Đại Nội Ngự Miêu, Theo Hổ Hình Thập Thức Bắt Đầu!

Chương 29: So le thể nghiệm




Sau khi cha nuôi của Đặng Vi Tiên nói xong, liền buông tay đang giữ tay Đặng Vi Tiên ra
Vừa được buông ra, tay phải của Đặng Vi Tiên liền lập tức rụt lại
Đó là phản ứng bản năng vô ý thức, căn bản không thể kiểm soát được
Nhưng khi tay Đặng Vi Tiên mới chỉ rụt về được một nửa, động tác rút tay của hắn đột ngột dừng lại, cả người cứng đờ tại chỗ, không nhúc nhích
Cơn đau thấu xương bị làm yếu đi, lý trí ban đầu bị đánh tan nay đã quay trở lại
Trong lúc bất giác, Đặng Vi Tiên đã đứng thẳng lên, cả nửa thân người cố sức ôm lấy bình gốm
Toàn thân hắn đều đang khẽ rùng mình, rõ ràng cơn đau kịch liệt đột ngột xuất hiện lúc nãy, làm hắn đến giờ vẫn còn sợ hãi
Cái bình gốm nhỏ bé kia tựa như thông đến Cửu U Địa Phủ, khi đưa tay vào có thể cảm nhận được một trận lạnh lẽo thấu tim, khiến cho cả hồn phách hắn cũng run rẩy theo
Cái lạnh từ trong sinh cơ, gió nổi lên mang theo cái lạnh thấu xương
Theo bản năng, Đặng Vi Tiên muốn lập tức thoát khỏi nỗi thống khổ khó có thể chịu đựng này
Nhưng lý trí vừa quay lại đã ngăn cản hành động tiếp theo của hắn
Đặng Vi Tiên chết lặng quay đầu, nhìn bóng dáng người bên cạnh
Khuôn mặt và thân hình đều được bao phủ trong bóng tối dưới chiếc áo choàng, nhìn chỉ thấy một màu đen kịt
Nhưng ngay cả như vậy, Đặng Vi Tiên vẫn có thể cảm nhận được hai đạo ánh mắt sáng rực đang nhìn chằm chằm vào mình
“Không được lên tiếng, ít nhất phải kiên trì mười hơi thở, càng lâu càng tốt.” Lời nói vừa rồi như tiếng vọng, một lần nữa vang lên trong đầu hắn
Lúc này, cái lạnh giá trong lòng lan ra khắp cơ thể, khiến hắn bắt đầu lơ là cơn đau nửa cánh tay vẫn còn đang đặt trong bình
Đặng Vi Tiên chỉ do dự trong chốc lát, liền hung hăng nhét bàn tay vừa rút về được một nửa, nhét trở lại vào trong bình
Không chỉ vậy, hắn còn không để tay còn lại rảnh rỗi, đưa cả vào trong bình gốm
Đặng Vi Tiên làm tất cả những điều này, trong mắt tơ máu càng thêm nồng đậm
Lý trí vừa mới khôi phục bị tách ra ngay lập tức, thể hiện sự điên cuồng
“Ách ách ách…” Gân xanh nổi đầy trên mặt Đặng Vi Tiên, hắn nghiến chặt răng, trong miệng phát ra tiếng gầm khẽ vô nghĩa, như thể một con dã thú đang liều mạng
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Lý Huyền đang nấp trong bóng tối cũng không khỏi kinh ngạc
Ai có thể ngờ được một thiếu niên mới 13 tuổi lại có thể tàn nhẫn với bản thân như vậy
Lý Huyền không biết trong bình gốm rốt cuộc là cái gì, nhưng chỉ cần nhìn phản ứng của Đặng Vi Tiên, không khó để thấy được việc nhúng tay vào trong đó thống khổ đến nhường nào
Nhưng Đặng Vi Tiên không những không hề lùi bước, mà thậm chí còn dang rộng vòng tay, chủ động ôm lấy nỗi thống khổ này
