Đáng Ghét! Cô Ta Lại Ra Vẻ Nữa Rồi!

Chương 113: LƯU ỨC ĐIỀM





Căn phòng bỗng trở nên yên tĩnh
 
Mèo
 
Do từ nãy tới giờ Mục Vọng và Triệu Kha Phổ không gặp được Tiểu Mai nên chẳng nói gì, còn những người khác hồi tưởng xong thì ai nấy đều lộ vẻ chợt hiểu
 
Thẩm Tiếu Tiếu hứng khởi vỗ tay, bảo: "Là mèo đấy
 
"Là mèo nên mới có thể luồn lách khắp nơi, dù sao mèo con cũng được ví như nước mà." 
 
"Trước đó Lưu Chính Hưng nói anh ta nhìn thấy Tiểu Mai ăn sống con chim, vậy nên người ăn không phải Tiểu Mai, là con mèo mới đúng
Có rất nhiều mèo thích bắt chim ăn, thậm chí có con còn hành hạ chim non đến chết nữa
Em từng đọc được tin tức liên quan, nói rằng có một con mèo hoang đã phá nát hơn trăm tổ chim, khiến đám chim con mới nở chết hết
 
Em ấy nhìn Khương Yếm: "Vậy con mèo này là mèo yêu phải không
Nó nhập vào cơ thể Tiểu Mai hoặc giấu Tiểu Mai thật đi, rồi tự mình đóng giả làm Tiểu Mai
 
Khương Yếm lắc đầu. 
 
Cũng giống như khi vừa thấy lông chim yến thì cô đã đoán được đối phương là tiểu yêu, với năng lực của mình, cô có thể thông qua việc tiếp xúc đơn giản để đoán xem đối phương có phải là yêu hay không. 
 
Vậy nên cô có thể chắc chắn rằng Tiểu Mai vừa chết trước mắt không phải mèo yêu, cũng chẳng bị mèo yêu nhập vào
 
Nếu nó không phải yêu, cũng không phải người, thế nó chỉ có thể là mèo
 
Mèo theo nghĩa sinh học
 
Do ảo ảnh của nhà ma nên trong mắt mọi người con mèo là Tiểu Mai, mắt của họ đều bị che mất. (App TYT)
 
Dù nó có là mèo thì cũng chẳng thể tự nhét mình vào cánh cửa chỉ dày hai centimet, cũng không thể chết rồi sống lại rồi lại chết thêm lần nữa, vì vậy nó chỉ đơn giản là một con mèo bị cường điệu hóa. 
 
Trường năng lượng sẽ không thiết lập những chuyện vô nghĩa, nếu chủ nhân của nhà ma đã tạo ra một con mèo trong căn nhà này, còn cho nó xuất hiện dưới hình dạng của Tiểu Mai, vậy thì chắc chắn con mèo đó phải có ích, có liên quan tới Tiểu Mai. 
 
Nói cách khác, nó có một nguyên mẫu
 
Nghĩ đến đây, Khương Yếm ngẩng đầu nhìn mọi người, không đợi cô hỏi, Mục Vọng đã đưa cho cô một tấm ảnh. 
 
Anh nói ngắn gọn: "Tìm thấy ở bàn làm việc phòng bên cạnh, chưa kịp đưa cho chị." 
 
Khương Yếm nhận lấy tấm ảnh
 
Trong ảnh là Dương Thư Mai đang ôm con mèo con, không giống với vẻ điên loạn vừa thấy, Dương Thư Mai trong ảnh ăn mặc gọn gàng, ngồi trên ghế xích đu nghe nhạc, tinh thần có vẻ ổn định, dù chẳng thể giấu được sự mệt mỏi trong ánh mắt, nhưng khóe mắt lại hơi cong. 
 
Cô ta đang cười
 
Khương Yếm cầm sợi lông mèo vừa lấy được từ vết thương của Ngu Nhân Vãn đối chiếu với con mèo trong tấm ảnh, xác nhận chúng là một. 
 
"Thế con mèo có thật, nó từng sống trong gia đình ba người này, chỉ là…"
 
Khương Yếm dừng lại, nhíu mày. 
 
