Theo tiếng nhìn lại, Nhạc Tử Phong thấy một gương mặt làm người chán ghét, gương mặt này hắn nhận ra, chính là người chủ trì Đồ Long Đại Hội Sa Quang Ngạn
Cái đoạn Lưu Ảnh Ngọc kia gần như lan truyền khắp mọi ngóc ngách của Đông Huyền vực, không ai không biết mặt này, dù mặt này không được dễ nhìn cho lắm
"Là hắn
Thấy Sa Quang Ngạn, Bảo Bất Bình quát khẽ một tiếng, thấy tên ngu ngốc này, hắn và Thường Hạo đều không nhịn được muốn g·iết gã, hình ảnh trong đoạn Lưu Ảnh Ngọc kia, thật quá đáng ghét
"Chúng ta không nên vọng động, đợi lão đại tới rồi tính
Nhạc Tử Phong lắc đầu, giờ không phải lúc xúc động
Đối phương đã dám bày cái bẫy này, chắc chắn có vô số hậu thủ, bây giờ bọn họ đ·ộ·n·g ·t·h·ủ chỉ thiệt thêm, vô ích
"Nhưng mà..
Tiểu Vân nó..
quá đáng thương..
Bảo Bất Bình nhìn Truy Vân Thôn Thiên Tước đang hấp hối, đã hôn mê mà hận hận nói
"Chúng ta cứu không được Tiểu Vân, xiềng xích tr·ê·n người nó có thần văn gia trì, cái hành hình đài này, là một thần khí không hơn không kém
Cái xiềng xích không chỉ khóa nhục thân của Tiểu Vân, còn khóa cả linh hồn nó, nên dù chúng ta có c·ướp Tiểu Vân xuống khỏi hành hình giá, thì linh hồn Tiểu Vân cũng sẽ tan biến, đây là một hình cụ cực kỳ ác độc
Hạ Vân Trùng mặt mày âm trầm nói
"Ác độc như vậy
Vậy chẳng phải ai cũng không cứu được Tiểu Vân rồi
Bảo Bất Bình tức giận nói
"Trừ phi là Mộng Kỳ tỷ, với hồn lực cường đại của nàng mới có thể ngăn được linh hồn chi câu trên xiềng xích, không thì cho dù lão đại tới, cũng chưa chắc cứu được Tiểu Vân
Nhạc Tử Phong trầm ngâm một lát rồi nói, trên linh hồn, chỉ có Mộng Kỳ tinh thông nhất, người khác không có cách nào
Nhạc Tử Phong nhìn Tiểu Vân đang hôn mê b·ất t·ỉn·h, xoay người nói: "Đi thôi, chúng ta tìm chỗ nào đó đợi lão đại đến
Bảo Bất Bình bọn người lúc này mới để ý, xung quanh hành hình đài có một quảng trường khổng lồ, phạm vi quảng trường rộng mấy trăm dặm, chia làm ba khu vực
Ở xa phía Sa Quang Ngạn, có mấy ngàn cường giả ngồi đó lạnh lùng nhìn bọn họ
Mà đối diện với đám người Sa Quang Ngạn, là một vùng đất t·r·ố·n·g, vừa đúng để ngăn cách hành hình đài với chỗ Sa Quang Ngạn, hiển nhiên chỗ này chuẩn bị cho Long Trần
Còn hai bên, thì lác đác có một vài người ngồi, quảng trường này thiết kế, đã định rõ các phe rồi
Phía Sa Quang Ngạn đông người nhất, nơi này toàn là cường giả thù ghét Long Trần, chuẩn bị gi·ế·t Long Trần
Còn hai bên là các cường giả tr·u·ng lập, họ không giúp ai, chỉ xem náo nhiệt
Đây cũng là chỗ cao tay của Sa Quang Ngạn, như vậy khiến những kẻ còn do dự chưa biết có nên tham gia hay không, cũng yên tâm mà đến xem