Khuôn mặt non nớt của Đặng Vi Tiên trong cơn tra tấn đau đớn không ngừng vặn vẹo biến dạng, nước mắt không ngừng tuôn rơi, miệng thì nước bọt chảy ròng, trông thảm hại chẳng giống người
Ánh mắt của hắn dần trở nên trắng dã, thời gian kiên trì đã vượt quá mười hơi
Chỉ là hiện tại hắn e là không còn sức mà rút tay ra nữa
Đặng Vi Tiên không thể gắng gượng thêm được nữa, mắt đảo một vòng, hoàn toàn mất đi ý thức
Thân thể mềm nhũn ngã xuống, sau gáy áo lại bị một ngón tay thon dài níu lại, chậm rãi nhấc hắn lên
Thân thể Đặng Vi Tiên không ngừng được nâng lên, hai tay cũng chậm rãi được lấy ra khỏi bình gốm
Lúc này, trên tay hắn dính đầy một lớp chất lỏng sền sệt màu xanh đậm, đang từ từ nhỏ xuống dưới, một lần nữa nhỏ về bình gốm
"Cái này rốt cuộc là thứ gì
Lý Huyền núp trong bóng tối trợn tròn mắt mèo, tò mò nhìn không chớp mắt
Nhưng giờ Đặng Vi Tiên đã hôn mê bất tỉnh, cha nuôi hắn cũng không có ý định nói chuyện một mình, kể lể với người khác, nên Lý Huyền chỉ có thể lo lắng nhìn suông
Cha nuôi của Đặng Vi Tiên mang theo hắn, kiên nhẫn chờ đợi chất dịch trên tay hắn rơi hết
Quá trình này rất nhanh, bởi vì Lý Huyền phát hiện chất lỏng này trong khi nhỏ xuống đồng thời, còn bị da thịt của Đặng Vi Tiên nhanh chóng hấp thu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhất là ở phần bàn tay, tốc độ hấp thu rõ ràng nhanh hơn nhiều so với phần cánh tay
Nhưng việc hấp thu này rõ ràng là có giới hạn, ban đầu quá trình hấp thụ còn rất rõ rệt, nhưng càng về sau thì càng chậm, cuối cùng thậm chí dừng hẳn
Phát hiện việc hấp thụ đã ngừng, cha nuôi của Đặng Vi Tiên không tiếp tục chờ đợi, dùng một tay đỡ hờ cánh tay Đặng Vi Tiên, sau đó dùng một tay hất xuống dưới, lực vô hình mang theo dịch thể còn lưu lại trên cánh tay, xoát một cái rơi trở lại vào bình gốm, không lãng phí một giọt nào
Tiếp đó hắn đóng chặt bình gốm, rồi mang Đặng Vi Tiên và bình gốm vào phòng, một lát sau liền đi ra
Hắn không ở trong viện lâu, lặng lẽ biến mất tại chỗ, bóng đen theo mái hiên biến mất không thấy
Trong sân tĩnh mịch, không một tiếng động
Lý Huyền không vội, kiên nhẫn ngồi chờ trong bụi cây, dự định nghỉ ngơi một chút rồi tính sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đêm khuya cũng có quy tắc của đêm khuya, tất cả mọi người đều muốn xếp hàng, thay phiên hành động
Có như vậy mới có thể trật tự ngay ngắn
Chờ hơn một phút, bóng dáng Tiểu Trác Tử đúng giờ xuất hiện trong sân, sau đó đi về phía hướng quen thuộc
Ở một góc độ nào đó, hắn cũng là một nhân tài xuất chúng không hề kém cạnh Đặng Vi Tiên
Lý Huyền từ bụi cây chui ra, lắc lắc đầu, hất bỏ cành khô lá rụng dính trên người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn nhìn theo bóng lưng Tiểu Trác Tử đi xa trong bóng tối, không khỏi lắc đầu
Sức mạnh đó nếu được dùng vào chính đạo, chỉ sợ tiền đồ vô lượng
"Đáng tiếc là một tên biến thái
