Hôm sau, Trần Tuyên bị một tràng tiếng chuông đánh thức
Trong cơn ngái ngủ, tiếng chuông vẫn tiếp tục vang lên, giật mình một cái, hắn mới nhận ra tiếng chuông phát ra từ lầu chính chỗ ở của Cao Cảnh Minh, đó là cách thông báo có việc muốn nhờ của y
Trong lòng thầm nghĩ cái gì đó, hắn vội vàng rời giường mặc quần áo, không kịp rửa mặt, liền mở cửa nhìn về phía lầu chính
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này trời còn chưa sáng hẳn, chỉ thấy Tiểu Thải ở ban công lầu hai nhìn xuống nói với hắn: "Tuyên ca nhi, nhanh rửa mặt rồi lên đây cùng thiếu gia đọc sách
Tiểu tỷ tỷ dậy còn sớm hơn cả gà, mà vẫn tràn đầy sức sống, thật đáng bái phục
Nghe vậy, Trần Tuyên vội lau mặt cho tỉnh táo rồi đáp: "Được rồi, ta qua ngay
Vội vàng quay vào phòng rửa mặt, trong lòng cũng không khỏi cảm khái, mới tờ mờ sáng đã phải dậy đọc sách, xem ra đại thiếu gia cũng không sung sướng gì cho cam
Nhưng cũng không thể không thừa nhận, buổi sáng là thời điểm tốt nhất để học thuộc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rửa mặt xong, lúc trở lại tiểu viện, Trần Tuyên thấy Cao Cảnh Minh đã ngồi ở sân thượng lầu hai, Tiểu Diệp đang hầu hạ y đánh răng rửa mặt
Trời sớm se lạnh, còn có Tiểu Thải đang nhóm lò than, trên bàn đã bày lư hương giúp tỉnh táo
Nghe thấy tiếng động, Cao Cảnh Minh liếc nhìn Trần Tuyên, cười nói: "A Tuyên mau lên đây giúp ta đọc sách
Tiểu Thải, ngươi xuống lấy hai quyển «sơ học» cho A Tuyên
"Vâng, thiếu gia
Thế là trước khi lên lầu, Trần Tuyên và Tiểu Thải đi xuống thư phòng một chuyến, theo lời chỉ của nàng, lấy hai quyển sách mỏng, giở ra xem thử, chữ trong đó Trần Tuyên hầu như không nhận ra, hôm qua mới học mười chữ, có lẽ đây là sách vỡ lòng
"Chắc thế giới này không có Tam Tự Kinh hay Bách Gia Tính làm sách vỡ lòng nhỉ
Khi Trần Tuyên lên lầu cùng Tiểu Thải, Cao Cảnh Minh đã chuẩn bị xong
Y cầm một quyển sách rồi nói: "A Tuyên, tiếp theo ta đọc một câu, ngươi đọc theo một câu
Cứ thế đọc hai trang, đọc ba lượt là có thể ăn điểm tâm
Sau này khi nào ngươi tự đọc được rồi thì ta sẽ đọc chung với ngươi để nhắc nhở nhau chỗ sai sót
"Dạ, thiếu gia
Trần Tuyên gật đầu, nghĩ thầm, thiếu gia dạy mình đọc sách, chắc cũng là có ý ôn bài, như vậy cũng không có gì sai trái
Cao Cảnh Minh lật sách rồi hắng giọng bắt đầu đọc, y đọc một câu, Trần Tuyên đọc theo một câu, cố gắng nhớ chữ, nhưng hình như Trần Tuyên hơi đánh giá cao trí nhớ của mình
Trong buổi sáng sương mù lãng đãng, không khí trong lành, tiếng chim hót líu lo, thêm tiếng đọc sách trôi chảy, quả thật có chút hương vị thanh bình tĩnh lặng
Nhưng dần dần, Trần Tuyên cảm thấy có gì đó không đúng, Cao Cảnh Minh nói là đang học, nhưng chẳng khác gì học thuộc lòng, vì ánh mắt y hầu như không nhìn vào sách mà cứ thế đọc ra
"Đây có phải đang học như đọc thiên thư không
Chỉ là theo nhịp mà đọc chứ chắc gì đã hiểu rõ, không khéo tách ra khỏi sách thì lại không biết chữ nào
Trần Tuyên thầm nghĩ, nhưng cũng không tiện hỏi thẳng, lỡ làm thiếu gia mất hứng thì sao
Thực ra, chuyện này cũng thường thôi, trước đây Trần Tuyên cũng đã trải qua, khi chưa thuộc mặt chữ, có người cùng đọc chậm và lặp lại nhiều lần là có thể thuộc..
