Cựu Thời Yên Vũ

Chương 80: Phúc họa tương y




Từ tiếng tin vui này bắt đầu, toàn bộ Cao gia trên dưới đều chìm trong không khí hân hoan, nhất là khi người của Vương phủ mang tin tức là Lý công công bọn họ đến, không khí này càng thêm náo nhiệt
Mặc dù đa số mọi người làm những việc không giống ngày thường, nhưng ai nấy đều tràn đầy nhiệt huyết, sân quét đi quét lại, bàn trà lau đi lau lại, dường như làm vậy mới đủ để thể hiện tâm tình của mình
Thân là người làm, dựa vào Cao gia để kiếm sống, có lẽ khi Cao gia gặp chuyện vui, bọn họ cũng có cảm giác tham dự vào đó, huống chi đây không phải là chuyện vui bình thường
Cao tiểu thư sinh hạ Khánh Vương Thế tử, không chỉ thân phận địa vị cá nhân nàng càng vững chắc mà còn liên lụy đến nhà mẹ đẻ vốn đã náo nhiệt của Cao phủ cũng được nước lên thì thuyền lên, cái gọi là "liệt hỏa nấu dầu" cũng không ngoài như vậy
Ngay cả Tiểu Thải Tiểu Diệp khi trở lại tiểu viện cũng đầy hưng phấn, líu ríu nói không ngừng, quân đội Vương phủ thật là oai phong khí phách, áo giáp thật là đẹp, thì ra đó chính là thái giám, lại lớn lên bộ dáng thế kia, cùng người thường chẳng khác gì, giọng nói cũng không phải the thé như trong kịch, chỉ là không có râu ria mà thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Tuyên cũng ít nhiều bị bầu không khí này lây nhiễm nên tâm tình cũng vui vẻ hơn không ít, dù sao ai cũng không thích bị gò bó trong một hoàn cảnh nào đó, mặc dù ngày thường Cao gia cũng không câu thúc
Hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy thái giám còn sống, bề ngoài nhìn chẳng khác gì người thường, trên người đối phương cũng không cảm nhận được sự vặn vẹo âm lãnh trong tâm lý, ngược lại là vẻ hòa khí vui vẻ, vì lúc đó đứng sau lưng Cao Cảnh Minh, khoảng cách Lý công công không quá xa, Trần Tuyên ngược lại có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt trên người hắn, đoán chừng là để che đi chút khiếm khuyết mang lại mùi vị
Chỉ là không biết thái giám ở đây là cắt "trứng trứng" hay cắt "chít chít" hay là cắt hết
Cái này không tính là gì, Trần Tuyên trên mạng đến "ngụy nương" còn gặp, kia mới gọi là sao có thể phân biệt "ta" là thư hùng


Việc tiếp đón người của Vương phủ không liên quan đến Trần Tuyên bọn họ, trong bầu không khí vui vẻ vẫn cứ nên làm gì làm nấy, Cao gia bao ăn ở còn phát quần áo tiền lương, bây giờ cũng chẳng có chỗ tiêu, Trần Tuyên đến cả tiền thưởng cũng không để ý lắm, tiền ai mà không thích, nhưng nếu hắn rời Cao gia sợ rằng còn khó sống, cũng đâu phải bật hack "phá giải bản nhân sinh"
Trong lúc rảnh rỗi tiếp tục luyện chữ, nâng cao bản thân không bao giờ sai, trước kia đã từng không có văn hóa chịu thiệt, đến tìm công việc ra hồn cũng khó, không có đầu thai trúng cái thiên phú, mọi thứ chỉ có thể dựa vào chính mình, người khác dù đáng tin cũng luôn có lúc không dựa được, hoàn cảnh trước đây là như vậy, Trần Tuyên ý thức được điều này thì đã muộn, bây giờ đổi sang thế giới khác, lại làm lại lần nữa, tự nhiên cố gắng hết sức không muốn giẫm vào vết xe đổ
Đêm dần khuya, phủ đệ Cao gia cũng chậm rãi khôi phục bình tĩnh
Tám chín giờ tối, Cao Cảnh Minh mới trở về tiểu viện
