Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 5382: Làm khối thịt ăn




Chương 5382: Làm thịt ăn
Vọng Nguyệt Kim Giác Tê cùng Kỳ Giác Thôn Thiên Tước sánh vai nhau, cấp tốc lao về phía trước, giữa hai bên huyết khí lưu chuyển, tựa hồ trong bóng tối đọ sức, lúc nào cũng có thể bùng nổ chiến đấu
Hai đầu thần thú ý chí chiến đấu sục sôi, Liêu Thanh Ngọc và Dạ Lăng Không thì dùng thần thương khẩu chiến, còn các đệ tử Thần Hành Môn lạnh lùng nhìn Đường Uyển Nhi và những người khác, ý khiêu khích tràn đầy
Thế nhưng không ai chú ý rằng, Long Trần đã sờ đến mông Vọng Nguyệt Kim Giác Tê từ lúc nào, đến khi Đường Uyển Nhi phát hiện thì Long Trần đã tay cầm Long Cốt Tà Nguyệt vung đao xuống
"Phốc"
Một luồng ánh đen lóe lên, máu tươi văng khắp nơi, một miếng thịt lớn như ngọn núi nhỏ từ chân sau Vọng Nguyệt Kim Giác Tê bị cắt lìa, cả da cũng bị kéo theo
"Rống"
Vọng Nguyệt Kim Giác Tê dồn toàn bộ tâm thần vào Kỳ Giác Thôn Thiên Tước, Long Trần tiến lại gần nó mà nó không hề phát giác, cơn đau dữ dội ập đến, nó rống lên một tiếng rồi mất kiểm soát lao về phía trước
"Oanh"
Một tiếng nổ lớn vang lên, quán tính khổng lồ kéo theo phi thuyền bay lên, mọi người trên phi thuyền hoàn toàn không ngờ tới, cả đám bị nhấc lên không trung
Cảnh tượng này khiến ai nấy đều ngây người, ngay cả cao thủ như Dạ Lăng Không cũng không nhận ra hành động của Long Trần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên thực tế, Long Trần có thể thần không hay quỷ không biết sờ đến bên cạnh Vọng Nguyệt Kim Giác Tê là nhờ sự trợ giúp của Càn Khôn Đỉnh
Nhìn con Vọng Nguyệt Kim Giác Tê, Long Trần chợt nhớ đến món mì bò Long Tử Uy, phải công nhận, vị tô mì bò lần trước đến giờ vẫn còn khiến hắn nhớ mãi không quên
Giờ thấy cái chân sau mập mạp tròn trịa của Vọng Nguyệt Kim Giác Tê, Long Trần nhất thời nổi hứng, hắn liền nhờ Càn Khôn Đỉnh giúp đỡ, truyền tống hắn qua đó
Long Trần biết, đây là thần thú cấp bậc nửa bước Yêu Hoàng đáng sợ, chỉ bằng lực của hắn, không thể nào giấu được cảm giác của nó để tiếp cận
Long Trần tưởng rằng sẽ bị Càn Khôn Đỉnh mắng là không đứng đắn, ai ngờ Càn Khôn Đỉnh lại gật đầu cái rụp, còn dặn hắn lấy chút tinh huyết, nó cần dùng để luyện đan
Có cảm giác Càn Khôn Đỉnh cũng đã để mắt đến con Vọng Nguyệt Kim Giác Tê này rồi, Long Trần không biết nó có để ý đến cả Kỳ Giác Thôn Thiên Tước không, có điều, có thể vì là người của mình nên nó ngại ra tay, bây giờ ý định của Long Trần lại vừa hợp ý nó
Vì thế, trong lúc sự chú ý của mọi người bị thu hút, Càn Khôn Đỉnh thi triển lực truyền tống, đưa Long Trần đến cạnh Vọng Nguyệt Kim Giác Tê
Còn Long Trần thì thu liễm khí tức đến cực hạn, chỉ trong nháy mắt xuất đao mới bộc phát tinh hải chi lực, không cho Vọng Nguyệt Kim Giác Tê thời gian phản ứng, một đao chém xuống, một mảng huyết nhục mấy trăm trượng bị cắt rời
Huyết Yêu Hoàng vẩy xuống hư không, cảnh tượng khiến ai nấy cũng kinh hoàng, Liêu Thanh Ngọc nhìn thấy mặt Long Trần thì mặt mày méo mó: “Tên chết tiệt, thì ra là ngươi, c·hết cho ta!”
