"Long Trần, sao ngươi có thể vô liêm sỉ như vậy
Vương Hải giận dữ rống lên, hai mắt đỏ ngầu, như sư tử nổi giận, muốn xé xác Long Trần ra từng mảnh."Sao có thể nói ta vô liêm sỉ được
Tuy ta, Long Trần, hành y cứu người, nhưng không hề nói chữa bệnh miễn phí cho người khác
Hơn nữa, ngươi có bệnh ta giúp ngươi chữa, thu chút thù lao, sao lại thành vô sỉ
Chẳng lẽ ngươi là một Diễn t·h·i·ê·n Giả đường đường, lại muốn quỵt tiền chữa bệnh ít ỏi của ta
Đừng nói với ta là ngươi không có tiền đấy nhé
Long Trần có chút kỳ lạ nhìn Vương Hải
"Đánh rắm, Vương gia ta tài sản ngập trời, sao có thể không trả nổi chút tiền ấy, nhưng mà..
Cái này mẹ nó..
Vương Hải không thể nói thêm gì nữa, bị người ta tát cho một bạt tai, còn phải đưa tiền cho người khác, việc này rõ là không có bệnh cũng thành ra có bệnh, là não tàn mới bị thế."Có tiền không trả, muốn quỵt nợ à
Vậy thì ta lại càng khinh thường ngươi, bản thân hành nghề y, phải lấy chữ tín làm đầu, vốn nhỏ làm ăn, không thể để nợ, mau lên
Long Trần thúc giục nói.Mọi người vẻ mặt quái dị nhìn Long Trần và anh em Vương gia, bọn họ không biết giờ phải dùng tâm tình gì nữa, cả đời bọn họ chưa từng trải qua tình cảnh như vậy, việc này thực sự làm người không thể tiếp nhận
"Bao nhiêu tiền?"Đối diện với ánh mắt khác thường của vô số người, Vương Hải đã giận đến toàn thân run rẩy, Vương Sơn chỉ đành nhắm mắt nói
"Không nhiều, căn cứ vào tinh thần hành y cứu người, cứu người làm gốc, ta cũng không có tốn bao nhiêu sức, hơn nữa bệnh cũng chưa khỏi hẳn, vậy thu chút tiền khám sơ bộ thôi, một vạn linh tinh thượng phẩm
Long Trần vô cùng hào phóng nói.Long Trần xòe ra một ngón tay, mọi người không khỏi hít một ngụm khí lạnh, đây là đang lừa bịp người sao.Các t·h·i·ê·n kiêu ở đây, toàn bộ gia sản bình thường cũng chỉ đáng vài trăm linh tinh, trước đó Long Trần cứu cô gái kia, người ta cho Long Trần một ngàn linh tinh, đã là vô cùng giàu có, mà Long Trần tát người ta một cái, há mồm đòi tận một vạn, việc này hơi quá đáng rồi đấy
"Cho ngươi."Ngay lúc mọi người cảm thấy Long Trần quá đáng, Vương Sơn run rẩy một tay, ném cho Long Trần một cái không gian giới chỉ, cười lạnh nói: "Coi chừng có mạng lấy tiền, không có mạng dùng tiền
Rõ ràng, Vương Sơn và Vương Hải đã hận Long Trần thấu xương, giữa hai bên đã kết t·ử t·h·ù, nếu nơi này không phải t·h·i·ê·n Mộc Thần Cung, chỉ sợ đã sớm khai chiến một trận không chết không thôi rồi
"Cám ơn đã quan tâm, người ta không có ưu điểm gì, chỉ được cái m·ạ·n·g lớn, muốn lấy mạng của ta, tùy thời hoan nghênh
Long Trần nhận lấy không gian giới chỉ, nhìn một vạn linh tinh chỉnh tề bên trong, cười hắc hắc nói, một bộ tiểu nhân đắc chí điển hình, khiến Vương Sơn và Vương Hải tức đến nghiến răng nghiến lợi."Ngươi chờ đó, ca ta kết giao với Đế Tâm, hắn là tuyệt thế t·h·i·ê·n kiêu đến từ Tr·u·ng Huyền vực, ngươi đắc tội chúng ta, không ai bảo vệ được ngươi, ngươi c·h·ế·t chắc
Vương Hải nghiến răng nghiến lợi nói, một vạn linh tinh kia hắn không quan tâm, nhưng hắn cảm thấy uất ức cực độ, giờ phải ra tay, để khỏi mất khí thế
Long Trần chậm rãi đem không gian giới chỉ kia cất vào trong n·g·ự·c, k·h·i·n·h· ·t·h·ư·ờ·n·g nói: "Đừng suốt ngày nhắc với ta chuyện quen biết với ai, kết giao với ai, quen biết với ai có tài cán gì
Cái kia mẹ nó thái giám còn kết giao với hoàng đế đấy thôi
Đến của quý còn không giữ được, chỉ có một thân phận, có chim dùng à?""Ngươi..
