Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 337: Tiếp tục tiến lên




"Hắc hắc, lão đại, ngươi không biết đấy thôi, cái chùy này, là di vật của một vị tiền bối khi còn sống, nó có linh tính, hiện tại ta dùng ý chí và thành ý cảm động được nó rồi, nó nguyện ý cho ta sai khiến đấy
Quách Nhiên nhìn cái chùy trong tay, vẻ mặt sùng kính nói
"Như vậy cũng được sao, vậy chẳng lẽ có thể dùng cái chùy kinh khủng này, một đập là nát một mảng lớn sao
Long Trần không dám tin nói
Tuy cảm thấy lời Quách Nhiên nói rất mơ hồ, nhưng sự thật trước mắt, không thể không tin, thế giới này có quá nhiều chuyện quỷ dị
Phải biết trọng lượng của cái chùy đó, thế nhưng còn nặng hơn Trảm Tà của Long Trần gấp đôi, nếu như bị nó đập trúng một cái, dù là Diễn Đạo Giả cũng phải bị nện chết
Quách Nhiên lắc đầu nói: "Cái chùy này, không phải là chiến chùy tử, mà là Tượng Chùy, cho dù c·h·ế·t, ta cũng sẽ không dùng nó để chiến đấu
Lúc này, Quách Nhiên mang vẻ mặt thần thánh và thành kính, khác hẳn vẻ cười đùa tí tởn thường ngày, như hai người khác nhau
Long Trần không biết, Chú Khí Sư chân chính sẽ coi việc chú khí như tín ngưỡng của mình, cả đời họ sẽ dùng hai cái chùy, một cái là chiến chùy dùng để chiến đấu
Còn cái chùy kia là tượng chùy dùng để nện khi chú khí, hai cái chùy tuyệt đối không được lẫn lộn
"Được thôi, mặc dù ngươi bây giờ còn chưa trở thành Chú Khí Sư, nhưng bộ dáng ngưu b·ứ·c h·ố·n·g h·ố·n·g của ngươi vẫn khá ra dáng đấy
Long Trần thở dài nói
"Hắc hắc, cái đó thì nhất định phải vậy rồi, nếu không thì sao lăn lộn cùng lão đại được chứ
Quách Nhiên cười ha ha nói, lại khôi phục vẻ ngoài trước đó
Long Trần lắc đầu, tiểu tử này vừa rồi nhất định là quỷ nhập vào người, hiện tại mới là chính bản thân hắn
"Đúng rồi, ta còn lấy được một trang sách thần kỳ, ngươi xem thử xem có giúp gì được cho ngươi không
Long Trần đưa trang sách hoàng kim trong tay cho Quách Nhiên xem, có lẽ tiểu tử này trong lúc quỷ nhập có thể nhìn ra được gì đó
Ai ngờ Quách Nhiên cầm lấy trang sách, lật qua lật lại xem một hồi, rồi lắc đầu nói: "Không nhìn ra nó là gì, nó giống như phù văn, nhưng lại không giống, cảm giác rất kỳ quái, không hiểu gì hết
Thấy Quách Nhiên cũng không hiểu, chẳng lẽ thứ này không phải đồ vật liên quan đến chú khí sao
Nếu không phải thì tại sao nó lại xuất hiện trên chiếc tiểu quan tài kia chứ
Vì không biết nên Long Trần cứ cất nó vào lòng trước đã, thứ này không thể bỏ vào không gian giới chỉ
Bình thường nếu không cần linh hồn để điều khiển thì nó như một tấm phiến mỏng hoàng kim bình thường, không hề có sức tấn công gì
"Ngươi có dự định gì không
