Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 1462: Chuẩn bị lần nữa khai chiến




Chương 1462: Chuẩn bị khai chiến lần nữa Cho vũ khí chú linh chi pháp, chính là một loại bí pháp trong trí nhớ của Long Trần Đan Đế, dùng để chú linh cho đan dược, không chỉ cần phải có linh hồn chi lực cường đại mà còn cần một chút đan diễm chi lực hỗ trợ
Nếu không có việc này, Long Trần hoàn toàn có thể mời Mộng Kỳ, một cường giả linh hồn, đến giúp đỡ, đáng tiếc Mộng Kỳ lại không phải đan tu, nên Long Trần chỉ có thể tự mình hoàn thành
Năm ngày trôi qua, Long Trần mệt mỏi muốn c·hết, vừa đặt lưng xuống thì ngủ say, một giấc ngủ đến tận ban ngày
Long Trần phát hiện mình đang ngủ trên chiếc giường mềm mại, ánh mặt trời xuyên qua lớp rèm lụa chiếu lên mặt, ấm áp vô cùng
Bên ngoài có tiếng nước chảy róc rách, Long Trần còn nghe được tiếng cười vui vẻ như tiếng ngân linh, chậm rãi đứng dậy, đi giày vào
Hắn phát hiện trên người mình không biết đã được thay một bộ quần áo sạch sẽ từ lúc nào, còn thoang thoảng mùi thơm, cái mùi hương này rất quen thuộc, cẩn thận phân biệt một chút thì nhận ra đó là mùi hương cơ thể của ba người
"Ái chà, chẳng lẽ ba người bọn họ ôm mình ngủ cả đêm sao
Trời ơi, có ba mỹ nữ bên cạnh, vậy mà mình lại ngủ say như c·h·ế·t, thậm chí đến cảm giác mộng xuân cũng không có, thật là…thật là… đúng là không bằng cả cầm thú mà
Long Trần trong lòng tràn đầy hối hận, chậm rãi vén rèm cửa, bước ra lều, trước mắt là một đầm nước nhỏ, một thác nước nhỏ chậm rãi đổ xuống
Xung quanh đầm nước là cây cối rậm rạp, tạo thành một bức tường gỗ kín mít, không cần nhìn cũng biết sắp xếp cây cối chỉnh tề thế này chắc chắn là kiệt tác của Sở Dao
Bên trong truyền ra những tiếng cười như chuông bạc
"Không lẽ là…"
Tim Long Trần hơi loạn nhịp, rón rén tiến lên, thu liễm hoàn toàn khí tức trên người
Lặng lẽ trèo lên một cây đại thụ, Long Trần chọn một cây mọc tự nhiên
Rất nhanh, Long Trần qua những tán lá rậm rạp, nhìn thấy một khung cảnh khiến người ta thư giãn gân cốt
Ba mỹ nữ như trích tiên đang vui đùa trong nước, da thịt trắng như ngọc, như mỡ đông, những giọt nước đọng trên thân như những viên trân châu theo làn da trắng muốt từ từ trượt xuống
Điều khiến người ta xao xuyến nhất chính là các nàng đều không mặc quần áo, những đường cong tuyệt mỹ, thân hình quyến rũ, hiện ra hoàn toàn trước mắt Long Trần
Long Trần lớn đến chừng này, đây là lần đầu tiên trải qua một chuyện hương diễm như vậy, lại còn một lúc được thấy ba người, ông trời ơi
"Tí tách"
Bỗng nhiên có vật gì rơi xuống một chiếc lá, sắc mặt Long Trần lập tức thay đổi, trong lòng biết có chuyện không hay, bởi vì cái lá kia là do Sở Dao thúc đẩy cây cối sinh trưởng mà ra
"A...có người nhìn trộm
Sở Dao thét lên một tiếng, Mộng Kỳ và Đường Uyển Nhi cũng hoảng sợ hét lên, đồng loạt lặn xuống nước
"Oanh"
Bọt nước nổ tung, mắt Long Trần hoa lên, lá cây biến mất, Mộng Kỳ, Sở Dao, Đường Uyển Nhi đã xuất hiện trước mặt Long Trần, khiến Long Trần buồn bực là, các nàng đã mặc quần áo vào rồi
"Thật ra các ngươi không cần bối rối, ta chỉ là đến học hỏi thôi mà, dù sao về sau cũng là người một nhà cả, ta có thể giúp các ngươi tắm rửa thay quần áo mát xa chà lưng, làm quen trước thôi, cũng không có gì xấu cả
Ta là mang một trái tim thần thánh và thuần khiết, để thưởng thức, ừm, đúng, là thưởng thức, tuyệt đối không phải là nhìn trộm..
