Trong chốc lát, Khương Yếm không thể trả lời câu hỏi của Ngu Nhân Vãn Cô đưa tay xé lớp da người bọc ngoài cánh cửa bếp, đến khi xé đến vị trí cuống rốn thì ở đó có một vết sẹo hình con rết, rõ là vết sinh mổ “Lúc còn sống, vết sẹo đã lành hẳn.”
Khương Yếm nói: “Người này không thể là người phụ nữ có thai bị sát hại rồi lấy cuống rốn ra trong miệng người chồng được, chỉ có thể là Tiểu Mai.”
Ngu Nhân Vãn: “Có lẽ mục đích của anh ta là để chúng ta bắt sống Tiểu Mai… Có điều ở đây là nhà ma, cái gì cũng có thể xảy ra, chẳng lẽ cô ta sẽ sống lại?”
Khương Yếm lên tiếng “Sẽ có Tiểu Mai mới xuất hiện, nếu không trò chơi này sẽ không có đường ra, cũng không thể tiếp tục.”
Ngu Nhân Vãn gật đầu, lúc này Thẩm Tiếu Tiếu cũng chạy tới, em đang định hỏi hai người nhìn gì vậy, kết quả vừa đến gần, em đã oẹ một tiếng “Ôi mẹ ơi, thủ đoạn gì mà ác độc quá!” Thẩm Tiếu Tiếu không dám nhìn thẳng vào người phụ nữ, cố gắng liếc mắt nhìn chếch sang bên cạnh “Đây là Tiểu Mai ư, lúc còn sống cô ta bị nhét vào trong cánh cửa bếp sao, bây giờ cô ta chắc chắn là quỷ đúng không, chẳng lẽ hung thủ chính là chồng cô ta, chồng cô ta muốn chúng ta bắt quỷ à?”
Thẩm Tiếu Tiếu hỏi như súng bắn liên thanh, Khương Yếm chọn vài câu để trả lời “Thành quỷ rồi, không phải Tiểu Mai bị nhét vào trong cánh cửa, cơ thể cô ta có thể đi xuyên qua bất cứ nơi chật hẹp nào, bây giờ cô ta đang trốn ở đâu đó trong nhà.”
Dứt lời, Khương Yếm đi vào phòng bếp lấy một chiếc đũa, đâm vào trong miệng Tiểu Mai, nhấc môi cô ta lên Răng Tiểu Mai không giống như người thường, hàm răng cô ta dài và sắc bén như dã thú. (App TYT)
Lưỡi cô ta đã bị cắn đứt, máu chảy dọc khóe miệng nhỏ xuống mặt đất “Lúc nãy cô ta cắn lưỡi tự sát, lần sau lúc tìm được phải nghĩ cách ngăn không cho cô ta tự sát.” Khương Yếm nói Cả hai gật đầu, sau đó Khương Yếm gửi tin nhắn vào nhóm chat Nhận được hồi âm, Khương Yếm mới bước vào bếp, ném chiếc đũa vào bồn rửa bát, lấy khăn ướt ra lau tay Lúc này, nước trong bồn rửa bát đọng lại ở lỗ thoát nước, phát ra tiếng khanh khách Âm thanh này không bình thường Khương Yếm từ từ nhìn xuống, ở lỗ thoát nước bất thình lình xuất hiện một đôi mắt đang chuyển động theo vòng tròn Không chỉ có đôi mắt, nếu miêu tả cụ thể hơn thì thứ ở lỗ thoát nước là khuôn mặt của một người phụ nữ, đường kính mười centimet, có hình tròn tiêu chuẩn Người phụ nữ có dạng hình trụ Thấy Khương Yếm nhìn mình, Tiểu Mai lại cười khúc khích rồi nhanh chóng biến mất Thẩm Tiếu Tiếu và Ngu Nhân Vãn đứng ngoài cửa nghe thấy động tĩnh thì vội chạy vào, Thẩm Tiếu Tiếu cảnh giác nhìn bốn phía: “Chị Khương Yếm, hình như vừa rồi bọn em nghe thấy người phụ nữ đó cười.”