Đến trưa cộng thêm hôm qua, Trần Tuyên không chỉ hoàn thành việc học ở lớp học, còn luyện thêm mười mấy chữ, dần dần hắn có chút thích cuộc sống như vậy, bình bình đạm đạm, không có quá nhiều chém chém giết giết ngươi lừa ta gạt, trôi qua cũng rất phong phú
Đương nhiên, hắn cũng hiểu rõ, có được cuộc sống yên tĩnh này, chủ yếu là nhờ vào hoàn cảnh an bình của Cao gia
Cao Cảnh Minh đêm qua bị phạt thân thể lẫn tinh thần mệt mỏi, nhưng khi trở về thì lại tinh thần vô cùng, cũng không về chỗ ở của hắn ở lầu chính, ngược lại chạy đến phòng nhỏ của Trần Tuyên
Trẻ con không giấu được chuyện, vừa vào nhà hắn liền không kịp chờ đợi khoe với Trần Tuyên: "A Tuyên ngươi nhìn đây là cái gì
Vừa nói hắn vừa kéo ra từ cổ áo một mặt dây chuyền, to bằng đồng tiền, trơn nhẵn bằng phẳng, trắng như tuyết như ngọc, lại còn lờ mờ có ánh kim loại, thậm chí còn có từng tia từng tia đường vân màu máu, cũng không biết có phải là do ánh nến phản quang, mặt dây chuyền đó dường như phát ra vầng sáng nhàn nhạt khó nhận thấy
Nhìn sơ qua thì biết đây là đồ tốt
Trần Tuyên lại không biết đó là gì, tò mò hỏi: "thiếu gia, đó là ngọc bội sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cao Cảnh Minh nhếch miệng cười, để Trần Tuyên quan sát, vừa nâng niu vật quý vừa nói: "Ha ha, A Tuyên ngươi đoán sai rồi, đây không phải ngọc bội, là tỷ tỷ ta bảo Lý công công mang đến cho ta làm quà, người thường dù có nhiều tiền hơn nữa cũng khó mà mua được, vẫn là do tỷ tỷ của ta sinh được cháu trai, Khánh Vương ban thưởng rất nhiều vật phẩm, đây là do tỷ tỷ của ta tỉ mỉ chọn ra đưa cho ta"
"Cái này có gì ghê gớm
Trần Tuyên kinh ngạc nói, trong lòng im lặng, ngươi nói những cái này, sao không nói vào trọng tâm a, con nít quả nhiên không đáng tin, thôi, coi như phối hợp hắn khoe mẽ vậy
Sau đó Cao Cảnh Minh lúc này mới thần bí nói: "A Tuyên, ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng nói cho người khác biết, đây là sừng Giao Long rèn luyện mà thành, đeo ở trên người có thể tẩm bổ thể phách lưu thông khí huyết, có công hiệu thanh tâm sáng mắt, đề cao tinh thần và tăng cường trí nhớ
"Thậm chí, Lý công công còn nói đeo nó có thể không sợ nóng lạnh, tóm lại chỗ tốt nhiều hơn, bảo ta đeo vào rồi thì không cần tháo ra, cũng không được tùy tiện cho người khác thấy, nhưng chúng ta là ai với ai chứ, sau này ngươi và ta ở cùng một chỗ, không cách quá xa, dần dần cũng có thể được chút lợi, thế nào, ta đối với ngươi đủ tốt chứ, chỉ nói cho một mình ngươi thôi đó, tuyệt đối đừng để lộ ra ngoài, bất quá cái này chỉ là một phần của sừng Giao Long, không hoàn chỉnh đâu, nhưng cũng đáng giá ngàn vàng"
Nghe hắn nói xong Trần Tuyên đều kinh ngạc, có chút trừng mắt nhìn mặt dây chuyền trên cổ Cao Cảnh Minh, phản ứng này tuyệt đối không phải là diễn để phối hợp hắn khoe khoang
Bảo vật như vậy Cao tiểu thư lại đưa cho hắn, đối với hắn tốt quá đi, quả không hổ là chị em ruột
Nhưng loại chuyện này cũng chẳng thể hâm mộ được, ai bảo Cao Cảnh Minh biết cách đầu thai chứ, lại còn có một người chị tốt như vậy, hắn còn nói đây chỉ là một trong rất nhiều vật phẩm Khánh Vương ban thưởng, nghĩ đến chắc còn đồ tốt hơn, hẳn không được tính là "đỡ đệ ma" chứ
