Đại Sư Huynh Ngươi Thật Quá Âm Hiểm

Chương 35: Trạm ở trước mặt các ngươi chính là vì quân tử, sở trường phong




Chương 35: Người đang đứng trước mặt các ngươi chính là một ngụy quân tử tên Sở Trường Phong
“Nói gì thế, lần này ta đến chính là muốn chấm dứt ân oán với hắn.”
“Hắn đối với ngươi chỉ có oán chứ làm gì có ân a.” Thanh Dao phun ra, “Nếu hắn biết ngươi cứ luôn để hắn chịu tiếng xấu thì nhất định sẽ liều mạng với ngươi.”
“Không, hắn sẽ cảm ơn ta.”
Sở Trường Phong nhàn nhạt nhìn Thanh Dao một cái, sau đó bước tiếp về phía trước
“Ngươi cứ khoác lác đi, ta ngược lại muốn xem xem ngươi làm sao để hắn cảm ơn ngươi.”
Thanh Dao nhìn bóng lưng Sở Trường Phong càng lúc càng xa, rồi đuổi theo
Cùng là đệ tử Thiên Kiếm Phong, nàng cảm thấy có nghĩa vụ giúp Sở Trường Phong nhặt xác

Khi Sở Trường Phong và Thanh Dao đến trước sơn môn Thiên Huyền Tông thì đã là đêm khuya
Nhờ ánh trăng, các đệ tử gác cổng nhìn thấy hai người liền lập tức cảnh giác, chặn đường bọn họ
“Người đến là ai?”
Sở Trường Phong thấy vậy, dừng bước lại, cất cao giọng nói: “Tại hạ, Sở Trường Phong đến từ Âm Dương Thánh Địa, xin dàn xếp một chút, ta tìm Cố Trường Phong.”
Giọng của hắn vang dội và tự tin, đủ để thể hiện khí thế của một đệ tử thánh địa
Đệ tử thánh địa
Các đệ tử gác cổng Thiên Huyền Tông liếc nhìn nhau, trong đó một tên đệ tử nhẹ gật đầu, sau đó lập tức lấy ra một khối ngọc giản, liên lạc với tông môn bên trong
Thanh Dao thấy cảnh này, trong lòng thoáng yên ổn một chút, nàng nhẹ giọng nói với Sở Trường Phong: “Sư huynh, bọn họ vẫn rất tốt, vậy mà dễ dàng như vậy liền giúp chúng ta tìm người.”
Đối với suy nghĩ của Thanh Dao, Sở Trường Phong nhếch miệng mỉm cười, hắn nghĩ thầm: “Nếu như ngươi không có thân phận đệ tử Âm Dương Thánh Địa thì ngươi thử lại lần nữa xem, xem bọn họ có thể xua đuổi ngươi không.”
Chưa lâu sau, liền có tin tức truyền tới
Một tên đệ tử bước nhanh đến trước mặt Sở Trường Phong, cung kính nói: “Hai vị mời chờ, Cố Trường Phong sư huynh đã biết được hai vị đến, đang trên đường chạy đến ngoài sơn môn.”
Sở Trường Phong và Thanh Dao nghe tin tức này liền đi tới một bên chờ đợi
Đúng lúc này, một số đệ tử Huyền Thiên Tông lại lén lút dò xét Sở Trường Phong
“Không hổ là đệ tử Âm Dương Thánh Địa a, quả nhiên tướng mạo đường hoàng, khí chất phi phàm, nhìn một cái là biết mẫu mực của chính đạo.”
Các đệ tử này không khỏi nhìn Sở Trường Phong và Thanh Dao với ánh mắt tán thưởng, xôn xao ca ngợi
Thanh Dao nghe những lời này, không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ cho Sở Trường Phong
Nàng lén liếc nhìn Sở Trường Phong, lại phát hiện khóe miệng của hắn vậy mà mang theo một nụ cười nhàn nhạt, tựa hồ đối với những lời khen ngợi này có chút hưởng thụ
Trong lòng Thanh Dao âm thầm lẩm bẩm: “Thật đúng là biết người biết mặt không biết lòng a..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các ngươi không biết là, sư huynh ta còn âm hiểm hơn cả tà đạo tu sĩ.”
