Ngọa Tào
Cái quỷ gì thế này
Sao lại là Tiểu Hủy tử công chúa?
Kinh ngạc
Nghi hoặc
Mơ hồ
Tên quan văn triều đình này cả người đơ ra
Không ngừng dụi mắt, cứ tưởng mình nhìn nhầm
Bên kia
Tiếng kêu của hắn cũng thu hút đám đông học trò nhìn lại
"Tấn Dương Cư Sĩ
Tấn Dương Cư Sĩ ở đâu
"Vừa rồi..
Có ai đó gọi Tấn Dương Cư Sĩ phải không
Xin hỏi Tấn Dương Cư Sĩ người ở phương nào
"Chỉ có một tiếng, sau đó thì im bặt, chắc là có người quá kích động nên gọi nhầm rồi
"Đúng vậy đúng vậy
Các học sinh trải qua một thoáng kinh ngạc, dần dần không còn để ý đến bên này nữa
Mà trong đám mấy nhân vật có uy tín, danh dự, Khổng Dĩnh Đạt lại tiến đến
Việc hắn rời đi cũng khiến rất nhiều ánh mắt của học trò đổ dồn về
"Có chuyện gì vậy
Khổng Dĩnh Đạt hỏi nhỏ tên quan văn triều đình kia
Tên quan văn triều đình lúc này vẫn còn kinh hãi, nuốt nước miếng, liền đưa tấm thiệp mời màu đỏ sẫm kia ra
"Thưa Lỗ tiên sinh, vừa rồi ta nhận được tấm thiệp mời màu đỏ sẫm này, trước ngài có nói, lần thi hội này, do ngài viết và chuẩn bị thiệp mời màu đỏ sẫm, thiệp mời này chỉ có một người cầm, đó là Tấn Dương Cư Sĩ
"Xin người xem, đây có phải là tấm thiệp do chính ngài phát ra hay không
Đôi mắt của Khổng Dĩnh Đạt hơi lóe lên
Tấm thiệp màu đỏ sẫm, là do hắn đặc biệt chuẩn bị cho Tấn Dương Cư Sĩ, hơn nữa còn viết trong thiệp rằng chỉ có một tấm này, chính là để Tấn Dương Cư Sĩ cảm nhận được sự coi trọng của Trường An Thành
Hắn trang trọng nhận lấy thiệp mời
Vừa vào tay, đã có thể cảm nhận được chút hơi lạnh
Chuyện này..
Cảm giác y như tấm thiệp hắn làm lúc đó
Mở trang đầu ra
Đúng là..
Rõ ràng là chữ viết của chính mình
Không thể sai được
Khổng Dĩnh Đạt không thể nào không nhận ra chữ viết của mình được
Trong khoảnh khắc
Hắn trợn tròn mắt
Hai tay nắm chặt lấy vạt áo tên quan văn triều đình, có chút điên cuồng
"Là Tấn Dương Cư Sĩ không sai
Chính là hắn, vị thi tiên này
Người ở đâu
Điên cuồng
Là điên cuồng thật sự
Khổng Dĩnh Đạt vì tìm Tấn Dương Cư Sĩ, hao tốn hết cả năm trời, hắn quá muốn biết rõ, vị có tài năng thôn tính thiên hạ này, rốt cuộc có hình dạng như thế nào
Có phải hai con mắt, một cái mũi hay không
Lúc này, câu trả lời đang ở ngay trước mắt hắn, bảo sao mà không kích động
"Xảy ra chuyện gì vậy
Ngu Thế Nam, Ngụy Chinh và những người khác lần lượt tới
Thấy Khổng Dĩnh Đạt gần như điên cuồng, vô cùng kinh ngạc
Trong trí nhớ của bọn họ, Khổng Dĩnh Đạt từ trước đến giờ đều dịu dàng nho nhã, hoàn toàn xứng đáng là một người có khí chất nho nhã, sao hôm nay lại trở nên như vậy
"Lỗ tiên sinh, xin..
