Chương 2402: Địa giai cực phẩm lịch kiếp đan
"Đó là cái gì
Sao mà to vậy
Khi thấy viên đan dược kia, mọi người đều kinh hãi, viên đan dược ấy vậy mà còn to hơn cả nắm đấm của người trưởng thành, lớn hơn một vòng nữa
Đan dược khổng lồ bình thường cũng chỉ to bằng nắm tay trẻ con, tuyệt đối không lớn như vậy, hơn nữa trên viên đan dược đó, một màu đen kịt, còn đầy những đường vân như con rết bò, nhìn qua vô cùng đáng sợ, căn bản không giống Bách Đạo Hợp Minh Dung Linh Đan
"Ầm ầm..
Vô vàn Lôi Tiễn, như cuồng phong bão táp, bắn tới viên đan dược kia, Long Trần lại chẳng hề ngăn cản, mặc cho lôi đình giáng xuống viên đan dược
Điều khiến mọi người kinh hãi là, phù văn quanh thân viên đan dược phát sáng, vậy mà cứ thế đối kháng với thiên kiếp, lôi đình giáng xuống viên đan dược, lại bùng nổ đầy trời lôi quang, thậm chí còn đánh tan cả lôi quang
"Đây quả thật là đan dược sao
Mọi người thực sự không thể tin vào mắt mình, đó chỉ là một quả cầu sắt đen sì, dù có khí tức của đan dược, nhưng lại không cảm nhận được dao động của đan dược, đến cả đan linh cũng chưa từng xuất hiện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ thấy một quả cầu đen sì, đứng giữa hư không mặc cho lôi đình chi lực tẩy rửa, mà vẫn không hề suy chuyển
Long Trần thì đứng cạnh viên đan dược mặc cho những mũi tên lôi đình rơi trên người, dường như không hề cảm nhận, từ lần độ kiếp trước, Long Trần bị Mạc Ly Đại Đế đâm một kiếm, nội tạng của Long Trần đều vỡ nát
Sau khi một lần nữa ngưng tụ lại nội tạng, Long Trần phát hiện nội tạng của mình trở nên càng mạnh mẽ hơn, trước kia hắn cần ngăn cản lôi đình chi lực, phòng ngừa chúng xâm nhập cơ thể, phá hỏng nội tạng, nhưng bây giờ, hắn lại chẳng có cảm giác gì, Long Trần không biết có phải đó là lễ vật mà Mạc Ly Đại Đế tặng hắn hay không
Thiên kiếp này đối với Long Trần chẳng là gì, thậm chí với Lôi Long mà nói, đến cả ham muốn thôn phệ cũng không còn lớn, lúc này Lôi Long cũng trở nên kén chọn, lôi đình không đủ mạnh, hắn cũng chẳng buồn nuốt
Long Trần đứng khoanh tay trong mưa lôi, y phục phấp phới, tóc dài bay múa, trên mặt lạnh nhạt, trông thong dong tiêu sái
"Tự dưng thấy, Long Trần không hề đáng ghét như vậy, vẫn rất đẹp trai nha
Một nữ tử Thần tộc bỗng lên tiếng
Cô vừa nói, hơn mười đệ tử nam xung quanh đều trừng mắt nhìn cô, khiến cô vội vàng ngậm miệng
Nhưng dù không thích Long Trần, bọn họ cũng phải công nhận, Long Trần lúc này, vô cùng hấp dẫn, bởi vì mọi ánh mắt đều tập trung lên người hắn, trên người Long Trần không hề có chút giả tạo nào, lộ ra sự thong dong đến thế
Những lời mắng chửi và chế nhạo trước đó, Long Trần đều biểu hiện lạnh nhạt, bây giờ mọi người không khỏi kinh hãi, hắn vẫn cứ thong dong không chút thay đổi, không hề khoe khoang, cũng không chút đắc ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Điều này tạo nên sự tương phản rõ rệt so với Diệp Khiêm vừa luyện chế thành công Bách Đạo Hợp Minh Dung Linh Đan, một người thì không ai sánh kịp, một người thì trầm mặc điềm tĩnh, cho người ta một cú va chạm mạnh mẽ vào thị giác
Lẽ ra, lúc này chính là thời điểm tốt nhất để Long Trần phản kích lại những kẻ đã chế nhạo mình, nhưng hắn một câu cũng không nói, tựa hồ căn bản xem thường việc đó
Những đệ tử Thần Đan đường không ngừng chế nhạo và chửi rủa trước đó, trên mặt cảm thấy nóng bừng, đây là một cái tát im lặng, lại còn khiến người ta khó chịu hơn cả phản kích bằng lời
"Tách tách tách..
Thiên kiếp ngày càng mạnh, trên viên đan dược vậy mà phát ra những tiếng giòn vang, mọi người giật mình
"Đan dược này sắp vỡ
Mọi người phát hiện, trên viên đan dược vậy mà xuất hiện những vết nứt nhỏ, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ
Mọi người không khỏi nhìn về phía Long Trần, nhưng Long Trần vẫn khoanh tay đứng yên, bình tĩnh nhìn đan dược, dường như không hề có ý định bảo vệ nó
"Tách tách tách..