Trong khoảnh khắc đó, Thanh Dao đột nhiên hiểu ra, nhìn người tuyệt đối không thể chỉ nhìn mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người càng đẹp, càng dễ lừa dối người khác
“Bọn họ ở đâu?”
Chưa lâu sau, Cố Trường Phong cùng sư muội Triệu Dung Nhi liền từ trong tông môn đi ra, hỏi các đệ tử giữ cổng
“Cố sư huynh, đó không phải sao?” Một tên đệ tử chỉ vào Sở Trường Phong và Thanh Dao
Cố Trường Phong vừa nhìn thấy Sở Trường Phong, trong mắt lóe lên một tia kinh diễm, không khỏi buột miệng nói ra: “Sở huynh, hóa ra đây mới là dung mạo chân chính của huynh a
Quả thực giống như trích tiên hạ phàm!”
Lời khen của hắn không hề che giấu, hiển nhiên đối với vẻ ngoài của Sở Trường Phong vô cùng tán thưởng
Còn Triệu Dung Nhi đang đứng cạnh Cố Trường Phong, vừa nhìn thấy Sở Trường Phong trong chớp mắt, tinh thần cũng không khỏi hoảng hốt
Trong lòng nàng âm thầm thán phục, Sở Trường Phong này quả nhiên khí vũ hiên ngang, tiên phong đạo cốt, nhìn một cái là biết tuyệt đối không phải người tầm thường
Sở Trường Phong khẽ mỉm cười, chắp tay thi lễ nói: “Ngày đó tại Thanh Hà thành, có nhiều bất tiện, cho nên đối với thân phận có phần che giấu, mong Cố huynh đừng trách.”
Ngữ khí của hắn khiêm tốn lễ độ, khiến người không khỏi nảy sinh hảo cảm
Cố Trường Phong vội vàng xua tay, cười nói: “Đâu có đâu có, Sở huynh cử chỉ này đúng là bình thường, ngược lại là ta có chút thất lễ.”
Dứt lời, hắn lại tò mò hỏi, “Không biết Sở huynh lần này tìm ta, vì chuyện gì?”
Sở Trường Phong chậm rãi nói ra: “Khi ở Thanh Hà thành, ta từng nghe nói Cố huynh đang tìm kiếm một kẻ dám mạo danh ngươi, hôm nay ta ngẫu nhiên trong phường thị đã gặp mặt kẻ đó
Lúc ấy ta liền nảy sinh một kế, muốn tìm cách bắt sống kẻ này, mang đến trước mặt Cố huynh, giao cho ngươi xử lý
Thế nhưng, kẻ đó thật sự là giảo hoạt dị thường, ta dù nhiều lần quần nhau, nhưng cuối cùng vẫn chưa thể bắt được
Cuối cùng, bất đắc dĩ, ta đành phải hạ quyết tâm, xuống tay giết, sẽ trừ sạch mối họa này.”
Nói xong, Sở Trường Phong từ trong ngực lấy ra một bộ quần áo của đệ tử Thiên Huyền Tông bị tổn hại, đưa tới trước mặt Cố Trường Phong
Ngoài ra, Sở Trường Phong còn lấy ra một vài lọ lọ, đây đều là những lọ thuốc giả hắn mua khi hại người
Thanh Dao thấy vậy, con ngươi co rút
Nàng hiểu vì sao Sở Trường Phong trước đó lại xé nát bộ quần áo của đệ tử Thiên Huyền Tông, hóa ra là để dùng hố Cố Trường Phong
“Thiên Huyền Tông đệ tử phục, ớt bột mạo danh Hợp Hoan Tán..
