Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 2870: Long Trần hố người




Trên Thuế Phàm cảnh là Thần Hỏa cảnh, nhen nhóm Thần Hỏa mới có thể khống chế được thuật pháp thần thông, giữa hai bên chiến lực có sự khác biệt về chất
Chỉ có điều cũng không phải tất cả những người tiến vào Thần Hỏa cảnh đều lập tức có năng lực khống chế thuật pháp thần thông, bình thường chỉ có đệ tử trung kỳ, thần lực trong thể nội đầy đủ mới có thể phát huy thuật pháp thần thông
Mà theo đám đệ tử của Sở cuồng, tuy đã tiến vào Thần Hỏa cảnh, nhưng vẫn chỉ là Thần Hỏa sơ kỳ, không nắm giữ được năng lực khống chế thần thông thuật pháp, cũng chỉ hơi mạnh hơn đệ tử Thuế Phàm cảnh đỉnh phong mà thôi
Những cao thủ như Lạc Băng, Lạc Ngưng có thể một mình đối đầu mấy vị cường giả như vậy mà không thua, chính là vì thế mà bọn họ mới dễ dàng bị chém gϊếŧ như vậy
Bất quá điều này không có nghĩa là đệ tử Thần Hỏa cảnh yếu, đệ tử Thần Hỏa cảnh một khi thần lực trong thể nội có thể kích phát thuật pháp thần thông, thì đệ tử Thuế Phàm cảnh muốn vượt cấp mà chiến sẽ khó hơn lên trời
Mà trên Thần Hỏa cảnh là Tứ Cực cảnh đáng sợ hơn, về phần tại sao được gọi là Tứ Cực cảnh thì Long Trần vẫn chưa đọc sách về phương diện này nên vẫn chưa rõ
Hắn chỉ biết, phương thức dễ dàng nhận ra cường giả Tứ Cực cảnh nhất là bọn họ có thể ngự không phi hành
Mà trong đám người mà Sở cuồng dẫn theo thì có một lão giả có thể ngự không phi hành, chỉ có điều mặt lão giả này cứng nhắc, sắc mặt khác thường, tựa hồ đang đeo mặt nạ da người, không muốn để lộ mặt thật
"Sở cuồng này thật sự điên rồi, ngay cả cường giả cấp trưởng lão cũng điều động, nếu chúng ta còn ở trong hang động thì xong thật rồi
Lạc Ngưng vẫn còn sợ hãi nói
"Long Trần, ngươi biết hắn có thể sẽ quay lại, tại sao không vội vàng mà còn ở đó, phải biết chúng ta mà chậm một chút là bị bắt được
Lạc Ngưng cũng sợ hãi nói
Long Trần đã thu phục được thiên Hỏa chi chủng rồi mà vẫn có tâm tư nói chuyện phiếm với bọn họ, sau đó đi tìm Mục Thanh Vân bọn người, tất cả đều không chút hoang mang, không có vẻ gì là vội cả
Mà Long Trần dường như đã đoán trước được Sở cuồng sẽ dẫn người đến, thời gian nắm bắt quá chuẩn, cũng quá mạo hiểm, nếu như Sở cuồng đi nhanh hơn chút nữa, chẳng phải bọn họ đều sẽ c·hết không có chỗ chôn sao
Long Trần lắc đầu cười nói: "Ta đã dám dẫn người của Tiêu Dao minh đi ra, bao nhiêu người giao tính mạng cho ta, ta sao lại không chuẩn bị sẵn đường lui
Ta với các ngươi không giống nhau, ta ở hạ giới, nhưng là từ vô số hiểm nguy mà gϊếŧ ra, một chút sơ sẩy thôi là vạn kiếp bất phục, cho nên, ta rất ít khi đặt mình vào nguy hiểm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên đường tới đây, ta đã bố trí vô số chướng ngại, nếu có người đi ngang qua hoặc có hung thú cường đại tới gần, sẽ phát động cảnh báo
Nói rồi, Long Trần lấy ra một trận bàn lớn chừng bàn tay, bĩu môi nói: "Chỉ cái trang bị cảnh báo này thôi đã làm ta mất hơn 2 vạn tiên tinh rồi
Cho nên, thời gian Sở cuồng rời đi và dẫn người tới ta đều nắm rõ cả, chướng ngại có tới mười mấy nơi, cho nên họ cách bao xa, ta cũng biết rõ hết
Ta xưa nay không dựa vào vận may để sống, sở dĩ ta có thể sống đến giờ chủ yếu là vì ta sợ c·h·ế·t và rất cẩn thận
Kỳ thật, lần này Long Trần đi ra động tĩnh quá lớn, hắn chủ yếu là lo lắng Sở cuồng biết tin sẽ âm thầm phục kích bọn họ
Dù sao, trong Tiêu Dao minh có quá nhiều người, có tai mắt của Sở cuồng mới là bình thường, chỉ có điều hắn không ngờ rằng Sở cuồng lại dồn sức lực vào Lạc Băng và Lạc Ngưng mà không có thời gian đối phó hắn
Bất quá, mấy thứ trang bị này giờ đã có đất dụng võ, giúp Long Trần biết rõ động tĩnh của Sở cuồng
Dù sao, Nguyệt Nha cốc một mặt hướng về phía thư viện, vì gấp rút thời gian nên Sở cuồng không thể đi đường vòng, hơn nữa hắn tuyệt đối không nghĩ rằng Long Trần sẽ bố trí tay chân ở nơi ẩn nấp này
