Đại Minh: Như Thế Tham Phò Mã, Trẫm Giết Không Được?

Chương 90: Lão Chu, ngươi thật đúng là ta bụng giun đũa a! (cầu đặt mua! ! )




Chương 90: Lão Chu, ngươi thật đúng là giun đũa trong bụng ta a
(Cầu đặt mua!)
“Nếu không có Tri phủ đại nhân, cũng sẽ không có Địch Hổ ta hôm nay, tính ta một người!”
Mấy vị phú thương chủ tiệm đều lập tức tỏ thái độ
Đặc sứ Yến Vương cười lớn nói: “Ha ha, Yến Vương điện hạ đã sớm thông báo với tạp gia, phải nghe theo phò mã gia, tạp gia đối với biển cả cũng tràn đầy mong đợi!”
Âu Dương Luân cười cười, “Mã công công tuy là hoạn quan, nhưng lại có hùng tâm chinh phục biển cả, ngày sau khi viễn dương hạm đội thành lập, vẫn là không thể thiếu Mã công công nhọc lòng!”
“Chỉ cần phò mã gia cần, tạp gia nhất định xông pha khói lửa, không chối từ!” Đặc sứ Yến Vương chắp tay nói
Ngay lúc này, Chu Nguyên Chương lại nhàn nhạt mở miệng, “Âu Dương Luân, mặc dù ngươi hao tốn trọng kim tạo ra thuyền lớn, nhưng ngươi lại xem nhẹ một việc, đó chính là người điều khiển những chiếc thuyền lớn này!”
“Nếu không có thuyền trưởng ưu tú, chỉ huy tài tình và thủy thủ kinh nghiệm phong phú, những chiếc thuyền lớn này dù có thể lái ra biển cả, cuối cùng e rằng cũng không về được, chớ nói chi là chinh phục biển cả!”
Lời này vừa nói ra, hiện trường lập tức tĩnh lặng
Hiển nhiên không chỉ có Chu Nguyên Chương có nỗi lo này, những người khác cũng có
Đối với vấn đề Chu Nguyên Chương đưa ra, Âu Dương Luân cũng không bất ngờ, tựa hồ đã sớm lường trước, cười nói: “Lão Chu quả là người trong nghề, vừa mở miệng đã nói trúng điểm mấu chốt, ngựa tốt phải đi với tướng tài, thuyền tốt cũng phải để thủy thủ giỏi điều khiển!”
Ba ba ——
Âu Dương Luân vỗ tay
Tiếp theo từ xưởng đóng tàu tuôn ra một trăm hán tử tinh tráng, thân trên trần trụi, đen nhánh, mỗi người bắp thịt cuồn cuộn, mặc quần đùi, như từng pho tượng đá đứng trên mặt đất, tinh khí thần vô cùng sung túc
Khí thế ngút trời
Thấy cảnh này, Chu Nguyên Chương ánh mắt ngưng lại, trong đầu hiện lên một từ —— ưu tú
Trong số các hán tử tinh tráng, một người bước ra, “Hạm đội thủy thủ một tiểu đội bái kiến Tri phủ đại nhân
Chư vị đại nhân!”
“Bái kiến Tri phủ đại nhân
Chư vị đại nhân!” Trăm người cùng kêu lên
Tiếng như chuông lớn, tựa như thiên quân vạn mã
Một đám quan viên, phú thương đều sắc mặt kinh ngạc
Hoắc
Đây đâu phải là thủy thủ, rõ ràng là tiểu đội tinh nhuệ trăm người
Chu Nguyên Chương ánh mắt chuyển dời đến trên thân Âu Dương Luân, ánh mắt trở nên thâm thúy, chẳng lẽ Âu Dương Luân này còn có khả năng “luyện binh” hay sao?
Tiểu tử này chẳng phải chỉ là một gối thêu hoa, sợ sệt không được của kẻ đọc sách sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên cạnh xưởng đóng tàu là một hồ lớn, giờ phút này Âu Dương Luân và mọi người đang ở bên hồ
Âu Dương Luân mỉm cười, “Những thủy thủ này đều là do ta cho người huấn luyện, đồng thời bọn họ cũng là nhân viên xưởng đóng tàu, những chiếc thuyền lớn này đều do chính tay bọn họ chế tạo, đối với kết cấu thuyền, bọn họ hiểu rõ nhất, hơn nữa bọn họ mỗi người đều có tài bơi lội vô cùng tốt!”
“Đội trưởng thứ nhất, dẫn người của ngươi biểu diễn một chút đi.”
“Vâng.”
Thủy thủ đội trưởng thứ nhất gật gật đầu, xoay người hạ lệnh, “Xuống nước!”
Phốc ——
Phốc ——
Các thủy thủ nối đuôi nhau xuống nước, khi nhảy xuống, âm thanh cực nhỏ, bọt nước càng là không nhìn thấy
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mặt hồ cực kỳ bình tĩnh
Bên hồ, trừ Âu Dương Luân vẫn như cũ trấn định tự nhiên, những người khác có chút hoảng sợ
“Âu Dương đại nhân, cái này..
Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
“Đúng vậy
Đã lặn xuống lâu như vậy, hay là để người xuống xem thử.”
“Nhiều hán tử tinh tráng như vậy cứ thế không còn, thật đáng tiếc.”
Khi mọi người đang lo lắng tiếc hận
Âu Dương Luân chỉ về phía đối diện hồ, “Bọn họ không phải đều tốt cả sao?”
