"Chương 1188: Tứ quốc di tích"
"Long Trần, ta đã đến đây hai ngày rồi, ngươi còn không ra, ta định xông vào đấy
Long Trần vừa mới từ tĩnh thất bế quan đi ra, liền thấy Hạ U Lạc đã đợi ở bên ngoài, có vẻ hơi mất kiên nhẫn
"Ta đây chẳng phải muốn khổ luyện, tranh thủ sớm đạt đến độ cao của Thập Thất công chúa sao, sao thế
Tìm ta có chuyện gì
Đừng nói với ta là rượu của ngươi đã bị ngươi uống hết rồi nha, ta nói cho ngươi biết, ngươi cũng đừng có ý đồ gì với ta đấy
Long Trần bỗng nhiên tỏ vẻ cảnh giác nói
"Đáng ghét, ta là loại người đó sao
Với lại, rượu của ta đều là của ta, ngoài trừ cho phụ hoàng và mẫu hậu ta thưởng thức một ít, người khác chỉ có thể nhìn thôi
Hạ U Lạc có chút xấu hổ nói
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt
Long Trần giả bộ thở phào nhẹ nhõm, bộ dáng đó làm Hạ U Lạc tức giận đến giậm chân
"Nhìn cái bộ dạng keo kiệt của ngươi kìa, uống chút rượu của ngươi, thì y như uống máu của ngươi vậy, đáng sợ đến vậy à
Hạ U Lạc nhìn Long Trần, trêи khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một tia khinh bỉ
"Thôi đi, ta keo kiệt
Ngươi nha đầu này có phải lương tâm mọc lệch không vậy, ta mà keo kiệt, thì có chia cho ngươi những mỹ tửu kia sao
Long Trần cũng tức giận
"Được rồi, được rồi, không cãi nhau vô ích với ngươi, chút nữa quên mất chuyện chính, phụ hoàng ta muốn gặp ngươi
Hạ U Lạc nói
"Đại ca hắn tìm ta làm gì
Long Trần hỏi
Hạ U Lạc trừng mắt, hết sức nghiêm túc cảnh cáo: "Ta cảnh cáo ngươi, phụ hoàng ta là một người hết sức nghiêm khắc, nếu như ngươi dám nói bậy bạ, nói không chừng hắn thật sự sẽ chặt đầu ngươi đấy, đến lúc đó ngươi có khóc cũng không có chỗ mà khóc
"Không thể nào, ác vậy sao
Đùa một chút thôi mà cũng đòi g·iết người
Long Trần tỏ vẻ khiếp sợ nói
"Phụ hoàng ta là người vô tình nhất đấy, con ruột của ông ấy còn bị g·iết hai người, thì có quan tâm đến mạng người ngoài như ngươi không
Nhắc đến phụ hoàng của mình, ánh mắt Hạ U Lạc lộ ra một chút vừa chán ghét vừa sợ hãi
"Không thể nào, ác đến vậy sao
Long Trần tự mình cũng giật mình, nếu không phải là mưu phản, thì hoàng đế cũng không g·iết con mình chứ
"Ta không tin
Long Trần lắc đầu nói
"Hừ, có gì mà không tin, ném mấy đứa bé mười mấy tuổi ra ngoài lịch luyện, rồi bị ch·ế·t, tuy không phải đích thân g·iết, thì có gì khác biệt
Hạ U Lạc hừ lạnh nói
Long Trần nói: "Rất nhiều chuyện, ngươi không hiểu đâu, không ai không thương con của mình cả
Ngươi đã mất đi hai người ca ca, nhưng có khi nào ngươi nghĩ xem, phụ hoàng của ngươi cũng đã mất đi hai người con trai không, ông ấy so với ngươi còn đau khổ hơn
