Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 2936: Kinh người chi ngôn




"Tiền bối, thật trùng hợp, lại gặp ngài rồi
Long Trần thấy lão giả kia, vội vàng đứng lên, đối với vị lão giả này, Long Trần có ấn tượng sâu sắc, lần đầu tiên Long Trần đến Đan viện, cũng là hỏi đường vị lão giả này
Hơn nữa, lúc vừa nhìn thấy lão giả kia, Long Trần đã có một loại trực giác, lão giả này tuyệt đối không tầm thường
Lúc Long Trần bị chấp pháp đệ tử vây công, Thất Tinh trưởng lão Hạ Tử Vũ đến, với thân phận của Hạ Tử Vũ, sau khi thấy vị lão giả này, đều phải đối đãi lão giả này vô cùng kính cẩn, càng xác nhận suy đoán của Long Trần
Bây giờ lại gặp vị lão giả này, Long Trần vội vàng tiến lên: "Tiền bối, hay là để ta giúp ngài quét dọn
"Thôi, bây giờ ngươi một thân khí thế hung hãn, cây chổi này của ta chịu không nổi sức mạnh của ngươi đâu, vẫn là để ta làm đi
Lão giả kia mỉm cười nói
"Tiền bối, ngài quét rác bao lâu rồi
Long Trần hỏi dò
"Bao lâu ư
Không nhớ rõ nữa rồi, trải qua xuân hạ thu đông, trải qua băng sương mưa tuyết, quét đến bạc mái đầu xanh, đã sớm quên cả năm tháng rồi
Lão giả kia lắc đầu
"Tiểu tử, ngươi có dễ tính không
Lão giả kia hỏi
Long Trần sững sờ, câu nói này, lần đầu tiên gặp mặt, lão giả này đã từng hỏi hắn một lần, bây giờ lại hỏi
Long Trần không rõ lắm, chỉ có thể thành thật trả lời: "Tạm được, không tốt lắm, cũng không hẳn là xấu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoặc có thể nói, lúc tốt lúc xấu
Lão giả kia gật đầu nói: "Ngươi ngược lại là thấy rõ bản thân mình, phải biết trên thế giới này, thấy rõ người khác thì dễ, muốn nhìn rõ bản thân mình lại quá khó
Mà ngươi vừa hay ngược lại, nhìn thấy bản thân mình rất rõ ràng, còn những chuyện xung quanh, lại không nhìn rõ
Lão giả kia vừa nói xong, thấy bên cạnh có cầu thang đá, bèn vứt cây chổi sang một bên, tựa hồ có chút mệt mỏi, chậm rãi đi về phía cầu thang đá ngồi xuống
Long Trần vội vàng đỡ lão giả kia, dáng vẻ già yếu của lão giả, dường như cũng không phải là giả vờ, mà khí huyết của hắn khô bại, xác thực đã gần đất xa trời
"Tiền bối, ngài lớn tuổi như vậy, sao còn phải làm việc này
Long Trần cũng ngồi xuống theo, không khỏi hỏi
"Không, đây không phải là làm việc, đây là một loại tu hành
Lão giả kia nhìn Long Trần, khẽ mỉm cười nói
Trong mắt của lão giả một mảnh đục ngầu, dường như đã không nhìn thấy, nhưng Long Trần, qua vẻ đục ngầu đó, lại như thấy được một mảnh hỗn độn, mang theo một loại cảm giác không thể diễn tả thành lời
"Tu hành ư
Xin thứ lỗi cho đệ tử ngu dốt, xin tiền bối chỉ bảo cho
Long Trần cung kính nói
"Khi nào ngươi có thể lặp đi lặp lại một việc đơn giản mà không sợ người khác làm phiền, luôn tự vui vẻ, thì sẽ hiểu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta quét rác, quét không chỉ là lá khô và bụi đất, còn có cả phiền muộn trong đầu, bụi trần trong lòng
Khi ngộ ra đạo lý trong đó, một hạt cát một thế giới, một lá một càn khôn, con người sẽ có cơ hội lĩnh ngộ đạo của vũ trụ vạn vật
Lão giả nói
Trong lòng Long Trần chấn động, lời của lão giả, khiến hắn thấy được một con đường tu hành khác, mở ra một góc nhìn tu hành khác
Một hạt cát một thế giới, một lá một càn khôn, lấy nhỏ xây lớn, là chân lý muôn đời
Thế giới dù lớn, đều là do những hạt bụi nhỏ tạo thành, nếu đem hạt bụi làm thước đo, có thể đo được thế giới này
Thế giới như vậy, thì thiên đạo cũng thế, cái gọi là vạn pháp vạn đạo, đều có nền tảng cơ bản của nó, chỉ cần nắm giữ cơ bản nhất, liền có thể lĩnh ngộ được hết thảy đạo pháp
