh làm như vậy là ý gì, có phải hiểu lầm gì không, hay là nói rõ ràng trước đi
Giới văn nhân là thế đấy, dù trong lòng có chửi bới, hận không thể giết chết đối phương nhưng vẫn phải giữ phong độ bên ngoài, nếu đầu óc chậm chạp chút thì không biết chừng đã bị người khác dắt mũi đi vòng vòng, thật mệt mỏi
Nghe vậy, Trương Ngạo ái ngại cười nói: "Cảnh Minh huynh khách khí làm gì, huynh đệ đồng môn cả, sau này còn phải chung sống ít nhất vài năm, sao không dời bước vào trong, ta nhân tiện sẽ giải thích việc này với huynh
Câu nào cũng nhún nhường cả, Trần Tuyên có chút lo Cao Cảnh Minh không chống đỡ nổi
Cao Cảnh Minh vẫn cười, chậm rãi nói: "Dễ nói dễ nói, nhưng vẫn nên nói rõ ràng trước, Trương huynh có thể giải thích giúp ta được chứ
Thấy Cao Cảnh Minh không mắc bẫy, Trương Ngạo thầm nghĩ tiểu tử này không dễ đối phó
Hắn tính toán rằng, khi còn chưa nói rõ thì hễ Cao Cảnh Minh bước chân vào cửa thì sẽ là khách, trong điều kiện tiên quyết như vậy, chỉ cần dẫn dắt một chút thì có lý lắm sao
Bất đắc dĩ hắn phải 'ngượng ngùng' nói: "Ai, thật không dám giấu, Cảnh Minh huynh, chuyện là thế này, ta đã sớm đặt trước một chỗ ở ở thư viện, là phòng số 2 khu nhà hai, nhưng trông qua cũng chỉ có bốn gian, huynh cũng thấy đó, bọn ta tận sáu người, thật sự không đủ chỗ, vốn tìm thư viện điều hòa lại, nhưng hiện giờ không có phòng trống nữa, bất đắc dĩ ta nghe ngóng ở thư viện mới biết phòng số 3 khu nhà một là chỗ Cảnh Minh huynh đặt trước, lại có sáu gian phòng, ngày mai thì phải khai giảng rồi, bối rối quá phải giải quyết chỗ ở...
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói đến đây hắn 'đỏ mặt vì xấu hổ', nói: "Thế là, vì tình nghĩa đồng môn không nên khách khí, phải giúp đỡ lẫn nhau nên ta tự tiện quyết định, thu xếp nơi này trước, đợi Cảnh Minh huynh đến rồi lại xin lỗi sau, rồi thương lượng đổi phòng ở, ta nghĩ Cảnh Minh huynh chắc cũng hiểu khó khăn của ta thôi đúng không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng biết huynh có thể bỏ qua cho hay không
Huynh yên tâm, nhất định không để Cảnh Minh huynh thiệt thòi, phần tiền chênh lệch bao nhiêu ta sẽ bù cho huynh
Nghe hắn nói xong, Trần Tuyên thật sự khâm phục sự mặt dày của đối phương, cướp chỗ của người ta mà còn nói nghe lọt tai thế được, đánh bài đồng môn tình cảm, rồi than vãn khó xử, kiểu này mà gặp phải đồ ngốc 'trọng tình nghĩa' thì có khi đã bị dao động thật rồi
Thật ra, trong khoảnh khắc này Trần Tuyên có chút lo lắng Cao Cảnh Minh có chịu nổi không, vì nhiều lúc lá bài đồng môn có sức sát thương rất lớn, chính là một trong tứ thiết nhân sinh
Lúc này Cao Cảnh Minh cũng có chút khó chịu trong lòng, cau mày nói: "Trương huynh, đã biết đây là chỗ ở của ta, không xin phép mà đã tự ý làm như vậy, có phải là việc người đọc sách nên làm không
"Quá quá
Trương Ngạo vội vàng nói, rồi lại cười khổ nói: "Cảnh Minh huynh, không đến nỗi đó chứ, ta đây không phải là đang thương lượng với huynh đấy sao, huynh nhìn xem, bọn ta tận sáu người, ở đây vừa đủ chỗ, đồ đạc cũng đã cất xuống, dọn dẹp một nửa rồi, còn các huynh chỉ có bốn người thì về bên kia phòng số 2 khu nhà hai, vừa hay có chỗ ở luôn, cho nên huynh xem có thể nể tình đồng môn, đổi chỗ này cho bọn ta được không
"Yên tâm, ta với ngươi là đồng môn nhiều năm, về sau có chuyện gì tự nhiên ta sẽ tận tâm tận lực
Quả nhiên là Lão Mẫu h·e·o giở trò một bộ lại một bộ, ai cũng biết rõ bọn hắn không có lý, thế mà hắn lại diễn trò bi thảm, đánh vào tình cảm, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ làm ầm ĩ lên, thành trò cười cho thiên hạ
Vốn không phải chuyện lớn, không cần thiết làm to chuyện như vậy, người đứng xem thì thấy, số người hai bên trao đổi một chút là xong, chẳng lẽ tình nghĩa bạn học không đáng gì sao
Cao Cảnh Minh thật sự không cự lại nổi, ánh mắt nhìn về phía Trần Tuyên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây rõ ràng là đang k·h·i· ·d·ễ người, một khi Cao Cảnh Minh nhượng bộ, sẽ thành kẻ ngậm bồ hòn, có lẽ còn được cái 'Thanh danh tốt' nhưng sau lưng không biết bao nhiêu người sẽ cười nhạo hắn dễ bị bắt nạt
Đối với Trần Tuyên mà nói, nhìn như không có cách nào giải quyết, nhưng kỳ thật lại vô cùng đơn giản, tiến lên một bước, ghé vào tai Cao Cảnh Minh thì thầm vài câu, lập tức tiểu Cao mắt sáng rực lên..