Nếu thật sự như Cao Cảnh Minh nói, mặt dây chuyền kia có công hiệu như thế, thì đây chẳng khác nào mở cho hắn trạng thái buff bị động à, mà còn là duy trì liên tục nữa chứ, giống như là có hack nhỏ
Nói thật, Trần Tuyên lúc này không thể không thừa nhận, mình có chút ghen tị
Nếu những công hiệu hắn nói đều là thật, vậy sau này chẳng phải sẽ từ từ thăng tiến sao
Vậy nỗ lực của bản thân trước mặt người được bật hack này tính là gì
Đương nhiên, Trần Tuyên không có những suy nghĩ tiêu cực đó, ghen tị thì có ghen tị, chứ cũng không nảy sinh lòng tham chiếm làm của riêng, chỉ có thể một lần nữa cảm thán mấy chữ "đồng nhân bất đồng mệnh"
Bỗng Trần Tuyên kinh ngạc nói: "Rèn luyện từ sừng Giao Long
Thế giới này lại có Giao Long sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có thật ư, hôm đó Tiểu Thải các nàng nói, Ngọc Sơn tiên sinh vào kinh đi thi, gặp Tẩu Giao trong núi, chẳng lẽ không chỉ đơn thuần là tả hình ảnh lũ bùn đất, mà là thật có loài vật như vậy gây hại
Cao Cảnh Minh gật đầu nói: "Đúng vậy, ta không phải vừa mới nói sao"
"Ý của ta là, thật sự có Giao Long à
Trần Tuyên không nhịn được hỏi
Cao Cảnh Minh đương nhiên nói: "Đương nhiên là có rồi, nếu không cái mặt dây chuyền này của ta từ đâu mà ra
Nghe vậy Trần Tuyên bị nghẹn họng, trầm ngâm nói: "Thế gian có Giao Long, vậy sẽ có bộ dáng như thế nào
"Ta đâu có biết rõ, cũng chưa tận mắt thấy, bất quá nghe đồn Giao Long loài sinh vật này, nếu thông nhân tính, thì có thể xưng Thụy Thú mang phúc cho một phương, nếu hung tính khó thuần thì thành hung thú gây họa, một khi trưởng thành thân dài trăm trượng, nếu không thu liễm thì những nơi nó đi qua sẽ núi lở đất rung, mưa gió kéo theo, cho dù tông sư võ đạo đơn độc đối đầu cũng khó lòng là đối thủ của nó, sẽ gặp nhiều hiểm nguy tính mạng, tóm lại cả người Giao Long đều là bảo vật" Cao Cảnh Minh nói, trong ánh mắt lộ vẻ vừa ngưỡng mộ vừa e ngại
Trần Tuyên lại kinh hãi, thân dài trăm trượng, vậy là một sự tồn tại đáng sợ đến mức nào
Chỉ sợ tùy tiện thôi cũng có thể phá hủy một thành trì mấy vạn người
"Đã vậy, loài sinh vật này ai có thể giết được nó
Còn lấy sừng Giao Long làm mặt dây chuyền, những bộ phận khác e là đến một sợi lông cũng chẳng bỏ sót..
Cao Cảnh Minh gãi gãi đầu ỉu xìu nói: "A Tuyên ngươi hỏi ta thì ta đi hỏi ai
Dù sao cái dây chuyền này không thể là giả, tỷ tỷ ta có thể lừa ta sao
Một đứa trẻ bảy tám tuổi như hắn có thể biết được bao nhiêu chứ, mà cái Cảnh quốc này lấy nhân đạo trị vì, chắc cũng không phải không có biện pháp đối phó với loại sinh vật như Giao Long, Cao Cảnh Minh không phải cũng đã nói rồi sao, tông sư võ đạo đối mặt với Giao Long tuy nguy hiểm tính mạng nhưng nếu nhiều người hợp lực thì sao
Thêm vào những thủ đoạn khác nữa, chắc diệt trừ nó cũng không phải là không thể
Đến lúc này, Trần Tuyên không thể không một lần nữa nâng cao giá trị vũ lực cùng độ nguy hiểm của thế giới này, bây giờ mình hiểu rõ cũng chỉ là một góc của tảng băng thôi
Huống hồ ngày đó Đặng Lăng Phong còn nhắc tới những loại tồn tại như "độ kiếp Nhân Tiên", trời sập xuống cũng có người cao chống đỡ, chút mảnh vụn không may sẽ đập chết vài kẻ xấu số..
