Cựu Thời Yên Vũ

Chương 41: Địa vị không cao, quyền lợi không nhỏ




Trên đường về, Trần Tuyên trong lòng đã có tính toán, lúc ấy suy xét sự việc chưa kỹ, giờ đã nhận ra thì sẽ phải bù đắp cho thỏa đáng
Bất kể chuyện gì, hắn đều quen giải quyết nhanh chóng, vì thời gian dài dễ nảy sinh biến cố ngoài ý muốn
Tuy có một số việc không thể vội, ví như việc tìm lão già tính sổ, cùng xử lý đám con buôn kia, đành chịu, hiện tại bản thân hắn còn đang ổn định lại, nhiều việc vẫn chưa vào guồng, phải bàn bạc kỹ hơn, nhưng mấy việc nhỏ thì giải quyết dễ dàng
Về đến tiểu viện, Trần Tuyên thấy Tiểu Thải đang chăm chút một chậu lan, không thấy Cao Cảnh Minh đâu, thầm nghĩ lẽ nào gã thiếu gia kia ăn no rồi lại đi ngủ
Bèn hỏi: "Tiểu Thải tỷ tỷ, thiếu gia đâu rồi
Không phải Trần Tuyên quá tận tụy muốn quanh quẩn bên Cao Cảnh Minh, chủ yếu là sắp tới có vài việc muốn hỏi ý kiến hắn
"Tuyên ca nhi về rồi à, thuận lợi chứ
Tiểu Thải ngẩng đầu cười nói
Gật đầu, Trần Tuyên đáp: "Ừm, rất thuận lợi, ở phòng thu chi nhận được mười lượng bạc, có một năm Lưỡng Nguyên bảo, bốn lượng bạc vụn, cùng chín mươi đồng tiền lớn, một trăm cái tiền đồng
Mười lượng bạc không phải một khối bạc lớn mà là tiền lẻ, khi ở phòng thu chi nhận, sợ Trần Tuyên còn nhỏ không biết số lượng, họ cố tình cân đo cho hắn xem qua, còn có người làm chứng nữa
Lúc đó Trần Tuyên mới rõ ràng về tỉ lệ tiền vàng ở đây, một lượng bạc đổi được một trăm đồng tiền lớn, một đồng tiền lớn tính mười tiền đồng, mà tiền đồng là đơn vị tiền tệ nhỏ nhất
Thực tế đồng tiền lớn cũng là tiền đồng, chỉ là đúc lớn hơn và tinh xảo hơn chút
Nói cách khác, một lượng bạc tương đương một ngàn tiền đồng
Lúc đó tiên sinh ở phòng thu chi còn nhân tiện nói, mười lượng bạc có thể đổi được một lượng vàng, nhưng dù là hối đoái vàng bạc hay bạc đồng, ở một số thời kỳ đặc biệt sẽ có biến động, có lúc ít hơn chút, có khi lại nhiều hơn chút
Mà bây giờ đang vào mùa xuân, lương thực gieo xuống phải vài tháng mới thu hoạch, cho nên giá lương thực tăng lên một chút, cũng khiến đồng tiền lưu thông có giá hơn bình thường một chút
Vì thế, một lượng bạc không đổi được một ngàn tiền đồng, nhưng phòng thu chi vẫn đủ số cho Trần Tuyên, lý do đơn giản, đó là do đại thiếu gia lấy, phòng thu chi đâu dám thất lễ
Những thứ này người ta có thể tỉ mỉ nói cho Trần Tuyên, là vì hắn còn nhỏ, sợ hắn không hiểu, xảy ra sơ suất thì sẽ có người gặp xui xẻo
Trần Tuyên từ trong ngực móc ra túi tiền nặng trĩu, kêu lên sột soạt, đưa cho Tiểu Thải: "Tiểu Thải tỷ tỷ, tất cả ở đây, tỷ cầm lấy đi
Tiểu Thải lập tức khoát tay nói: "Tuyên ca nhi, không cần đưa cho bọn ta, sau này nếu không có thiếu gia đặc biệt phân phó, tiền bạc các loại khi ra ngoài đều do ngươi quản, chi trả cũng phải do ngươi làm, trước đây khi ngươi chưa tới thì ngược lại bọn ta phụ trách, giờ không thể phá quy tắc
"Vậy à, thế thì để ta giữ