Thẩm Hoan Hoan khẽ hỏi: "Sao thế
 
Khương Yếm đáp: "Trung tâm của trò chơi là trẻ con, dựa vào những gì Lưu Chính Hưng đã nói, anh ta với Dương Thư Mai chỉ có một đứa con, bé gái ấy vừa sinh được mấy ngày thì mất, vậy nên không thể có ký ức hay khả năng tạo ra cốt truyện, cũng chẳng phù hợp với điều kiện để trở thành linh hồn phía sau
 
"Từ những trò chơi trước đó, chúng ta biết rằng linh hồn phía sau bắt lấy những đứa trẻ sắp chết, bị ba mẹ ảnh hưởng, lòng đầy tuyệt vọng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
 
"Đứa trẻ sinh non kia vừa chào đời, chưa tiếp xúc với thế giới loài người, chẳng hiểu gì cả, nó thực sự biết tuyệt vọng là gì ư
 
Thẩm Hoan Hoan đã hiểu Khương Yếm muốn nói gì
 
 "Ý chị là còn một đứa trẻ khác tồn tại đúng không
 
Khương Yếm gật đầu
 
"Có thể đây là một gia đình bốn người, đứa trẻ chết yểu ấy không rõ tính cách của ba mẹ, cũng chẳng biết họ đã trải qua những gì, không có ký ức để hình thành một trò chơi, vậy nên ngôi nhà ma này do đứa trẻ kia tạo ra
 
Nghe đến đây, Thẩm Hoan Hoan bỗng nhớ đến đống quần áo trẻ em ở góc tủ quần áo. 
 
Những bộ quần áo đó có cả loại dành cho trẻ sơ sinh, có loại dành cho trẻ năm sáu tuổi, có cả bé trai lẫn bé gái, Thẩm Hoan Hoan vốn nghĩ chúng được chuẩn bị trước cho đứa trẻ chết yểu, nhưng chắc không phải rồi. 
 
Những bộ quần áo đấy có chủ nhân khác
 
Cô nàng vội vã bước nhanh đến tủ quần áo, cúi người ôm đống quần áo trẻ con ra, trong khi đó Ngu Nhân Vãn đã uống đan dược mà Khương Yếm đưa cho, vết thương ở cổ và vết cắn trên cánh tay đều biến mất sạch sẽ trong thời gian ngắn. 
 
[Không hổ là đan Ngưng Linh, tôi nhớ lúc trước Khương Yếm đã dùng nó để cứu Trình Quang một mạng.]
 
[Đúng đúng, quý giá lắm đó, chỉ dùng để cứu mạng người, vết thương của Ngu Nhân Vãn chỉ cần dưỡng là khỏi, thế mà Khương Yếm lại đưa nó cho em ấy.] 
 
[QAQ hối hận quá, biết vậy trước đây đã không đăng ký, nếu mị cố gắng tí thì có lẽ đã trở thành đồng đội của chị Yếm rồi
Ôi.]
 
Ngu Nhân Vãn chỉ uống một viên, phần còn lại trả cho Khương Yếm
 
Nhưng Khương Yếm cũng không lấy, cô mở nắp bình, lật ngược, ném đan dược cho Ngu Nhân Vãn
 
"Tặng em." 
 
Ngu Nhân Vãn luống cuống tay chân vội nhận lấy, viên đan dược rất nhỏ, có thể dùng một tay bắt lấy, nhưng em ấy vẫn dùng cả hai tay. 
 
Hai tay nắm chặt lại, giống như đang cầu nguyện. 
 
Khương Yếm mỉm cười rồi nhìn Thẩm Hoan Hoan, lúc này Thẩm Hoan Hoan đã đặt tất cả quần áo lên giường, Khương Yếm cúi đầu xem thử những bộ quần áo ấy, khi nãy Thẩm Hoan Hoan chỉ mới nhìn sơ qua, chưa lật từng bộ ra xem, lần này cô nàng đã lật hết chúng ra
 
 
Vài phút sau, Khương Yếm lấy từ trong túi quần yếm ra một giấy gói kẹo, còn Thẩm Hoan Hoan tìm thấy một tờ giấy trong chiếc áo sơ mi của bé trai, trên đó ghi tên và số điện thoại của Lưu Chính Hưng. 
 
"Chắc là đề phòng trường hợp đứa trẻ bị lạc
Thẩm Hoan Hoan nói. 
 
Khương Yếm gật đầu. 
 
Hai phút trôi qua, Khương Yếm tìm thấy tên của cậu bé trong túi áo hoodie. 
 
[Lưu Ức Điềm.]
 
Sau khi nhìn thấy cái tên này, Thẩm Hoan Hoan thở phào nhẹ nhõm. 
 
