Đại Sư Huynh Ngươi Thật Quá Âm Hiểm

Chương 25: Sư huynh mới mở miệng, ta liền biết ta thua




Chương 25: Sư huynh vừa mở miệng, ta liền biết ta thua "Chân nhân, ở đây còn có năm ngàn khối linh thạch, trong đó ba ngàn khối là để đền bù tổn thất cho các vị, hai ngàn khối còn lại là tiền thưởng ta đã thông báo từ trước
"Ta biết năm ngàn khối linh thạch này đối với hao tổn của hai vị thì chẳng đáng là bao, nhưng cũng là tấm lòng của ta và bá tánh Nhạn Thành, kính mời hai vị nhận lấy
Lưu Thanh cung kính nói
"Cái này


[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Trường Phong lộ vẻ khó xử
"Làm bộ
Ngươi còn làm bộ
Đây chẳng phải là điều ngươi muốn sao
Mà ngươi còn tỏ vẻ khó xử nữa
Trong lòng Thanh Dao đảo một vòng khinh thường thật lớn đối với Sở Trường Phong
"Chân nhân, người cứ nhận lấy đi
"Đúng vậy, ngài cũng không dễ dàng gì
"


Các tu sĩ và dân chúng đứng sau Lưu Thanh đều đồng thanh nói
"Thịnh tình khó từ, vậy ta đành nhận
Sở Trường Phong phất tay, một luồng sáng chợt lóe, liền thu hết linh thạch vào túi trữ vật
Chứng kiến cảnh này, Lưu Thanh và mọi người thở phào nhẹ nhõm



"Sở Trường Phong, ngươi quá đáng
Mấy trăm dặm ngoài Nhạn Thành, Thanh Dao cuối cùng cũng giành lại tự do, tức giận nhìn chằm chằm Sở Trường Phong
"Con à, quả thật là quá đáng


ngươi
Lão lừa lông xám cũng không chịu nổi nữa, "Giúp nàng đứng vững, chính là để nàng cõng nồi, vậy thì cũng quá lãng phí ngươi
Thanh Dao: "
Ta là vì chuyện này mà tức giận sao
"Con lừa mục nát kia mau câm miệng
Đôi mắt đẹp của Thanh Dao tràn đầy sát khí
"Ha ha, sư muội đừng nóng giận
Sở Trường Phong cười ha hả, "Một số lúc, dù sao vẫn cần có người đứng ra, đúng hay không
"Đứng ra để cõng nồi sao
"Sư muội, cái nồi này không phải tự nhiên mà cõng
Ngươi xem, trên cái chứng minh kia không phải còn có một thanh phi kiếm nhị giai hạ phẩm dành cho ngươi sao, ngươi cũng không lỗ đâu
Sở Trường Phong lấy ra chứng minh mà thành chủ Nhạn Thành Lưu Thanh cấp, đưa cho Thanh Dao xem
Thanh Dao nhíu mày, "Tiền tài bất nghĩa, ta không cần
Sở Trường Phong nói: "Đây không phải tiền tài bất nghĩa, thanh phi kiếm nhị giai hạ phẩm kia là món quà gặp mặt thật sự của sư huynh tặng cho ngươi
"Dùng tiền của tông môn để giải quyết việc riêng của ngươi, Sở Trường Phong, tính toán của ngươi vang thật là to nha
"Ta không cần cũng có người khác dùng, cho nên chi bằng ta dùng
Sở Trường Phong buông tay
Có tiện nghi mà không chiếm, đó là đồ vô lại
"Ta không thèm để ý đến ngươi


Thanh Dao phì phò đi lên phía trước
Sở Trường Phong cưỡi lừa xám, chậm rãi nói: "Theo ta được biết, phía trước có một tòa thành, trong đó có vài món đặc sản rất ngon, lúc đầu ta định đưa ngươi đi ăn, nhưng ngươi giận vậy thì thôi


Ăn ư
Thanh Dao đột nhiên dừng bước
Không biết vì sao, vừa nghe chữ "ăn" là nàng liền không tài nào bước tiếp được, trong bụng dường như có một ác quỷ muốn thoát khỏi ràng buộc
Ưm… khụ khụ..
"Vì ngươi đã thành tâm xin lỗi ta như vậy, nên ta sẽ không giận nữa


Bất quá, ngươi phải nhớ kỹ, lần sau không được tái phạm
Nếu có lần sau nữa ta thật sự không tha thứ cho ngươi đâu
Thanh Dao bày tỏ, cân nặng tám mươi cân của mình không cõng nổi cái nồi trị giá mấy chục vạn linh thạch
Sở Trường Phong gật đầu, "Lần tiếp theo nhất định sẽ như thế


Nửa ngày sau đó
Sở Trường Phong dẫn Thanh Dao đến tòa thành kia, thẳng tiến đến tửu lâu tốt nhất
"Khách quan, muốn ăn gì ạ
"Tiểu nhị, dọn tất cả thịt rượu ngon nhất của quán lên
Sở Trường Phong phất tay
Thế nhưng
Tiểu nhị trên mặt cũng lộ vẻ khó xử, "Khách quan, tửu lâu chúng tôi nhiều nguyên liệu nấu ăn đều lấy từ yêu thú, kỳ trân các thứ, dọn tất cả lên phải mất hơn vạn khối linh thạch hạ phẩm, ngài xác định vẫn muốn sao
"Ăn một bữa ngon như vậy mà tốn hơn vạn linh thạch
Chẳng lẽ là gan rồng tủy phượng sao
Thanh Dao rất kinh ngạc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu nhị nói: "Cái này thật có