Đám người theo hướng ngón tay của Âu Dương Luân, quả nhiên thấy các thủy thủ đang lặng yên không một tiếng động lên bờ bên kia
“Bọn họ..
Thế mà trong thời gian ngắn như vậy đã bơi tới bờ bên kia!”
“Điều này quả thực không thể tưởng tượng nổi!”
“Toàn bộ quá trình bơi dưới nước, căn bản không phát ra một chút động tĩnh nào.”
Vừa nãy bọn họ còn đang lo lắng các thủy thủ gặp chuyện dưới nước khi lặn lâu, nhưng giờ lại cảm thán tốc độ bơi quá nhanh
Âu Dương Luân tiếp tục cười hỏi: “Những thủy thủ này đời đời sống ở bờ biển, trời sinh tài bơi lội đã tốt, qua tầng tầng tuyển chọn, lại thêm huấn luyện phù hợp, trải qua mấy năm, mới có thực lực hôm nay.”
“Chư vị cho rằng có bọn họ làm thủy thủ thuyền lớn có thể điều khiển thuyền lớn không?”
Vừa dứt lời, các quan viên, phú thương nhao nhao phụ họa
“Âu Dương đại nhân có những thủy thủ này, biển cả nơi nào đi không được!”
“Không sai, cho dù thuyền chìm, những thủy thủ này cũng có thể tự mình bơi về được!”
“Bọn họ tuyệt đối là những thủy thủ lợi hại nhất mà ta từng gặp, không có người thứ hai!”
Âu Dương Luân nhìn về phía Chu Nguyên Chương, mỉm cười hỏi: “Lão Chu, ngươi thấy thế nào?”
Nha
Tiểu tử, ngươi đây là đang khoe khoang với ta sao
Chu Nguyên Chương nhìn nụ cười đắc ý của Âu Dương Luân, giận không chỗ phát tiết, bất quá bây giờ cũng không phải lúc bão nổi
Chu Nguyên Chương trầm mặc một lúc, mỉm cười, “Âu Dương Luân, không thể không nói, ngươi thật sự đã huấn luyện được một nhóm thủy thủ giỏi, hiểu rõ về thuyền lớn, tài bơi lội càng là thiên hạ vô song, có thủy thủ ưu tú như vậy, lại phối hợp với chiếc thuyền lớn này, chinh phục đại dương có lẽ không phải là vấn đề gì.”
“Bất quá..
Ngươi nhưng có nghĩ tới, khó khăn lớn nhất khi ra biển buôn bán từ trước đến nay đều không phải vấn đề thuyền và thủy thủ, mà là hải tặc, giặc Oa ngày càng ngang ngược trên mặt biển!”
“Hải tặc, giặc Oa chiếm cứ lâu dài trên biển, một khi bị bọn chúng để mắt tới, ngươi có thủy thủ ưu tú đến mấy cũng vô dụng, như thường trở thành dê đợi làm thịt, đến lúc đó ngươi lại làm sao có thể đảm bảo an toàn mậu dịch, chúng ta những người đầu tư này sẽ không mất cả chì lẫn chài?!”
“Mấy năm tâm huyết của ngươi cũng sẽ hóa thành tro bụi.”
Trường diện lại lần nữa tĩnh lặng
Chu Nguyên Chương thấy cảnh này, nội tâm có chút đắc ý
Hừ, tiểu dạng, cuối cùng vẫn còn non nớt quá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta đánh trận lúc đó, tiểu tử ngươi còn đang chơi bùn đất đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Theo Chu Nguyên Chương, không có đủ thủy sư duy trì, con đường mậu dịch xuống biển này chung quy là không thể đi thông, thủy sư quá tốn tiền, vả lại lợi ích trước mắt cũng không lớn đến thế, cho nên Chu Nguyên Chương đã chọn vùng Bắc Cương thay vì hải vực, mặc dù phủ Vĩnh An cần phòng bị đường ven biển tương đối ngắn, nhưng vẫn cần đủ thủy sư duy trì mới được
Chỉ dùng một phủ chi địa để cung cấp nuôi dưỡng một chi hạm đội, e rằng lòng cũng hơi lớn
Đương nhiên, tâm thái Chu Nguyên Chương hiện tại cũng đã thay đổi một chút, hắn thậm chí có chút muốn nhìn thấy Âu Dương Luân thành công, đương nhiên nếu Âu Dương Luân thái độ tốt một chút, cầu khẩn hắn, có lẽ hắn có thể cho Đại Minh thủy sư đang đồn trú tại bến cảng Bồng Lai hỗ trợ hộ tống, đến lúc đó lại thừa cơ chia cắt một sóng lợi nhuận lớn từ mậu dịch hải ngoại
Có thể nói, tính toán của Chu Nguyên Chương vang dội vô cùng
Hiện tại chỉ chờ Âu Dương Luân mở miệng nhận lỗi sau đó cầu hắn
Ngay khi Chu Nguyên Chương đang nghĩ như vậy, Âu Dương Luân cũng mở miệng, bất quá đã không phải nhận lỗi, cũng không phải van nài
“Lão Chu, ngươi thật đúng là giun đũa trong bụng ta a!”
“Chuyện này ta cũng đã nghĩ rất lâu rồi, đối với hải tặc, giặc Oa..
thì khẳng định là sợ, hơn nữa ta cũng không có kinh nghiệm thủy chiến với thủy sư Đại Minh cùng hải tặc, giặc Oa, cho nên để tăng cường cảm giác an toàn của mình, ta đã chuẩn bị cho mình một vài thứ phòng thân.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.