"Có lẽ đây là tên của đứa con thứ hai, Điềm Điềm có thể là tên ở nhà của con gái đầu lòng, Lưu Ức Điềm nghe hơi nữ tính, mang đến cảm giác hoài niệm.” 
 
Khương Yếm có cùng quan điểm với Thẩm Hoan Hoan. 
 
Hiện tại xem ra, sau khi đứa con đầu lòng qua đời, dù tinh thần ngày càng sa sút, nhưng Dương Thư Mai vẫn sinh đứa con thứ hai, có điều hoàn cảnh sống của đứa con thứ hai chẳng tốt lắm, cậu bé đã chịu rất nhiều khổ sở, trước khi chết được linh hồn phía sau đưa vào trường năng lượng, trở thành chủ nhân của nhà ma. 
 
Nếu đứa trẻ này đã chọn ảo cảnh làm cách thức thông qua thì chắc chắn phải có lý do riêng. 
 
Cậu bé, Lưu Chính Hưng, Dương Thư Mai, cả con mèo con nữa, câu chuyện này sẽ không mấy tốt đẹp. 
 
Tại sao cậu bé lại để con mèo biến thành hình dáng của Tiểu Mai, nhất định phải có mục đích nào đó
  
Thẩm Hoan Hoan đưa ra ý kiến: "Liệu có phải ngược đãi mèo hay không?" 
 
"Ví dụ như trong trạng thái tinh thần không ổn định, Dương Thư Mai đã ngược đãi con mèo, thậm chí hành hạ trong khoảng thời gian dài, ngược đãi đến chết, trong khi đó Lưu Chính Hưng không hề ngăn cản, vậy nên sau khi linh hồn con mèo quay về, vì oán hận quá sâu, muốn trả thù gia đình này, nó đã giết Tiểu Mai, rồi giả dạng thành Tiểu Mai để trả thù cậu bé và Lưu Chính Hưng, khiến gia đình rơi vào sự sợ hãi." 
 
"Vì ba mẹ mà cậu bé bị hồn ma của mèo con hại chết, sau khi chết cậu bé được đưa vào trường năng lượng, tạo ra ngôi nhà ma, mọi thứ trong nhà ma đều là những gì mà cậu bé đã trải qua, ví dụ như người trông giống mẹ kia thực chất đã bị con mèo giả dạng
 
Người im lặng nãy giờ - Triệu Kha Phổ giơ hai tay tán thành: "Nghe có lý lắm!" 
 
"Nhưng cũng có thể Tiểu Mai không tham gia vào việc ngược đãi con mèo, Lưu Chính Hưng mới là người trực tiếp hành hạ nó, vì trả thù Lưu Chính Hưng cũng để tránh làm hại người vô tội, con mèo đã bảo vệ Tiểu Mai với cậu bé, giả dạng làm Tiểu Mai đi giết Lưu Chính Hưng, khiến anh ta sống trong nỗi sợ hãi
 
"Còn Tiểu Mai và cậu bé..
Có thể họ đã trải qua chuyện khủng khiếp nào đó, cuối cùng cậu bé đã chết." 
 
Thẩm Tiếu Tiếu gật đầu như gà mổ thóc: "Cũng có thể
 
"Vậy giờ chúng ta có nên tìm manh mối tiếp không
 
"Có
Khương Yếm đáp
 
"Tiếp theo mọi người hãy tập trung vào việc tìm manh mối, sống có nơi ẩn náu, chết có chỗ chôn, chỉ khi tìm được manh mối mới biết Tiểu Mai thực sự đang ở đâu
 
"Được
 
Thẩm Tiếu Tiếu lớn tiếng đáp, rồi hăng hái chạy ra ngoài. 
 
Mọi người đã tốn không ít thời gian ở đây, để gia tăng tiến độ, cũng để tận dụng tối đa năng lực của Ngu Nhân Vãn, Khương Yếm bảo em ấy mở hết toàn bộ năng lực ra. 
 
Lần này không giống với mọi khi, vì bảo đảm an toàn của bản thân, Ngu Nhân Vãn thường chỉ mở ba phần năng lực, nhưng giờ đây em ấy đã nghe theo đề nghị của Khương Yếm, kích hoạt toàn bộ năng lực. 
 
Hậu quả của việc kích hoạt toàn bộ năng lực tới rất nhanh. 
 
