Khoảng chừng mười phút sau, bài 'Thể dục buổi sáng' có tên Tĩnh Khí Dưỡng Sinh Công kết thúc
Không biết có phải người tạo ra bài 'Thể dục buổi sáng' này cố tình canh giờ không, mà đúng lúc lúc kết thúc, mặt trời vừa vặn nhô lên khỏi đường chân trời, tỏa ra ánh sáng rực rỡ khắp thế gian
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong suốt quá trình, vị tiên sinh 'khẩu lệnh' đã nói rất rõ ràng, tất cả có mười hai động tác, mỗi động tác hít thở như thế nào đều nói tường tận, không có động tác tay chân nào quá phức tạp, đương nhiên cũng không khó, người bình thường có thể làm được, huống chi trẻ con xương cốt mềm, càng dễ dàng hơn
Kết thúc rồi mà Trần Tuyên vẫn còn thấy chưa đã, trong quá trình toàn thân thả lỏng, thân thể ấm dần lên, xua tan cái lạnh buổi sớm, từ trong ra ngoài cảm thấy thoải mái
Tiếc là trí nhớ của hắn chỉ ở mức trung bình, lần đầu tập thử, toàn bộ động tác hắn chỉ nhớ được lơ mơ vài chỗ, chứ đừng nói là những chỗ quan trọng còn cần phối hợp nhịp thở
Nếu có thể nhớ hết, hắn đã định sẽ tập luyện khi rảnh, dù sao cái cảm giác ấm áp toàn thân đó rất dễ chịu, nghĩ lúc mệt mỏi có thể tập một bài để thư giãn cả thể xác lẫn tinh thần
Nhưng không sao, đâu phải một lần là hết, ngày nào trời đẹp thì buổi sáng đều có một lần, tập nhiều rồi tự khắc nhớ hết, giống hồi tiểu học học thể dục buổi sáng, cũng phải mất một thời gian mới nhớ hết được thôi
"Tốt, dừng ở đây, giải tán, đi ăn sáng, đừng để chậm trễ buổi học"
Mọi người dừng lại xong, vị tiên sinh ra lệnh cất cao giọng nói, ngữ khí có chút bất đắc dĩ, ông làm sao không nhìn ra có mấy ai xem nó ra gì, toàn là làm cho có lệ
Nhưng cũng bình thường thôi, trẻ con mà, động đậy đã là tốt lắm rồi, còn mong gì hơn, cũng đâu thể cầm roi bắt ép chúng nghiêm túc được
Dù sao cũng chỉ là trò tiêu khiển triều đình nghĩ ra cho trẻ con vận động gân cốt buổi sớm, tỉnh táo thôi, dù có ẩn chứa chút võ học bên trong, thì cũng chỉ như mèo cào, còn chưa tính là võ công, thích thế nào thì thế đi
Mấy cái ông ta nói như là tỉnh táo đầu óc, rèn luyện thân thể, kéo dài tuổi thọ toàn là nói xạo, mục đích chỉ để bọn trẻ nghiêm túc một chút, mà đứa nào đứa nấy đều thông minh hết cả rồi, cái thời buổi này võ công có gì thần bí đâu, nhà giàu nào cũng có người có võ hộ viện, ai thèm để ý
Có điều kiện muốn học võ cũng không cần mấy trò vặt vãnh này, không có điều kiện thì cứ tìm đến võ quán hay môn phái cho xong, ai lại đến đây phí thời gian đọc sách
Một tiếng giải tán, đám trẻ vốn còn coi như quy củ lúc này giải tán ngay lập tức, chắc là đã sớm hết chịu nổi, ngày nào sáng cũng như vậy, ai mà không phiền chứ, nhưng quy củ vậy lại không thể không nhịn, đối với đám trẻ thì căn bản là một sự tra tấn