Khương Yếm chỉ vào lỗ thoát nước: “Mới đi rồi.”
“Cô ta trốn kiểu này thì có nhiều cách để tự sát lắm, chị không ngăn được.”
Khương Yếm rất bình tĩnh, cả hai chưa được chứng kiến cũng không nghĩ cảnh tượng đó rất đáng sợ, chỉ bất ngờ gật đầu: “Chúng ta đi chỗ khác tìm vậy.”
Khương Yếm lạnh nhạt đáp lại: “Ừm.”
Nhưng phòng livestream thì không thể bình tĩnh nổi Chỉ trong một thời gian ngắn, họ đã bị chấn động những hai lần, lại còn là hình ảnh HD, bây giờ đang cố gắng xoa dịu cảm xúc ở khu bình luận [Vãi thật, giữa ban ngày ban mặt mà tui phải ôm con búp bê trên bàn vào lòng.]
[Cầu xin chị Yếm biến hoá cảm xúc giúp em, sao ở cái chỗ thế kia mà chị vẫn bình tĩnh được vậy!]
[Cái bộ dạng điên cuồng gào thét trong nhà của tôi trông buồn cười quá…]
[Tập nhà ma ai thích xem thì xem nhé, mị cáo từ (ngồi liệt).]
[+1, khó khăn lắm mới có một ngày nghỉ xem livestream, vậy mà tâm trạng lại không khá hơn chút nào, sao càng lúc tui càng suy sụp thế này…]
[+2, tui phát hiện chị Yếm chưa bao giờ xem phim hoạt hình nên không dám xem, được một hôm tâm trạng phơi phới nhấn vào xem thì lại cho tôi xem mấy cái này!]
…
[10 phút sau em quay lại xem chị Yếm nhé, em tắt livestream đi chơi với người ta đây QAQ.]
[Mị nữa mị nữa, dẫn mị đi với.]
Với tình hình trong nước hiện nay, số người rảnh rỗi để xem livestream không nhiều lắm Bởi vì khối lượng công việc rất nhiều nên đại đa số người xem chỉ vào xem một lúc rồi ra, tuy nhiên, lượng người xem livestream của “Hồng Chẩm” không bao giờ dưới một ngàn người Lúc này đã có hai đến ba trăm người chuyển màn hình chính từ tầng một đến ba nhà ngoại cảm ở tầng hai Thẩm Hoan Hoan tìm được hai tấm thẻ căn cước trong ngăn kéo ở phòng ngủ chính Ảnh chụp trên thẻ căn cước là của người đàn ông và Tiểu Mai lúc trước Người đàn ông tên Lưu Chính Hưng, ba mươi sáu tuổi, Dương Thư Mai ba mươi tư tuổi Ngoài ra không còn thông tin nào khác Sau khi nhận được tin nhắn của Khương Yếm, biết Tiểu Mai có thể trốn ở bất cứ chỗ nào trong căn biệt thự, với năng lực trói linh mạnh mẽ, Thẩm Hoan Hoan là người thích hợp nhất để trói Tiểu Mai lại, ngăn cô ta tự sát, vậy nên cô nàng tìm rất kỹ, sợ mình bỏ sót chỗ nào [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lật cả nệm lên mà không tìm được gì, Thẩm Hoan Hoan thở dài Cô nàng đứng dậy đi về phía tủ quần áo, trên sàn phòng ngủ chính có rất nhiều vết nứt nhỏ, phát ra những tiếng kêu vụn vặt theo bước chân của Thẩm Hoan Hoan “Két…”
Thẩm Hoan Hoan kéo cửa tủ quần áo ra Trong tủ quần áo tối đen, mùi thối rữa phả vào mặt cô nàng, Thẩm Hoan Hoan chịu đựng mùi hôi thối nhìn vào bên trong song chỉ thấy tầng tầng lớp lớp quần áo Quần áo treo trong tủ rất nhiều, không gian rộng lớn ngoài sức tưởng tượng Thẩm Hoan Hoan duỗi tay dò xét mà mãi không chạm đến tấm ván gỗ, đành phải chui cả thân trên vào trong Quần áo trong tủ được phân chia rõ ràng, quần áo của Lưu Chính Hưng chiếm hơn một nửa không gian, quần áo của Dương Thư Mai chỉ có vài bộ, hơn nữa toàn là đồ ở nhà Vì Dương Thư Mai phát điên nên đã lâu cô ta không ra khỏi nhà, trong tủ cũng không treo bộ nào để mặc đi ra ngoài Thẩm Hoan Hoan suy nghĩ một lúc rồi lấy điện thoại rọi vào chỗ sâu hơn Cô nàng trông thấy ở góc phải ngăn tủ chất một đống quần áo trẻ em, nam có nữ có, từ lúc sơ sinh đến lúc bốn, năm tuổi, có vẻ là đồ cũ bỏ đi [Đứa trẻ chết yểu ấy đã từng được ngóng trông chào đời.]