buông ta ra trước, ta có chút khó thở
Sắc mặt tên quan văn triều đình đỏ bừng
"À, xin lỗi, là lão phu quá khích
Khổng Dĩnh Đạt nhận ra mình hơi quá, vội vàng buông tay ra
Tên quan văn triều đình kia hít vài hơi, vội nói: "Tấn Dương Cư Sĩ, có lẽ là không giống như Lỗ tiên sinh nghĩ đâu
"Tấn Dương Cư Sĩ
Ngu Thế Nam, Ngụy Chinh và mấy người khác giật mình
Trong khoảnh khắc
Bọn họ đã hiểu vì sao vừa nãy Khổng Dĩnh Đạt lại điên cuồng như vậy, lúc này trong ánh mắt bọn họ cũng tràn đầy sự nóng bỏng
Không chỉ có vậy, rất nhiều học trò xung quanh cũng ý thức được điều gì, đều háo hức nhìn chằm chằm vào bên này
"Lão phu tìm Tấn Dương Cư Sĩ suốt một năm, bất kể Tấn Dương Cư Sĩ có tư thái hay hình dáng như thế nào, lão phu trong lòng đều đã có hình tượng, xin hỏi Tấn Dương Cư Sĩ, người ở phương nào
Khổng Dĩnh Đạt trong lòng đã miêu tả ra vô số hình tượng của Tấn Dương Cư Sĩ
Xấu xí, dị dạng, cụt tay cụt chân các loại hình tượng đều đã từng tưởng tượng qua, cho nên khả năng tiếp nhận rất mạnh
"Ở đó, thưa Lỗ tiên sinh, Ngu tiên sinh, và các vị, xin tự xem đi, Tấn Dương Cư Sĩ ở chỗ đó
Tên quan văn triều đình chỉ một hướng
Theo hướng hắn chỉ, mọi người đổ dồn ánh mắt theo
Phát hiện bên kia đang đứng một nữ tử mặc y phục đỏ rực tuyệt đẹp
"Chuyện này..
Trường Nhạc công chúa điện hạ
Là nàng sao, chẳng lẽ Tấn Dương Cư Sĩ là nàng
Khổng Dĩnh Đạt trợn tròn mắt
Không dám tin
Thật không dám tin
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn rất khó tưởng tượng, Tấn Dương Cư Sĩ với những áng thơ mênh mông, hùng vĩ, lại là do Trường Nhạc công chúa viết ra
Ngu Thế Nam, Ngụy Chinh và mấy người thì ngây người
Còn những học trò khác không nghe được nội dung, chỉ nhìn thấy Trường Nhạc công chúa, trong đầu thì nghĩ các vị đại lão chẳng lẽ là tới đón tiếp Trường Nhạc công chúa
Lúc này, Trường Nhạc công chúa trở thành tiêu điểm của mọi người, cô thản nhiên, phảng phất như không thấy gì, vẫn giữ vững sự uy nghiêm của Trưởng công chúa
Khổng Dĩnh Đạt nghiêm túc quan sát
Khí thế thì có
Chẳng lẽ..
Tấn Dương Cư Sĩ, thật là một nữ tử
"Không phải
Lỗ tiên sinh, là người ở sau lưng Trường Nhạc công chúa điện hạ, mới là người vừa đưa thiệp mời màu đỏ sẫm
Khổng Dĩnh Đạt hít sâu một hơi
Thế này còn đỡ
Hắn đã nói không thể nào là một nữ tử được, dù là Trường Nhạc công chúa cũng không được
Lần nữa nhìn
Lần này là nhìn về phía sau lưng Trường Nhạc công chúa
Sau lưng không có ai
Không, nhìn kỹ lại, là có người
Chẳng qua chỉ là một người rất nhỏ
Đang trốn sau lưng Trường Nhạc công chúa, hai tay nắm lấy vạt áo khoác của nàng, như một người lạ sợ người đang lẩn trốn, cả người nấp sau lưng Trường Nhạc công chúa, chỉ để lộ ra một đôi mắt lo lắng
Chuyện này..
Tiểu công chúa điện hạ
Cái quái gì thế này..