Lão giả chỉ vài câu, đã mở ra cho Long Trần một cánh cửa mới, khiến trong đầu hắn sinh ra vô số suy tưởng, dường như trong đầu có một chiếc van được mở ra, loại cảm giác được khai sáng toàn diện này khiến Long Trần vô cùng vui mừng
"Hiểu rồi sao
Lão giả kia hỏi
Long Trần lắc đầu: "Chưa ạ
Lão giả gật đầu nói: "Rất tốt, ngộ tính của ngươi không tệ, à đúng rồi, người già trí nhớ kém, lúc nãy ta hỏi ngươi cái gì ấy nhỉ
"Ngài hỏi con, vì sao lại bất bình, thực ra là con thất vọng về quy tắc thư viện, con cảm thấy viện trưởng giống như một kẻ ngốc vậy…" Long Trần nói đến đây, bỗng nhiên giật mình, vội vàng nhìn xung quanh, phát hiện không có ai, lúc này mới yên tâm, phải biết, mắng viện trưởng như vậy, nếu như bị phát hiện, chắc chắn sẽ bị trừng phạt
"Ồ, vì sao lại nói như vậy
Lão giả kia hứng thú hỏi
"Quy tắc trong thư viện, có quá nhiều sơ hở, tràn đầy bất công, hơn nữa người của Sở gia, quả thực coi thư viện như nhà của mình…" Long Trần kể hết các bất công mình phải chịu kể từ khi bước chân vào thư viện
Khi nói đến Sở Hoài Nhân, Long Trần không nhịn được mà văng tục, hai lão già đó vậy mà không bị làm sao, khiến Long Trần vô cùng tức giận
Lão giả nghe Long Trần oán thán xong bèn hỏi: "Nếu ngươi là viện trưởng, ngươi sẽ làm gì
Long Trần nói: "Nếu con là viện trưởng, những kẻ ngu như vậy con đã sớm cho một bàn tay, còn những sơ hở kia con sẽ sửa hết, để bất công giảm bớt, tuy không thể hoàn toàn biến mất, ít nhất sẽ được công bằng tương đối
Một chế độ có trật tự sẽ nâng cao sức ngưng tụ và hướng tâm của thư viện, khiến nó càng mạnh mẽ, phát triển càng nhanh chóng
"Sau đó thì sao
Lão giả hỏi
"Sau đó á
Sau đó thư viện sẽ ngày càng cường thịnh hơn chứ
Long Trần sững sờ
"Thịnh quá hóa suy, vật cực tất phản, thư viện cường thịnh đến cực hạn, không có cách đột phá, thì sẽ bắt đầu suy yếu
Ngươi có thể nói rằng, khi ngươi tại vị thì sẽ không có chuyện này xảy ra, nhưng ngươi không thể trường sinh bất tử, vì ngươi đã đạt đến cực hạn, vậy khi không có người kế nhiệm thì phải làm sao
Lão giả hỏi
"Cái này…" Long Trần ngẩn ra, vấn đề này hắn quả thực chưa từng nghĩ đến
"Nếu ngươi là tộc trưởng của một gia tộc, gia tộc đứng ở đỉnh cao nhất, thực lực mạnh mẽ, quét ngang chư địch
Nhưng khi ngươi không còn, gia tộc bắt đầu tan rã, ngươi càng huy hoàng thì gia tộc càng nhanh chóng lụi tàn
Long Trần lập tức ngây người, những điều lão giả vừa nói, hắn chưa bao giờ nghĩ đến, nhưng không thể không thừa nhận, những gì lão giả nói đều là sự thật, không thể phản bác
"Vật cực tất phản, đây là chân lý muôn đời, có người lên như diều gặp gió, dùng hết sức lực thì sẽ rơi xuống
Nhưng có người, càng ngang tàng hơn, trực tiếp đâm thẳng vào nóc nhà của thế giới, hậu quả thế nào, không cần phải nói
Trừ khi ngươi có thể phá tan nóc nhà này của thế giới, nếu không, không nên chạm vào cái nóc nhà đó
Vật có vật ý, Thiên hữu thiên đạo, quy tắc như lồng giam, ai ai cũng ở trong đó, không thể thay đổi
Nhưng trên đời này có một đám người đặc biệt, bọn họ thích đâm vào nóc nhà đó, dù có chết, cũng muốn in máu mình lên đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn họ là một lũ ngu ngốc, nhưng cũng là một lũ dũng giả thực thụ, họ có một cái tên vang dội và bá khí - Cửu Tinh truyền nhân
Lão giả nói với Long Trần
"Cái gì
Long Trần giật mình, đứng lên, mặt kinh hãi nhìn lão giả: "Tiền bối, ngài…"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.