Phụt!"Vương Hải tức giận, vừa mới mở miệng, nhất thời lại phun ra một ngụm máu tươi, tâm thần kích động khiến thân thể đau đớn dữ dội, hắn liền vội vàng nuốt một viên đan dược, ép xuống ẩn t·ậ·t
"Ta khuyên ngươi, ngươi đã làm bao nhiêu chuyện xấu, tự ngươi rõ nhất, có thời gian suy nghĩ những oan hồn khuất tất kia, ngươi sẽ cảm thấy tình cảnh hiện tại của ngươi là báo ứng cả đấy, như vậy trong lòng ngươi sẽ dễ chịu hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên mặt Long Trần thoáng hiện một chút chế nhạo
"Long Trần, ngươi quá đáng rồi đấy."Ngay lúc này, đột nhiên có người đứng ra, lớn tiếng quát lớn với Long Trần, đó là một vị cường giả đến từ Nam Huyền vực, bọn họ cảm thấy Long Trần quá k·h·i· ·d·ễ người khác
"Không sai, ngươi đang khiêu khích Nam Huyền vực ta không ai sao
Nếu không phải xem ngươi là kh·á·c·h, hôm nay ngươi đừng hòng sống sót rời đi
"Đúng đấy, dựa vào lớn lên giống người thì có thể tùy tiện n·h·ụ·c mạ người khác sao
Ngươi mất phong độ của người tu hành, cho dù ngươi mạnh đến đâu thì thế nào
Chẳng qua cũng là một con quái vật mà thôi."Trong chớp mắt các cường giả Nam Huyền vực quần tình xúc động, ào ào chĩa mũi dùi về phía Long Trần, một mặt bọn họ không biết, cái gọi là báo ứng mà Long Trần nói là gì, mặt khác, dù sao Long Trần cũng là "người ngoài", bài ngoại là lẽ thường tình
Thậm chí có một số nữ t·ử, đứng ra chỉ trích Long Trần gầy như khỉ, toàn thân không có nổi bốn lạng thịt, chẳng giống đàn ông, có tư cách gì mà đi giễu cợt người khác
Đối diện với ngàn người chỉ trỏ, Long Trần cười nhạt một tiếng, không cãi lại, người luôn thích chủ quan phán đoán, cảm thấy mình đúng, với hạng người như vậy, căn bản không cần thiết giải thích.Dù sao cái tát cũng đã tát, tiền cũng đã cầm, tâm tình cũng đã tốt, coi như kiếm lời lớn, lúc này nên biết điều mà dừng.Nếu lại cùng đám người ngu ngốc kia giải thích, lại chọc giận thêm, như vậy có chút không đáng.Không để ý tới những người kia, Long Trần chậm rãi tiến lên, những người này cho rằng Long Trần sợ, liền định xông lên ngăn cản Long Trần, kết quả bị vị trưởng lão của t·h·i·ê·n Mộc Thần Cung kia ngăn lại, nói với bọn họ rằng việc này dừng ở đây, không được sinh sự nữa, nếu không sẽ đuổi hết ra ngoài.Sau khi thoát khỏi những người đó, Long Trần tiếp tục đi về phía trước, t·h·i·ê·n Mộc Thần Cung rất lớn, lớn đến không ai có thể tưởng tượng nổi
