Đại Phụng Bại Gia Tử

Chương 98: Tiêu Diêu Công Tử sinh hoạt, cái này không liền đến rồi sao?




Chương 98 Tiêu Dao công tử sinh hoạt, cái này chẳng phải là đến rồi sao
Đi vào Thải Vân Các, đẩy cửa ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thải Vân.” Thải Vân từ phía sau phòng đi ra, nhìn thấy Lâm Trần, trên mặt tràn đầy kinh hỉ
“Công tử, sao ngươi lại tới đây?” Lâm Trần lấy ra từ trong tay áo thánh chỉ: “Đi, vì ngươi đi chuộc thân.” “Thật?” Thải Vân vừa mừng vừa sợ, nàng muốn cùng Lâm Trần đi, nhưng lại nhớ tới chính mình còn chưa trang điểm
“Công tử, ta chải lại tóc một chút đã.” Mặt nàng hồng hào, vội vàng nhỏ giọng gọi: “Thanh Nhi.” Thanh Nhi đến, Thải Vân ngồi xuống trước gương đồng, Thanh Nhi cũng giúp nàng trang điểm
“Tiểu thư, Lâm công tử thật vì người chuộc thân sao?” Thanh Nhi vẫn có chút ngạc nhiên, chủ yếu là Lâm Trần hành động quá nhanh, vừa mới qua đi bao lâu, liền thật sự có thể chuộc thân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lâm công tử tài hoa vô song, chuyện nhỏ này không làm khó được hắn, Thanh Nhi, chúng ta cuối cùng cũng có thể rời khỏi hồng tụ chiêu rồi.” Thải Vân có chút không kìm nén được vui sướng
Đã có lúc, nàng vốn cho rằng mình cũng sẽ giống như những hoa khôi còn lại, cuối cùng bị một vị công tử phá thân, sau đó cả đời này chỉ có thể lưu lạc ở hồng tụ chiêu, thật không ngờ, nàng vẫn có cơ hội thoát khỏi nơi này
Nàng cẩn thận trang điểm, cài thêm một chiếc trâm, nhìn bản thân trong gương đồng rất hài lòng, lại đứng dậy, liền phát hiện Lâm Trần đang cười mỉm dựa vào cửa
“Công tử, sao người lại vào đây?” “Không sao, ta xem nàng trang điểm thôi.” Lâm Trần lại nói, “Đúng rồi, lát nữa sẽ chuộc thân cho nàng, có muốn cùng tỷ muội trong hồng tụ chiêu cáo biệt không, có lẽ đây là ngày cuối cùng.” Thải Vân gật đầu: “Muốn, Thanh Nhi, ngươi đi thông báo cho các tỷ tỷ khác một tiếng, tối nay chúng ta cùng nhau tụ tập.” Lâm Trần cũng hào khí nói, “Còn lại tiền rượu chè, hôm nay công tử ta bao hết.” Thanh Nhi đầy vui mừng: “Đa tạ công tử.” Lâm Trần nắm lấy tay Thải Vân, đi ra ngoài
Bàn tay mềm mại không gì sánh được, lòng Lâm Trần xao động, không dễ dàng a, cuối cùng cũng thành công có được hậu cung đầu tiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đều đã xuyên qua đến cổ đại, không nói tam thê tứ thiếp, ít nhất cũng phải một vợ bốn thiếp, không lập hậu cung thì xuyên qua làm gì
Nghĩ tới Trương Cư Chính, nổi tiếng có chính thê thiếp đến bảy người, mà sủng cơ trong nhà còn nhiều hơn, cộng lại khoảng hơn bốn mươi vị
Lâm Trần lúc này mới đến đâu chứ
Lâm Trần trong lòng suy nghĩ lung tung, Tiêu Dao công tử ca bước đầu tiên, công tử ta liền muốn thực hiện
Nghĩ tới đây, Lâm Trần thấp giọng nói: “Thải Vân, ngươi có biết chút phương pháp đặc biệt trong phòng the không?” Thải Vân á một tiếng, có chút kinh hoảng, trên mặt lộ rõ vẻ đỏ ửng, vành tai cũng ửng hồng
“Công tử, ta, ta không biết nhiều lắm.” Lâm Trần ha ha cười một tiếng: “Không sao, chờ đến tối nay, ta sẽ dạy cho ngươi, ta có một chiêu pháp thuật, tên là Ngũ Long giữ lời...” Đưa Thải Vân ra khỏi hồng tụ chiêu, trực tiếp lên xe ngựa, Triệu Hổ và Vương Long cùng nhau đánh xe
Rất nhanh, lại đến giáo phường tư
Thải Vân xuống xe ngựa, đi theo Lâm Trần, tay nàng được Lâm Trần nắm trong tay, tràn đầy cảm giác an toàn
Tìm tới viên quan trước đó, hắn tươi cười đón tiếp
“Lâm công tử, ngài tới đúng lúc quá, đang muốn hết giờ làm việc, ngài liền tới.” Lâm Trần cười nói: “Lần này, ta đến chính thức chuộc thân cho Thải Vân.” Nói rồi, Lâm Trần lấy ra trăm lượng ngân phiếu
Viên quan kia sửng sốt một chút, ngay sau đó, Lâm Trần lại lấy ra một tờ thánh chỉ
“Ý chỉ của bệ hạ, ngài xem qua chưa?” Viên quan kia run lên, vội vàng quỳ xuống
Lâm Trần đưa thánh chỉ cho hắn: “Ngươi tự xem đi.” Viên quan mở ra xem một chút, lập tức tươi cười rạng rỡ