Trần Tuyên ngập ngừng, tuy đã đoán trước nhưng không có ý định thử, dù sao hiện tại mình bên ngoài vẫn nhỏ, giao tiền tài cho người ta thì khó yên tâm
Nhưng dù sao phải nói là, Tiểu Thải mấy người lớn tuổi hơn, cũng hiểu chuyện, có lẽ là chưa ý thức được tầm quan trọng của ‘quyền lực tài chính’
Cười nhẹ, Tiểu Thải nói: "Đương nhiên rồi
Rồi tiếp: "Có cả tiền chẵn tiền lẻ, vừa vặn, đỡ phải đi đổi
"Sao tỷ lại nói thế
Trần Tuyên tò mò hỏi
Tiểu Thải nhẫn nại giải thích: "Vì nhỡ đâu lúc nào thiếu gia muốn mua đồ thì sao, đến lúc đó có mười lượng bạc chẵn mà không có tiền lẻ thì làm thế nào
Thi thoảng thiếu gia cũng sẽ thưởng cho người ta, chứ đâu thể thưởng hết đi
Lần này chắc phòng thu chi cố ý chiếu cố ngươi, đổi sẵn tiền lẻ, sau này Tuyên ca nhi mà đi lãnh chi phí thì phải chủ động nói ra, mấy tiên sinh ở phòng thu chi đâu có ai tỉ mỉ như vậy đâu
"Thì ra là vậy
Trần Tuyên ghi nhớ chi tiết này
Đã nói đến đây, hắn liền khiêm tốn hỏi: "Tiểu Thải tỷ tỷ, tỷ vừa nói thiếu gia thỉnh thoảng sẽ ra tay khen thưởng, thế bình thường cho bao nhiêu thì hợp lý
Tiền ở trong tay mình, thiếu gia thưởng có phải là tiền mình bỏ ra không
Ở chung mấy lần này, Cao Cảnh Minh không chỉ một lần nhắc đến quân tử, biết đâu người ta lại không thích dính hơi tiền, vậy nên cứ hỏi cho rõ
"Chuyện này Tuyên ca nhi hỏi đúng người rồi đó, lại đúng là phải chú ý cẩn thận, dù sao tiền tài đâu phải gió lớn thổi tới, làm sao mà tiêu xài bừa bãi được
Tiểu Thải che miệng cười, đoạn tiếp: "Thưởng bao nhiêu là tùy từng người, với hạ nhân thân cận thì hào phóng hơn chút cũng được, dù sao cũng là người nhà, ba bốn đồng tiền lớn đã là không ít, tự ngươi ước lượng nhé, còn với người ngoài, ăn xin thì cho mấy đồng tiền lẻ là đuổi đi được, còn kiểu tiểu nhị cửa hàng thì mười đồng tiền lớn là được
"Còn có một loại đặc biệt, ví như có ai đó khiến thiếu gia đặc biệt vui vẻ, thì có thể thưởng thêm chút, khoảng một hai lượng bạc là cùng, trên dưới ra sao thì ngươi tự quyết định, chính là phải học cách quan sát tâm tình thiếu gia, cái này ngươi không cần lo, dù sao do ngươi quyết, nếu thiếu gia nói cụ thể mức thì cứ dựa theo đó mà làm
Chậc chậc, chỉ riêng việc khen thưởng đã có bao nhiêu chuyện phải chú ý, trách sao tiểu hài tử kia ra ngoài một chuyến đã được lãnh mười lượng bạc, nếu không tính toán thì sợ là không đủ xài
Sau khi nghe xong, Trần Tuyên nói cảm ơn: "Đa tạ Tiểu Thải tỷ tỷ chỉ dạy, ta xin ghi lòng tạc dạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hì hì, đều là thường thức cả, không có gì, mà này, Tuyên ca nhi mới đi theo thiếu gia đọc sách có hai lần mà đã có dáng dấp của người đọc sách rồi nha
Tiểu Thải kinh ngạc nói
Trần Tuyên ngượng ngùng: "Đâu có, Tiểu Thải tỷ tỷ quá lời rồi
"Còn bảo là không có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]


Không tiếp chuyện đó nữa, Trần Tuyên chuyển chủ đề hỏi: "Một lát nữa thiếu gia muốn ra ngoài, Hà quản gia với Thanh Hòa tỷ tỷ đã dặn dò ta, phải giúp thiếu gia sắp xếp người đi cùng, không biết chuyện này Tiểu Thải tỷ tỷ có thể chỉ bảo cho ta chút ít không