[Đúng vậy, quần áo còn mới lắm kìa.]
[Mạnh dạn đoán đống quần áo đó được họ hàng tặng cho, hồi bé mị cũng vậy, mẹ của mị từ chối không được mà vứt cũng không xong.]
[Chắc vậy, dù sao đây cũng là biệt thự, đâu đến nỗi phải mặc quần áo cũ.]
Thẩm Hoan Hoan nhìn đống quần áo mà không khỏi cảm thán Cho dù là quần áo cũ thì đứa bé vừa sinh ra đã không còn thở cũng không có cơ hội được mặc Thẩm Hoan Hoan lục lọi đống quần áo trẻ em rất chăm chú, nhất thời không chú ý tới cánh cửa tủ đang chầm chậm đóng lại Đợi đến lúc cô nàng phát hiện ánh sáng trong tủ dần yếu đi thì cánh cửa đã đóng hơn một nửa Thẩm Hoan Hoan nhào tới nhanh như chớp, Tiểu Mai rất mạnh, trải qua mấy phút giằng co, lực cản ở cánh cửa mới biến mất Trán Thẩm Hoan Hoan đổ mồ hôi lạnh, cô nàng nghĩ lại mà sợ, thở hắt ra, kiệt sức ngồi trên cái bệ gỗ trong tủ quần áo Nửa phút sau, cô nàng nghe thấy tiếng “lộp cộp” vang lên Tiếng vang cách cô nàng không xa cũng không gần, như phát ra từ trong tủ, lại như phát ra từ ngoài tủ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Toàn thân Thẩm Hoan Hoan căng cứng Lộp cộp Tiếng động đó lại vang lên lần nữa, như đang cãi vã, hoặc đang cười khe khẽ Thẩm Hoan Hoan nhớ tới tin nhắn của Khương Yếm, cô nàng biết rõ đó là Tiểu Mai, song cô nàng nhìn quanh một vòng cũng chẳng thấy gì Cuối cùng trên ngón tay Thẩm Hoan Hoan xuất hiện kim quang, cô nàng chậm rãi ngẩng đầu Chẳng có gì Dí sát mặt là cách hù dọa cấp thấp nhất nhưng lại rất hiệu quả, có thể khiến người ta hoảng hồn hét lên Thấy trên đầu mình không có gì, Thẩm Hoan Hoan vô thức thở phào Song chẳng mấy chốc cô nàng lại căng thẳng, thông thường, nếu bây giờ cô nàng cúi mặt xuống sẽ đối mặt với con quỷ ngay tức khắc, vừa thả lỏng tinh thần đã bị bóp nghẹt trở lại Vậy nên Thẩm Hoan Hoan từ từ quay sang, kim quang trên tay càng lúc càng dày, sẵn sàng di chuyển bất cứ lúc nào Vẫn không có gì Thẩm Hoan Hoan ngơ ngác nửa giây rồi vội vã đứng dậy bước ra khỏi tủ quần áo, nhưng cô nàng không rời khỏi phòng ngủ mà vẫn tiếp tục lục lọi Nhiệm vụ lần này của họ là bắt được Tiểu Mai, bây giờ cô ta đang trốn ở đây, cô nàng không thể đi, phải chủ động xuất kích Thẩm Hoan Hoan tìm kĩ một lần nữa, nhưng tìm mười phút vẫn chẳng tìm thấy gì Cau mày nghĩ ngợi một lúc, Thẩm Hoan Hoan dừng việc