Ta chuẩn bị đi tìm đám người kia báo t·h·ù, bọn vương bát con rùa đó suýt chút nữa là gài bẫy t·a c·h·ế·t rồi, cái thù này nhất định phải đòi lại
Long Trần hỏi
"Lão đại, ta muốn bế quan
Quách Nhiên do dự một chút rồi nói
"Bế quan, ngươi bế quan ở đây
Long Trần ngẩn người
"Ừm, bên trong bí cảnh này cơ duyên thì vô số, nhưng ta không có thực lực lớn để tranh đoạt, đi theo bên cạnh lão đại không những không giúp gì được, mà còn liên lụy ngươi
Bây giờ ta có Chú Khí Đài và Tượng Chùy, trong tay còn nhiều gạch vuông như vậy, ta muốn luyện hóa chúng, chế tạo một bộ khải giáp mà ta đã ấp ủ từ lâu
Quách Nhiên nói
Long Trần nghĩ một chút cũng phải, Quách Nhiên hiện tại đã đi trên một con đường tu hành hoàn toàn khác bọn họ, tiếp tục kinh qua những chém giết đó cũng chẳng còn ý nghĩa gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vậy cũng tốt, ngươi muốn rèn đúc đồ, vừa hay ta cho ngươi chút tài liệu
Long Trần ném cho Quách Nhiên một cái không gian giới chỉ
Quách Nhiên nhận cái không gian giới chỉ, mở ra xem xét, không khỏi nghẹn ngào thét lên: "Lão đại, ngươi không thể nào, đem cả chúng nó về hết vậy chứ
Quách Nhiên thấy bên trong giới chỉ chất đống như núi nhỏ nào là vũ khí, có mũi tên, có trường mâu, có búa lớn, có rìu khổng lồ, chính là những cơ quan vũ khí trong thông đạo dưới mộ huyệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Quét dọn chiến trường phải triệt để chứ, sao có thể lãng phí được, những thứ này vật liệu đều cực kỳ tốt, ngay cả Trảm Tà của ta cũng bị đánh thành răng cưa, chắc chắn ngươi dùng được, à đúng rồi, cái này ngươi có cần không
Long Trần nói xong liền vung tay lên
"Oanh " Một cái cây cột lớn dài đến trăm trượng rơi xuống đất, cả mặt đất rung chuyển, bị nện ra một cái hố to, phải mấy người ôm mới hết cái cây cột này, có một nửa cột đã lún xuống đất
"Chắc không phải chứ, lão đại trước kia ngươi là dân p·h·á dỡ à
Đến nó ngươi cũng khiêng về
Quách Nhiên nhìn cái cây cột to lớn, mặt mày k·i·n·h h·ã·i
Hắn nhận ra cây cột đó chính là rường cột trong mộ thất, không ngờ Long Trần đến nó cũng không tha
"Đừng nói nhảm, ta về sau mới phát hiện cái cây cột này căn bản không phải đá mà là một loại kim loại, bên ngoài không hề có loại này, thế nào, ngươi cần không
Long Trần nói
"Ta thì ngược lại muốn, nhưng đồ to như vậy, ta dùng như nào được chứ
Quách Nhiên nhìn cái cột to lớn, đành chịu, quá lớn không nhét vừa lò luyện
"Xuy xuy..
Một tiếng nhẹ vang lên, sau đó trong sự ngỡ ngàng của Quách Nhiên, ánh vàng lóe lên, cái cột lớn bị cắt ra một đoạn dài hơn thước
Đoạn cột đó rơi xuống đất lập tức tứ phân ngũ liệt, vỡ thành những khối vuông nhỏ chỉnh tề, vết cắt vuông vắn như đậu phụ
"Lão đại, cái này..