Đối diện với ba gương mặt vừa thẹn vừa giận của Mộng Kỳ, Sở Dao và Đường Uyển Nhi, Long Trần không bao giờ thừa nhận mình nhìn trộm, cứ kiếm cho mình một cái lý do đường hoàng đã
"Tốt nhất là trước hết hãy lau vết máu trên mũi của ngươi đi rồi hãy nói
Đường Uyển Nhi vẻ khinh bỉ nói
"Hả
Lúc này Long Trần mới phát hiện mũi mình có chút lạ, có cảm giác dịch thể nóng chảy ra ngoài, đưa tay sờ thử
Mẹ nó, thế mà trong lúc không biết đã chảy cả máu mũi, khi nãy Long Trần che giấu tất cả linh nguyên và khí tức, sợ bị phát hiện nên dùng trạng thái người bình thường để quan sát, kết quả lại xảy ra phản ứng của người bình thường
"Mang một trái tim thần thánh và thuần khiết, để thưởng thức, ừm, đúng, là thưởng thức, tuyệt đối không phải nhìn trộm
Sở Dao nhìn Long Trần vẻ mặt lúng túng, không khỏi che miệng cười khẽ, cố ý nhại lại dáng vẻ ra vẻ đạo mạo của Long Trần lúc nãy
Long Trần hận không tìm được cái lỗ để chui vào, thật là quá lúng túng, cho dù mặt dày như tường thành như Long Trần, cũng không nhịn được mà nóng bừng cả lên
"Ngươi định ở trên cây cả đời đấy à, còn không mau xuống
Vẫn là Mộng Kỳ tốt bụng hơn, cho Long Trần một cái bậc thang
Sau khi Long Trần xuống khỏi cây, Mộng Kỳ lấy khăn tay ra, lau vết máu trên mặt cho Long Trần
Long Trần cảm động muốn khóc, Mộng Kỳ đúng là đại lão bà của hắn, đối với hắn tốt quá đi
"Ta kỳ thật cũng không nhìn thấy nhiều lắm đâu, chẳng qua các ngươi mặc đồ...nhanh quá…" Long Trần nhìn ba người đã mặc quần áo vào, nhưng những giọt nước làm ướt y phục, những đường cong càng lộ rõ, nhưng các bộ phận trọng yếu đều đã che kín hết rồi, khiến Long Trần lại càng thấy ngứa ngáy khó chịu
"Đồ xấu xa, không cho phép nói nữa
Mộng Kỳ, Sở Dao, Đường Uyển Nhi đồng thời mặt đỏ bừng, vừa thẹn lại vừa giận, nhưng Long Trần giống như đã khôi phục lại bình thường rồi, nên các nàng cũng hoàn toàn yên tâm
"Đúng rồi, những Tổ khí kia, đều đã phân phát xuống dưới hết chưa, vừa để bọn họ tăng tiến tu vi, vừa dùng linh hồn ôn dưỡng, không chậm trễ
Long Trần đánh trống lảng
"Hôm qua đã phát hết rồi, ai cũng đều hưng phấn muốn c·h·ế·t, nhất là Quách Nhiên, ôm bộ khải giáp cưng nựng mãi, phát buồn nôn luôn
Đường Uyển Nhi có chút bất đắc dĩ nói
Long Trần mỉm cười, hắn biết Quách Nhiên đối với bộ khải giáp do mình chế tạo cũng yêu thương như con mình, hưng phấn như vậy cũng là bình thường thôi, nhưng rất nhanh thôi hắn sẽ phải đau khổ
"Long Trần, bọn ta cũng muốn bế quan, còn ngươi thì sao
Mộng Kỳ nói, các nàng cũng muốn tăng tu vi, mỗi lần tăng lên một cảnh giới là tăng thêm một phần thực lực, cái đó chính là bảo vệ sinh mệnh của các nàng
Việc các nàng chờ tới giờ là vì không yên lòng về Long Trần, sợ Long Trần xảy ra chuyện, giờ Long Trần đã gạt bỏ được bóng ma tâm lý, các nàng cũng chuẩn bị bế quan
"Ta không cần bế quan, ta còn có rất nhiều chuyện phải làm, tu hành của ta không giống các ngươi, các ngươi không cần lo cho ta
Long Trần nói