Tấn Dương Cư Sĩ là nàng
Sao có thể như thế
Chuyện này so với việc Tấn Dương Cư Sĩ là Trường Nhạc công chúa còn quá đáng hơn
Khóe miệng của Khổng Dĩnh Đạt giật giật, cái này thật đúng là..
một hình tượng mà hắn chưa từng nghĩ đến
Nếu hắn nhớ không lầm thì, năm nay Tiểu Hủy tử vừa mới dứt sữa
Ngươi đùa ta à, một đứa trẻ vừa mới cai sữa, có thể viết ra những áng thơ khiến cả thiên hạ cảm thấy sâu sắc và tươi đẹp như vậy
Lừa con nít chắc
"Nhìn lầm rồi sao
Sao lại là Tiểu công chúa điện hạ
Khổng Dĩnh Đạt ghé sát vào tai tên quan văn triều đình, hạ giọng nói
"Không sai, thưa Lỗ tiên sinh, ta tuyệt đối không nhìn lầm
Ta đích thân nhận thiệp mời từ tay Tiểu công chúa
Tên quan văn triều đình đáp lại, vẻ mặt kiên quyết
Chuyện này..
Đôi mắt Khổng Dĩnh Đạt lóe lên
Phải giấu diếm
Nhất định phải giấu diếm
Nếu để cho người khác biết, Tấn Dương Cư Sĩ có thể là Tiểu công chúa điện hạ, chẳng phải sẽ khiến người trong thiên hạ chê cười cuộc thi hội lần này là kém chất lượng hay sao
Dù sao thì, ai sẽ tin Tấn Dương Cư Sĩ là một đứa trẻ chứ
Khổng Dĩnh Đạt tự mình cũng không tin
Hắn cho rằng, nhất định có gì đó ngoài ý muốn xảy ra
Nói không chừng là Tấn Dương Cư Sĩ muốn che giấu thân phận, nên mới đưa thiệp mời màu đỏ sẫm cho Tiểu Hủy tử, còn mình thì lén lút trà trộn vào
Nhưng đây chỉ là suy đoán
Cụ thể thì ai cũng không biết rõ
Điều duy nhất xác định là, Tiểu Hủy tử đang nắm giữ thiệp mời màu đỏ sẫm, chắc chắn có liên quan
Khổng Dĩnh Đạt định đợi xong việc sẽ hỏi riêng Tiểu Hủy tử
"Khụ, thưa chư vị học trò, tấm thiệp màu đỏ sẫm này, lão phu vừa nãy nhìn hồi lâu, chắc là giả rồi, mà thi hội cũng sắp bắt đầu rồi, còn Tấn Dương Cư Sĩ vẫn chưa tới, chúng ta cứ bắt đầu thi hội trước đi, đợi lát nữa Tấn Dương Cư Sĩ có lẽ sẽ tới
Khổng Dĩnh Đạt xoay người phân phát giấy thi cho các học sinh
Để cho bọn họ đừng vây quanh Trường Nhạc công chúa nữa
Đại Nho đã mở miệng, hơn nữa lúc này thời gian cũng không còn sớm
Cho nên rất nhiều học trò đều đồng ý, rối rít đi vào hội thi
..
Trường Nhạc thấy mọi người đã tản đi, cũng thở phào nhẹ nhõm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay sau đó
Xoay người kéo lấy Tiểu Hủy tử đang sợ người lạ, dùng ngón tay ngọc gõ nhẹ vào mũi nàng, nói: "Tiểu Hủy tử, mau nói cho A Tỷ biết, ngươi có quan hệ gì với Tấn Dương Cư Sĩ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao ngươi lại có thiệp mời đặc biệt của hắn
Khuôn mặt của Trường Nhạc công chúa đầy mong chờ, hồi hộp, và tò mò
Vô cùng phức tạp
Nghĩ đến, nàng cũng là fan của Tấn Dương Cư Sĩ
Trong cái thời đại thiếu giải trí này, nhà thơ cũng giống như ngôi sao thời sau vậy...