Liêu Thanh Ngọc nhìn thấy Long Trần, chẳng phải đây là tên đã đánh cướp kho báu Long Đằng thương hành, kẻ đang bị truy nã sao
Nàng giận dữ quát lớn, móng vuốt sắc nhọn như móc câu, trời đất rung chuyển, một cái móng vuốt khổng lồ che trời xuất hiện trên hư không, chụp thẳng vào Long Trần
Ngay lúc này, Long Trần lập tức cảm thấy linh hồn run rẩy, uy hiếp tử vong đáng sợ làm hắn lạnh xương, hắn biết, một kích này của nữ nhân này hắn tuyệt đối không đỡ nổi
Nhưng Long Trần không hề quan tâm, hắn xòe bàn tay lớn, trực tiếp thu hết chỗ thịt và tinh huyết vào trong
"Oanh"
Đúng lúc đó một tiếng nổ vang lên, Dạ Lăng Không bật ngón tay, một đạo chỉ phong bắn ra, đánh xuyên qua cái móng vuốt khổng lồ kia, Liêu Thanh Ngọc rên lên một tiếng, bị chấn động khiến thân thể rung lắc
Rõ ràng, Liêu Thanh Ngọc đã bị thiệt thòi, có điều nàng đã dùng toàn lực nhất kích, còn Dạ Lăng Không chỉ tiện tay, thực lực hai bên đã rõ
Long Trần thì đã thừa cơ quay trở lại lưng Kỳ Giác Thôn Thiên Tước, mọi việc nhanh gọn, không hề dây dưa dài dòng, Long Trần biết Dạ Lăng Không chắc chắn sẽ ra tay
"Rống"
Con Vọng Nguyệt Kim Giác Tê vừa bị đau lao ra, giờ lại quay đầu về, nó giận dữ rống lên rung trời, Kim Giác trên đầu phát sáng, rọi sáng cả bầu trời, nó mang theo sát ý ngút trời
"Ông"
Kỳ Giác Thôn Thiên Tước thấy Vọng Nguyệt Kim Giác Tê bày ra tư thế chiến đấu thì dang rộng đôi cánh, thần huy bảy màu chiếu rọi, lực huyết mạch cao quý bùng phát như núi lửa phun trào
Kỳ Giác Thôn Thiên Tước vốn đã không vừa mắt con Vọng Nguyệt Kim Giác Tê này, giờ thấy nó bày tư thế chiến đấu liền sinh sát tâm
“Ngươi tốt nhất quản tốt con trâu của ngươi, nếu không nó sẽ trở thành bữa trưa của Giác Thôn đấy.” Dạ Lăng Không đứng chắp tay, nhìn Vọng Nguyệt Kim Giác Tê đang bày ra tư thế chiến đấu rồi thản nhiên nói
"Kim Giác, dừng lại mau
Liêu Thanh Ngọc biết Kỳ Giác Thôn Thiên Tước đáng sợ, biết Vọng Nguyệt Kim Giác Tê không phải đối thủ, nếu nó tấn công thì có thể sẽ bị giết chết
Dù ngoài miệng rất cứng rắn, nhưng nàng cũng biết, mình căn bản không phải đối thủ của Dạ Lăng Không, nếu thực sự đánh nhau thì người thiệt thòi nhất định là bọn họ
Liêu Thanh Ngọc ngăn Vọng Nguyệt Kim Giác Tê lại, nàng giận dữ nói: "Dạ Lăng Không, ngươi có ý gì
Lại bao che cho tội phạm truy nã của Long Đằng thương hành chúng ta
"Tội phạm truy nã
Ngươi đang nói đến hắn sao
Không, hắn là đệ tử mới gia nhập Phong Thần hải các chúng ta, hắn tên là Long Trần, không phải tội phạm truy nã, ngươi nhận lầm người rồi
Dạ Lăng Không lắc đầu nói
"Ăn nói lung tung, hắn đã trộm kho báu của Long Đằng thương hành chúng ta, bao nhiêu người đều thấy cả rồi, các ngươi còn muốn chống chế
Liêu Thanh Ngọc giận dữ hét lên
