Đã Nói Thể Nghiệm Nhân Sinh, Tiên Tử Ngươi Thế Nào Thành Sự Thật

Chương 64: Một cái tóc trắng xoá lão nhân, chiếu vào nữ tử đôi mắt




Chương 64: Lão nhân tóc trắng xoá, in hằn trong mắt nàng Thạch Kiều thôn
Ba ngày nay kể từ khi muội muội rời đi, mỗi sớm thức giấc, Bạch Như Tuyết đều ngồi bên ghế đá trong viện, hệt như bốn mươi tám năm về trước, dõi nhìn con đường nhỏ ngoài sân
Trong lòng Bạch Như Tuyết, mọi chuyện dường như mới xảy ra ngày hôm qua
Đêm trước khi Tiểu Thanh đi, cả Bạch Như Tuyết và Tiểu Thanh đều không chợp mắt
Tiểu Thanh đã kể cho tỷ tỷ mình nghe rất nhiều chuyện
Bạch Như Tuyết biết mình đã chìm vào giấc ngủ sâu sau khi Tiểu Thanh đút cho mình viên đan dược ấy
Nàng cũng biết Phất Trần đạo trưởng đã đưa cho Tiểu Thanh một viên Ức Hồn Đan, có thể giúp mình khôi phục ký ức
Tuy nhiên Tiểu Thanh đã do dự, không lập tức cho nàng dùng
Bạch Như Tuyết không hề trách muội muội mình
Trong mắt Bạch Như Tuyết, Tiểu Thanh, người kẹt giữa hai phía, mới là người khó xử nhất, nàng một mình gánh vác mọi trách nhiệm và áy náy
Có lúc, người đưa ra lựa chọn lại đau khổ hơn người bị lựa chọn
Từ miệng Tiểu Thanh, Bạch Như Tuyết cũng biết được rằng Tiêu Mặc thật ra đã sớm biết mình và muội muội là Yêu tộc, chỉ là hắn vẫn giả vờ không hay biết mà thôi
Suốt bốn mươi tám năm nay, cứ cách một thời gian, Tiêu Mặc lại tới trước sơn động thăm nàng
Bạch Như Tuyết nghe muội muội nói Tiêu Mặc cho tới giờ vẫn chưa cưới vợ..
Dù chỉ là nghe Tiểu Thanh kể, Bạch Như Tuyết cũng có thể hình dung được dáng vẻ cô độc của Tiêu Mặc những năm qua, trong lòng nàng càng mơ hồ cảm thấy đau xót
Chiều hôm đó, khi Bạch Như Tuyết đang suy tư miên man
Nàng cảm nhận được chút động tĩnh từ rừng cây ngoài sân
Quay đầu nhìn lại, Bạch Như Tuyết thấy hai tiểu nữ hài và hai tiểu nam hài đang lén lút nhìn mình
Bạch Như Tuyết đứng dậy, đi vào bếp, bưng bánh ngọt ra
Những chiếc bánh ngọt này là Bạch Như Tuyết đã làm hôm qua cho bốn tiểu hài "lén lút" này
Vào sáng ngày hôm trước, Bạch Như Tuyết đã phát hiện mấy tiểu hài này lén lút nhìn mình
Thế nên hôm qua nàng đã ra thôn bên cạnh mua chút nguyên liệu, làm những chiếc bánh quế này
Nghĩ rằng nếu hôm nay bọn chúng còn tới, thì mời bọn chúng ăn bánh ngọt, hỏi bọn chúng tại sao lại nhìn lén mình
Bạch Như Tuyết nhìn về phía bọn chúng, ôn nhu gọi: "Có muốn ăn chút bánh quế không
Bốn tiểu hài giật nảy mình, nhìn nhau một lát, rồi mới ngượng ngùng bước ra từ bụi cây nhỏ
"Chắc chắn là ngươi bại lộ
"Ta không có
"Chắc chắn là Huệ Huệ, Huệ Huệ nàng vừa mới đánh rắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi mới đánh rắm đây
Nữ hài đỏ mặt phản bác
Bốn tiểu hài cãi nhau, từng bước một đi về phía sân
"Tới ăn một chút đi
Bạch Như Tuyết mỉm cười dịu dàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn đại tỷ tỷ xinh đẹp này, rồi nhìn những chiếc bánh quế trên bàn, bốn tiểu hài ngại ngùng đi vào sân
Ban đầu, bốn tiểu hài còn có chút câu nệ, nhưng khi bọn chúng ăn miếng bánh quế đầu tiên, mắt chúng bỗng sáng rực
"Ăn chậm thôi, đừng nghẹn
Bạch Như Tuyết rót nước cho bốn tiểu hài
"Đại tỷ tỷ, bánh ngọt tỷ làm ngon thật
Tiểu nam hài tên Tề Minh ngẩng đầu nói
"Cảm ơn
Bạch Như Tuyết cười cười, "Nhưng tại sao các ngươi cứ nhìn chằm chằm tỷ tỷ ta vậy
"Cái đó..