tìm kiếm Cô nàng đứng giữa phòng ngủ chính, ba phút sau, tiếng cười “khanh khách” lại vang lên lần nữa Thẩm Hoan Hoan nhanh chóng quay lại, lần này vị trí phát ra âm thanh rất rõ ràng, là từ trong tủ quần áo Thẩm Hoan Hoan cúi đầu nhắn tin vào nhóm chat, để đề phòng Tiểu Mai chạy thoát, cô nàng quả quyết đi tới mở tủ ra Trong tủ vẫn là từng đấy bộ quần áo Thẩm Hoan Hoan lộ vẻ trầm ngâm, một chốc sau, cô nàng bước vào, ngồi đúng chỗ lúc nãy mình ngồi Lần này cô nàng không ngẩng đầu nhìn nóc tủ mà đẩy từng bộ quần áo ra, sau mười giây ngắn ngủi, cô nàng dừng tay lại Thẩm Hoan Hoan vẫn giữ nguyên động tác ngẩng cao đầu
Trên đỉnh đầu, chân của Tiểu Mai đang lủng lẳng trong bộ đồ ngủ, không chỉ chân, mà cả người Tiểu Mai đã gập hẳn lại, nửa thân trên cùng với hai bàn chân đang đung đưa trên đầu Thẩm Hoan Hoan
Thấy mình bị phát hiện, cô ta cắn móng tay cười khanh khách
"Hí hí hí hí…"
Sau một thoáng sợ hãi, Thẩm Hoan Hoan vội kích hoạt năng lực, Tiểu Mai cũng chẳng phản kháng, bị trói chặt ngay tức khắc, để ngăn cô ta cắn lưỡi tự sát, Thẩm Hoan Hoan lấy chiếc khăn lau nước bọt của trẻ con nhét vào miệng Tiểu Mai
Tiểu Mai cười vui vẻ, lăn qua lăn lại trong tủ quần áo, mái tóc dài rối tung cả lên
Lúc này cửa phòng ngủ được đẩy ra, Khương Yếm và những người khác vội bước vào
Thấy chị gái không sao, Thẩm Tiếu Tiếu thở phào nhẹ nhõm
Em cười hì hì, chạy tới chỗ Tiểu Mai: "Đơn giản nhỉ, mới một lúc đã bắt được rồi
Thẩm Hoan Hoan cũng mỉm cười bước đến nhìn thử
Nhưng khi thấy Thẩm Tiếu Tiếu tới gần, động tác cô ta bỗng chậm lại, Thẩm Hoan Hoan giật mình, vội lật người Tiểu Mai lại, nhưng hai mắt Tiểu Mai đã trợn trắng, khuôn mặt tím tái, chiếc khăn trẻ em thấm đẫm máu tươi, rõ là sắp chết đến nơi.
Thẩm Hoan Hoan mím môi, cẩn thận lấy chiếc khăn ra, ít mảnh xương và thịt vụn của nội tạng bỗng rơi khỏi miệng của Tiểu Mai
Khương Yếm: “Một vết thương trí mạng.”
Thẩm Hoan Hoan thở dài: “Có lẽ không muốn bị bắt nên cố ý bị thương trước…”
Sắc mặt Khương Yếm vẫn bình thản: “Không sao, vẫn còn hơn hai tiếng, chúng ta sẽ tìm được thôi.”
Thẩm Hoan Hoan thu lại dây thừng, đứng dậy: “Vậy chúng ta nhanh lên.”
Mọi người lần lượt bước ra ngoài, nhưng Ngu Nhân Vãn lại quay đầu nhìn Tiểu Mai, ánh mắt chợt lóe, em ấy cẩn thận tiến lại chỗ đối phương.