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà bên phía Long Trần thì không có ai cả, năm người bọn họ đứng trơ trọi giữa quảng trường, trông hết sức tiêu điều
"Vậy cũng tốt, ngược lại là thanh tịnh
Bảo Bất Bình nhìn quanh một lượt, vừa định ngồi phịch xuống đất thì Hạ Vân Trùng đã lấy trong giới chỉ ra một tấm chăn lông, năm người bèn ngồi lên đó
Nhạc Tử Phong thì khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại, từ đó không nói một lời, cứ như đang nhập định
Bảo Bất Bình và Thường Hạo thì lại không ngồi yên được, hai mắt đảo qua đảo lại giữa đám người đối diện, rõ ràng là đang xem xét bọn họ, xem bên trong có bao nhiêu tay cứng
Trên đài cao phía đối diện, mặt Sa Quang Ngạn nở một nụ cười, bên trái hắn là Bằng Vạn Sinh, còn bên phải thì Diệp Khinh Cuồng đang mặt mày âm trầm, hiển nhiên là Diệp Khinh Cuồng vẫn còn để bụng chuyện bị Nhạc Tử Phong chém một k·i·ếm, trong lòng tràn đầy p·h·ẫn nộ, một k·i·ế·m này, đã làm hắn m·ấ·t hết thể diện
"Nhạc Tử Phong đến rồi, làm ta nỗi lo lắng trong lòng coi như vơi đi, ta rất lo Long Trần không đến, như vậy bao nhiêu chuẩn bị của chúng ta sẽ đổ sông đổ biển
Trong mắt Sa Quang Ngạn thoáng nét vui mừng
Bằng Vạn Sinh gật đầu nói: "Nhạc Tử Phong này đến, có nghĩa là Long Trần nhất định sẽ tới, lần này Long Trần chắc chắn c·h·ết, ta cuối cùng cũng rửa được nh·ục nhã
Đôi mắt màu vàng óng của Bằng Vạn Sinh phát sáng, một đạo thần văn ẩn hiện giữa mi tâm hắn, đó là ba động nguyên thần của hắn, xem ra hiện giờ hắn càng k·h·ủ·n·g ·b·ố hơn trước
Bước vào Hóa Thần cảnh, nguyên thần cô đọng đến trình độ nhất định, Bằng Vạn Sinh có thể thức tỉnh lại Cổ tộc thần t·h·u·ậ·t, bây giờ hắn đã sẵn sàng để thân thủ đ·á·n·h b·ạ·i Long Trần
Sa Quang Ngạn khẽ mỉm cười nói: "Yên tâm đi, chỉ cần Long Trần tới thì đừng mong sống sót rời khỏi đây, đây sẽ là nơi chôn thây hắn
Giờ Nhạc Tử Phong đã đến, hắn càng an tâm, hắn có niềm tin tuyệt đối vào những sắp xếp của mình
Thời gian từng chút trôi qua, trời dần tối, nhưng cả quảng trường vẫn sáng rực đèn đuốc, ngày càng có nhiều cường giả đổ xô đến, vì trưa mai chính là thời điểm Đồ Long Đại Hội chính thức khai mạc
Một vài thiên tài có thân phận, hoặc tự cho mình là thiên kiêu, không muốn tới quá sớm, nhưng bây giờ mà không đến thì sợ ngày mai không còn chỗ tốt, nên giờ không sớm không muộn, càng lúc càng có nhiều người đến
Bất quá những người này hoặc là tiến vào trận doanh Sa Quang Ngạn, hoặc là vào trận doanh tr·u·ng lập, không ai đến chỗ của Long Trần, nơi đó vẫn chỉ có năm người
"Bên Long Trần chẳng lẽ chỉ có mấy tên phế vật đó đến ứng phó thôi sao..
