Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 3036: Thạch Linh xuất thủ diệt Kim Chung




Chương 3036: Thạch Linh xuất thủ diệt Kim Chung
“Ông” Long Trần cùng Bạch T·h·i T·h·i trước mắt quang mang sáng lên, đã đặt mình vào một quảng trường khổng lồ phía trên, trên quảng trường đầy là cường giả
Tạ T·h·i·ê·n Dụ, Chân Mỹ Liên, Lữ Thuần Dương, Lục T·ử Hào đang hướng một đám lão giả hồi báo cái gì, bỗng nhiên Long Trần cùng Bạch T·h·i T·h·i xuất hiện ở bên cạnh bọn họ
“A…”
Chân Mỹ Liên vừa vặn mặt đối mặt với Long Trần, nhìn thấy ánh mắt của Long Trần, nàng phát ra một tiếng thét chói tai
“Phụt”
Kết quả nàng vừa mới thét lên ra tiếng, Long Trần một chỉ điểm ra, một đạo lôi quang đánh xuyên mi tâm của nàng
“Phụt phụt phụt”
Long Trần vừa mới đánh giết Chân Mỹ Liên, Bạch T·h·i T·h·i chiến kiếm huy động, căn bản không cho Tạ T·h·i·ê·n Dụ, Lữ Thuần Dương và Lục T·ử Hào có thời gian phản ứng, một kiếm sau đó, ba cái đầu người bay lên trời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tạ T·h·i·ê·n Dụ bọn người nằm mơ cũng không nghĩ tới, Long Trần và Bạch T·h·i T·h·i cũng dám men theo truyền tống trận đuổi theo, không có bất kỳ phòng bị nào, bị ngơ ngác giết chết
"Lão tử đã nói rồi, tuyệt đối sẽ không để cho các ngươi một ai còn sống mà đi ra, ngươi cho rằng lời của lão tử nói không đáng gì sao
Long Trần nhìn bốn t·hi t·hể cười lạnh
Bạch T·h·i T·h·i chém xuống ba cái đầu người, dưới tình huống bình thường, ba người nắm giữ thần hỏa chi lực cường đại, sẽ không lập tức t·ử v·o·n·g
Nhưng mà trên trường kiếm của Bạch T·h·i T·h·i, bổ sung một nguồn kim chi lực kinh khủng, đầu lâu bị chém xuống, kim chi lực xâm lấn, đầu lâu của bọn chúng trong nháy mắt biến thành hoàng kim, rơi trên mặt đất hóa thành bột vàng, trong nháy mắt t·ử v·o·n·g
Biến cố đột nhiên xuất hiện, cho dù là những lão giả kia sống không biết bao nhiêu năm tháng, đều sợ ngây người, chờ phản ứng lại thì bốn người đã bị g·iết
"Long Tam Gia ở đây, không muốn ch·ế·t thì mau t·r·ố·n đi, hôm nay Tam gia tâm tình không tốt, muốn hủy diệt nơi này, t·r·ố·n chậm thì đừng trách Tam gia không có lòng thương xót
Long Trần cao giọng gào to, thanh âm vang vọng cả trời cao, truyền đi rất xa
"Lớn mật cuồng đồ, ngươi là ai
Một lão giả nghiêm nghị quát hỏi
"Nữ oa kia, không phải Bạch T·h·i T·h·i của Lăng Tiêu thư viện sao
Bọn họ không biết Long Trần, nhưng lại nhận ra Bạch T·h·i T·h·i, dù sao danh tiếng của Bạch T·h·i T·h·i vẫn rất vang dội
Chỉ có điều Long Trần mặc hắc bào rách rưới, căn bản không phải trang phục của đệ tử Lăng Tiêu thư viện, mà lại giọng điệu ngạo mạn vô cùng, khiến tất cả mọi người khiếp sợ
Phải biết Tiên giới có vô số tông môn đáng sợ, rất nhiều người không thể đắc tội nổi, cho dù bọn họ cực kỳ phẫn nộ, hận không thể lập tức băm Long Trần, nhưng vẫn phải hiểu rõ thân phận của đối phương
"Đến Long Tam Gia danh tiếng lẫy lừng mà cũng không biết, các ngươi làm sao lăn lộn ngoài xã hội vậy
Ta hiện tại cho các ngươi ba giây thời gian, hoặc là lăn đi, hoặc là ch·ết, tông môn này do Long Tam Gia ta tiếp quản
Long Trần ngạo nghễ đứng đó, dùng lỗ mũi nhìn quét mọi người, trên mặt toàn là vẻ khinh thường
"Ngươi rốt cuộc là ai, nếu như không nói lai lịch, đừng trách chúng ta xuất thủ
Một lão giả tức giận hét
Bọn họ muốn biết trước lai lịch của Long Trần, bởi vì Long Trần quá ngạo mạn, nếu như không có bối cảnh cường đại thì tuyệt đối không dám lớn lối như vậy, cho nên bọn họ cần phải biết rõ lai lịch của Long Trần
"Các ngươi đứng vững vào, Long Tam Gia ta đến từ - - Lăng Tiêu thư viện
Long Trần ngạo nghễ nói
"Đi mẹ ngươi..