Chính vì ông ấy tàn khốc, mới đổi lại cho ngươi cuộc sống vô lo vô nghĩ, không nên hận sai đối tượng, ngươi hận, phải là những kẻ lúc nào cũng uy hiếp Đại Hạ
"Ta không hiểu đạo lý lớn lao đó của các ngươi, đi nhanh lên đi
Hạ U Lạc trực tiếp dẫn đường đi trước, hai người một đường đi tới, thị vệ trên đường nhìn thấy hai người đều vội vàng hành lễ
Chẳng bao lâu sau, hai người đến trước một tòa cung điện, Hạ U Lạc nhìn thoáng qua cung điện rồi mở miệng: "Khởi bẩm phụ hoàng, Long Trần đã đến
"Vào đi
Thanh âm trầm ổn bình thản, nhưng lại rộng rãi uy nghiêm, như tiếng chuông cổ đánh thức người, làm cho người ta trong lòng tràn đầy kính sợ
Nghe thấy thanh âm đó, Hạ U Lạc chậm rãi lui ra, trước khi đi, còn giơ tay làm một cái động tác cắּt cổ họng với Long Trần, rồi nhăn mặt quỷ
Trong lòng Long Trần ấm áp, nha đầu này đang nhắc nhở hắn, nói chuyện phải cẩn thận, phụ hoàng của cô ta thay đổi thất thường, cẩn thận bị chém đầu đấy, nha đầu này tâm địa cũng không xấu
Cung điện to lớn hùng vĩ, trang nghiêm mà thần thánh, phía trước cung điện là hai con sư tử đá to lớn, rất sống động, giống như hai con cự thú thật đang nhìn chằm chằm Long Trần, vậy mà tản ra uy áp đáng sợ
Long Trần bước lên thềm đá, đi vào đại điện, nhưng lại vượt quá sự dự đoán của Long Trần, đại thần, long ỷ, bậc thang trong tưởng tượng đều không có, toàn bộ đại điện trống rỗng không có gì cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ ở giữa đại điện có một thân ảnh lẳng lặng ngồi ở đó, toàn bộ đại điện trống trải khiến cho người ta cảm thấy không thoải mái
Long Trần vừa bước vào đại điện, liền thấy một đôi mắt, khi nhìn vào đôi mắt kia, Long Trần bỗng nhiên cảm thấy mình trở nên rất nhỏ bé, giống như một người đang đứng trên bầu trời đầy sao, nhìn những vì sao đang trôi
Trong khoảnh khắc đó, Long Trần cảm thấy mình như một hạt bụi trong vũ trụ, trong lòng tràn đầy kinh hãi
"Long Trần tham kiến tiền bối
Long Trần cung kính nói
"Ngồi đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người kia mở miệng
"Vâng
Thành thật ngồi trước mặt người kia, cho dù Long Trần có tính cách phóng khoáng không bị gò bó, ở trước mặt người đó vẫn không dám tùy tiện, chứ đừng nói là gọi đại ca
"Trong ý cảnh của ta, mà vẫn có thể giữ được tâm như mặt hồ tĩnh lặng, tâm thần không hề sơ hở, thật hiếm thấy
Người kia gật đầu nói
Lúc này khoảng cách gần lại, Long Trần mới nhìn thấy, đây là một người có vẻ chừng bốn mươi tuổi, khuôn mặt có bảy phần giống với Hạ Vân Trùng
Bất quá khác với Hạ Vân Trùng, vị trung niên nam tử này có quý khí cực kỳ nồng đậm, sau lưng thậm chí ẩn hiện bóng Chân Long, khiến Long Trần vô cùng kinh ngạc