"A Tuyên, đi thôi, ta về ngủ bù một giấc, ngươi giúp ta lấy đồ ăn sáng luôn, trứng vịt muối sữa đậu nành với quẩy là được, sáng ăn thanh đạm chút, mang về gọi ta dậy" Cao Cảnh Minh chào Trần Tuyên nói
Hắn là thiếu gia, Trần Tuyên vốn dĩ là người hầu của hắn, chuyện này là lẽ đương nhiên
"Được rồi thiếu gia, nhưng ngươi đừng ngủ say quá nha, không thì gọi không dậy đó" Trần Tuyên dặn, mấy cái ngủ bù này hắn có kinh nghiệm, không ai gọi thì mắt nhắm mắt mở không khéo là vài tiếng trôi qua ngay
Cao Cảnh Minh qua loa đáp: "Ừm, ai~ buồn ngủ quá à" nói rồi ngáp một cái
Trần Tuyên tự nhủ có mệt vậy sao, một lát nãy giờ ta ngược lại là thần thanh khí sảng, tinh thần vô cùng, chỉ là đói bụng thôi, mà cũng bình thường, trẻ con đang tuổi lớn
Đi một hồi, Cao Cảnh Minh đột nhiên nhìn Trần Tuyên cười nhạo nói: "A Tuyên, ta thấy vừa rồi ngươi tập thể dục nghiêm túc lắm nha, haha, không cần thiết đâu, làm qua loa là được rồi
"Có sao
Ta cũng chỉ làm theo người ta cho có lệ thôi, động tác hầu như sai hết, coi như là để tỉnh táo tí thôi mà" Trần Tuyên cười cười nói, không như Cao Cảnh Minh thờ ơ, nhưng cũng không quá quan tâm
Lắc đầu, Cao Cảnh Minh nói: "Đừng nghe ông thầy khoác lác, toàn là lừa người cả, dù chị ta cũng nói cái Tĩnh Khí Dưỡng Sinh Công này tập cũng không hại gì, nhưng ngươi đừng trông chờ nó thật sự có tác dụng như ông thầy nói, sau này bọn mình tiếp xúc quân tử lục nghệ, mấy cái bí kíp thượng thừa tha hồ cho chúng ta luyện, mấy trò này, luyện cả đời cũng không bằng người ta luyện vài tháng bí kíp thượng thừa"
Nhà họ Cao đúng là có bí kíp thượng thừa thiệt à
Nhưng nghĩ lại Cao tiểu thư là vương phi, chỗ dựa hoàng thất, muốn loại bí kíp gì mà không có
Đó là chuyện sau này, Trần Tuyên tạm thời không nghĩ nhiều, gấp gáp cũng vô dụng, cười nói: "Đã không có gì hại, thì cứ tập theo mọi người cũng được
Nói thì nói thế, nhưng Trần Tuyên cảm thấy rất ổn, đoán chừng là do bản thân chưa tiếp xúc qua võ học có màu sắc huyền huyễn đi, đồ người khác xem chẳng thèm ngó tới, mình đã thấy thần kỳ, đúng là so sánh mà ra
"Tùy ngươi thôi" Cao Cảnh Minh thờ ơ đáp
Lúc này Đặng Lăng Phong cũng lại gần nói: "A Tuyên, Cảnh Minh nói đúng đó, mấy trò đó ngươi làm qua loa thôi là được rồi, đừng nghe thầy khoác lác, nếu ngươi thích võ học, rảnh ta dạy cho ngươi vài chiêu, so với cái trò Tĩnh Khí Dưỡng Sinh Công kia còn không bằng chó
Mặc kệ hắn có phải tiện miệng nói không, Trần Tuyên vẫn là cảm ơn qua
Mà ngay cả người xuất thân võ quán như Đặng Lăng Phong cũng ghét bỏ Tĩnh Khí Dưỡng Sinh Công như vậy, xem ra nó thật sự chẳng có tác dụng gì, huống hồ hắn còn là đội trưởng nữa chứ
Vừa nói chuyện, bọn họ đã về đến phòng ngủ mỗi người một ngả, vừa mới về Cao Cảnh Minh đã đá văng dép rồi nhào lên giường đi ngủ
