[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương 193: Hoa Vũ Tâm Thanh
(2)
“Hừ, gian phu dâm phụ, cả hai chẳng có người nào tốt, lão tử mặc kệ các ngươi, đi trước đây!” Trác Phàm trong lòng cười lạnh, bĩu môi khinh thường
Nhưng vào đúng lúc này, Nghiêm Phục bỗng nhiên kéo Tiếu Đan Đan một phát, liền kéo nàng ta đến trên giường, hắn xoay người đè lên người nàng ta, cười tà: “Khà khà khà..
Tiểu mỹ nhân, nếu không tối nay nàng theo ta luôn đi.”
“Không được, Nghiêm công tử, cô nương của Hoa Vũ Lâu chúng ta chỉ đến ngày xuất giá mới được phép trao thân thể cho phu quân.”
“Hoa Vũ lâu cái gì, dù sao sớm muộn gì cũng thuộc sự cai quản của Dược Vương Điện chúng ta!” Nghiêm Phục nhếch miệng cười, đột nhiên tròng mắt hơi híp lại, nghi ngờ nhìn về phía Tiếu Đan Đan, lạnh lùng hỏi: “Có phải nàng vẫn không bỏ được tên hôn phu Lâm Thiên Vũ bị thiến kia đúng không?”
“Không, không!” Tiếu Đan Đan xua tay, vẻ mặt kinh hoảng
“Nếu không phải, vậy còn chần chờ gì, nàng hãy cùng bổn công tử phong lưu khoái hoạt đi.” Hắn ta ngửa mặt lên trời cười môt tràng, Nghiêm Phục bắt đầu động tay động chân, Tiếu Đan Đan chỉ có thể vô lực xô đẩy hắn: “Nghiêm công tử, không được, mỗi đêm ta còn phải đi thỉnh an sư phụ đấy!”
Cái gì, thỉnh an
Sư phụ nàng ta không phải Mẫu Đơn lâu chủ sao
Nói cách khác, đi theo nàng thì có thể tìm tới chỗ ở của Mẫu Đơn lâu chủ
Cứ như vậy, Hộ Bảo các cũng cách không xa
Nghĩ tới đây, cước bộ vừa định rời đi của Trác Phàm nhất thời dừng lại, nhìn về phía tên Nghiêm Phục đã dính sát trên người của Tiếu Đan Đan, chuẩn bị hành động dâm uy, trong lòng không hiểu sao nổi lên cơn lửa giận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khốn nạn, tên súc sinh nhà ngươi mau xuống ngay, đừng có làm hỏng việc lớn của lão tử, người ta còn muốn đi thỉnh an sư phụ kia kìa
Trong bụng nổi giận, Huyết Anh vụt một tiếng chui vào trong cơ thể Nghiêm Phục
Một giây sau, Nghiêm Phục đang định tháo lưng quần chợt ai ui một tiếng, bụng quặn đau kịch liệt, sắc mặt cũng càng ngày càng trắng xám, cuối cùng bịch một tiếng ngã xuống
Tiếu Đan Đan vốn đang co ro run rẩy, nhưng thấy tình cảnh này thì vội trèo xuống giường xem xét an nguy của hắn ta, thấy hắn ta vẫn còn thở, nàng ta đỡ hắn ta lên giường, đắp chăn lại cho hắn
Nhìn trái nhìn phải thấy không có ai mới quẹt nước mắt còn sót lại rồi vội vàng rời đi
Có lẽ bởi vì lúc nãy đã quá sợ hãi, Nghiêm Phục đột ngột ngất đi, mà nàng ta cũng không hề thấy nghi ngờ gì, chỉ muốn mau chóng chạy khỏi chỗ đó
Trác Phàm cười lạnh, tay khẽ vẫy lên gọi Huyết Anh trở về, bám sát theo sau nàng ta
Nghiêm Phục chỉ là nhân vật nhỏ, hắn không muốn vì dính dáng tới tiểu tử này mà dẫn lão quỷ Độc Thủ Dược Vương kia đến
Thế nên hắn chỉ để Huyết Anh ở trong cơ thể hắn ta hấp thụ một lượng máu lớn, khiến hắn ta mất máu quá nhiều mà té xỉu, chứ không lấy mạng của hắn ta
Trác Phàm theo đuôi Tiếu Đan Đan, rất nhanh đã tìm tới một căn phòng lớn
Ở nơi đó, đèn đuốc sáng trưng, Trác Phàm cách ngoài trăm thước đã ngửi thấy được mùi huân hương thoang thoảng của nữ tử khuê phòng bay ra
