"Thanh âm trầm ngâm của Thượng tổng quản vang lên, tiếp đó là tiếng cười có chút lúng túng của Triệu Phụng
"Thật là không thể giấu giếm được cha nuôi cái gì cả
Giọng điệu của Triệu Phụng đầy vẻ nịnh nọt, dường như đã tìm lại được cảm giác của một tiểu thái giám khi còn trẻ
"Phụng nhi, bây giờ con là tổng quản Nội Vụ phủ, ở trước mặt người khác phải có bộ dáng của mình
Bị nhắc nhở như vậy, Triệu Phụng vội vàng ho lên một tiếng: "Ách, quen rồi, quen rồi
Triệu Phụng không để ý những điều này, vẫn cười híp mắt
Hắn trước mặt người khác đã rất hòa ái, bây giờ đối mặt với Thượng tổng quản lại càng không có chút tính khí nào
Thượng tổng quản nhíu mày nhìn bộ dạng này của hắn, lắc đầu thở dài: "Nếu con có thể nghiêm khắc hơn trước mặt người khác một chút, thì đã có thể tiết kiệm được bao nhiêu chuyện rồi
"Giữ vững uy nghiêm có thể trấn áp những kẻ có ý đồ làm loạn, con mỗi lần lại quá để ý đến bọn họ, chẳng lẽ không thấy phiền phức sao
Thượng tổng quản vừa nói vừa cầm một quân cờ lên, tiếp tục nghiên cứu kỳ phổ trên tay
"Đối với việc này, hài nhi lại có cách nhìn khác
Triệu Phụng dọn xong bàn cờ, nhìn những quân cờ đen trắng rực rỡ trên đó, không chút hứng thú
"Những kẻ mang ý đồ xấu, nên xử lý sớm cho sạch sẽ thì tốt hơn
"Trong cung có thể sạch sẽ được chút nào hay chút đó, hài nhi cũng có thể tiện giải sầu, mệt nhọc một chút cũng đáng
Triệu Phụng nhếch miệng cười một tiếng, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn, lại lộ ra vẻ tinh nghịch như trẻ con
Vị tổng quản Nội Vụ phủ đương nhiệm này đúng là người già nhưng tâm không già
Thượng tổng quản âm thầm lắc đầu, không tiếp tục đánh giá nhiều
Đứa con nuôi này của hắn đừng thấy mỗi ngày cười hề hề, tâm còn hiểm hơn cả mình
Nếu không, mình có nhiều con nuôi như vậy, sao lại đến lượt Triệu Phụng lên ngôi
Trên mặt Triệu Phụng có bao nhiêu nụ cười, trong lòng lại có bấy nhiêu tính toán
Lúc còn trẻ hắn đã có biệt hiệu "Nham hiểm"
Còn có những lời truyền tụng rộng rãi như "Triệu Phụng cười một tiếng, sinh tử khó liệu"
Triệu Phụng thu lại nụ cười, tiếp tục nói: "Hài nhi lần này đến là có vài vấn đề muốn thỉnh giáo cha nuôi
Thượng tổng quản trực tiếp giơ kỳ phổ lên che mặt, buông ra một câu: "Ta đã nói cho con biết rồi, giờ con làm tổng quản rồi, những chuyện này đều phải tự mình xử lý
"Mặc kệ con làm được hay không, ta đều mặc kệ
"Có giữ được vị trí này hay không, đều là do mệnh của con
Thượng tổng quản vô tình cự tuyệt con nuôi của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này Triệu Phụng kéo kỳ phổ xuống, giải thích: "Ây da, cha yên tâm, con làm tổng quản rất tốt
"Cha không tin con đến thế sao
Triệu Phụng bất mãn lẩm bẩm nói
Hai người này ở chung lại khác hẳn với tuyệt đại đa số các cặp cha con nuôi trong cung, thật sự có chút ý tứ cha con
Giọng điệu của hai người đều rất tùy ý, cho dù họ đều là người quyền cao chức trọng, những điều đang bàn cũng chắc chắn không phải là chuyện nhỏ, nhưng đều như chuyện thường ngày, thoải mái tùy ý
"Tình cảm giữa Thượng tổng quản và Triệu Phụng cũng tốt đấy, không biết những năm qua họ đã trải qua những gì
Lý Huyền nhớ tới Đặng Vi Tiên và cha nuôi của hắn, tình cảm giữa hai người muốn được như vậy, có lẽ còn rất xa
Lúc này, Triệu Phụng suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: "Gần đây lòng người trong cung bất ổn, cục thế quỷ quyệt, có mấy thế lực đang ngấm ngầm đấu đá nhau
Nghe đến đây, Thượng tổng quản đẩy tay Triệu Phụng ra, một lần nữa cầm kỳ phổ lên
"Đây chính là công việc của tổng quản Nội Vụ phủ
"Con tưởng ta đưa con lên đây để làm cảnh à
Nhưng ngay sau đó, Triệu Phụng lại lần nữa kéo kỳ phổ trên tay Thượng tổng quản xuống, vẻ mặt thành thật nói: "Cha nuôi, hình như con thấy bọn họ đang mưu tính với bệ hạ đấy ạ
Lần này Thượng tổng quản không tiếp tục gạt tay hắn ra, mà chỉ hơi nheo mắt, hỏi: "Thật sao