Nghe Liêu Thanh Ngọc nói, Hiểu Nguyệt và các chiến sĩ Ẩn Long nhất thời lộ vẻ kỳ lạ, giờ các nàng mới biết, kho báu Long Trần mang đến cho các nàng lại là của Long Đằng thương hành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ăn nói hàm hồ, ngậm máu phun người
Long Trần đứng ra kêu lớn, ra vẻ vô cùng phẫn uất
"Ngươi còn muốn chống chế
Liêu Thanh Ngọc giận dữ nói
Long Trần chống nạnh, vẻ mặt chính nghĩa nghiêm nghị: "Chống chế cái gì
Ta là Long Trần ai mà thèm làm mấy trò trộm cắp đó
Kho báu Long Đằng thương hành là ta trộm sao
Rõ ràng là ông đây quang minh chính đại cướp mà
Long Trần vừa phản bác, bộ dáng căm phẫn, ủy khuất của hắn khiến Đường Uyển Nhi suýt nữa bật cười, tính cách thằng hề của gã lại trỗi dậy
Thấy Liêu Thanh Ngọc tức đến mặt xanh mét, cả người run rẩy, Đường Uyển Nhi vừa thấy vừa hả dạ, nói về khoản làm người ta tức giận thì Long Trần thứ hai, không ai dám nhận thứ nhất
Hiểu Nguyệt và mọi người trước đó còn bị Liêu Thanh Ngọc vênh váo đắc ý chế nhạo, chọc tức đến mức sắp c·hết, giờ Liêu Thanh Ngọc tức đến mức ngũ quan méo mó, trong lòng các nàng sung sướng nở hoa, hận không thể vỗ tay hoan hô Long Trần
"Được..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Được..
Liêu Thanh Ngọc tức giận đến mức không biết phải nói gì, nàng nhìn Dạ Lăng Không nói: "Phong Thần hải các các ngươi nhất định muốn bao che cho tên tội phạm truy nã này
"Phong Thần hải các chúng ta xưa nay chưa hề có tội phạm truy nã nào, ta nói rồi, ngươi nhận lầm người rồi
Dạ Lăng Không lắc đầu nói
"Được thôi, các ngươi đừng hối hận
Liêu Thanh Ngọc nghiến răng, đẩy con Vọng Nguyệt Kim Giác Tê vẫn còn giận dữ ngút trời ra, rồi mang theo mọi người rời đi
Nhưng trước khi đi, một nam tử vóc dáng cao lớn nhìn Long Trần và mọi người nói: “Dám khiêu khích Long Đằng thương hành, đợi vào Phong Vực chiến trường, ta sẽ tự tay cắt đầu các ngươi
Nam tử cao lớn kia khí tức kinh người, hai mắt như điện, xem chừng cũng là một cao thủ, nhưng đối mặt với lời khiêu khích của hắn, Long Trần trực tiếp đáp lại: "Hai họ gia nô, vẫn là im miệng đi, ở đây không có phần cho ngươi nói chuyện
"Ngươi..
Một câu của Long Trần đã đánh trúng vào điểm yếu của Thần Hành Môn, bởi vì bọn họ bị Long Đằng thương hành thống trị, luôn bị người khác lên án, mà hai họ gia nô là từ mà họ chán ghét nhất
“Đi!”
Liêu Thanh Ngọc nghiến răng, ra lệnh cho mọi người rời đi, đánh nhau chắc chắn không được, hết thảy ân oán chỉ có thể giải quyết ở Phong Vực chiến trường
"Ha ha ha, đại chiến thắng lợi, ta mời mọi người ăn thịt bò nướng
Liêu Thanh Ngọc còn chưa đi xa thì Long Trần đã dang tay làm tư thế chiến thắng, ngẩng cao giọng hô lớn như người thắng cuộc, suýt nữa làm bọn họ tức chết
"Chờ đó cho ta
Liêu Thanh Ngọc nghiến răng, nhanh chóng rời đi, bọn họ sợ nếu ở lại thêm nữa thì sẽ tức chết mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.