"A đúng, suýt nữa ta quên
Tiểu Thải vỗ trán lè lưỡi, có vẻ hơi đáng yêu
Nàng vội vàng nói: "Sợ ngươi không biết, thiếu gia vừa mới dặn rồi, sau khi Tuyên ca nhi về, đến ngoại viện tìm Đặng chấp sự, sắp xếp người hầu và hộ vệ đi theo, nhân viên cụ thể ra sao thì khi đó ngươi xem xét xử lý, Đặng chấp sự sẽ phối hợp với ngươi, còn về nha hoàn thì không cần ra nội viện chọn, ta và Tiểu Diệp muội muội sẽ phụ trách, ai đi cũng được, trong nhà thì phải có một người ở lại, tốt nhất là bây giờ quyết định luôn là ai đi
"Ra vậy, vậy hay là chờ một chút rồi Tiểu Thải tỷ tỷ đi cùng luôn nhé
Trần Tuyên gật gù thăm dò
Tiểu Thải lập tức gật đầu: "Được thôi, đa tạ Tuyên ca nhi

Cảm ơn ta làm gì
Trần Tuyên không hiểu
"Vì đi ra ngoài chơi vui chứ sao, nếu không thì chỉ ở trong viện, ngươi để cho ta đi theo thiếu gia ra ngoài, thế có phải là ta nên cảm ơn ngươi không
Tiểu Thải tươi cười nói
Tốt lắm, tình cảm thì ra ngươi là nhân lúc Tiểu Diệp không ở đây nên tranh thủ cơ hội đấy à
Suy nghĩ một chút, Trần Tuyên nhận ra, mình là thư đồng, không những phải học hành, mà còn phải quản lý tiền bạc, lại có quyền điều động nhân sự nhất định
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tổng kết lại là, thân phận không cao, nhưng quyền lợi thì không nhỏ
Đương nhiên, bây giờ cũng chỉ giới hạn trong phạm vi lấy Cao Cảnh Minh làm trung tâm thôi
"Ấy dà, Tuyên ca nhi đừng ngẩn người nữa, ra ngoại viện tìm Đặng chấp sự mà sắp xếp thôi, có khi thiếu gia muốn đi ngay rồi, ngươi biết đường đi chứ
Ta bây giờ rảnh, dẫn ngươi đi nhé
Tiểu Thải chủ động mở lời thúc giục
Chắc là chính nàng ta không đợi được để đi chơi thì có
Gật đầu, Trần Tuyên nói: "Vậy được, ta đi sắp xếp một chút đã, nhớ là ở chỗ nào đó, Thanh Ngư tỷ tỷ đã đưa ta đi xem qua rồi
"Ừ vậy được, đi nhanh về nhanh nhé
Vừa về tiểu viện còn chưa kịp nghỉ, Trần Tuyên lại tất tả ra ngoại viện sắp xếp nhân thủ, trời, bận thật, ta chỉ là một thư đồng bé nhỏ thôi mà, sao việc nhiều thế này
Nhưng mà này, sao lại có cảm giác có chút thú vị thế nhỉ
‘Người hầu, hộ vệ ngoại viện, bình thường xử lý các công việc ra ngoài, cái này Thanh Ngư từng nói, như thế, Vương Hải cũng tính vào trong đó luôn, dù sao hắn đã từng theo Cao phu nhân đi xa nhà rồi, vậy thì để hắn cùng ra ngoài luôn đi, hôm đó hắn đưa cho ta tiền một cách kín đáo, nhờ ta chiếu cố hắn trước mặt thiếu gia, vậy thì ta trong phạm vi trách nhiệm của ta sẽ cho ngươi một cơ hội tiếp cận thiếu gia, còn về biểu hiện của ngươi thế nào thì không liên quan tới ta nữa, coi như đã thanh toán hết chuyện tiền bạc giữa hai người chúng ta.’ Nghĩ như vậy, Trần Tuyên liền đến thẳng ngoại viện, tiện thể giải quyết chuyện nhỏ này của Vương Hải, cho đỡ phải cứ canh cánh trong lòng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.