"Nếu không có sự chắc chắn, hài nhi sao dám đến quấy rầy cha nuôi
Triệu Phụng đáp
Thượng tổng quản xem như lộ ra vẻ chăm chú, hỏi tiếp: "Đến mức nào rồi
"Cũng chỉ là bày ra mấy quân cờ nhỏ bé, nhưng nhìn trạng thái đó thì không thể so sánh với trước kia
"Phong ba lập thái tử lúc trước chỉ là bắt đầu thôi
"Hệ quan văn dù bị thiết kế cho thua một trận, nhưng vẫn chưa bị tổn hại đến xương cốt
"Bọn huân quý thừa cơ đến màu, xem như muốn quật khởi, nhưng chẳng qua cũng chỉ là con mồi mà thôi
"Có người ngấm ngầm làm vẩn đục nước, gây rối triều đình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Chuyện này đã vượt ra ngoài phạm vi hậu cung, hài nhi không biết phải làm thế nào cho phải
Triệu Phụng hỏi ý kiến của Thượng tổng quản, nhưng theo thái độ và giọng nói của hắn, không khó để thấy rằng hắn đã có quyết định
Thượng tổng quản hoàn toàn buông kỳ phổ xuống, xoa xoa mi tâm của mình
"Ta biết ngay tiểu tử này tìm ta chắc chắn không có chuyện gì tốt
Đã quen với những ngày tháng nhàn hạ, Thượng tổng quản từ tận đáy lòng chán ghét kiểu ngươi lừa ta gạt này
Nhưng ở trong cung, thân bất do kỷ
"Con có bao nhiêu phần trăm chắc chắn
"Việc này phải xem quyết tâm của bệ hạ
Triệu Phụng trả lời như vậy, nhưng chậm rãi nắm chặt bàn tay phải của mình
Thượng tổng quản biết, đứa con nuôi này của mình đã nắm chắc phần thắng trong tay
"Việc này ta sẽ bẩm báo với bệ hạ, nhưng bệ hạ muốn làm gì, làm đến đâu thì ta cũng không thể nói chắc
"Nhưng con phải nhớ cho ta, mặc kệ bệ hạ yêu cầu gì, đều phải thỏa mãn, không được tự tiện hành động
Triệu Phụng lúc này lộ ra nụ cười, vỗ ngực đảm bảo nói: "Cha nuôi, cha còn không tin con sao
"Nếu không phải vì con, ta cần phải nói thêm câu này sao
Thượng tổng quản tức giận nói
Hai người là cha con bao nhiêu năm, ai mà giấu giếm được ai chứ
Triệu Phụng xấu hổ cười hai tiếng, không nói gì nữa
"Nếu vậy, hài nhi sẽ chờ tin tức của cha nuôi
Triệu Phụng vừa nói vừa đứng lên cáo từ, nhưng bị Thượng tổng quản ngăn lại
"Gấp cái gì, giúp ta thu bàn cờ này đi
Nghe lời này, Triệu Phụng mới ngoan ngoãn ngồi xuống, từ tốn giúp đỡ thu dọn quân cờ trên bàn
Thượng tổng quản vừa thu quân cờ vừa nói: "Con đó, vẫn là cố gắng đừng có gây sự thì hơn
"Cầm mấy quân cờ thừa coi như xong rồi, đừng động đến những quân cờ quan trọng trên bàn
"Về sau nếu muốn có kết cục yên ổn, bây giờ phải cố gắng nhiều hơn
"Cha nuôi có thể bảo vệ được con nhất thời, chứ không thể bảo vệ con cả đời
"Lớn rồi, nên suy nghĩ đến hậu sự đi
Triệu Phụng lại xem thường, vê từng quân cờ lên, nói: "Với tu vi của hài nhi, e là lúc đó cũng cùng cha trước sau chân thôi, còn sợ gì chứ
"Thằng nhóc này
Thượng tổng quản hung hăng cau mày
Cho dù hai người đều đã xế chiều, trong lòng Thượng tổng quản, Triệu Phụng vẫn là đứa bé năm xưa
Hai người tuy không cùng huyết thống, nhưng tình cảm lại như cha con
Nhất là ở nơi thâm cung này, tình cảm đó càng trở nên hiếm có
Thượng tổng quản có thể yên tâm vượt qua tuổi già như vậy, công lao của đứa con trai nuôi này là không thể bỏ qua
Nếu không, ai dám dễ dàng giao quyền lực đã nằm trong tay cho người khác
Nếu không, ai lại cho phép một người tổng quản Nội Vụ phủ danh thực hơn mình
"Nghịch cảnh sinh ra, đều là sinh từ sắc; nếu không cầu sắc, họa từ đâu sinh ra
Thượng tổng quản cuối cùng cũng dốc lòng khuyên nhủ một câu
Nhưng Triệu Phụng vẫn cứ cố chấp
"Cha nuôi, không phải con muốn gây chuyện, mà là bọn họ muốn gây chuyện với con ạ
Triệu Phụng chăm chú nhìn Thượng tổng quản, thể hiện thái độ không lùi bước
Không ngờ, Thượng tổng quản chỉ tiếc rèn sắt không thành thép lại nói một câu: "Ta không nói con
Triệu Phụng sững người, sau đó bừng tỉnh đại ngộ
Chỉ thấy hắn hai ba lần thu dọn sạch sẽ tất cả quân cờ trên bàn, cười hì hì nói: "Vẫn là cha nuôi thương hài nhi
88
Chương 88: Con mèo làm bá chủ một phương