Lý Huyền không nghĩ nhiều thêm về chuyện của Tiểu Trác Tử, vội vàng nhảy qua cửa sổ vào phòng của Đặng Vi Tiên
Hắn bây giờ nhảy cửa sổ đã vô cùng thành thạo, có thể làm được một cách lặng lẽ không tiếng động, đúng là một tiểu tặc mèo hợp cách
Sau khi vào phòng, dựa vào khả năng nhìn đêm ưu tú, hắn thấy rõ Đặng Vi Tiên trên giường
Sau một hồi giày vò lúc trước, Đặng Vi Tiên lúc này hô hấp cực kỳ sâu, e rằng dù Lý Huyền có phá nhà ngay trước mặt cũng không đánh thức được hắn
Lý Huyền không vội đi tìm bóng dáng của bình gốm, mà là kiểm tra trước tình trạng hiện tại của Đặng Vi Tiên
Quần áo trên người Đặng Vi Tiên đều ướt đẫm, dù đang ngủ say nhưng lông mày vẫn khẽ nhíu lại
"Hô hấp, nhịp tim và mạch đập đều không có vấn đề gì, mà còn có vẻ như không yếu như lúc nãy
Lý Huyền dán tai vào người hắn, kiểm tra cơ thể hắn
Móng vuốt nhỏ còn chạm vào chỗ này, chạm vào chỗ kia
Kết quả phát hiện hai cánh tay hắn một mảnh lạnh lẽo, bàn tay càng như một đống băng
Mà Lý Huyền còn phát hiện lòng bàn tay của hắn, những tơ máu màu đỏ vốn có giờ đã biến thành màu xanh lam
Không chỉ vậy, tơ máu biến thành màu xanh lam đang từ từ lan rộng ra, tựa như đang đả thông kinh mạch trong bàn tay của hắn
Ngoài ra, trên người Đặng Vi Tiên cũng không có sự biến đổi nào khác
“Có vẻ không có vấn đề.” Lý Huyền yên tâm, tiếp tục kiểm tra phòng, kết quả liếc mắt đã thấy ngay bình gốm để trên bàn
Bình gốm cứ thế đặt tự nhiên, đặc biệt dễ thấy
Rõ ràng cha nuôi của Đặng Vi Tiên đặt bình gốm ở chỗ này, là để Đặng Vi Tiên sau khi tỉnh dậy có thể nhìn thấy ngay
Như vậy cũng bớt cho Lý Huyền công tìm kiếm
Hắn vội vàng nhảy lên bàn, đứng lên mở nắp bình gốm ra
Theo nắp bình được mở ra, một mùi thơm nồng nàn xộc vào mũi, khiến Lý Huyền không kìm được hít sâu một hơi, lộ ra vẻ mê đắm
“Mùi này thật dễ ngửi.” Hắn lại không nhịn được hít thêm hai hơi, sau đó chui đầu vào trong bình xem
Chỉ thấy trong bình đầy chất lỏng màu xanh đậm, đang lặng lẽ tỏa ra một luồng khí lạnh lẽo bức người
Lý Huyền im lặng giơ một cái móng vuốt lên, không khỏi có chút căng thẳng liếm liếm chóp mũi hồng hào khô khốc của mình
Vẻ chật vật của Đặng Vi Tiên vừa nãy hắn còn nhớ rõ, đến lượt mình không khỏi có chút bất an
Nhưng Đặng Vi Tiên còn cắn răng nhẫn nhịn được, mình tuyệt đối không có lý do gì để lùi bước
Lý Huyền cân nhắc kĩ lưỡng, liền chậm rãi đưa một cái móng vuốt xuống
Tay hắn ngắn, chỉ có thể đưa móng vuốt xuống từng cái
Nếu đồng thời đưa cả hai móng vuốt xuống, rất dễ dàng sẽ trực tiếp rơi vào trong bình gốm
Đến lúc đó thì chuyện vui lại càng lớn
Vuốt mèo nhỏ cuộn thành một cục, run rẩy dò xuống, càng lúc càng gần chất dịch trong bình
“Hí — —” Khi cả hai vừa tiếp xúc, Lý Huyền hít vào một ngụm khí lạnh, mắt theo bản năng trợn lớn, trong đầu chỉ thoáng qua một ý nghĩ
“Có vẻ hơi mát nhỉ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.