“Lâm công tử quả nhiên lợi hại, ngay cả ý chỉ của tiên hoàng cũng có thể khiến bệ hạ sửa đổi, xin mời Lâm công tử chờ một lát, ta sẽ đi lấy hồ sơ.” Hắn mang hồ sơ ra, trải rộng trên bàn, cầm lấy bút lông, viết vào đó
“Lâm công tử, để nàng ký tên đồng ý, sau đó giấy bán thân này sẽ không còn giá trị, bất quá hộ tịch của nàng vẫn chưa có thông tin, ngươi cần phải cho người đi một chuyến đến Ứng Thiên phủ, tìm hạ công tào, để chuyển hộ tịch đến nơi ở của ngươi.” Lâm Trần cười nói: “Đây là lẽ đương nhiên.” Hắn nhìn về phía Thải Vân, Thải Vân lúc này hết sức cố gắng kìm chế bình tĩnh, nhưng tay run rẩy vẫn cho thấy nàng vô cùng kích động
Nàng cầm lấy bút lông, ký tên, sau đó ấn dấu tay
“Xong rồi, Lâm công tử, của ngài đây.” Lâm Trần cất kỹ giấy tờ, sau khi nói cảm ơn liền đưa Thải Vân rời khỏi giáo phường tư
Viên quan kia cảm khái: “Cái tên Lâm Trần này, thật lợi hại, vì một cô nương hồng tụ chiêu mà còn khiến cả chức Giám sát quân khí giám chính tam phẩm cũng bị hạ, lợi hại thật.” Còn Thải Vân sau khi ra khỏi giáo phường tư, có chút mê man: “Công tử, thiếp thân có phải đang nằm mơ không?” Lâm Trần ha ha cười một tiếng: “Đây không phải mơ, công tử ta có một cách, có thể giúp nàng nhanh chóng tỉnh mộng.” “Cách gì?” Thải Vân ngước đôi mắt đẹp lên, nhưng giây tiếp theo, Lâm Trần trực tiếp hôn nàng
Thải Vân trợn to mắt, hồi lâu sau, Lâm Trần cười nói: “Thế nào, tỉnh chưa?” Thải Vân mặt đỏ bừng: “Công tử, thiếp thân giống như đang say trong giấc mộng này, thiếp chỉ hy vọng giấc mộng đẹp này, vĩnh viễn đừng tỉnh lại.” Nàng tựa vào người nắm lấy cánh tay Lâm Trần, Lâm Trần hào hứng
Triệu Hổ và Vương Long đi tới: “Công tử, bây giờ đi đâu ạ?” Lâm Trần nói: “Triệu Hổ, ngươi đưa ta đến hồng tụ chiêu, Vương Long, ngươi về phủ báo lại cho cha ta, nói tối nay ta không về.” “Dạ.” Lâm Trần lại lên chiếc xe ngựa trên áng mây, hắn xoa tay Thải Vân: “Thải Vân à, sau này nàng làm tiểu thiếp của công tử ta, thế nào?” “Dạ, chỉ cần công tử không chê, thiếp thân không cần danh phận cũng được.” Thải Vân ngẩng đầu lên: “Công tử, về sau đừng gọi thiếp là Thải Vân nữa, gọi thiếp Nhược Tuyết đi, thiếp đã rời khỏi hồng tụ chiêu, không còn là hoa khôi nữa.” Lâm Trần ha ha cười một tiếng: “Tốt, Nhược Tuyết.” Trở lại hồng tụ chiêu, Lâm Trần đưa Nhược Tuyết về Thải Vân Các, tú bà đều ra đón
“Lâm công tử.” Lâm Trần cười tủm tỉm lấy ra giấy bán thân: “Từ hôm nay, Nhược Tuyết không còn là hoa khôi của hồng tụ chiêu nữa.” “Đúng thế, đúng thế, Thải Vân cô nương này được Lâm công tử coi trọng, là phúc của nó rồi.” “Thật biết nói chuyện, nào, công tử ta thưởng cho ngươi.” Lâm Trần trực tiếp rút ra ba tấm ngân phiếu, tú bà kia cười toe toét
“Lâm công tử, nha hoàn của Thải Vân nói, tối nay mấy vị hoa khôi còn lại đều không tiếp khách, cũng không tham gia trà yến, là Lâm công tử muốn tụ tập sao?” “Đúng thế, yên tâm, tối nay phí tổn của mấy hoa khôi này, công tử ta lo hết, hết bao nhiêu tiền?” Tú bà mặt nhiều thêm một tầng nếp nhăn: “Lâm công tử, ngài đúng là vung tiền như rác, không nhiều, chỉ cần năm ngàn lượng là được.” “Được, ngày mai ta sẽ cho người đưa tới.” “Vâng, Lâm công tử, xin mời.” Lâm Trần mang Hạ Nhược Tuyết về lại Thải Vân Các, Thanh Nhi nhìn thấy Hạ Nhược Tuyết trở về, vui mừng đứng dậy
“Tiểu thư, chuộc thân rồi ạ?” Hạ Nhược Tuyết dùng sức gật đầu
“Tốt quá rồi tiểu thư, công tử, ta đi gọi các hoa khôi khác đến, còn chuẩn bị rượu thịt cũng bưng lên.” Lâm Trần cười hớn hở: “Đi đi.” Thanh Nhi vội vàng đi, còn Lâm Trần ngồi xuống, Hạ Nhược Tuyết nói “Công tử, người mệt rồi, để thiếp hầu hạ người.” Nàng mang nước trà đến, bắt đầu pha trà cho Lâm Trần, lại rất ân cần, sau đó còn đi ra sau lưng Lâm Trần, xoa bóp vai cho hắn
Lâm Trần từ từ nhắm hai mắt lại, hết sức hưởng thụ
Tiêu Dao công tử sinh hoạt, cái này chẳng phải là đến rồi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.