Ở phía bên kia, cách xa một trăm mét, mấy người đang xem kịch, tuy nói chuyện nhỏ tiếng nhưng lại rõ ràng lọt vào tai Trần Tuyên
"Đồ đệ của Ngọc Sơn tiên sinh, không biết phần quà gặp mặt chúng ta chuẩn bị cho hắn, hắn có gánh nổi không đây
"Nói ra ta cùng hắn còn có quan hệ họ hàng vòng vo đấy, tỷ tỷ của hắn là Vương phi, tỷ tỷ ta là Vương hậu, hai vị tỷ tỷ tình như tỷ muội, ta cũng nên gọi hắn một tiếng 'Huynh đệ' mới đúng
"Ha ha, cho nên đó, chúng ta cùng nhau chuẩn bị cho hắn món quà này, hắn hẳn là cảm kích mới đúng, dù sao cũng cho hắn một cơ hội để có thanh danh tốt
Giọng thứ ba có chút hào hứng nói: "Ngươi nói nếu hắn từ chối thẳng thừng thì sao
Hay là làm ầm ĩ đến mức thư viện phải ra mặt
"Thế thì càng hay, cự tuyệt tức là không nghĩ đến tình nghĩa đồng môn, về sau ai dám kết giao với hắn
Làm ầm ĩ đến mức thư viện ra mặt càng tốt, chuyện nhỏ như vậy còn không xử lý được, tiên sinh trong lòng sẽ đánh giá hắn vô năng
"Ha ha ha, đây rõ ràng là thế cục không có cách nào giải quyết mà, lùi một bước là ngậm bồ hòn, nuốt cục tức vào bụng, tiến lên một bước, lại thành người không ra gì, cao, thật là cao
Nhưng mà mấy người kia còn chưa kịp vui mừng thì ngay sau đó trong lòng liền khó chịu như vừa ăn phải giẻ rách, bởi vì Cao Cảnh Minh vậy mà lại từ trong thế 'Chắc chắn c·h·ế·t' tìm ra cách giải quyết, đúng là diệu bút sinh hoa
Nếu không phải vì một số lý do mà bọn họ vốn dĩ đã đứng ở phía đối lập với Cao Cảnh Minh, có lẽ đã nhịn không được lớn tiếng khen ngợi hắn rồi, là người sắp đặt ván cờ, bọn họ đều không nghĩ tới còn có thể phá giải kiểu này
Nghe rõ những lời đối thoại của đám người này, nhớ kỹ khuôn mặt của bọn họ, sau này Trần Tuyên nhất định sẽ tìm cơ hội tính sổ một phen, nhắc nhở Cao Cảnh Minh một tiếng, ngươi tự nhiên vô cớ mà có thêm một đống đ·ị·c·h nhân đó, đúng là đứa con đáng thương
Bọn họ nói chuyện không có 'Vô tình' nhắc tên, cho nên Trần Tuyên tạm thời không biết bọn họ tên gì
Bất quá mấy trò vặt này của bọn chúng, còn non lắm, Trần Tuyên đã bày cho Cao Cảnh Minh một chiêu, có thể nói là một câu liền hóa giải được tất cả
Chỉ thấy Cao Cảnh Minh bước lên trước, vẻ mặt tươi cười như thể không có chuyện gì to tát nói: "Trương huynh làm gì phải buồn rầu vậy, không phải chỉ là phòng ở không đủ thôi sao, chuyện này có gì khó đâu, ngươi xem này, phòng của các ngươi không đủ, chỗ của ta lại vừa vặn còn thừa, như vậy đi, bên người ta cũng đang thiếu người sai vặt, hay là huynh nhường cho ta hai nha hoàn dư đi, huynh đệ đồng môn không cần kh·á·c·h khí làm gì, sau này còn là đồng môn nhiều năm mà, Trương huynh sẽ không nỡ chứ
Nghe vậy, Trương Ngạo lập tức trợn tròn mắt, như vừa nuốt phải một đống phân, buồn nôn muốn chết, mặt mày xanh mét, thậm chí còn có nguy cơ nổi gân xanh
Chẳng phải hắn luôn miệng nói tình nghĩa đồng môn sao, giờ thì người ta trực tiếp dùng chiêu thức 'gậy ông đập lưng ông', vậy xem các hạ đối phó ra sao đây
...