Tiểu nam hài tên Tề Minh có chút ngượng ngùng gãi đầu, "Huệ Huệ nói trong thôn có một đại tỷ tỷ rất xinh đẹp, giống như tiên tử, nên chúng ta tới đây
"Sau đó chúng ta phát hiện đại tỷ tỷ tỷ thường xuyên ngồi trong sân nhìn ra ngoài, Lily nói đại tỷ tỷ chắc chắn gặp chuyện buồn, Huệ Huệ nói đại tỷ tỷ là thần tiên, đang tĩnh tọa
Tiểu nam hài tên Hồ Xám nói
"Cuối cùng chúng ta đánh cược, ai đoán đúng, người đó sẽ mời chúng ta ăn kẹo
Lily đáp lời
"Nhưng chúng ta ngại tới hỏi đại tỷ tỷ
Huệ Huệ đỏ mặt
"Đại tỷ tỷ, tại sao tỷ cứ ngồi trong sân vậy
Tề Minh hỏi
"Tỷ tỷ ta à..
đang chờ người
Bạch Như Tuyết mỉm cười dịu dàng
"Chờ người
Tiểu nữ hài chưa đầy bảy tuổi có vẻ hiểu biết lờ mờ, "Thế nhưng đại tỷ tỷ, tỷ đã đợi ba ngày rồi, hắn có phải sẽ không tới không
Bạch Như Tuyết vuốt ve tóc tiểu nữ hài: "Hắn sẽ tới, dù hắn không tới, đại tỷ tỷ cũng sẽ luôn chờ đợi
"Đại tỷ tỷ tỷ cố chấp thật
Hồ Xám nói
Bạch Như Tuyết cười cười: "Tỷ tỷ đây chưa tính là cố chấp, người cố chấp thực sự, thế nhưng đã đợi bốn mươi tám năm rồi đó
"Oa
Bốn mươi tám năm
Các tiểu hài đồng thanh kinh ngạc nói
"Tỷ tỷ, người này tại sao lại đợi lâu như vậy
"Đây là một câu chuyện rất dài, các ngươi muốn nghe không
"Muốn nghe, chúng con muốn nghe
"Ngày trước a, có một thư sinh, một ngày nọ, hắn lên núi, cứu được một con tiểu bạch xà..
..
Gần sẫm tối, Tiêu Mặc đi vào Thạch Kiều thôn, từng bước một đi về phía viện của mình
Bởi vì Tiêu Mặc lâu rồi không về thôn, mà dù có về cũng chỉ ghé thăm thôn trưởng Trần di, phần lớn thời gian hắn đều ở Xa sơn
Thêm vào hiện tại Tiêu Mặc đang mặc bộ thanh sam cũ nát
Cho nên cũng không ai nhận ra Tiêu Mặc chính là vị Tiêu thừa tướng vang danh thiên hạ kia
Các thôn dân nhiều nhất chỉ là nhìn Tiêu Mặc một cái, thầm nghĩ vị lão đại gia xa lạ này là ai, sao mình chưa từng thấy bao giờ
"Ta nói cho ngươi nghe này, ở tại cố cư của Tiêu thừa tướng chúng ta, có một tiên tử mặc áo trắng, lớn lên xinh đẹp đến mức gọi là tuyệt trần
"Ở tại cố cư của Tiêu thừa tướng
Chuyện này..
Chúng ta có cần phải đuổi các nàng đi không
"Chắc là không cần đâu, vị bạch y tiên tử đó là do Thanh tiên tử đưa về, chắc là bạn của Thanh tiên tử, mà Thanh tiên tử lại là hảo hữu của Tiêu thừa tướng, thường cách một thời gian đều sẽ tới dọn dẹp viện cho Tiêu thừa tướng đó
"Sao
Ta nghe một tin đồn, trước đây, Tiêu thừa tướng có một thanh mai trúc mã, cuối cùng bái nhập Tiên môn, có phải vị tiên tử này không
"Ta cũng đã được nghe nói tin đồn này, truyền rằng Tiêu thừa tướng không cưới vợ, chính là đang chờ nàng đó
"Đừng nói mò, đó cũng chỉ là chuyện trong thoại bản tiểu thuyết, vị tiên tử váy trắng kia chắc chắn là đồng môn của Thanh tiên tử, chẳng qua là ở nhờ mấy đêm thôi, đừng có mà buôn chuyện linh tinh
Khi Tiêu Mặc đi qua hồ nước trong thôn, hắn nghe thấy mấy phụ nhân đang giặt quần áo chuyện phiếm
Thần sắc Tiêu Mặc hơi dừng lại, hắn tiến lên, thở dài hành lễ với mấy phụ nhân: "Mấy vị tiểu muội, vị nữ tử váy trắng kia, có thể nói cho lão phu ta một chút được không
..
"Tiên tử tỷ tỷ gặp lại
"Tiên tử tỷ tỷ, cảm ơn tỷ đã mời chúng con ăn bánh quế
"Ngày mai con sẽ mang thịt khô nhà con cho tiên tử tỷ tỷ ăn
Mặt trời sắp lặn, mấy tiểu hài mới vẫy tay từ biệt tiên tử tỷ tỷ
"Trên đường cẩn thận nhé
Bạch Như Tuyết đứng ở cửa ra vào viện, mỉm cười đưa mắt nhìn bọn chúng rời đi
Đợi bọn chúng đi xa, Bạch Như Tuyết mới quay người đi trở vào viện
Nhưng khi Bạch Như Tuyết vừa bước được hai bước
Đột nhiên, nàng dừng lại
Tim Bạch Như Tuyết đập ngày càng nhanh, ngón tay nắm chặt ống tay áo, đôi mắt lay động
Xoay người, một lão nhân tóc trắng xoá, in hằn trong mắt nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.