Chương 12 vậy mà nổ cả nhà xí của tế tửu
Đây là người có thể làm ra được sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chu Năng mấy người cũng kinh ngạc không tin
Lâm Trần nói: “Còn đứng ngây ra đó làm gì, cứu người mau.” Đám người vội xông tới nhà xí, mở cửa ra, một mùi hôi thối xộc tới, chỉ thấy Hồ Nghiễm Hồ tế tửu đang giơ hai tay quơ loạn trong hố xí
Trên người hắn đầy những thứ màu vàng ô uế hôi thối
Ọe
Một vài học sinh không nhịn được, trực tiếp nôn mửa ở bên ngoài
Chu Năng hít sâu một hơi, kinh hãi nhìn về phía Lâm Trần
“Ngươi nhìn ta làm gì, tranh thủ thời gian cứu người, Hồ lão sư là tế tửu của Quốc Tử Giám đấy.” Chu Năng do dự một chút: “Làm sao mà cứu?” “Nếu không, ngươi xuống đi?” Lâm Trần thăm dò hỏi
“Cút!” Chu Năng không chút do dự từ chối đề nghị này
“Vậy đi tìm một chút cây gậy tre đi, cây trúc cũng được, chỉ có mấy người chúng ta có vẻ không đủ, lại hô hào thêm một chút.” “Hô hào làm sao?” Lâm Trần hắng giọng: “Có ai không, Hồ Nghiễm Hồ tế tửu ngã xuống hố phân rồi!” “Có ai không
Hồ tế tửu ngã xuống hố phân rồi!” Tại Thái Cực Điện
Nhậm Thiên Đỉnh đang phê duyệt tấu chương, hắn là một vị hoàng đế rất cần cù
Có một tên thái giám bước nhỏ đi lên
Lã Tiến nhận lấy tấu chương từ tay hắn, lại nghe tiểu thái giám kia nói vài câu, sắc mặt lập tức biến đổi
Vội phất tay bảo đối phương lui ra, Lã Tiến cẩn trọng tiến đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhậm Thiên Đỉnh không ngẩng đầu: “Xảy ra chuyện gì?” “Cái này..
bệ hạ, ngài phải chuẩn bị tâm lý trước.” “Mọi rợ thảo nguyên phát binh sao?” Trong mắt Nhậm Thiên Đỉnh ánh lên một tia lạnh lẽo
“Không có, không phải chuyện thảo nguyên, là chuyện ở Quốc Tử Giám.” Nhậm Thiên Đỉnh ngẩn người: “Quốc Tử Giám có thể có chuyện gì
Còn chưa tới năm sau khoa khảo, chuyện gì có thể xảy ra?” Lã Tiến nghiến răng nói: “Hồ Nghiễm, Hồ tế tửu, ông ta viết tấu chương xin từ quan.” Nhậm Thiên Đỉnh càng thêm khó hiểu: “Hồ tế tửu không phải vẫn tốt sao, đang làm tế tửu Quốc Tử Giám, trẫm cũng không bạc đãi ông ta, tự nhiên lại xin từ quan làm gì?” Lã Tiến cúi đầu: “Hồ...Hồ tế tửu, ông ta bị ngã xuống hầm cầu.” “Cái gì?” Nhậm Thiên Đỉnh có vẻ nghi ngờ tai mình có vấn đề
“Hồ tế tửu khi đi vệ sinh, có người ném pháo ở phía sau, ông ta không để ý, liền ngã vào hố phân bên trong.” Sắc mặt Nhậm Thiên Đỉnh trầm xuống: “Làm càn
Học sinh nào lớn gan như vậy
Đã tra ra chưa?” Lã Tiến nhỏ giọng nói: “Tra ra rồi, là học sinh của Gương Sáng đường, cũng là con trai của Anh Quốc Công Lâm Như Hải, Lâm Trần.” Nhậm Thiên Đỉnh ngạc nhiên một lúc, hắn ngồi đó, có vẻ như nghi ngờ mình nghe nhầm
“Con trai của Anh Quốc Công, Lâm Trần??” “Dạ.” “Có phải là người trước đó đánh nhau với con trai của Trấn Quốc Công không, có phải là người trước đó đánh nhau với con trai của Vi Nhất Chiến không?” “Dạ.” “Làm càn!” Nhậm Thiên Đỉnh tức giận đến vỗ bàn một cái: “Ngươi lập tức đi gọi Lâm Như Hải vào cung
Trẫm muốn xem xem hắn dạy con thế nào
Dạy thế nào ra một đứa như vậy, vậy mà dám nổ cả nhà xí của tế tửu
Đây là người có thể làm ra được sao?” Trong lòng Lã Tiến cũng dở khóc dở cười, vị Anh Quốc Công nhi tử này đúng là quá hỗn láo, loại chuyện này cũng dám làm sao
Nhậm Thiên Đỉnh rất tức giận: “Còn nữa, đi phạt Lâm Trần đứng
Cho trẫm đứng ở đó!” Lã Tiến nhớ ra cái gì đó: “Bệ hạ, ngoài Lâm Trần ra, các học sinh còn lại của Gương Sáng đường, đều có tham gia chuyện này.” Nhậm Thiên Đỉnh ngây người: “Đều là ai?” “Có con trai của Vinh Quốc Công, có con trai của Trung Sơn Hầu, có con trai của Đức Chính Hầu, có con trai của Tĩnh An Hầu...” “Thôi thôi.” Nhậm Thiên Đỉnh hết cách: “Thật là giỏi, cả đám học sinh của Gương Sáng đường đều bị kéo xuống nước sao?” Lã Tiến không trả lời