Lôi đình chi lực càng lúc càng mạnh mẽ, cuối cùng không gian cũng bắt đầu méo mó không ngừng, đan dược dường như không chịu nổi, lớp vỏ bắt đầu nứt ra, những mảnh vụn nhỏ bong ra
"Cái gì
Mọi người kinh hô một tiếng, khi những mảnh vụn đen ấy từ từ bong ra, mọi người phát hiện, phần màu đen đó, lại là một lớp vỏ ngoài, bên trong bọc một viên đan dược màu đỏ
Khi toàn bộ lớp vỏ màu đen bị đánh nát, một viên đan dược đỏ như máu hiện ra, mọi người không khỏi há hốc mồm
"Lớp vỏ đen lại là đan y, đan y mà đã đáng sợ như vậy, có thể ngăn cản lôi đình chi lực lâu như thế, vậy thì đan dược mạnh đến mức nào
Đan y cũng không hiếm gặp, rất nhiều người luyện đan đều biết luyện chế đan y, nhưng loại đan y này, cũng chỉ để bảo quản dược lực tốt hơn, không để thất thoát ra ngoài, đem nhiều năng lượng khóa trong đan dược
Thực tế, loại đan y này rất yếu, căn bản không chịu được va chạm mạnh, nhưng đan y của Long Trần, lại có thể ngăn cản lôi kiếp, điều này lật đổ nhận thức của tất cả mọi người
Lớp đan y đen bong ra, viên đan dược màu đỏ hiện ra, lôi kiếp trong hư không lại mạnh lên, sau một nén hương, đan dược màu đỏ cũng không giữ được nữa, bắt đầu xuất hiện vết nứt
"Cái gì
Lại vẫn là đan y
Điều khiến mọi người kinh hãi là, theo viên đan dược màu đỏ vỡ vụn, lại xuất hiện một viên đan dược màu tím bên trong, lớp vỏ màu đỏ, vậy mà vẫn là đan y
"Hai lớp đan y
Sao có thể
Hắn làm được bằng cách nào
Một vị trưởng lão Thần Đan đường kinh hô, một lớp đan y, khi luyện đan cần phải phân tâm nhị dụng, sẽ làm tăng tỷ lệ thất bại, nếu không cần thiết, sẽ không ai luyện đan y, để tránh luyện đan thất bại, chẳng được gì
Nhưng Long Trần lại luyện chế được hai lớp đan y, độ khó này là quá cao, hơn nữa kỹ thuật luyện hai lớp đan y, chỉ tồn tại trên lý thuyết, thực tế chưa có ai luyện chế thành, vì khi đan y thành, xác suất thất bại của đan dược lên đến 99%, căn bản là bỏ gốc lấy ngọn, được chả bằng mất
Theo sự xuất hiện của đan dược màu đỏ, lôi đình trong hư không càng trở nên cuồng bạo, tựa hồ quyết tâm phải hủy diệt viên đan dược này
"Oanh"
Bỗng một tiếng nổ vang, viên đan dược màu đỏ bỗng nổ tung, tung tóe đầy trời bột phấn huyết sắc, mọi người giật nảy mình
"Ha ha ha, thất bại thất bại..
Một đệ tử Thần Đan đường bỗng cười ha hả, mặt mày lộ rõ sự hả hê, nhưng cười được một lúc lại cảm thấy không đúng
Bởi vì mọi người đều nhìn hắn, một ánh mắt hận không thể ăn tươi nuốt sống, cần biết, cười trên nỗi đau của người khác là điều cấm kỵ nhất của đan tu, dù là kẻ địch, biểu hiện như vậy, cũng khiến người khác coi thường
"Không có thất bại, bột phấn màu đỏ kia vậy mà cũng là đan y, trời ạ, Long Trần rốt cuộc luyện cái đan gì vậy
Có người kinh hô
Chỉ thấy giữa trời bột phấn màu đỏ, một viên đan dược trắng như ngọc to bằng nắm tay trẻ con, trôi nổi trong hư không
Quanh thân nó có từng đạo đan vận lưu chuyển, giống như vầng minh nguyệt sáng ngời, dù là ban ngày, vẫn chiếu rọi cả thế giới trở nên thần thánh và mỹ lệ, toàn bộ quảng trường trở nên mờ ảo, khiến người ta cảm thấy như đang lạc trong giấc mộng
"Đẹp quá..
Vài nữ tử không kìm được thốt lên một tiếng kinh ngạc
"Ầm ầm..