"Thế mà có thể nhìn thấy dị tượng long mạch, quả nhiên không đơn giản
Trung niên nam tử hơi kinh ngạc nhìn Long Trần
"Trong người lại có tinh huyết Chân Long
Ánh mắt của trung niên nam tử càng thêm kinh ngạc
"Tiền bối có tuệ nhãn như thần, chút vốn liếng nhỏ này của tiểu tử đều bị ngài nhìn thấu
Long Trần cười khổ nói, vị tồn tại có quyền lực lớn nhất của Đại Hạ quốc này, quá kinh khủng, một chút bí mật cũng không thể giữ được
"Ta không phải nhìn ra, mà là cảm ứng được, vì ta là Đại Hạ chi đế, có khí vận và long mạch gia trì, nên mới cảm ứng được ba động long huyết trong cơ thể ngươi
Nói xong trung niên nam tử kia nhíu mày nói: "Ngươi phải cẩn thận, tinh huyết Chân Long của ngươi tuy phẩm giai không cao, nhưng huyết mạch cực kỳ tinh khiết, nếu để cho Huyền Thú nhất tộc biết được, e rằng sẽ gặp đại phiền toái
"Đa tạ tiền bối nhắc nhở, đệ tử nhất định ghi nhớ
Long Trần cung kính nói
Thực ra trong lòng Long Trần hơi rùng mình, lúc trước mẹ của Tiểu Vân cũng đã từng nhắc nhở Long Trần cẩn thận Huyền Thú nhất tộc, bây giờ đến hoàng đế Đại Hạ cũng nhắc nhở, chỉ sợ tinh huyết Chân Long này về sau sẽ gây họa
"Gọi tiền bối quá xa lạ, nhưng mà gọi đại ca cũng không được thích hợp cho lắm, tên ta là Vũ Dương, cứ gọi ta Dương thúc đi
Hoàng đế Đại Hạ Hạ Vũ Dương nhìn Long Trần nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta đi, cái này thì ngại rồi, tình cảm của hắn cũng đã biết, Long Trần đành phải cười khan: "Dương thúc, ngài đừng trách, ta chỉ đùa với U Lạc thôi mà
"Không sao, người trẻ tuổi làm việc thì nên không kiêng nể gì cả, nếu không thì không gọi là người trẻ tuổi
Lần này ta gọi ngươi đến là thông báo cho ngươi biết, tứ quốc di tích sắp mở ra, để ngươi chuẩn bị tinh thần, đến lúc đó đi cùng Trùng Nhi
"Tứ quốc di tích
Long Trần giật mình
"Ừ, cụ thể thì Trùng Nhi sẽ nói cho ngươi biết, mặt khác, nghe nói sứ đoàn của Đại Hàn Hậu Thiên sắp tới thăm, ngươi sẽ phụ trách tiếp đãi họ
Hạ Vũ Dương nói
"Ta
Tiếp đãi
Long Trần cảm thấy mình nghe lầm
"Không sai, là ngươi đấy, nghe nói lúc ngươi ở Huyền Thiên Đạo Tông, tiếp đãi người của Trấn Thiên Pháp Tông rất tốt, nhiệt tình thoải mái, khiến cho khách đến thì vui vẻ, khi về thì thắng lợi, ta thấy ngươi là thích hợp nhất cho vị trí này
Hạ Vũ Dương nhìn Long Trần với vẻ mặt như cười mà không phải cười
Long Trần lập tức hiểu ra, tình cảm Hạ Vũ Dương đã điều tra qua một số lai lịch của mình, ngay cả việc mình từng làm ở Huyền Thiên Đạo Tông, ông ta cũng biết, thông tin này quá nhạy bén đi
"Có thể là tiểu chất, dù sao không phải là..