Mộng Kỳ, Sở Dao và Đường Uyển Nhi lúc này mới rời đi, các nàng trở về chỗ Thần Thụ Sinh Mệnh để bế quan, Thần Thụ Sinh Mệnh có thể cho các nàng môi trường bế quan tốt nhất, để tu hành được sự trợ giúp lớn nhất
"Thôi đi, làm ra mấy cái vũ khí giáp trụ rác rưởi kia có ích gì chứ
Nếu như ngươi chịu hợp tác với ta, giúp ta giải trừ phong ấn của Đại Đế, ngươi có kẻ địch nào, cứ nói một tiếng, ta lập tức giúp ngươi diệt sạch bọn chúng
Ngươi bây giờ như một con rùa rụt đầu, trốn ở chỗ này bày mưu tính kế thì có ích gì
Đàn ông sống đến mức độ này, cũng thật là vô dụng
Sau khi ba người đi rồi, giọng của Long Cốt Tà Nguyệt lại vang lên trong đầu Long Trần
Trong miệng nó thì gọi là rác rưởi, nhưng lại là những bộ khải giáp và vũ khí do Quách Nhiên tạo ra, rõ ràng là hắn xem thường những Tổ khí kia
"Ngươi không rác rưởi à
Nếu ngươi không rác rưởi thì làm sao đến một cái cây cũng ch·ặ·t không đứt
Ngươi mẹ nó cái thói hay nổ, bao giờ mới bỏ được vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Long Trần cười lạnh
"Đánh rắm, chặt không đứt cái cây liễu kia là do ngươi rác rưởi, chút linh nguyên đó của ngươi thì làm được cái rắm gì
Muốn phát huy uy lực Long Cốt Tà Nguyệt của ta, ngươi nằm mơ đi
Còn ta lại càng không cho ngươi mượn nửa điểm sức lực
Long Cốt Tà Nguyệt cũng cười lạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Nếu ngươi thực sự giỏi, ta chỉ cần vung một đao qua, dựa vào chất liệu của ngươi, cũng có thể hủy thiên diệt địa, làm cây liễu kia tan xác
Thực tế thì ngoài việc nặng xác ra, ngươi chả có ích gì, bớt lảm nhảm lại đi, người ta chán
Long Trần hừ lạnh
"Hừ, ta không tính toán với đứa nhỏ vô tri như ngươi, tóm lại nếu ngươi không giúp ta giải phong ấn của Đại Đế, thì đừng mong mượn được một chút sức mạnh của ta, cũng đừng hòng uy h·iế·p ta, nếu không ta thà tự hủy cũng sẽ không khuất phục trước kẻ yếu
Long Cốt Tà Nguyệt nói
"Cái gì là kẻ yếu
Long Trần hỏi
"Thì giống như ngươi, làm việc gì cũng phải nghĩ trước nghĩ sau, do dự chần chừ, suốt ngày tính toán mấy cái thứ vô dụng kia
Đã có lòng oán hận, có s·á·t ý thì phải phóng thích ra ngoài, những người mà ngươi hận, những kẻ ngươi muốn g·iết, toàn bộ đều g·iết sạch
Long Cốt Tà Nguyệt nói, khi nó nói chuyện với Long Trần, Long Trần cảm nhận rõ được, s·á·t ý trên Long Cốt Tà Nguyệt, bắt đầu nhanh chóng lan tràn ra
"Có lẽ ngươi nói đúng
Long Trần trầm mặc một lúc rồi gật đầu nói
Long Trần vậy mà không phản bác lại, cũng không có chế giễu lại, làm Long Cốt Tà Nguyệt có chút bất ngờ, nửa ngày không biết nói gì
"Là kẻ địch thì nên toàn lực diệt sát, không để lại cho đối phương cơ hội gây hại, chứ không phải bị động chờ đối phương đến g·iết mình, có lẽ đó mới là lẽ chính xác
Long Trần thở dài nói
"Ngươi thế mà cũng biết nói tiếng người, khiến ta thật bất ngờ
Long Cốt Tà Nguyệt ngữ khí có chút kỳ lạ
"Ngươi cái tên súc sinh, hiểu được tiếng người à
Long Trần lạnh lùng đáp trả
"Ngươi nói ai là súc sinh
Long Cốt Tà Nguyệt giận dữ