Cao Cảnh Minh dường như có chút mất kiên nhẫn, dù sao liên quan đến những chuyện này hắn biết cũng không nhiều, dứt khoát thu hồi dây chuyền nói sang chuyện khác, lại vui vẻ nói "A Tuyên, ta kể cho ngươi nghe, trước đó hầu Lý công công, nghe hắn nói, tỷ ta sinh hạ thế nhưng là con trai trưởng của Khánh Vương, mặc dù Khánh Vương đã có hai quận chúa phía trước, nhưng con trai vẫn là thứ nhất, cho nên cao hứng ban thưởng cho tỷ tỷ ta rất nhiều đồ tốt, sau đó còn để Lý công công mang theo rất nhiều đồ tốt đến, cảm tạ mẹ ta giúp hắn nuôi dưỡng một Vương phi tốt, dường như chức quan của cha ta cũng phải lên nữa, thế nào, ngày đó ta đã từng nói với ngươi rồi, đi theo ta ăn ngon uống say, không có lừa ngươi chứ, dù sao những chuyện tốt còn ở phía sau đây
Trần Tuyên nghe vậy đi theo 'vui vẻ' nói: "Có thể trở thành thư đồng của thiếu gia là phúc của ta, ta về sau tự nhiên tận tâm tận lực làm việc
"A Tuyên ngươi hiểu là tốt, dù sao ta sẽ không bạc đãi ngươi, được rồi, ta cũng muốn đi ngủ, buồn ngủ quá, nghe mẹ ta kể chắc là phải náo nhiệt mấy ngày, ta phải dưỡng tinh thần cho tốt, ngô, đừng nói, đầu gối âm ỉ đau, đi thôi, chuyện ngọc bội của ta ngươi đừng nói lung tung nhé
Nói rồi Cao Cảnh Minh ngáp một cái liền đi, tới đây cũng chỉ đơn thuần muốn cùng Trần Tuyên chia sẻ, căn bản sẽ không suy nghĩ nhiều
Trần Tuyên đứng dậy đưa tiễn, đến khi hắn vào lầu chính được Tiểu Thải các nàng tiếp nhận hầu hạ
Trở về chỗ ở của mình, nhớ lại những lời vô tâm lúc nãy của Cao Cảnh Minh, Trần Tuyên trong lòng lại không thể cao hứng nổi
Cao tiểu thư sinh hạ Thế tử của Khánh Vương, đây đích xác là một chuyện đại hỷ, nhưng hỷ sự này có nhất định là chuyện tốt hay không
Mấu chốt nhất chính là, Cao tiểu thư chỉ là Trắc phi của Khánh Vương, lại sinh ra trưởng tử, bên ngoài thì đây đương nhiên là chuyện tốt, có thể hơi sơ sẩy một chút liền sẽ biến thành cục diện m·uốn m·ạ·n·g
Trắc phi sinh trưởng tử, vậy tương lai Chính phi của Khánh Vương sinh con trai trưởng thì sao, rốt cuộc trưởng tử quan trọng hơn hay con trai trưởng quan trọng hơn
Gia tộc họ Cao bây giờ không thể phủ nhận là đang ở cục diện l·i·ệ·t l·ửa nấu d·ầu, có thể suy nghĩ sâu xa hơn, phúc họa khó lường, Cao Cảnh Minh nghĩ không ra những điều này, Cao phu nhân còn có thể không nghĩ ra sao
Thôi được rồi, Trần Tuyên cũng không nghĩ nhiều như vậy, tương lai thế nào không phải là điều mà một thư đồng nhỏ bé như hắn có thể chi phối được, nghĩ nhiều cũng vô ích, tóm lại còn phải xem bản lĩnh của Cao tiểu thư mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.