Thực tế thì, cung điện của t·h·i·ê·n Mộc Thần Cung không lớn hơn Huyền t·h·i·ê·n Đạo Tông là bao, nhưng khu vực ngoại môn lại rộng lớn lạ kỳ, mấy chục vạn dặm vuông đều là phạm vi của t·h·i·ê·n Mộc Thần Cung.Nơi đây núi non trùng điệp, cây cối cổ thụ che trời, sông ngòi giăng khắp nơi, giống như một bức tranh Đan Thanh duy mỹ
Chỉ có điều bức tranh tĩnh lặng ban đầu, do sự xuất hiện của vô số t·h·i·ê·n tài mà phá vỡ đi sự yên ắng, trở nên náo nhiệt
Long Trần liên tiếp bay qua hai ngọn núi cao, rốt cuộc cũng thoát khỏi những người đó, nơi này đường đá ngang dọc, Long Trần tìm một con đường nhỏ vắng vẻ để đi
Không phải là Long Trần không dám gây chuyện với bọn họ, mà là một đám ngu ngốc, Long Trần nhìn thấy chúng cũng thấy phiền lòng, Long Trần luôn bận rộn, hiếm khi có tâm tư du sơn ngoạn thủy thư giãn, tự nhiên không muốn đi gây chuyện
Đang đi, Long Trần bỗng thấy một cây mận, trên cây đầy quả mận màu đỏ sậm
Long Trần dừng bước, đi về phía cây mận, cây mận rất lớn, cao hơn mười mấy trượng, Long Trần ôm lấy cây đại thụ, từ từ leo lên, ngồi trên chạc cây, hái một quả mận ăn, nước mận tràn ra, thơm ngọt ngon miệng
Long Trần trên mặt thoáng lộ nụ cười, hắn nhớ lại lúc còn nhỏ, trong hậu viện nhà hắn, có mấy chục cây mận, mỗi khi đến hè, đều sai trĩu quả.Khi đó Long gia bắt đầu sa sút, Long Trần ăn hoa quả, cơ bản đều là hái ở vườn nhà, mà quả mận là món Long Trần thích nhất.Từ khi rời khỏi Phượng Minh đế quốc, Long Trần ăn đủ loại sơn hào hải vị mỹ vị, nhưng lại không còn được ăn loại quả bình thường như thế này nữa.t·h·i·ê·n Mộc Thần Cung có các loại trân quả khắp nơi trên đất, duy chỉ nơi đây có mấy cây mận, ăn quả mận, hương vị vẫn như xưa, nhưng không còn cảm giác đó
Nhớ đến khi đó Long phu nhân luôn nhìn hắn, không cho hắn ăn quá nhiều mận, nếu không sẽ đau bụng khó chịu, mới đó mà đã nhiều năm như vậy, Long Trần đạt được rất nhiều thứ, nhưng khi đạt được thì cũng đồng thời mất đi không ít thứ quý giá
"Long Trần ca ca."Khi Long Trần đang trầm tư, đột nhiên một bóng người thoáng qua, một thân ảnh xinh xắn lanh lợi chạy đến, khiến Long Trần kinh ngạc, Long Trần vừa mới phát hiện ra thân ảnh kia thì cô ta đã nhào vào lòng Long Trần, tốc độ quá nhanh khiến Long Trần không thể nào phản ứng lại
"Ngươi là..."Long Trần ngẩn người, nhào vào lòng Long Trần là một tiểu nữ hài trông chừng mười bốn mười lăm tuổi, mắt phượng mày liễu, mặt trái đào, tuy trông còn hơi trẻ con, nhưng đã lộ rõ hình dáng khuynh quốc khuynh thành, là một tiểu cô nương vô cùng khả ái, nhưng Long Trần lại không biết nàng."Long Trần ca ca, ta là Tiểu Vân đây, ngươi không nhận ra ta sao, trước kia ngươi thường xuyên cưỡi ta, ngươi quên rồi à