“Trẫm lát nữa đi khuyên Hồ Ái Khanh, không nhất định phải xin từ quan, chuyện này cũng không có ai biết.” Lã Tiến thấp giọng nói: “Bệ hạ, lúc đó Lâm Trần ở ngoài nhà xí hô to “Có ai không, Hồ tế tửu ngã xuống hố phân rồi”, rất nhiều người đều nghe thấy, một truyền mười, mười truyền trăm, e là cả Quốc Tử Giám đều biết, cái này có lẽ mới là nguyên nhân chính khiến Hồ tế tửu xin từ quan.” Nhậm Thiên Đỉnh im lặng: “Mất mặt quá, mất mặt quá, thật đúng là một đời không bằng một đời, Anh Quốc Công sao lại sinh ra đứa con trai như vậy!” Hắn lạnh giọng nói: “Trước tiên gọi Lâm Như Hải đến cho trẫm!” “Dạ.” Phủ Anh Quốc Công
Lâm Như Hải thảnh thơi ngồi trên ghế mây, chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái
“Khó có được khoảng thời gian nhàn hạ, từ khi thằng nghịch tử kia vào Quốc Tử Giám, ta mới được những ngày tốt đẹp này.” Người hầu bên cạnh cười nói: “Lão gia, thiếu gia nhất định sẽ có tiền đồ.” Lâm Như Hải từ từ nhắm mắt: “Ta cũng không mong chờ nó có tiền đồ gì, ta chỉ mong nó đừng gây ra lỗi lầm là được.” Người hầu nói: “Thiếu gia đã vào Quốc Tử Giám rồi, có gây ra chuyện gì đâu.” Trên mặt Lâm Như Hải lộ ra nụ cười: “Hay là bệ hạ thông minh, điều nó vào Quốc Tử Giám.” Đúng lúc này, thái giám bên ngoài vội vã chạy vào
“Lâm Quốc Công.” Lâm Như Hải đứng dậy, vội vàng nghênh đón
“Xin hỏi vị công công này, có chuyện gì?” Thái giám kia lấy ra lệnh bài: “Nhanh đi thôi, bệ hạ cho mời ngài vào cung diện kiến.” Lâm Như Hải ngẩn người: “Công công, bệ hạ có nói là chuyện gì không?” “Cái này thì không nói, nhưng khá là gấp gáp.” Chẳng lẽ là ta sắp được trọng dụng
Trong mắt Lâm Như Hải lộ ra vẻ vui mừng: “Được, xin mời công công đợi một lát.” Rất nhanh, Lâm Như Hải liền vào cung, ở bên cạnh một đình đài gặp được Nhậm Thiên Đỉnh
“Thần Lâm Như Hải, tham kiến bệ hạ.” Nhậm Thiên Đỉnh mặt lạnh: “Lâm Như Hải à Lâm Như Hải, ngươi có thể nói cho trẫm biết, ngươi dạy con như thế nào không?” Lâm Như Hải ngơ ngác: “Bệ hạ, thần..
thằng nghịch tử kia lại gây họa?” Nhậm Thiên Đỉnh cười lạnh: “Há chỉ gây họa đơn giản, hắn trực tiếp thừa dịp Hồ tế tửu đi vệ sinh, đem cả nhà xí nổ tung.” Tê
Lâm Như Hải vừa nghĩ tới cảnh đó liền rùng mình
Cảnh tượng đó thật là kinh khủng, ở trong biển phân bơi ếch sao
Hắn vội quỳ xuống: “Bệ hạ, thần..
thần có tội.” Nhậm Thiên Đỉnh tức giận nói: “Hôm nay dám nổ nhà xí của Hồ tế tửu, ngày mai hắn có phải là dám tạo phản không?” “Bệ..
bệ hạ, khuyển tử chỉ là nghịch ngợm một chút thôi, chắc chắn nó không dám đâu ạ.” Lâm Như Hải sợ hãi run rẩy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhậm Thiên Đỉnh hừ một tiếng: “Trẫm đáng lẽ không nên quản những chuyện này, nhưng chuyện này đúng là quá khó tưởng tượng, Lâm Như Hải, trẫm không hy vọng loại chuyện này sẽ phát sinh thêm lần nào nữa.” “Dạ.” “Đứng lên đi.” Sau lưng Lâm Như Hải toàn mồ hôi
Lúc này hắn đang chửi mắng trong lòng, thằng nghịch tử, thằng nghịch tử ơi, chuyện tốt thì không thấy đâu, chuyện xấu thì truyền đi ngàn dặm
Đợi đến khi Lâm Như Hải đi rồi, Nhậm Thiên Đỉnh chắp hai tay
Lã Tiến, thái giám của Ti Lễ Giám bên cạnh nhỏ giọng nói: “Bệ hạ, con trai của Anh Quốc Công, có phải là nên quản giáo cẩn thận
Cứ tiếp tục như vậy thì không phải là biện pháp hay.” “Quá mức hoàn khố, đúng là nên quản giáo.” Nhậm Thiên Đỉnh trầm tư một chút: “Trẫm đi xem Hồ tế tửu thế nào, tiện thể tổ chức một trận khảo thí, nếu đám công tử bột này trả lời không được, không có tiến bộ gì, thì sẽ bị đưa xuống biên phòng các nơi để rèn luyện.” Nhậm Thiên Đỉnh đến Quốc Tử Giám, tiến vào phòng của Hồ Nghiễm, chỉ thấy Hồ Nghiễm đang ngồi đó, vẻ mặt uể oải, thậm chí trong phòng dường như cũng tràn ngập một mùi hôi thối nhàn nhạt
Hồ Nghiễm nhìn thấy Nhậm Thiên Đỉnh, lúc này ủy khuất vô cùng: “Bệ..
bệ hạ, thật là nhục nhã, thật là nhục nhã.”