"Phụt
Trong trận doanh tr·u·ng lập, một vị cửu phẩm Thiên Hành Giả nhìn Bảo Bất Bình bọn người, mặt hiện lên vẻ trào phúng, mở miệng châm chọc, nhưng nói chưa hết lời thì một đạo hàn quang đã x·u·y·ê·n thủng mi tâm gã, gã ta ngã phù xuống đất, b·ị đ·ánh một kích diệt s·á·t, trên mặt vẫn mang vẻ không thể tin được
"Hắc
Trường k·i·ế·m từ từ vào vỏ, Nhạc Tử Phong thậm chí còn không mở mắt, lạnh lùng nói: "Đứng trong trận doanh tr·u·ng lập, mà còn cố ý khiêu khích, đáng ch·ế·t
Những cường giả đứng trong trận doanh tr·u·ng lập kia thấy cửu phẩm Thiên Hành Giả chỉ vì một câu khiêu khích mà bị gi·ế·t c·h·ết, không khỏi nhíu mày, người này quá t·à·n n·h·ẫ·n khi ra tay g·i·ế·t người, nhưng sau khi nghe Nhạc Tử Phong nói thì lại giật mình
Người đứng trong trận doanh tr·u·ng lập đều đến xem náo nhiệt, hoặc nói là không muốn nịnh Sa Quang Ngạn bọn người, cũng không phải muốn căm hờn Long Trần
Nhưng kẻ kia đứng trong khu tr·u·ng lập, vừa đến đã mở miệng khiêu khích, rõ ràng là có ý, muốn kéo người ở khu tr·u·ng lập vào phe của hắn, muốn đẩy bọn họ vào phe đ·ị·c·h
Nhưng hắn vừa mới mở miệng thì đã bị Nhạc Tử Phong không cho hắn cơ hội t·h·ự·c hiện kế hoạch, một k·i·ế·m diệt s·á·t, cũng cho mọi người hiểu rõ ý Nhạc Tử Phong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thật không hổ là thuộc hạ của s·á·t nhân ma vương, thủ đoạn nào cũng độc ác, ngươi đây là khiêu khích chúng ta, những người tr·u·ng lập đấy à
Hay là các ngươi c·u·ồ·n·g vọng đến nỗi không xem cường giả thiên hạ ra gì, muốn gi·ế·t hết bọn ta
Lúc này, phía bên kia khu tr·u·ng lập có một cường giả đứng ra bất bình
Nhưng giọng của gã cực kỳ bén nhọn, vừa mở miệng đã chĩa mũi nhọn về Nhạc Tử Phong, muốn k·í·ch động sự p·h·ẫn nộ của những người ở khu tr·u·ng lập, bởi hành động của Nhạc Tử Phong đúng là hơi mang chút vị đạo vả mặt mọi người
"Không cần chúng ta các ngươi, cũng đừng có vơ đũa cả nắm, đây là khu tr·u·ng lập, chúng ta chỉ đến xem náo nhiệt, khi chưa rõ đúng sai, chân tướng thì chúng ta không đứng về phe nào hết
Nếu các hạ vốn có ác cảm với Long Trần thì xin đứng sang chỗ khác, đừng có ở đây vàng thau lẫn lộn
Chúng ta không phải kẻ ngốc, chúng ta có đầu óc, nếu thật sự dễ bị xúi giục vậy chúng ta đã đứng về phe Long Trần hoặc là phe đối địch của Long Trần rồi
Cho nên, những ai muốn kéo c·h·u·y·ế·n h·ậ·n thù, mưu đồ gây rối thì tốt nhất cút đi cho nhanh
Người nọ vừa dứt lời, trong đám đông có một người mặc áo trắng, đầu đội mũ thư sinh, tay cầm quạt giấy trắng nam tử, không khách khí phản kích
Mặt người này anh tuấn, mũi cao thẳng, hiển nhiên là người có chủ kiến, không dễ bị người khác lay động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nam tử bạch y kia vừa xuất hiện, người lúc nãy mở miệng nói chanh chua lập tức biến sắc, oán độc nhìn người kia, vừa định nói gì đó