Bất quá, không phải Chân Long Chân Phượng, mà là huyết mạch của bọn họ hàng xa
Sở Trường Phong khẽ cười một tiếng, "Ha, hơn vạn linh thạch thì đã sao
Hai sư huynh muội chúng ta cũng đâu phải không ăn nổi


Nghe vậy, tiểu nhị khẽ giật mình, không ngờ lại gặp một vị khách ngang tàng
Trong đôi mắt to như nước trong veo của Thanh Dao, tràn đầy cảm động, "Sư huynh


dọn hết lên cũng ăn không hết đâu, chúng ta chọn vài món ngon miệng là được rồi
Thanh Dao không phải loại người phô trương lãng phí, nàng cũng cảm thấy bỏ ra vạn linh thạch ăn một bữa không cần thiết
"Vậy cũng được
Sở Trường Phong chấp nhận yêu cầu của Thanh Dao
Tiểu nhị liền đặt thực đơn lên bàn
Sở Trường Phong và Thanh Dao nghiêm túc lật xem
Thanh Dao nhìn thực đơn không ngừng nuốt nước miếng, cố gắng không để nước bọt chảy ra
"Món ma ngưu gân xào không tệ
"Đúng vậy
"Món kim cương tay gấu hấp cũng có thể
"Đúng vậy
"Món thịt kho tàu long lý trông cũng rất mỹ vị
"Đúng vậy
Nửa ngày sau, Sở Trường Phong khép lại thực đơn, Thanh Dao một mặt chờ mong
"Những thứ vừa nãy sư muội ta nói có nhớ không
"Nhớ
"Không cần hết
"Cái gì
Tiểu nhị cho rằng nghe nhầm
Thanh Dao cũng như bị sét đánh
"Mang một bát mì nhân sâm lên là được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đúng rồi, nhân sâm cũng không cần sâm trăm năm tuổi, chỉ cần dùng loại trồng là được
"Còn nữa, đồ nhắm không tính tiền, cứ cho nhiều một chút
Sở Trường Phong nói ra một loạt yêu cầu, lại phát hiện tiểu nhị đứng tại chỗ, nhìn ánh mắt về phía mình kỳ lạ
Không phải, ngươi chỉ ăn một tô mì thôi mà nói nhiều như vậy làm quái gì
"Hai vị khách quan chờ một chút, mì rất nhanh sẽ tới
Tiểu nhị vội vàng rời đi
"Sư muội, sao không vui, có phải là cảm thấy mì không hợp khẩu vị không
Sở Trường Phong phát hiện Thanh Dao không biết từ lúc nào đã nhếch môi
"Ngươi đoán xem
Thanh Dao bất đắc dĩ mở miệng
"Mì không hợp cũng không sao, còn có cháo nhân sâm, màn thầu nhân sâm, bánh nướng nhân sâm, sủi cảo nhân sâm, vằn thắn nhân sâm


Thế nào cũng có một món hợp với ngươi


Thanh Dao bĩu môi, không muốn nói chuyện
Rất nhanh, mì nhân sâm được mang lên, dù trên mặt Thanh Dao không vui, nhưng miệng nàng lại rất thành thật, một tô mì rất nhanh liền được ăn sạch sẽ
Con người khi ăn no thì tâm tình cũng sẽ tốt lên
Sở Trường Phong lại nhìn thấy nụ cười trên mặt Thanh Dao
"Tiểu nhị tính tiền
"Hai vị khách quan tổng cộng hai mươi khối linh thạch hạ phẩm
"Mới hai mươi khối linh thạch hạ phẩm, quá rẻ
Sở Trường Phong vừa nói, vừa thò tay vào tay áo
Ngay lúc Thanh Dao tưởng rằng hắn là lấy ra linh thạch để trả tiền, kết quả lại lấy ra một chiếc khăn tay để lau miệng
"Nhìn ta làm gì, trả tiền đi, sư muội
Sở Trường Phong rất kinh ngạc
"Tại sao là ta
Thanh Dao khẽ giật mình
Sở Trường Phong đương nhiên nói: "Bởi vì mì là ngươi ăn, còn ta ăn là đồ nhắm miễn phí


Hả
Thanh Dao biết, ngay khi mình nghe được câu này thì cũng đã thua
"Đại sư huynh, ngươi như thế này cả đời cũng sẽ không có người thích đâu
Thanh Dao rất im lặng
Người đàn ông này, hai mươi khối linh thạch cũng không muốn vì mình mà bỏ ra sao
"Không quan trọng, phụ nữ sẽ chỉ ảnh hưởng đến tốc độ ra kiếm của ta
Sở Trường Phong nhún vai
Sở Trường Phong đã sớm đặt ra mục tiêu cuộc đời mình: tiên thành trước, sau đó là gia đình



Một ngày sau đó
Sở Trường Phong và Thanh Dao cuối cùng đã trở về Âm Dương Thánh Địa
"Con à, con à, đây là Thánh Địa sao
"Linh khí quá dồi dào
Con lừa xám kêu lên phấn khích
"Lão Hôi, đừng có kêu lung tung
Sở Trường Phong nhắc nhở: "Trong Thánh Địa, Trúc Cơ khắp nơi, Kim Đan nhiều như chó, Nguyên Anh cũng không phải vật hiếm có, cẩn thận bị người bắt rồi ném vào nồi nước sôi đó
Con lừa lông xám lập tức ngậm miệng
Không bao lâu
Hai người một lừa trở về Thiên Kiếm Phong
Sở Hạc Xuyên đã sớm cảm nhận được, đứng chờ ở trước cửa, có chút bất ngờ, "Sao còn mang theo một con súc sinh về
Con lừa lông xám không thích nghe người gọi nó là súc sinh, đôi tai vểnh lên, định nghiến răng kêu to, "..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.