Quách Nhiên thực sự choáng váng, thứ gì mà sắc bén vậy, tuy có câu chém sắt như chém bùn nhưng đó chỉ là cách nói phóng đại, loại vật này hắn chưa từng nghe thấy
"Chính là năng lực của trang sách hoàng kim này
Long Trần tuyệt đối tin tưởng Quách Nhiên nên không giấu diếm gì với hắn
"Quá ngưu b·ứ·c, lão đại có nó, đúng là như hổ thêm cánh
Quách Nhiên vẻ mặt tán thưởng nói
Long Trần thu lại trang sách hoàng kim rồi hỏi: "Lúc đó ngươi có nghe họ nói muốn đi đâu không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì lúc trước nghe Quách Nhiên kể là hắn từ xa vụng trộm quan sát, thấy Triệu Minh Sơn và những người khác từ mộ huyệt xông ra, tận mắt thấy vị tà đạo Chí Tôn bị bọn họ chém g·iết
"Không biết họ đi đâu, bọn họ không nói gì hết, chỉ biết là họ đi theo hướng đó
Quách Nhiên chỉ về một hướng
"Lão đại, bọn chúng h·ã·m h·ạ·i ngươi như vậy, ta thấy ngươi vẫn nên lánh mặt một thời gian, nếu không sẽ có càng nhiều người không rõ chân tướng tới đối phó ngươi đấy
Quách Nhiên có chút lo lắng nói
Đối phương quả thật quá ghê t·ở·m, cố ý h·ã·m h·ại Long Trần, dưới sự giúp đỡ của chúng, Long Trần thành tội phạm bị chính đạo truy nã, ai ai cũng có thể tru diệt
Nếu như Long Trần dám phản kích, càng trúng gian kế của địch, cho dù về sau Long Trần ra khỏi bí cảnh, cũng khó thoát khỏi sự trừng phạt nghiêm khắc của phân viện, đây quả là một cái kế đ·ộ·c đến không thể đ·ộ·c hơn
"Không có gì đáng lo, ai dám tới đối phó ta thì cứ g·i·ết thôi
Long Trần thản nhiên nói
"Nhưng mà rất nhiều người không rõ chân tướng, bọn họ đều bị mắc l·ừ·a cả
Quách Nhiên nói
"Việc đó liên quan gì tới ta
Chỉ cần là muốn g·iết ta, thì cần có giác ngộ bị g·i·ết, còn việc họ có bị mắc lừa hay không, không liên quan tới ta, bọn họ mọc ra một đôi mắt, một cái đầu, phải tự mình nhìn, tự mình phân tích chứ
Rơi vào mưu kế của người khác, bị người khác biến thành v·ũ k·hí để lợi dụng, đó là do bọn họ ngu ngốc, việc họ có ngu si hay không thì ta mặc kệ, nhưng hễ cứ nhằm vào ta, nhằm vào người bên cạnh ta thì ta sẽ g·iết
Mặc kệ bọn chúng có bao nhiêu người, mặc kệ chúng mạnh đến cỡ nào, từ hôm nay trở đi, ta muốn g·i·ết, g·i·ết đến bọn chúng kinh hồn bạt vía, g·i·ết đến khi bọn chúng sợ đến mất mật
Trong mắt Long Trần hiện lên sát khí nồng đậm
Những dị tượng trong mộng mấy lần khiến hắn cảm thấy càng ngày càng khẩn trương, một mối nguy nào đó đang lặng lẽ buông xuống, nếu không nhanh chóng nắm chắc tăng tu vi thì hắn và người bên cạnh hắn sẽ bị tiêu diệt
Những tên ngu ngốc muốn c·h·ết kia thì hắn mặc kệ, nhưng vì người bên cạnh thì hắn không ngại trở thành một ác ma vô tình
"Nhưng lão đại, ngươi làm vậy chẳng phải chính giữa ý đồ của địch hay sao
Quách Nhiên có chút lo lắng nói
"Huynh đệ, tu hành là một con đường không có lối về, đã bước lên thì không thể quay đầu lại, những âm mưu t·h·ủ ·đ·o·ạ·n đó chỉ là tiểu xảo, trước mặt lực lượng tuyệt đối thì đều chỉ là phù vân