Long Trần có chút khó xử nói, hắn không muốn làm náo động, hắn chỉ muốn âm thầm làm một người qua đường thôi
"Ngươi đã gọi ta là thúc, thì chính là người của Đại Hạ, thân phận đã được chuẩn bị sẵn cho ngươi rồi
Hạ Vũ Dương đưa cho Long Trần một cái ngọc bài, Long Trần nhận lấy xem, trên đó viết: "Đại Hạ Hộ Quốc Dương Uy Đại Tướng Quân Long Trần
"Hộ Quốc Dương Uy
Cái này hơi quá lời rồi, tiểu chất không có bản lĩnh đó đâu ạ
Long Trần cười khổ nói
"Ta tin ngươi có bản lĩnh đó, nếu như ta không đoán sai, một nửa nguyên nhân sứ đoàn của Đại Hàn cổ quốc tới thăm là vì ngươi
Nếu ngươi chọn cách chịu đựng, có lẽ sẽ không cần đến danh hiệu này, nhưng nhìn thế nào thì ngươi cũng không phải là người biết nhẫn nhịn
Đằng nào cuối cùng cũng sẽ xung đột, thì không bằng làm cho nhanh một chút, miễn cho mất thời gian, xung đột luôn cho rồi
Hạ Vũ Dương nói
Kiểu nói này cũng đúng thôi, bị người ta khiêu khích hết lần này đến lần khác, tức đến phổi muốn nổ tung mới phản kích, vậy chẳng phải là có khuynh hướng tự hành hạ mình sao, chi bằng đánh thẳng vào mặt luôn
"Tốt, vậy tiểu chất xin lĩnh mệnh ạ, vậy không biết có làm phiền ngài quá không, con người của ta ra tay có chút không nặng không nhẹ
Long Trần không khỏi thử dò xét nói
"Đại Hạ ta, chưa bao giờ sợ phiền phức cả
Hạ Vũ Dương cười nói
"Hắc hắc, nếu đã như vậy, tiểu chất sẽ biết làm thế nào, Dương thúc cứ yên tâm, nhất định sẽ làm cho ngài được hài lòng
Long Trần cười hắc hắc nói, việc mượn gió bẻ măng hắn rất thích làm
"U Lạc bên kia, xin ngươi bớt chút tâm trí chăm sóc giúp ta
Hạ Vũ Dương trầm ngâm một chút, thở dài nói, trên mặt hiện lên một tia yêu thương sâu sắc, cho dù là đế vương vô tình, cũng không bỏ được tình thân với con gái
"Tiểu chất nhất định sẽ hết sức
Long Trần gật đầu nói
Thế nhưng trong lòng thì kêu khổ, nếu để hắn cùng ai đó thiên kiêu kịch chiến thì hắn mày cũng không nhăn một cái, nhưng về chuyện tình cảm thì Long Trần không chắc chắn được gì, nha đầu này quá ương bướng, trúng độc quá nặng rồi, Long Trần không có chút chắc chắn nào, chỉ có thể đi tới đâu thì hay tới đó thôi
Long Trần trở về chỗ ở của Hạ Vân Trùng, khi hỏi về tứ quốc di tích, Long Trần không khỏi giật mình
Cái gọi là tứ quốc di tích, là một nơi di tích viễn cổ nằm trong lãnh thổ của bốn cổ quốc, tương truyền nơi đó là di tích do một đại năng Phi Tiên để lại sau khi thành tiên
Di tích này tựa như một thế giới riêng, nghe nói bên trong có thể còn lưu lại ghi chép hoặc truyền thừa khi đại năng kia thành tiên
Chỉ có điều, di tích này bởi vì đại chiến thời Tiên Cổ mà bị vỡ một phần, rơi vào bên trong không gian bích chướng
Khi không gian bích chướng suy yếu, đại lục Thiên Võ bên này mới có thể đưa đệ tử dưới cảnh giới Chú Đài vào trong di tích, tìm kiếm cơ duyên
Bất quá thời gian này cực kỳ ngắn ngủi, theo kinh nghiệm trong quá khứ, các đệ tử chỉ có 7 ngày ở lại bên trong
Hơn nữa di tích viễn cổ này đã bị vỡ một phần, nếu như trong bảy ngày không ra ngoài thì lối ra sẽ đóng lại, không có cách nào đi ra nữa
Theo lời Hạ Vân Trùng, vị đại năng kia lúc sắp thành tiên, đã lưu lại không ít bảo vật trong di tích, chờ đợi người hữu duyên tới
Chỉ có điều thời gian tứ quốc di tích mở ra không cố định, không theo quy luật nào, chỉ có thể ở đó canh giữ, nhưng muốn mở ra, khi không gian bích chướng trở nên yếu đi thì sẽ sớm phóng thích ra một số dao động, mới có thể phán đoán được thời gian cụ thể
Sau đó, Long Trần yên lặng nghiên cứu thuốc rượu ba ngày sau, cuối cùng có người đến, mang quan phục cho Long Trần, vì sứ đoàn Đại Hàn sắp đến rồi.