Huyết Anh bám sau lưng Tiếu Đan Đan, khi nàng ta đến trước của phòng, vừa định gõ cửa thế nhưng bỗng nhiên dừng lại
Trác Phàm khẽ giật mình, bất giác có chút nghi ngờ, nên hắn để Huyết Anh tiến vào trong phòng
Nào ngờ được trong phòng không phải chỉ có một nữ tử mà còn có một nam tử nữa
Nữ tử kia ăn mặc vô cùng mạnh dạn, tuy trên mặt có lụa mỏng che lại, nhưng trước ngực thì chỉ có một chiếc áo mỏng che đậy, toàn bộ phần lưng xinh đẹp cũng không che chắn mà lộ ra trần trụi bên ngoài
Một đôi mắt mị nhãn như tơ, nhìn chăm chú vào nam tử đối diện
Mà tên nam tử kia là một gã trung niên, khóe miệng có hai cọng ria mép, đôi mắt dán chặt lên bộ ngực mềm mại của nữ tử kia
Đây nào phải Hoa Vũ Lâu ngự hạ bảy thế gia chứ, trực tiếp đổi tên gọi thành thanh lâu luôn đi
Chứ sao lão tử đi đến chỗ nào, cũng gặp phải loại chuyện này thế
Trác Phàm đành chịu mà xoa cái trán, thở dài
Nhưng mà tâm lý nam nhân, vẫn để hắn nhịn không được lại nhìn tiếp
“Lâm trưởng lão, ngươi thích ta sao?” Nữ tử kia nhõng nhẽo cười một tiếng, hì hì nói
Nam tử kia gật đầu liên tục, nước miếng sắp chảy ra dài ba ngàn trượng: “Thích, đương nhiên ưa thích, Mẫu Đơn lâu chủ xinh đẹp động lòng người
Lâm Tử Thiên ta dĩ nhiên cực kỳ thích nàng, chỉ là không biết lâu chủ có thể cho Lâm mỗ nhìn thấy phương dung của nàng hay không?”
Nói xong, Lâm Tử Thiên ý đồ đưa tay lấy xuống mạng che mặt của nàng ta
Nhưng Mẫu Đơn lâu chủ lại cười khẽ một tiếng, quay người né tránh đi: “Lâm trưởng lão, nếu ngươi vén lên mạng che mặt của ta, thì nhất định phải muốn người của ta đấy!”
“Muốn, muốn, ta đương nhiên muốn!” Lâm Thiên Thiên cười hắc hắc, mặt như Trư ca, giống như cả đời chưa từng được thấy nữ nhân ấy
Mẫu Đơn lâu chủ cười nhạt, mị nhãn lườm ông ta một cái: “Như vậy, ngươi đáp ứng điều kiện của nô gia rồi?”
“Ách, cái này...”
Chỉ thoáng cái lông mày Lâm Tử Thiên nhíu chặt lại, sắc mặt trong nháy mắt sụp đổ: “Ai da, Mẫu Đơn à, ngươi cái này không phải đang làm khó ta ư
Người trong bảy thế gia nào có ai không biết Độc Thủ Dược Vương Nghiêm Tùng cực kỳ đáng sợ chứ, ngươi bỏ ta đi đối phó ông ta, đây chẳng phải để ta đi chịu chết sao.”
“Hừ, Lâm Tử Thiên, vậy ngươi vừa mới nói sẽ yêu ta suốt đời suốt kiếp, sẽ vì ta đi chết, hiện tại nhanh như vậy đã thay đổi rồi?”
“Ai da, ta có thể vì nàng đi chết, nhưng cũng không thể chết một cách không có giá trị vậy được.”
“Tên lừa đảo, nam nhân đều là đồ lừa đảo, ngươi cút đi cho ta!” Mẫu Đơn lâu chủ giận dữ, bỗng nhiên vừa lật bàn, vừa rống to, đôi mắt nước mắt lưng tròng
Lâm Tử Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, chậm rãi đi ra ngoài cửa, chỉ là trước khi ra đến cửa thì dưới chân chợt dừng lại, xoay người giận dữ nói: “Mẫu Đơn, ta biết tình cảnh hiện tại của Hoa Vũ Lâu, cũng biết suy nghĩ của nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng, Hoa Vũ Lâu đã định trước hết đường cứu vãn, sẽ không có ai vì các nàng mà đi đắc tội Dược Vương Điện đâu
Nếu như sau này, nàng không có chỗ trú thân, vậy hãy nhớ đến Khoái Hoạt Lâm tìm ta.”
Lâm Tử Thiên nói xong, lại bất đắc dĩ lắc đầu, mở cửa rời đi, chỉ để lại một mình Mẫu Đơn lâu chủ với hai hàng lệ, chậm rãi trượt xuống..