Về trí tuệ, ta Long Trần không thua bất cứ ai, nhưng tại sao ta lại không dùng mưu kế đi tính toán người khác
Vì ta sợ mình quá ỷ lại vào trí tuệ, mà sẽ không ỷ lại vào lực lượng của mình, dẫn đến mất đi sự dũng cảm một đi không trở lại, mất đi đạo tâm không sợ hãi
Những kẻ cả ngày nghĩ cách tính kế người khác đó là vì bọn chúng không đủ tự tin vào lực lượng của mình, loại người này sẽ không đi xa được trên con đường tu hành
Bọn chúng thích dùng âm mưu quỷ kế, thì cứ để chúng dùng thoải mái, ta không có thời gian đi phí tâm tổn não với chúng, chúng còn chưa có tư cách trở thành đối thủ của ta
Long Trần vỗ vai Quách Nhiên nói
Lời nói của Long Trần đã khiến Quách Nhiên bừng tỉnh, Long Trần đang đi trên con đường vô đ·ịch, hắn nhất định phải tin tưởng vào bản thân
Cũng giống như hắn, mục tiêu của hắn là trở thành tượng sư, hắn nhất định phải giữ vững sự tự tin này, một khi mất lòng tin thì hắn sẽ phải nhận đòn đả kích mang tính hủy diệt
"Lão đại, kiểu nói này của ngươi ta hiểu rồi, đã vậy, ta nói cho ngươi nghe chuyện này, cái đám khốn đó đã bàn bạc lén truy nã ta để chiếm những tài liệu trên người ta
Đáng hận nhất là chúng cho rằng lão đại c·h·ế·t rồi nên muốn đem cơn giận trút lên những đệ tử khác của biệt viện chúng ta
Quách Nhiên nghiến răng nói
Điều khiến người ta căm h·ận nhất chính là những kẻ không cách nào t·r·ả t·h·ù người khác nên đi t·r·ả t·h·ù người bên cạnh người khác, thật khiến người ta hận đến ngứa răng
Long Trần gật đầu, dựa vào tính cách của đám người đó thì làm ra chuyện này cũng không có gì lạ
Đối với những việc như vậy, Long Trần đã c·h·ế·t lặng, đấu đá nội bộ là trò vui sở trường của chính đạo
Ngay cả cường giả Chí Tôn cấp tà đạo vừa mới liên thủ với Triệu Minh Sơn không lâu cũng đã bị đám chiến hữu lâm thời này g·i·ết c·h·ế·t, cho thấy đám chính đạo đệ tử này đáng sợ như thế nào
Vì vậy, đối với những chính đạo đệ tử này Long Trần về cơ bản đã tuyệt vọng, chẳng phải người ta hay nói “nhân gian chính đạo bị “t·h·ư·ơ·ng” sao
Đi cùng bọn chúng, không là sáng tạo thì cũng là tổn thương, dù sao cũng sẽ đưa bạn vào chỗ c·h·ế·t, vô dụng với người ngoài mà h·ạ·i c·h·í·nh mình đó mới là sở trường của bọn chúng
Cho nên, Long Trần đã sớm nhìn thấu bản chất của chính đạo rồi, hắn không muốn thay đổi gì và cũng không có tâm trạng để thay đổi, bây giờ hắn chỉ muốn trở nên mạnh mẽ hơn, ai cản đường hắn thì hắn g·iết kẻ đó
Sau khi dặn dò vài chuyện với Quách Nhiên, tiểu tử này bỗng nhiên nói muốn vào cổ mộ bế quan, tiện thể bái tế chủ nhân mộ huyệt một chút
Long Trần đành để Quách Nhiên theo miệng giếng xuống dưới, sau khi làm xong những việc này Long Trần tiện tay hái ít thảm thực vật xung quanh, che cửa động sơ sài lại, rồi rời đi
Hướng hắn đi chính là hướng Triệu Minh Sơn và những người kia đã rời đi, hắn không g·i·ết chúng ở trong mộ thất đã là điều ngoài ý muốn rồi, hắn tuyệt đối không muốn mắc sai lầm thêm lần nào nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.