Nữ hài thấy Long Trần không nhận ra mình, có chút buồn, ôm cổ Long Trần, mắt hơi ướt.Lúc này Long Trần mới phản ứng, thì ra tiểu nữ hài này không phải ai khác, chính là Truy Vân t·h·i·ê·n Tước, nàng vậy mà đã hóa hình.Long Trần vừa muốn nói chuyện, đột nhiên không biết từ lúc nào, trên con đường kia, có hơn chục nam nữ, đang chậm rãi bước đi, nghe thấy lời Tiểu Vân, lập tức dừng bước, kinh ngạc nhìn bọn họ.Lúc này Tiểu Vân ôm lấy Long Trần, ngồi trên người Long Trần, đôi tay ngọc lại ôm cổ Long Trần, cực kỳ mờ ám.Hơn nữa, thêm vào lời Tiểu Vân vừa nói, những người kia không khỏi ngây người ra."Súc sinh, trẻ con như vậy mà cũng không tha
Một nam tử nhìn Long Trần, giận dữ kêu lên, chỉ là trong mắt hắn rõ ràng có hâm mộ và đố kỵ
Những người khác cũng quái dị nhìn Long Trần, chỉ là khi bọn họ cảm nhận rõ được dao động khí tức đáng sợ của Tiểu Vân thì sắc mặt đều khẽ thay đổi."Huyền Thú nhất tộc."Bọn họ lúc này mới chú ý, Tiểu Vân không phải là nhân loại, mà chính là Huyền Thú, Nhân tộc không thể có khí tức dao động như vậy
"Tiểu Vân ngươi đã hóa hình rồi à, chúc mừng nhé, đi, chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Long Trần lôi Tiểu Vân đi, vài cái đã rời đi, tìm một chỗ yên tĩnh, Long Trần mới vuốt ve đầu Tiểu Vân cười nói: "Không ngờ ngươi lại hóa hình nhanh như vậy, còn xinh đẹp nữa chứ."Tiểu Vân thực sự rất xinh đẹp, tuy còn mang chút nét trẻ con, nhưng đã là một mỹ nhân tuyệt trần, hơn nữa thân thể đã bắt đầu có lồi có lõm, hình dáng ban đầu, lại có một đôi chân ngọc thon dài.Vóc dáng của Tiểu Vân rất giống chiến sĩ của Linh giới, nửa thân dưới so với nửa thân trên dài hơn một chút, đó là tỉ lệ vàng khiến vô số nữ tử ngưỡng mộ
"Hì hì, Uyển Nhi tỷ tỷ nói Long Trần ca ca nhất định sẽ thích ta, đặc biệt là dáng vẻ không mặc quần áo, Long Trần ca ca, hay là ta cởi cho ngươi xem nhé
Nói rồi Tiểu Vân đã bắt đầu cởi quần áo."Đừng đừng đừng..
Long Trần giật mình, vội vàng ngăn lại, dù muốn c·ở·i quần áo thì cũng không phải chỗ này c·ở·i
"Vì sao
Uyển Nhi tỷ tỷ nói ngươi sẽ thích mà
Tiểu Vân ngơ ngác nhìn Long Trần, trên mặt một mảnh ngây thơ.Xong rồi, xong rồi, Uyển Nhi cái đồ hỗn đản, danh tiếng của ta đều bị ngươi hủy hết, Long Trần không khỏi tức giận đến mặt cũng xanh cả, Tiểu Vân vẫn là trẻ con, sao cái gì cũng nói với nàng chứ."Leng keng leng keng..."Đang lúc Long Trần xấu hổ, không biết phải giải thích thế nào thì, từ phía xa truyền đến tiếng đàn du dương, Long Trần hơi nheo mắt lại, chẳng lẽ nàng cũng đến?
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]