Đại Minh: Mở Đầu Đại Tuyết Long Kỵ Sáng Lập Vũ Minh Thiên Đình

Chương 97: Tự cao tự đại




Nguyên Hoàng Đế nuốt nước miếng một cái, hai mắt sáng lên: "Nếu mà chúng ta có thể có được tiên duyên này, bất kể là để cho chư vị bước vào Lục Địa Thần Tiên hay là sinh ra đại lượng cao thủ võ đạo đều có thể tái hiện lại vinh quang năm xưa của Mông Nguyên
Bàng Ban tiếp tục nói: "Dã Tiên bị bắt, nhất định là muốn chuộc về hắn
"Đây là một cơ hội tốt tuyệt vời
Có thể phái sứ giả quang minh chính đại đi Minh Quốc chuộc về Dã Tiên, cũng có thể nhân cơ hội thăm dò, nếu có cơ hội, có thể trực tiếp cướp lấy tiên duyên
Tư Hán Phi trầm giọng nói
Mông Nguyên Hoàng Đế quả quyết: "Được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trẫm lập tức phái sứ giả Nam Hạ..
Chư vị, nơi long đàm hổ huyệt này, ai trong các ngươi đi xông pha một phen
"Liên quan đến tiên duyên, coi như là long đàm hổ huyệt ta cũng muốn xông vào thử một lần
Bàng Ban nói..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phủ Thành Quốc Công
Một đám huân quý, Chu Nghi, Trần Quan..
đều có mặt
Chu Nghi là cháu của Chu Năng, Chu Năng vì theo Chu Lệ Tĩnh Nan, lập công lớn, được phong làm Thành Quốc Công, cho phép cha truyền con nối
Ông của Trần Quan là Trần Hanh cũng là công thần Tĩnh Nan, được phong làm Kính Quốc Công, cho phép cha truyền con nối
Cha của hai người đều chết trận ở Thổ Mộc Bảo
So với thời Thành Tổ, hai nhà suy sụp rất nhiều, cũng có thể nói là tương đối mà thôi, cha của bọn họ tuy rằng đều chết trận, nhưng tự thân mỗi người cũng là Vệ Chỉ Huy Sứ, Đại Quan Chính Tam Phẩm
Thân là hậu nhân công thần Tĩnh Nan, kế tục tước vị, trong Kinh Thành có nhiều huân quý, trừ Ngụy quốc công phủ và Anh quốc công phủ ra, vẫn không ai có thể chèn ép bọn họ
Kinh Sư có ba doanh lớn, 26 vệ, là nơi tốt nhất để các tử đệ Huân Quý có được tư lịch, vì vậy mà có rất nhiều tử đệ Huân Quý
Ăn bớt, biển thủ quân lương là chuyện bọn họ thấy thường xuyên, thậm chí không hề che giấu nhiều, ngay sau đó, dưới một phen sắp xếp của Vu Khiêm, tra một phát là ra ngay
Lúc này, bọn họ bắt đầu cảm thấy sợ hãi, hơn chục người tụ tập tại phủ Thành Quốc Công, bàn bạc đối sách
Có người lên tiếng: "Pháp bất trách chúng, không lẽ nào thật sự muốn tiêu diệt chúng ta, giới huân quý là một thể, Ngụy quốc công phủ và Anh quốc công phủ cũng không thể nào để bệ hạ làm như vậy
"Đúng vậy, thực tế không cần lo lắng quá nhiều, cùng lắm thì lấy ra một phần tiền là xong thôi, Tiên Hoàng năm đó cũng từng tra 26 vệ, chúng ta lấy ra một phần tiền giải quyết Vương Chấn là xong, coi như không có gì cả
Trần Quan có thái độ rất thoải mái, một bộ không có vấn đề gì
Cũng có không ít người có ý nghĩ giống hắn, theo cái nhìn của bọn họ, giơ cao đánh khẽ là xong
Bọn họ bỏ ra một phần tiền để hối lộ người bên cạnh Hoàng Đế, lại dâng ra một phần tiền, để Hoàng Đế có cái bậc thang đi xuống: à, chúng ta tham ô tiền đều dâng hết, xin đừng bắt bớ chúng ta nữa, sau đó các huân quý liên hợp lại xin tha thứ, Hoàng Đế cũng thuận thế mà rút lui, ngươi tốt, ta tốt, mọi người đều tốt
Sau đó một thời gian thành thành thật thật làm việc, không ăn bớt, không gian lận lương hướng, chờ gió êm sóng lặng, lại quay về máng cũ, rồi cũng không có ai đến kiểm tra
Có người suy nghĩ khác, thần sắc lo lắng: "Chính là vụ Trương Trung trước đây xảy ra chuyện, bọn họ liên hợp xin tha thứ nhưng cũng không khiến bệ hạ nương tay cho đường sống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Chuyện này khác, làm lớn chuyện
Sau một hồi bàn bạc, mọi người dần không còn lo lắng nữa, Chu Nghi cười nói: "Hoàng Đế cuối cùng vẫn phải dựa vào chúng ta để cai trị quân đội, không có chúng ta, Hoàng Đế dựa vào ai được chứ
Dù sao gia tộc của chúng ta đều cùng nước chung vận mệnh, Hoàng Đế hẳn là phải tín nhiệm chúng ta hơn..
Thôi thôi thôi, uống rượu nào..