Cứ thế trôi qua khoảng nửa giờ, bình minh vừa lên, xua tan sương mù, Cao Cảnh Minh đặt sách xuống, nói: "Được rồi, hôm nay đọc đến đây thôi, ngày mai tiếp tục
Y không hề hỏi cảm tưởng của Trần Tuyên, chỉ đứng dậy vươn vai một cái
Trần Tuyên cũng bỏ sách xuống, lúc nãy cố nhớ hết chữ mà đã “đọc qua”, nhưng không tài nào nhớ được bao nhiêu
Không biết Tiểu Diệp đã đi đâu, bây giờ lại bưng một khay gỗ đi lên, nói: "Thiếu gia, dùng cơm thôi
Tuyên ca nhi, phần của ngươi ta để trong phòng rồi
Ngoài chuyện đi ra ngoài thì mình cũng là thư đồng của Cao Cảnh Minh mà phải ngồi ăn cùng y, còn ở nhà thì không cần thiết, Trần Tuyên gật đầu rồi xin phép rời đi
Cao Cảnh Minh cũng không giữ lại, dù lúc này y không qua chỗ Cao phu nhân ăn sáng, nhưng khi ở nhà vẫn phải giữ vài quy củ
Bất quá y lại mở miệng nhắc: "A Tuyên, hôm qua ta có nói với mẫu thân rồi, sẽ mời mấy bạn đồng môn đến Vị Lâu ăn bữa nhỏ, giới thiệu ngươi với bọn họ
Ngươi đi phòng thu chi lãnh mười lượng bạc để lo chi phí, đừng quên đấy nhé
"Ta
Trần Tuyên nghe vậy chỉ vào mặt mình ngạc nhiên
Không phải chứ, ta mới lớn từng này, ngươi đã dám giao tiền cho ta cầm
Cao Cảnh Minh nói như đương nhiên: "Chứ sao, ngươi là thư đồng của ta, ngươi không đi thì ta đi à
"Vâng, thiếu gia, ta biết rồi
Trần Tuyên vội vàng gật đầu, hóa ra thư đồng của mình còn kiêm cả chức giữ túi tiền của thiếu gia sao
Thế thì có khi..
Không, thôi, ý nghĩ tà đạo đừng nên có, Vương Hải cũng đã nói rồi, Hà quản gia đánh gãy tay chân của bọn người hầu không giữ mình trong sạch đó
Tiểu Thải lại nhắc một câu: "Tuyên ca nhi biết phòng thu chi đi đường nào không
Hay để ta dẫn đi
"Hôm qua Thanh Ngư tỷ tỷ đã dẫn ta đến rồi, ta nhớ đường
Trần Tuyên nói
"Vậy thì tốt..
Khi Trần Tuyên xuống lầu ăn sáng, Cao Cảnh Minh vừa ăn vừa dặn dò: "Tiểu Diệp lát nữa đi sắp xếp vài người hầu, bảo bọn họ đến nhà Chu Lâm, La Thái Vận, Điền Tuyết Ngọc thông báo giúp ta, nói ta mời đến Vị Lâu thiết tiệc
À, thêm Đặng Lăng Phong nữa
Nếu ai không rảnh thì về báo lại cho ta biết nhanh nhé
"Vâng, thiếu gia, con đi sắp xếp ngay
Tiểu Diệp vâng dạ rồi vội vã rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bình thường, những chuyện như thế này đáng lẽ phải gửi thiếp mời từ trước, tuy phiền phức nhưng đó mới là quy trình chính tắc, là lễ tiết
Nhưng đám trẻ con thì không để ý nhiều thế, không có chuyện đến nhà túm người đi đã là may rồi
Trần Tuyên ăn xong bữa sáng, dựa theo trí nhớ đi về hướng phòng thu chi
Căn bản không cần ai dọn dẹp cho hắn
Hồi nãy hắn có để ý, bữa sáng của Cao Cảnh Minh có cả sữa bò và năm sáu món ăn kèm, lại có người hầu bên cạnh
Còn mình chỉ có một bát cháo và mấy cái quẩy
Hừ, ngưỡng mộ cuộc sống thiếu gia ghê
Bảy quẹo tám ngoặt mới tới được phòng thu chi
Nơi này có hộ vệ canh gác, dù hôm qua Thanh Ngư có đưa Trần Tuyên tới rồi, nhưng hộ vệ vẫn không cho đi ngay mà phải sau khi Trần Tuyên nói rõ mục đích mới cho vào
Hiển nhiên, Cao phu nhân đã dặn dò trước
Việc lĩnh tiền diễn ra rất suôn sẻ, chỉ cần Trần Tuyên ký tên để xác nhận, rõ ràng khoản tiền chi, để tiện đối chiếu sổ sách
Vì không viết được tên của thế giới này, Trần Tuyên đành điểm chỉ
Như vậy cũng xem như đã có giá trị pháp lý
"Mười lượng bạc đây, hơi nặng tay, tiếc là không biết giá trị thế nào
Trần Tuyên vừa ôm tiền vừa quay về
Mấy đồng bạc bí mật của thiên vương kia thì hắn đã bỏ vào tủ quần áo rồi, vì không có công cụ đo lường nên cũng chẳng biết được có bao nhiêu
Còn mười lượng bạc vừa lĩnh được thì Trần Tuyên đích thân trông coi đo đếm