Âm thầm lắc đầu, Trần Tuyên dặn hắn đắp chăn cẩn thận, còn mình thì lấy phiếu cơm đi đến quán ăn lấy bữa sáng
Càng đến gần quán cơm, ngửi mùi đồ ăn sáng Trần Tuyên lại càng thấy đói, nghĩ nghĩ lấy phiếu cơm mua cho mình lượng đồ ăn gấp rưỡi bình thường
Trở về phòng ngủ, Cao Cảnh Minh ngủ như heo, phải lay hắn dậy, hắn ăn vài miếng qua loa rồi lại tranh thủ đi ngủ
Trần Tuyên suýt trợn mắt, phối hợp ăn xong, mà vẫn cảm thấy chưa no, vì không muốn lãng phí, hắn liền ăn phần còn lại của Cao Cảnh Minh luôn, lúc này mới ăn no bụng bắt đầu
Với việc ăn phần còn lại của Cao Cảnh Minh, Trần Tuyên không hề cảm thấy có gì áy náy, đều là tinh hoa lương thực mà thôi, còn có trứng và sữa đậu nành nữa, nghĩ lại hồi còn trong chuồng chó, chỉ cần không phải thuốc độc, Trần Tuyên cảm thấy không gì mình không thể ăn, ừm, có mà không ăn thì thiệt thân
Rửa sạch bộ đồ ăn rồi cất, Trần Tuyên lại bắt đầu chuẩn bị những thứ cần dùng cho buổi học kế tiếp
Bút mực giấy nghiên là những thứ thiết yếu, những đồ này trong phòng không thiếu, cả tập viết cũng phải mang theo, ngoài ra chính là những quyển sách cần dùng, tổng cộng ba quyển, theo thứ tự là 《 Sơ Mông 》, « Bốn Mùa » và « Tính Toán »
Tiểu Thải đã giới thiệu qua, Sơ Mông là sách vỡ lòng, sách Bốn Mùa cũng coi là sách vỡ lòng, nhưng thông qua lấy bốn mùa làm chủ đạo, giảng giải những biến đổi tiết khí của Xuân Hạ Thu Đông, thậm chí các loại tinh tượng, qua đó giúp học sinh nhận biết vạn vật tự nhiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn Tính Toán thì tương đương với toán học, người đọc sách không biết số không được, trong đó còn phải dùng đến bàn tính làm công cụ hỗ trợ, sâu hơn một chút thì cần mượn đến phép tính, nhưng đó không phải là những gì học trò ở lớp đinh này nên tiếp xúc
Ba loại này là mỗi buổi sáng cần học, dù sao mỗi buổi sáng có ba tiết, mỗi ngày luân phiên nhau, còn buổi chiều có hai tiết, nhưng buổi chiều thuộc về khóa văn hóa nghệ thuật, lớp đinh thì chưa thích hợp với những thứ như kỵ xạ trong quân tử lục nghệ, nhưng cầm kỳ thư họa là những thứ cần bồi dưỡng từ nhỏ, bốn môn cầm kỳ thư họa này mỗi ngày hai môn thay phiên nhau, không quan trọng bằng những khóa văn hóa kia
Sau giờ thể dục buổi sáng có khoảng một tiếng đồng hồ nghỉ ngơi ăn uống, đợi khi tiếng chuông báo vào học vang lên, Trần Tuyên đành phải lôi cái tên Cao Cảnh Minh giống như chó ghẻ dậy khỏi giường, sau đó mang theo đồ dùng học tập đến lớp
"Ta chán ghét đọc sách, A Tuyên, hay là ngươi đọc giúp ta đi, còn ta thì lo chơi" trên đường đến lớp Cao Cảnh Minh ảo tưởng nói
Gật gật đầu, Trần Tuyên cười nói: "Được thôi, chỉ cần thiếu gia về nhà không sợ phu nhân đánh chết thì ta cũng không có vấn đề gì
"Thôi được rồi, ta vẫn là học đi, mà A Tuyên ngươi đúng là vô vị, không thể cho ta mơ một giấc mơ đẹp à."