Lúc này Tiểu Mai đã không còn thở nữa, đồng tử giãn nở, dấu hiệu tử vong hiện rõ.
Ngu Nhân Vãn ngồi xổm xuống, chỉ ngón tay về phía Tiểu Mai, vài giây sau, Tiểu Mai đột ngột ngồi bật dậy, như thể sống lại, lao thẳng về phía Ngu Nhân Vãn
Ngu Nhân Vãn không hề chớp mắt, thậm chí còn chẳng phản kháng, hàm răng sắc nhọn đâm vào da thịt của em ấy, Tiểu Mai tham lam liếm máu của Ngu Nhân Vãn, vừa liếm vừa dùng móng tay cào mặt em ấy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngu Nhân Vãn vô thức nghiêng đầu sang một chút, vậy nên móng tay Tiểu Mai đã cắt một đường trên cổ em ấy, từ dưới quai hàm đến cổ họng, miệng vết thương dài khoảng mười centimet
Những người khác chú ý đến động tĩnh phía sau, muốn chạy tới giúp, nhưng Khương Yếm đã ngăn mọi người lại.
Cô cúi đầu, bình tĩnh nhìn Ngu Nhân Vãn
Hai phút sau, Tiểu Mai từ từ ngã xuống đất, tắt thở hoàn toàn.
Ngu Nhân Vãn thở dốc, đứng dậy, em ấy lấy tay giữ chặt cổ của mình, do vạt áo đã thấm đẫm máu nên trông rất đáng sợ
Em ấy đi về phía Khương Yếm: “Khương Khương, em vừa nguyền rủa Tiểu Mai.”
“Ở cửa bếp em bị dọa nên quên béng mất, lần này chắc chắn cô ta sẽ để lại manh mối.” Ngu Nhân Vãn chỉ vào vết thương trên người mình: “Chắc là trên đây thôi, chị nhanh xem thử đi.”
Mọi người: “…”
Triệu Kha Phổ giật mình rụt cổ: “Ôi mẹ ơi, sao còn có người dám tự làm mình bị thương thế này.”
Một lát sau, Khương Yếm bước về hướng Ngu Nhân Vãn
Cô lấy từ trong túi ra một chiếc bình ngọc trắng, ném qua: “Lát nữa uống đi nhé.”
Nói xong, Khương Yếm cũng chẳng nương tay, bắt đầu kiểm tra vết thương của Ngu Nhân Vãn, giữa chừng còn vén lên để xem xét kỹ hơn
Ngu Nhân Vãn nghiến răng chịu đựng: “Khương Khương, có phải cô ta đã khắc chữ lên người em không?”
Khương Yếm: “Không phải.”
Ngu Nhân Vãn: “Vậy là cái gì?”
Khương Yếm: “Im lặng.”
Ngu Nhân Vãn lập tức ngậm miệng
Nửa phút sau, em ấy cảm thấy giống như có gì đó được rút ra từ trong miệng vết thương, sau đó là tiếng tặc lưỡi của Khương Yếm.
Trước ánh mắt tò mò của mọi người, Khương Yếm mở lòng bàn tay, để lộ một thứ trông như sợi lông dài.
Thẩm Tiếu Tiếu há hốc miệng: “Đây là…”
Thẩm Hoan Hoan đáp lại: “Hình như là lông mèo?”
Thẩm Tiếu Tiếu vội vàng phụ họa: “Đúng đúng, em từng nuôi mèo, chắc chắn là lông mèo.”
Khương Yếm im lặng hồi lâu, rồi kết luận về manh mối này:
“Tiểu Mai trước mặt chúng ta không phải Tiểu Mai, nó là một con mèo.”
Trên màn hình livestream xuất hiện hàng loạt dấu chấm hỏi [???]
Khương Yếm giải thích: “Bởi vì khung xương mềm mại nên nó có thể lẩn trốn ở bất cứ đâu, thích rình rập, đùa nghịch, làm loạn để thỏa mãn sự hưng phấn, thích cắn và cào người, nói chung là một con mèo rất nghịch ngợm.”