Trương Hợp Hoan nói: “Thân thể ông thế nào ạ?”
Triệu Lão Căn nói: “Chịu đượng được, khẳng định có thể đuổi kịp người trẻ tuổi các ngươi.”
Trương Hợp Hoan nói: “Thầy Triệu năm nay chuẩn bị tác phẩm gì mới không?”
Triệu Lão Căn lắc lắc đầu: “Già rồi, phía Ương đài năm nay không đi nữa, tỉnh vệ thị còn có tiết mục gì
Các nhóm đồ đệ được tâng bốc xem như lá cây.”
Trương Hợp Hoan nói: “Thầy Triệu, nếu thân thể của ông không chịu nổi diễn xuất vất vả, có thể đem tinh lực chủ yếu đầu nhập đến phương diện chế tác truyền hình
Mấy bộ truyền hình điện ảnh trong nước của ông tuy dài mà không suy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cậu tôi đặc biệt dặn dò tôi cần phải học tập thầy Triệu nhiều hơn.”
Triệu Lão Căn bật cười: “Có gì mà học hỏi
Sống hơn nửa đời người, cũng chỉ vì mặt mũi.” Ông dập tắt điếu xì gà
Trương Hợp Hoan lấy ra bật lửa giúp ông châm, ý vị thâm trường nói: “Người sống trên đời, có người sống nên mặt mũi, có người sống thành áo lót, có người đảm đương mặt mũi cũng sẽ có người phải đảm đương áo lót
Mặt mũi không thể dính khói bụi, đều là thời thế đẩy đưa.”
Lông mày Triệu Lão Căn khẽ động, hình như có giác ngộ, một lát sau thấp giọng thở dài nói: “Cuộc đời như diễn, vai diễn của ta, mặc kệ người ta công nhận hay không thì cũng chỉ có thể tiếp tục như vậy.”
Trương Hợp Hoan thấy được từ trong đáy lòng ông có buồn bực, nhẹ giọng nói: “Thật ra người sống trên đời, năng lực được xếp ở vị trí thứ hai
Cậu tôi thường nói với tôi rằng con người phải cần nhìn xa trông rộng, vượt qua núi non thì tầm nhìn mới rộng mở.”
Triệu Lão Căn tràn ngập thưởng thức nhìn Trương Hợp Hoan
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một người trẻ tuổi như vậy sao lại có thể sinh ra cảm ngộ như vậy, thật là để cho ông mở mang tầm mắt
Khó trách Tôn Thụ Lập phái cậu đến đây
Tiểu tử này như đã nhìn ra được khốn cảnh trước mắt của mình, bằng không cũng sẽ không nói những lời này
Cậu ta khuyên bảo mình, đám đồ đệ bên cạnh làm bạn, nhưng bọn họ không một ai có thể đoán được tâm tư mình
Càng không nói được những lời đánh thẳng lòng người như vậy, cảm thấy có sự ăn ý không nói rõ với Trương Hợp Hoan
“Tiểu Trương, về sau có cơ hội thì thường đến.”
Trương Hợp Hoan nói: “Nhất định
Thầy Triệu nếu có cần tôi giúp sức thì cứ mở miệng
Tôi tuy không có nhiều năng lực, nhưng tuổi tôi còn trẻ, về sau sẽ còn phát triển.”
Triệu Lão Căn cười ha ha: “Trẻ tuổi là được rồi.” Đôi mắt ông chợt trở nên sáng ngời, nhớ đến thời điểm mình còn trẻ tuổi, so sánh với nghèo túng lúc đó, bản thân hiện tại có gì mà phải suy sụp
Không sai, làm người cần phải nhìn xa trông rộng, qua núi này, tầm nhìn sẽ được mở rộng
…
Tuy rằng chuyện Cổ Đức Giang chết không liên quan gì đến tổ kịch, nhưng xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo tổ kịch vẫn trợ cấp hai vạn tệ
Về phần mấy người bị thương trong trận ẩu đả cũng được chi trả tiền thuốc men
Ảnh thành phương Bắc lúc trước không thèm đếm xỉa, nay ra mặt giải quyết
Lão tổng của ảnh thành phương Bắc Tần Đông đích thân đến xử lý chuyện này, cái này đều là dựa vào mặt mũi của Triệu Lão Căn
Lúc Trương Hợp Hoan trở lại ảnh thành Tần Đông vẫn chưa rời đi, đặc biệt chờ để gặp mặt cậu
Trương Hợp Hoan trước tiên bảy tỏ lòng cảm ơn đối với sự hỗ trợ của Tần Đông, thật ra trong đáy lòng cậu cảm thấy phía ảnh thành sớm nên ra mặt
Dù sao trận tranh cãi này cũng phát sin trong quá trình quay chụp tại ảnh thành, ảnh thành nên gánh vác trách nhiệm tương quan
Nhưng hiện tại chuyện đã được giải quyết, cũng không cần thiết bóc mẽ chuyện này làm đối phương khó xử
Người hành tẩu trên đời, nên tận sức chọn đại đạo
Nhìn thấy phía trước không phải đường đi, tình nguyện đổi đường đi xa một chút, cũng tốt hơn kiên trì đam đầu đi về phía trước đến khi sứt da mẻ đầu
Tần Đông mỉm cười nói: “Trương chủ nhiệm có quan hệ gần như vậy với Triệu lão sư, sao lại không nói sớm.”
Trương Hợp Hoan nói: “Tôi không muốn rước thêm phiền toái cho Căn thúc.”
Tần Đông gật gật đầu “Chuyện lần này tập đoàn chúng tôi cũng có thể gánh vác một ít trách nhiệm
Tôi đã phê bình quản lý nhân viên ở nơi này, sau này cần phải ngăn chặn loại chuyện này phát sinh.”
Trương Hợp Hoan nói: “Chúng ta là đơn vị hợp tác lâu dài, hy vọng không vì chuyện này ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai bên.”
Tần Đông cười nói: “Sao lại thế được, tôi có một thỉnh cầu nho nhỏ
Hy cọng Trương chủ nhiệm khoan nhân độ lượng không chấp nhặt, tiếp tục sử dụng những diễn viên quần chúng nọ
Bọn họ đều là dân chúng xung quanh, ngày thường phải dựa vào chuyện đóng quần chúng để kiếm tiền trang trải
Hiện tại đã sắp năm mới, nếu mọi người không cần bọn họ, trong thời gian ngắn bọn họ cũng không có thu nhập.”
Trương Hợp Hoan đồng ý, oan gia nên giải không nên kết, dù sao còn phải quay chụp ở địa bàn của người ta.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]