Ngu Nhân Vãn vừa bước đến hành lang, chiếc đèn chùm khổng lồ đã rung lắc dữ dội, chỉ trong vài giây đã rơi xuống đỉnh đầu em ấy, Khương Yếm vừa định kéo em ấy sang một bên thì Thẩm Hoan Hoan đã buộc hai người lại, nhẹ nhàng kéo về phía sau. 
 
"Rầm
 
Chiếc đèn chùm pha lê rơi xuống ngay trước mặt Ngu Nhân Vãn, vỡ tan tành, y như vừa xảy ra động đất. 
 
Thẩm Tiếu Tiếu vỗ vai Ngu Nhân Vãn: "Nhanh lên nhanh lên, đi tìm manh mối thôi!" 
 
Ngu Nhân Vãn quay đầu nhìn mọi người, khẽ chớp mắt
                                      
"Nhanh lên
Khương Yếm thản nhiên bảo. 
 
"Được..
Được." 
 
Ngu Nhân Vãn lập tức khôi phục tinh thần, chạy nhanh vào phòng sách bên cạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
 
Chẳng mấy chốc phòng sách đã vang lên tiếng rầm rầm, tất cả đồ vật đều đổ dồn vào người Ngu Nhân Vãn, Khương Yếm nhanh nhẹn lấy tay chống đỡ giá sách đổ xuống, Mục Vọng xoay người ngồi xổm lên tầng trên cùng của giá sách, giữ lại mấy bức tượng với đồ sứ đang nghiêng ngả. 
 
Tuy nhiên có một bức tượng rung lắc rất mạnh, dù anh đã đặt lại chỗ cũ nhưng nó vẫn rơi xuống đất. 
 
Đầu của bức tượng bị vỡ nát, để lộ mảnh giấy ghi chú bên trong. 
 
Thẩm Tiếu Tiếu vui mừng kêu lên, chạy nhanh qua đó, cẩn thận phủi lớp vôi bên ngoài mặt giấy
 
Tất cả mọi người đều vây lại, mảnh giấy thuộc về Lưu Chính Hưng, chỉ có hai trang. 
 
Trên trang đầu tiên viết:
 
[Ngày 4 tháng 3.]
 
[Chết tiệt, sao con mèo đó lại chết rồi, còn nôn nhiều bọt trắng thế này, báo hại mình phải dọn rất lâu!] 
 
Thẩm Tiếu Tiếu ngẩng đầu: "Ngược đãi mèo thật này
 
"Đáng ghét, con mèo quay về để báo thù thật rồi, Lưu Chính Hưng là đồ cặn bã!" 
 
Khương Yếm lật tờ giấy lại, lắc đầu. 
 
Vì trang thứ hai ghi rõ nguyên nhân cái chết của con mèo: 
 
[Tôi đối xử với nó tốt thế, cho ăn cho uống còn phải chịu đủ tính tình của nó, vậy mà nó lại chạy ra ngoài chơi, còn ăn phải thuốc diệt chuột
Nó chết thì chết, nhưng tôi biết ăn nói thế nào với Dương Thư Mai
Cô ta lại phát điên mất thôi!] 
 
[Lần trước con mèo thối đó chui xuống gầm giường, chẳng ai tìm được, Dương Thư Mai tưởng nó chết rồi, liều mạng la hét làm ầm lên đòi tự tử, lần này con mèo chết thật, chẳng phải cô ta sẽ điên loạn hơn à
Nếu không phải gia cảnh Dương Thư Mai tốt, còn là con một thì ai mà chịu nổi bà vợ điên này chứ
Mẹ nó!] 
 
Khương Yếm cúi đầu đọc tờ giấy một lúc. 
 
Chốc lát sau, cô nói: 
 
"Dù đã sinh đứa con thứ hai nhưng tinh thần của Dương Thư Mai vẫn bất ổn, vì tưởng con mèo chết rồi mà làm ầm lên đòi tự sát, điều này chứng tỏ con mèo là chỗ dựa tinh thần của cô ta, cô ta đã chuyển tình cảm lẫn sự nhớ thương dành cho đứa con đầu lòng sang con mèo… Còn đứa con thứ hai sống thế nào, sống ra sao, có nhận được tình thương của mẹ hay không, cô ta chẳng quan tâm." 
 
"Với tình trạng tinh thần bất ổn thế này, làm sao Dương Thư Mai muốn sinh con được, vậy nên có lẽ Lưu Chính Hưng đã cưỡng hiếp vợ." 
 
"Dương Thư Mai không thương đứa trẻ kia
 
 
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.