Nghe Long Trần giải thích, Lạc Băng, Lạc Ngưng, Mục Thanh Vân, Lý Sai bọn người càng thêm bội phục Long Trần, thủ đoạn của Long Trần quá cao minh, có khả năng khống chế tất cả mọi việc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên phi thuyền, thông qua trận pháp từ xa nhìn lại, chỉ thấy Sở cuồng dẫn theo mấy trăm người bao vây cửa động kín mít, mấy trăm người này đều là cường giả Thần Hỏa cảnh trung kỳ, thậm chí còn có hậu kỳ, khí tức kinh người, ai nấy đều trong trạng thái chiến đấu, toàn thân bốc hỏa, uy thế kinh người
Sở cuồng đối với mấy cường giả kia ở xung quanh nói cái gì đó, chỉ có điều trận pháp dò xét của phi thuyền chỉ nhìn thấy hình ảnh, lại không nghe thấy âm thanh, nhưng đoán chừng cũng chỉ là đang dặn dò bọn họ phải cẩn thận, không cho một con ruồi nào lọt ra
Lúc này, tóc của Sở cuồng đã không còn, cả khuôn mặt đầy những bọng mάц, nhìn qua dữ tợn kнủиɡ bố, cực kỳ đáng sợ, rõ ràng thiên hỏa đã gây tổn thương nặng, không cách nào hồi phục ngay được
Hơn nữa dù có hồi phục thì tóc của hắn cũng không thể mọc lại ngay được, có lẽ cũng chính vì vậy mà Sở cuồng hận Long Trần thấu xương, trong mắt mang theo sάŧ ý hừng hực
Sau khi nói xong, Sở cuồng và lão giả kia mang theo mười mấy người đi vào hang động, đoán chừng là tìm Long Trần bọn người
"Đi thôi, nếu như họ phát hiện chúng ta đã đi thì có lẽ sẽ tìm kiếm xung quanh, chúng ta có thể gặp nguy hiểm
Lạc Băng thấy cường giả Tứ Cực cảnh rời đi, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu bị cường giả Tứ Cực cảnh phát hiện thì các nàng xong đời
"Đi
Không, mọi chuyện vẫn chưa xong đâu, ta mời các ngươi xem kịch vui
Long Trần cười hắc hắc
Mọi người ngẩn ra, nhưng thấy Long Trần có vẻ không muốn giải thích nên mọi người cũng không hỏi mà chỉ lặng lẽ chờ đợi
Lạc Băng và Lạc Ngưng nhìn nhau, hai người đều thấy da đầu tê dại, Long Trần này thâm sâu đáng sợ, dường như hắn lại đang ủ mưu một chiêu gì đó lớn lao
Thời gian từng chút trôi qua, một nén nhang thời gian trôi qua mà trong hang động kia vẫn không có động tĩnh gì, tất cả đều tĩnh đến mức có chút đáng sợ
Ngay cả những đệ tử canh giữ bên ngoài cũng bắt đầu tỏ ra không kiên nhẫn, thời gian dài như vậy sao lại không có chuyện gì xảy ra
"Hắc hắc..
Long Trần đột nhiên cười, cười có chút âm hiểm, Mục Thanh Vân bọn người không hiểu gì, đang định mở miệng hỏi thăm thì bỗng nhiên một tiếng nổ lớn vang lên, thanh thế kinh thiên
"Oanh"
Chỉ thấy trung tâm Nguyệt Nha cốc, nơi hang động kia nổ tung, một đạo cột lửa màu đỏ rực phương viên trăm dặm bùng lên tận trời, như diều gặp gió, xông lên bầu trời
Đó là một cột dung nham ngầm khổng lồ phụt lên, những đệ tử xung quanh bị lực lượng khủng khiếp đánh bay ra ngoài, sau đó dung nham ngầm đáng sợ như thủy triều tuôn về bốn phương tám hướng
Những đệ tử kia sợ hãi la hét, cấp tốc bỏ chạy ra ngoài, bọn họ hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên thì núi lửa phun trào
"Phốc"
Một đệ tử đang bỏ chạy thì bị một tảng đá dung nham như sao băng đập trúng, nát thành bột mịn, sương mάц trong nháy mắt bị đốt thành tro bụi, không còn chút dấu vết gì
"Tại sao có thể như vậy
Lạc Băng lấy tay ngọc che môi anh đào, trên mặt toàn là vẻ kϊиh hãi, nàng nhìn Long Trần, lúc này đang nhìn đám người bỏ chạy mà liên tục bị loạn thạch đánh c·h·ết, cười giống như một con cáo già trộm được gà đầy đắc ý
Dung nham ngầm kinh khủng, trong nháy mắt đã nuốt chửng cả vạn dặm đại địa, những đệ tử kia dù giãy giụa thế nào cũng cuối cùng bị dung nham ngầm nuốt chửng
Tuy rằng họ là cường giả Thần Hỏa cảnh trung hậu kỳ, dù bị dung nham nuốt cũng sẽ không c·h·ế·t ngay lập tức
Thế nhưng, thần hỏa của bọn họ vì phải ngăn cản dung nham ngầm khủng bố mà bị tiêu hao nhanh chóng, mà bọn họ lại không thể bay, căn bản không thoát được biển dung nham vô biên này
Có một vài đệ tử toàn thân bốc lửa, dùng hết sức lực chạy trên mặt dung nham, nhưng chạy chưa được mấy chục dặm, thần hỏa đã cạn kiệt, chỉ có thể kêu khóc rồi bị dung nham nuốt chửng thành hư vô
Lý Sai bọn người nhìn mà hãi hùng khiếp vía, mồ hôi lạnh cũng toát ra, trên mặt Mục Thanh Vân càng hiện lên vẻ không đành lòng
Long Trần nhìn Mục Thanh Vân nói: "Ngươi đang thương xót cho bọn họ à?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.