"Các ngươi Hắc Ám Tà Long, chính là một nhánh của Chân Long viễn cổ, cũng là hậu duệ của Chân Long
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chân Long là tồn tại cao ngạo như vậy, sao lại có đời sau vô dụng như ngươi
Long Trần lộ ra vẻ trào phúng
"Ngươi có ý gì
Trong không gian hỗn độn của Long Trần, Long Cốt Tà Nguyệt không ngừng run rẩy, từng đợt s·á·t ý bốc lên
"Chút s·á·t ý của ngươi, chỉ có thể hù dọa được mấy đứa nhóc thôi, ở Long Huyết quân đoàn của ta, ai nấy cũng là những nam nhi nhiệt huyết, ai thèm để ý chút sức của ngươi
Ngươi thấy trong Long Huyết quân đoàn của ta, có ai sợ c·h·ế·t không
Xem thường ngươi, là bởi vì trong người ngươi chảy dòng máu Chân Long, nhưng ngươi lại dựa vào việc g·iết hại kẻ yếu, để thỏa mãn lòng hư vinh cùng cảm giác tự hào của ngươi, ngươi không thấy ngươi rất rác rưởi à
"Đánh rắm, ta dám khiêu chiến Đại Đế, sao có thể nói là g·iết h·ạ·i kẻ yếu
Long Cốt Tà Nguyệt tức giận hét
"Thôi đi, khiêu chiến Đại Đế là vì ngươi đã g·iết h·ạ·i quá nhiều sinh linh yếu nhỏ, lòng tự tin mới bành trướng mà thôi
Long Cốt Tà Nguyệt, ta hỏi ngươi, ngươi có dám dùng danh dự của ngươi thề, nếu cho ngươi một cơ hội nữa, ngươi còn dám khiêu chiến Đại Đế
Long Trần lớn tiếng hỏi
Long Cốt Tà Nguyệt: "Cái này…"
Long Trần thản nhiên nói: "Cho nên, ngươi không có tư cách xem thường ta
Từ lúc ta Long Trần bước vào giới tu hành, các đối thủ mà ta gặp đều là những kẻ thù mạnh mẽ, toàn là những thiên kiêu tuyệt thế
Ta một đường đạp lên hài cốt của bọn họ mà tiến lên
Con đường của ta, khác với ngươi
Mặc dù ta là Nhân tộc, nhưng ta luyện hóa tinh huyết của Chân Long, ta so với ngươi còn hiểu rõ hơn về sự cao ngạo và tinh thần của Chân Long
Ta không cần giao dịch với ngươi, càng không có ý khuất phục ngươi, bởi vì ngươi không xứng
Cho dù ta Long Trần có c·h·ế·t trận cũng sẽ không cầu xin ngươi
Cho nên, về sau sự cao ngạo và âm mưu của ngươi đều cất lại trước mặt Long Trần ta đi
Nói thật, ta không hiểu tại sao Vân Thương Đại Đế lại muốn giữ ngươi lại cho ta
Nếu không phải vì Vân Thương Đại Đế, thì chí ít ta có cả trăm cách chơi c·h·ế·t ngươi, giờ ngươi còn có thể sống khỏe, ngươi nên cảm tạ Vân Thương Đại Đế mới phải
Nếu ngươi nghĩ ta Long Trần đang khoác lác, ngươi cứ thử xem, đến cùng thủ đoạn của ta h·u·n·g ác hơn hay là xương cốt của ngươi c·ứ·n hơn
Càng nói về sau, Long Trần càng lộ ra nụ cười âm trầm, nhìn Long Cốt Tà Nguyệt trong không gian hỗn độn
Không hiểu tại sao, bị Long Trần nhìn chằm chằm, Long Cốt Tà Nguyệt vậy mà không kìm được rùng mình một cái, cuối cùng không dám lên tiếng, bởi vì trong khoảnh khắc đó, trong không gian hỗn độn của Long Trần đã bộc phát một thần uy đáng sợ, làm hắn không dám động đậy
Long Trần không để ý đến Long Cốt Tà Nguyệt, sau khi tách khỏi ba người Mộng Kỳ, Long Trần tìm Linh Hoàng đại nhân: "Linh Hoàng đại nhân, triệu tập nhân thủ, chúng ta tiến c·ô·ng Hắc Ám chi sâm, san bằng Hắc Ám chi sâm một lần cho xong."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.