"Mở cửa
Lúc này, Tào Chính Thuần dẫn theo người của Đông Xưởng đến phủ Thành Quốc Công, quát một tiếng, một người dẫn đầu bước nhanh đến trước đập cửa: "Mở cửa
Người gác cổng nghe thấy tiếng mở cửa, ló đầu ra, nhìn thấy người Đông Xưởng, mặt lộ vẻ cảnh giác: "Người Đông Xưởng đến đây làm gì, đây là phủ Thành Quốc Công
Một đám Phiên tử Đông Xưởng trực tiếp đẩy cửa ra, tràn vào trong phủ
Người gác cổng hô lớn: "Các ngươi làm gì thế
Dám tự ý xông vào phủ Thành Quốc Công..
Một phiên tử thuận tay tát hắn một cái, trực tiếp đánh hắn ngã nhào trên mặt đất mấy vòng
Phủ Thành Quốc Công to lớn vốn rất yên tĩnh, nhưng sau khi đám phiên tử Đông Xưởng tràn vào, liền trở nên hỗn loạn một mảng
Chu Nam là em trai của Chu Nghi, đang ở trên giường trêu ghẹo thị nữ, kết quả bị mấy phiên tử xông vào, làm gián đoạn cuộc vui, nhất thời nổi trận lôi đình, rút đao trên bàn, trực tiếp chém tới
Chu Nam nhờ cậy quyền thế của Thành Quốc Công mà tác oai tác quái, tính khí nóng nảy, có điều lần này hắn gặp phải là phiên tử Đông Xưởng, còn bá đạo hơn cả hắn, thấy có người lại dám phản kháng, liền trực tiếp dùng đao chém loạn giết chết
Đông Xưởng vâng mệnh đến bắt người, nếu có phản kháng, giết chết không cần luận tội, đừng nói là một công tử bột, cho dù là Chu Nghi đã thừa tước cũng dám đánh đến gần chết nếu như hắn dám phản kháng
Lúc này, Chu Nghi, Trần Quan và những người khác sau một hồi bàn bạc, tự cho rằng chuyện này không có vấn đề gì lớn, bắt đầu nâng ly cạn chén, thật là vui vẻ
Ầm
Một bóng đen bỗng nhiên từ bên ngoài bay tới, Chu Nghi vô ý thức vung chưởng đánh ra
Ầm
Bóng đen nổ tung, mùi máu tanh nồng nặc lập tức tràn ngập, khắp người Chu Nghi bị máu tươi vấy bẩn
Thì ra vật thể bay vào là một cái xác chết, bị Chu Nghi miễn cưỡng đánh nát
Chu Nghi có thể ngồi vào vị trí Vệ Chỉ Huy Sứ, mặc dù hơn phân nửa là do gia thế, nhưng tự thân hắn cũng không phải là người ngu ngốc, chỉ thiếu chút nữa là có thể đạt tới cảnh giới Kim Cương, trong đám tử đệ huân quý, vẫn được coi là nổi trội, chuyện này cũng khiến cho hắn có chút tự đắc
"Kẻ nào
Chu Nghi nghiêm nghị quát lớn
Một cái chân bước vào, ánh mắt Chu Nghi rơi vào mặt Tào Chính Thuần, đột nhiên rụt lại: "Tào Chính Thuần!""Chính là ta, Hán Đốc
Tào Chính Thuần quét mắt nhìn mọi người trong phòng, vẻ uy nghiêm quét qua cả căn phòng, tất cả mọi người đều cảm thấy áp lực vô hình đè lên, nhất thời cảm giác hô hấp khó khăn
Hắn khẽ cười nói: "Đều có mặt ở đây
Xem bộ dạng là đang thương nghị làm sao để đối phó bệ hạ, chỉ tiếc..
Vừa nói, vẻ mặt Tào Chính Thuần lộ vẻ cung kính, chắp tay hướng về phía hoàng cung: "Bệ hạ là người như thế nào, suy nghĩ của hắn đâu phải là những phàm phu tục tử các ngươi có thể đoán trước được
"Tào Chính Thuần
Ngươi gan lớn quá, dám xông vào phủ Thành Quốc Công ta
Chu Nghi nghiêm nghị quát
Tào Chính Thuần cười ha ha: "Trong thiên hạ đều là vương thổ, thiên hạ này đều là của Đại Minh, ta, Hán Đốc trung thành với bệ hạ, có mệnh lệnh của bệ hạ, trên đời này không có nơi nào Đông Xưởng không dám xông vào cả
"Phụng mệnh lệnh của bệ hạ, bắt hết bọn sâu mọt các ngươi
Mọi người cảm thấy không ổn, Chu Nghi vẻ mặt không dám tin: "Sao hắn dám
Thổ Mộc Bảo biến cố Đại Minh tổn thất rất nhiều huân quý, giờ bắt cả chúng ta, hắn dựa vào ai để cai trị quân đội chứ
Chúng ta đều là trụ cột của Đại Minh
Tào Chính Thuần cười lạnh một tiếng: "Các ngươi tự coi mình quá quan trọng rồi đấy, một đám phế vật, dựa vào cái bóng của tổ tiên để leo lên vị trí cao, ngồi không ăn bám, có mặt mũi nào mà nói mình là trụ cột của Đại Minh
Có các ngươi, Đại Minh không tốt hơn mà còn ngược lại, không có các ngươi, mới có thể tốt hơn được."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.