Tính ra, Trần Tuyên xem như có chút tiền riêng
Hắn đang do dự có nên cho ai biết về chuyện này không
Dù sao ở nhà quyền quý mà không để ý, sơ sẩy là bị phạm phải điều kiêng kỵ
Để chắc ăn thì tốt nhất vẫn nên nói một tiếng, tránh vì một món tiền nhỏ mà bị mất cơm
Nhưng nên nói với Cao Cảnh Minh hay là Hà quản gia
Hay là Cao phu nhân
Khi hắn đang nghĩ đến chuyện này, chưa kịp về đến tiểu viện của Cao Cảnh Minh thì đã gặp Hà quản gia
Đối phương có vẻ như đã chờ sẵn ở đây, thấy hắn liền tươi cười gọi: "Tiểu Tuyên, ngươi qua đây một chút
"Gặp qua Hà quản gia, không biết ngài tìm ta có chuyện gì
Trần Tuyên tiến lên phía trước hỏi
Hà quản gia cười nói: "Hai ngày này ngươi có quen không
"Đa tạ Hà quản gia quan tâm, ta khỏe
Sau vài câu hàn huyên, Hà quản gia mới đi vào vấn đề chính, thật tình nói: "Tiểu Tuyên, ngươi còn nhớ hôm đó ta đã nói gì với ngươi không
Chính là chuyện thiếu gia ra ngoài, ngươi phải ngồi ăn cùng bàn, hễ món gì thì ngươi phải ăn trước, lại đồ ăn không được rời khỏi mắt
Chuyện này Trần Tuyên chưa từng nghĩ tới, định bụng lờ đi vì mình còn nhỏ, nhưng nghĩ đến Hà quản gia thủ đoạn khó lường thì thà đừng nghĩ gì hơn, thế là gật đầu quả quyết nói: "Hà quản gia, ta nhớ rõ
"Ừm, vậy là tốt rồi
Đi thôi, lát nữa thiếu gia còn phải ra ngoài đãi khách, ngươi phải làm theo những gì vừa rồi ta đã dặn
Nếu có chuyện gì thì ta sẽ sắp xếp người trông coi, nhưng ngươi phải từ từ học thích ứng
Đợi đến khi ngươi tự mình đảm đương được thì hễ xảy ra sai sót thì ngươi sẽ bị trách phạt
Hà quản gia vừa vỗ vai vừa nói
Có người đóng vai phản diện thì ắt sẽ có người đóng vai chính diện
Dù Hà quản gia ngữ khí ôn hòa nhưng nội dung lời nói lại không thể nghi ngờ
Trần Tuyên hiểu rõ điểm này
"Ta hiểu rồi, Hà quản gia
Nếu không có chuyện gì nữa thì ta đi trước
"Đi đi, nhớ là lúc ra ngoài phải có nha hoàn, người hầu và hộ vệ đi cùng
Cái gì không biết thì cứ hỏi Tiểu Diệp, các nàng rành hơn ngươi
Trần Tuyên đáp lời: "Vâng
Đúng là thiếu gia được mọi người quan tâm
Đến cả chuyện nhỏ này mà Hà quản gia cũng phải đích thân tới hỏi thăm
Hừ, đi đâu cũng phiền phức thật
Phóng ra hai bước, trong đầu hiện lên ý nghĩ vừa rồi, Trần Tuyên dậm chân quay người nhìn về phía Hà quản gia muốn nói lại thôi
Hắn ngược lại yên lặng hỏi: "Tiểu Tuyên còn có chuyện gì sao
Thế là Trần Tuyên dứt khoát đem việc Vương Hải đưa tiền cho hắn kể lại, có lẽ vấn đề không lớn, nhưng dù sao cũng phải yên tâm mới tốt
Hà quản gia nghe xong nghĩ ngợi rồi nghiêm túc nói: "Ta làm việc gì, đã hắn chủ động cho ngươi, mà lại ngươi đã nhận, cũng không cần có bất luận cái gì gánh nặng, bất quá a, ta phải nhắc nhở ngươi, về sau tương tự tiền ngươi tốt nhất đừng cầm, nhất là có người lấy tiền tìm ngươi làm việc trực tiếp không cần để ý tới, có câu nói là bắt người tay ngắn, nợ nhân tình phải trả, về sau ngươi tự sẽ hiểu, hiện tại không cần nghĩ nhiều như vậy, nghe ta không sai
"Ta biết rồi, đa tạ Hà quản gia" Trần Tuyên gật đầu nói
Trên đời này không có bữa trưa miễn phí, đạo lý này hắn vẫn hiểu, chuyện này đã qua, về sau lại có chuyện tương tự tốt nhất cự tuyệt, cũng không phải đến đường cùng không sống nổi
Chính mình cũng chỉ là một thư đồng thôi, mà đã có người chủ động tìm tới, khó trách những người không quản được mình tay, được nhiều nhẹ nhàng như vậy, mấy người trải qua được dạng này khảo nghiệm
Trải qua chuyện này ngược lại là cho Trần Tuyên một lời nhắc nhở, lúc ấy còn chưa ổn định, là thật không nghĩ nhiều như vậy, nhưng hôm nay việc đã đến nước này
.