Nghe Long Trần báo ra danh hiệu, những lão giả kia lập tức như phát điên, vươn tay ra, thế mang phong lôi, vồ về phía Long Trần, một trảo xuống, trời cao cộng minh, đây là cường giả cực kỳ khủng bố
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Móa nó, đã cho thể diện mà không cần, các ngươi muốn ch·ết thì đừng trách Tam gia độc ác
Long Trần hai tay kết ấn, đám lão giả kia vừa mới lao tới Long Trần, hư không rùng mình, một cái nắm đấm lớn từ trên trời rơi xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Oanh”
Mười mấy cường giả đó, bị cái nắm đấm to lớn đó đập thành bột phấn, nắm đấm dư thế không suy, nện xuống mặt đất, toàn bộ quảng trường trong nháy mắt sụp đổ, mấy vạn cường giả vây xem trong nháy mắt hóa thành sương m·á·u
"Rống"
Thông Thiên Thạch Linh xuất hiện, nó ngửa mặt lên trời gào thét, âm thanh chấn trời cao, khiến các tinh thần trên trời rùng mình, đại trận chung quanh ào ào sụp đổ
Long Trần và Bạch T·h·i T·h·i đứng trên vai của Thông Thiên Thạch Linh, nhìn thế giới phương viên mấy trăm vạn dặm, bởi vì một kích của Thông Thiên Thạch Linh mà trong nháy mắt hóa thành một vùng phế tích, trong lòng không khỏi kinh hãi, sức mạnh của Thông Thiên Thạch Linh này quá khủng khiếp
"Thần thánh phương nào, giáng lâm Kim Chung Môn ta, nếu như Kim Chung Môn có chỗ đắc tội, xin thứ tội, mời các hạ dừng tay, chúng ta ngồi xuống nói chuyện có được không
Trong làn khói bụi mịt mù, một thanh âm hùng hậu vang lên, âm thanh đó hòa với thiên đạo, mang theo ý chí quân lâm thiên hạ, khiến cho khí huyết của Long Trần cuồn cuộn, mắt nổ đom đóm, hiển nhiên người này càng đáng sợ hơn
"Chắc là cường giả Thần Quân cảnh
Bạch T·h·i T·h·i nhỏ giọng nói
"Huynh đệ đánh thắng được hắn không
Long Trần hỏi Thông Thiên Thạch Linh
"Không có vấn đề" Thông Thiên Thạch Linh đáp lại
"Vậy thì đ·á·n·h c·h·ế·t hắn
Nghe xong Long Trần không khỏi rất hưng phấn
Mà điều khiến Long Trần không ngờ là, Thông Thiên Thạch Linh dường như còn hưng phấn hơn cả hắn, Long Trần nói như vậy, Thông Thiên Thạch Linh liền nhảy lên, Long Trần cùng Bạch T·h·i T·h·i cảm thấy thân thể bỗng chìm xuống, Thông Thiên Thạch Linh vậy mà mang theo bọn họ xông lên đám mây
"Ông"
Toàn thân Thông Thiên Thạch Linh phù văn phát sáng, Long Trần phát hiện, các tinh thần trên trời bỗng nhiên sáng lên, sau đó Thông Thiên Thạch Linh liền như một thiên thạch lao về phía đại địa
"Vịn chắc" Thông Thiên Thạch Linh lớn tiếng nói
Tay ngọc của Bạch T·h·i T·h·i kết ấn, đạo đạo xiềng xích màu vàng hiện lên, đem Long Trần cùng nàng cột chặt trên người Thông Thiên Thạch Linh
"Oanh"