"Cút nhanh đi, đừng ở đây vàng thau lẫn lộn, nhìn thôi đã thấy ghê tởm rồi, coi chúng ta là đồ ngốc à
Dễ bị l·ừ·a vậy sao
Gã chưa kịp nói thì đã bị một cước đá ra ngoài, rõ ràng ai cũng không ngốc, ý đồ của tên này quá lộ liễu, cùng tên vừa khiêu khích Nhạc Tử Phong kia đều là một bọn
Dù ai bị lợi dụng đều thấy khó chịu trong lòng, nhất là lúc nãy có nhiều người đã suýt trúng kế, bị Nhạc Tử Phong kích phát nộ khí
Nhạc Tử Phong hơi ngạc nhiên, nhìn nam tử mặc áo trắng, không ngờ có người chịu nói cho bọn họ, quan trọng hơn là, người này khá thông minh, lại không sợ cường quyền, tinh thần chính nghĩa, người như vậy quả hiếm
Nam tử áo trắng kia có vẻ có chút tiếng tăm, người ở đây không ít người nhận ra hắn, xì xào bàn tán
Bạch y nam tử bỗng cất cao giọng nói: "Thật ra, ta nên đứng vào phe đ·ị·ch của Long Trần, vì ta vô cùng không t·h·í·c·h Long Trần
Người này quá mức bá đạo t·à·n n·h·ẫ·n, trước không nói hắn có bị oan hay không, cứ g·i·ế·t các cường giả chính đạo thế này thì thật đáng oán giận, không phải hành vi quân t·ử
Nhưng hôm nay ta chọn đứng tr·u·ng lập là vì Long Trần bá đạo t·à·n nhẫn, không có nhân tâm
Nhưng có những người còn bỉ ổi vô sỉ hơn, dùng mọi t·h·ủ ·đ·o·ạ·n, ra tay ác đ·ộ·c t·r·a t·ấ·n kẻ yếu để người ta phải nghênh chiến
Long Trần không phải quân tử, nhưng một số người kia thì hành động hèn hạ giống kẻ tiểu nhân
Nam tử áo trắng vừa mở miệng, nhất thời cả hội trường ồn ào, người này thật to gan, đây chẳng phải đang điểm mặt mắng Sa Quang Ngạn bọn người bỉ ổi hạ lưu sao, hắn không muốn s·ố·n·g nữa à
Mặt Sa Quang Ngạn, Bằng Vạn Sinh và Diệp Khinh Cuồng tối sầm lại, mắt ba người sắc như dao
"Người này chán s·ố·n·g rồi
Giọng Sa Quang Ngạn từ kẽ răng bật ra, người này chỉ là cửu phẩm Thiên Hành Giả, có chút danh tiếng nhưng hắn chỉ cần ra tay thì nam tử kia chắc chắn không đỡ nổi một chiêu
Nhưng hắn không thể ra tay, lúc trước thiết lập khu tr·u·ng lập đã tuyên bố rồi, người ở đây có thể không giúp ai, và cũng không làm khó bọn họ
Bây giờ nam tử bạch y kia chỉ đang tỏ rõ lập trường, cũng không khiêu khích trực tiếp nên hắn không có lý do gì để ra tay
Vốn lần trước vì chuyện t·r·a t·ấ·n Truy Vân Thôn Thiên Tước mà hắn đã hơi sứt mẻ tâm, bây giờ mà ra tay gi·ế·t hắn thì danh tiếng sẽ hoàn toàn bị vùi dập
"Không sao, để hắn lộng hành một hồi, đợi Đồ Long Đại Hội kết thúc thì gi·ế·t tên khốn này
Bằng Vạn Sinh nói
Mọi người thấy nam tử bạch y chính khí lẫm nhiên, không sợ cường quyền, coi thường sinh tử, nghĩ gì nói đó, trong lòng đều sinh ra một tia bội phục
Nhưng ngay lúc này, bên ngoài bỗng nhốn nháo, một đoàn người chậm rãi bước đến, khi mọi người thấy rõ người dẫn đầu thì không khỏi kinh hãi.