Trên hư không, lôi ngũ sắc đan bỗng nhanh chóng ngưng tụ, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, hợp thành một thanh cự kiếm lôi đình ngũ sắc rực rỡ, cự kiếm kia có thể sánh ngang với ngọn núi cao, ngưng tụ tất cả lực lượng, mang theo tiếng gào thét kinh người và ý chí hủy diệt vô tận, chém xuống viên đan dược đó
"Oanh"
Một bàn tay lớn vung ra, vậy mà tay không tiếp nhận kiếm lôi đình, kiếm lôi đình sụp đổ, hóa thành đầy trời phù văn lôi đình, toàn bộ quảng trường trong nháy mắt biến thành biển lôi đình
"Ông"
Viên đan dược trắng nõn nà, tắm mình trong biển lôi vô tận, bỗng nhiên toàn thân phù văn phát sáng, phía dưới nó, vậy mà dần dần xuất hiện từng đạo cánh hoa
Từng đạo cánh hoa nâng đỡ viên đan dược vào chính giữa, điên cuồng hấp thụ lôi đình chi lực, cánh hoa dần dần lớn lên, mỗi một cánh hoa, đều đại diện cho một loại đạo vận
Đếm kỹ, cánh hoa có đến 99 cánh, xếp chồng lên nhau, như chúng tinh vây quanh mặt trăng, chen chúc xung quanh viên đan dược kia, những người ở đây, chưa bao giờ thấy cảnh tượng dị thường thế này, ai nấy đều ngẩng cổ lên, ánh mắt như muốn lồi ra ngoài
Lôi đình đầy trời đã tan, giữa đất trời chỉ còn lại một đóa hoa thánh khiết đang rung động, chính giữa đóa hoa, một viên minh châu điểm xuyết bên trong, cảnh tượng này, khắc sâu vào tâm trí mọi người, cho đến mấy năm trôi qua, bọn họ vẫn còn nhớ rõ mồn một
Diệp Khiêm lúc này sắc mặt tái nhợt, nhìn đóa hoa khổng lồ, hắn một lời cũng không nói ra, hai mắt thất thần, như người mất hồn
Hắn thua, lại là một thất bại thảm hại, hắn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ thua, vẫn thua dưới tay một người cùng thế hệ, hơn nữa, sự chênh lệch lại còn lớn như thế
Toàn trường hoàn toàn im lặng, đệ tử Thần Đan đường, cũng không dám lên tiếng nữa, bọn họ nhìn Long Trần, trong mắt mang theo vẻ kính sợ, đan đạo của Long Trần, đã đạt đến độ cao mà bọn họ không thể nào chạm tới được
Bọn họ thậm chí không có tư cách xách giày cho Long Trần, nghĩ đến vừa nãy mình chế giễu Long Trần, bây giờ nghĩ lại, thật quá vô tri, quá ngây thơ
Giờ không còn ai dám lên tiếng, vì mặt bị đánh quá đau, tuy có rất nhiều người đang nghi ngờ đây có phải Bách Đạo Hợp Minh Dung Linh Đan không, nhưng không ai dám lên tiếng, họ đang chờ công bố đáp án cuối cùng
"Hô"
Long Trần phất tay, viên đan dược trắng như tuyết khẽ rung động, những cánh hoa xung quanh biến mất, như một viên trân châu khổng lồ, từ từ bay về phía Long Trần, vậy mà không hề có chút kháng cự
Viên đan dược rơi vào tay Long Trần, ánh sáng đầy trời biến mất, mọi người có thể thấy, bên trong viên đan dược, những gợn sóng vừa đi vừa về dao động, vậy mà tự diễn hóa một đạo vận nào đó, dường như trong viên đan dược, tự thành một thế giới
"Đặc sắc, thật sự đặc sắc, không ngờ từ khi sinh ra đến nay, lại có thể tận mắt thấy Địa giai cực phẩm lịch kiếp đan sinh ra, thật là mở rộng tầm mắt
Đúng lúc này, Đan Chủ đại nhân chậm rãi đứng lên, vỗ tay khen
"Tiền bối quá khen, viên Bách Đạo Hợp Minh Dung Linh Đan này, vì chưa khai linh cho nó, nên chưa đạt đến đan phẩm Địa giai cực phẩm
Long Trần khẽ mỉm cười nói
"Khai linh với ngươi mà nói, chẳng qua là tiện tay mà thôi thôi, ngươi quá khiêm nhường
Đan Chủ đại nhân cười nói
Long Trần cười cười, cũng không muốn tiếp tục dây dưa chuyện này, nhìn viên Bách Đạo Hợp Minh Dung Linh Đan trong tay, do dự một chút nói:
"Tiền bối, có vài lời không tiện nói thẳng, không biết các ngươi có thể chủ động một chút, ta tương đối bận rộn, lấy đồ xong ta muốn nhanh về
Đan Chủ đại nhân vỗ trán một cái: "Ha ha ha, xem ra ta già rồi nên hồ đồ
Quay người lại, Đan Chủ đại nhân nói với Diệp Khiêm mặt mày như trái cà tím gặp sương: "Có chơi có chịu, lấy tiền cược của ngươi ra đi
PS: Còn một chương, khoảng mười giờ đêm đưa lên.