Một tiếng nổ vang, Thông Thiên Thạch Linh dường như đang liều m·ạ·n·g với ai đó một kích, chỉ là đầy trời phù văn bay múa, Long Trần cùng Bạch T·h·i T·h·i cái gì cũng không thấy được
Sau đó toàn bộ thế giới đều yên lặng, Long Trần triển khai thần thức xem xét, không khỏi hít một ngụm khí lạnh, đại địa bị đ·ánh x·u·y·ê·n, tạo thành một cái thâm uyên sâu không thấy đáy, Kim Chung Môn vậy mà cứ như vậy bị đ·á·n·h bay, tên cường giả cấp Thần Quân đó còn chưa kịp thấy mặt mũi ra sao, đã bị Thông Thiên Thạch Linh đ·ánh ch·ế·t
Thông Thiên Thạch Linh đưa Long Trần cùng Bạch T·h·i T·h·i đến bờ thâm uyên, Bạch T·h·i T·h·i và Long Trần nhìn cái thâm uyên kia, tâm tình hồi lâu không thể bình tĩnh, sức mạnh của Thông Thiên Thạch Linh quả thực vượt xa khỏi sức tưởng tượng của bọn họ, so với hắn thì cái tu vi mà bọn họ vẫn lấy làm kiêu ngạo này căn bản chẳng là cái gì
"Đáng tiếc..
Long Trần thở một hơi dài nói
"Đáng tiếc cái gì
Bạch T·h·i T·h·i hỏi
"Không ngờ hắn mạnh như vậy, vốn ta nghĩ diệt một tông môn, đem bảo vật của tông môn, trân dược, bí tịch, mỹ nữ các kiểu đều đoạt lấy, hiện tại, lông cũng không còn
Long Trần buông tay nói
Long Trần quả thật định sử dụng Thông Thiên Thạch Linh để lập uy, tiện thể phát chút tài, ai ngờ Thông Thiên Thạch Linh này đem tất cả hóa thành hư vô, cái gì cũng không có được, Long Trần còn đánh giá thấp mức độ đáng sợ của Thông Thiên Thạch Linh
Bạch T·h·i T·h·i ban đầu còn nghiêm trang lắng nghe, nhưng về sau khi nghe đến hai chữ "mỹ nữ", trên gương mặt Bạch T·h·i T·h·i lộ vẻ khinh bỉ, tên gia hỏa này lại bắt đầu nói lung tung
Long Trần tìm một tảng đá lớn ở gần đó, lấy ra một con dao găm, long phi phượng vũ khắc xuống một hàng chữ ở trên: "Long Tam Gia từng du ngoạn qua đây"
"Ngươi làm cái gì vậy
Bạch T·h·i T·h·i không hiểu hỏi
"Làm việc tốt không lưu danh, vậy không phải phong cách của ta, ta muốn để người ta biết ai là người đã làm
Dù sao chuyện này giấy không gói được lửa, chi bằng trực tiếp làm luôn một chút, còn có thể ra vẻ anh hùng một phen, sao lại không làm chứ
Long Trần thản nhiên nói
Trong Lăng Tiêu thư viện nhiều người như vậy, không biết có bao nhiêu tai mắt của thế giới bên ngoài, hắn và Bạch T·h·i T·h·i không theo mọi người cùng nhau trở về, mọi người đều biết hai người bọn họ đã đi làm cái gì, chuyện này căn bản không thể giấu được
Long Trần cũng không có ý định giấu diếm, mà lại hắn đã tìm được phương thức tu hành chính xác, là thời điểm để Long Tam Gia bộc lộ tài năng, danh dương thiên hạ
"Huynh đệ, ước định của chúng ta đã hoàn thành, cũng đến lúc mỗi người đi một ngả, cảm ơn ngươi
Long Trần nói với Thông Thiên Thạch Linh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.