Không sai, đây đều là những dấu hiệu nhận biết của tên giặc kia.”
Cố Trường Phong nhận những vật phẩm này, cẩn thận xem xét một phen, từng câu từng chữ nói ra, bất tri bất giác, hai hàng lệ trong suốt lại không tự chủ được trượt xuống từ khóe mắt hắn
Một bên Triệu Dung Nhi thấy vậy, không khỏi mặt lộ vẻ lo lắng, nhẹ giọng hỏi: “Sư huynh, ngươi vẫn ổn chứ?”
Cố Trường Phong lấy lại tinh thần, vội vàng lau đi nước mắt, gượng cười nói: “Ta không sao, Dung Nhi, ta chỉ là quá đỗi vui mừng.”
Giọng của hắn thoáng chút run rẩy, hiển nhiên nội tâm không hề bình tĩnh như hắn biểu hiện ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Sư muội, từ hôm nay trở đi, ta rốt cuộc không cần thay người khác chịu tội thay, có thể đường hoàng chính chính làm chính mình.”
“Sư huynh, ta cảm thấy bây giờ kết luận vẫn còn quá sớm.”
Triệu Dung Nhi thấy vậy, tỏ ra rất cẩn thận
“Sư muội nói gì vậy?”
Cố Trường Phong nghiêm mặt nói: “Tuyệt đối sẽ không sai, Sở huynh đây chính là xuất thân từ danh môn thánh địa, một Kim Đan chân nhân đường hoàng chính trực, làm việc quang minh lỗi lạc, thân phận địa vị như vậy, làm sao có thể lừa gạt chúng ta chứ?”
Hắn vừa nói vừa quay đầu nhìn Sở Trường Phong, trên mặt lộ ra một chút áy náy, “Xin Sở huynh đừng để ý những lời sư muội ta nói, có lẽ nàng chỉ là nhất thời nói nhanh.”
Khóe miệng Sở Trường Phong khẽ nhếch, xua tay, không để ý chút nào nói: “Không sao, có chút hoài nghi cũng là tình cảm thường tình của con người thôi
Bất quá, nếu hai người thật sự vẫn còn lo lắng trong lòng, đại khái có thể đến phường thị cách Thiên Huyền Tông năm trăm dặm bên ngoài để hỏi thăm một chút, xem kẻ đó có từng xuất hiện ở đó không
Hơn nữa, ta có thể đảm bảo với hai người, từ nay về sau, cái tên mạo danh Cố Trường Phong kia, tuyệt đối sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.”
Cố Trường Phong nghe vậy, liên tục gật đầu, nói: “Tốt tốt tốt, đại ân đại đức của Sở huynh, tại hạ suốt đời khó quên!”
Triệu Dung Nhi cũng cảm thấy Cố Trường Phong nói có lý, Sở Trường Phong hẳn là sẽ không đặc biệt lừa gạt Cố Trường Phong
Dù sao, việc đó cũng quá nhàm chán, một Kim Đan chân nhân đường hoàng sẽ không vì một kiện nhị giai pháp bảo mà làm giả sự thật chứ
“Sở sư huynh, trước đây có nhiều đắc tội, xin huynh đừng để tâm.” Triệu Dung Nhi chắp tay xin lỗi Sở Trường Phong
Thế nhưng, cảnh tượng này lại khiến Thanh Dao tức điên lên
Triệu sư tỷ, sự nghi ngờ của ngươi không sai
Đệ tử thánh địa chỉ là vỏ bọc của Sở Trường Phong, trên thực tế, kẻ đang đứng trước mặt các ngươi chính là một ngụy quân tử giả tạo đạo mạo, một kẻ tiểu nhân âm hiểm không biên giới
Lòng chính nghĩa và thiện lương trong Thanh Dao không cho phép nàng tiếp tục im lặng
Nàng quyết định phải lên tiếng vì người bị hại, “Cố sư huynh...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.