Nói xong, cô bé vùng vẫy, Khương Yếm hiểu ý, cúi người đặt bé xuống đất.
Sau khi bé Khương Yếm đứng vững, vẻ mặt khôi phục lại như thường [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô bé vỗ vào góc váy, chầm chậm vuốt phẳng những nếp nhăn, sau đó cúi đầu phủi bụi trên đầu gối, điệu bộ bình tĩnh thong dong Khương Yếm biết cô bé phải đắc ý thêm lúc nữa, vậy nên cô không để ý đến bé, quay đầu nhìn những đứa trẻ khác [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trạng thái của mấy đứa trẻ không giống nhau, bé Hoan Hoan và bé Tiếu Tiếu đều sợ hãi, chẳng biết hai bé nắm tay nhau từ bao giờ, đang thở gấp Bé Triệu Kha Phổ mặc kệ tất cả ngồi thẳng xuống đất, cầm chai nước uống ừng ực Bé Ngu Nhân Vãn tốt hơn một chút, rõ là cô bé quan tâm bé Khương Yếm hơn bản thân mình, đi tới đi lui, thậm chí còn kiễng chân nhìn xung quanh, nhưng lo gây cản trở nên không tới gần Tình trạng của bé Đào Đào áo hồng càng tốt hơn, cậu bé đang nói chuyện với Mục Vọng, đồng thời nhấc tay lên, tay áo dài đong qua đưa lại, bé Đào Đào áo đen ngoan ngoãn nằm trên vai Mục Vọng, lắng nghe thỉnh thoảng đồng tình với bé Đào Đào áo hồng “Là thế này…”
"Ừ, vậy đó.. Hai phút sau, Khương Yếm nhìn đi chỗ khác Đoán rằng cô bé đã đắc ý xong, có thể nói chuyện được rồi, Khương Yếm hỏi cô bé vài vấn đề "Đinh Phức Nhã không thể điều khiển tay chân từ khi nào Có thời gian cụ thể hơn không Cơ thể tê liệt đến mức độ nào Bé Khương Yếm nhớ lại: "Dù mới trôi qua ba tiếng, nhưng thực chất tụi em đã ở đó được bốn ngày “Ngày đầu tiên là khi tham dự tiệc sinh nhật của Đinh Phức Nhã, khi đó bạn ấy rất bình thường, thậm chí còn nhiệt tình chia bánh kem cho chúng em.” - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
"Ngày thứ hai chúng em đến trường, bọn em học cùng lớp với Đinh Phức Nhã Sáng hôm đó bạn ấy bắt đầu có vấn đề, tư thế đi lại hơi cứng ngắc, nhưng nhìn chung vẫn ổn Bé Khương Yếm nói: "Nhưng đến tiết thể dục thì tình trạng của bạn ấy trở nên nghiêm trọng hơn.”
"Khi chơi nhảy dây trong tiết thể dục, bạn ấy nhấc chân rất chậm, tay cũng hơi vặn vẹo Chỉ sau hai lần nhảy, bạn ấy bị vấp ngã, đầu gối chảy máu, bạn bè xung quanh thấy thế thì rất ngạc nhiên, vì thường ngày Đinh Phức Nhã nhảy dây rất giỏi, sau đó cô giáo để bạn ấy ra ngoài nghỉ ngơi một lát.”
“Lúc ấy sắc mặt đối phương rất xanh xao, em chạy đến hỏi bạn ấy có sao không, bạn ấy nói với em mấy câu không đầu không đuôi… Bạn ấy xấu hổ vì làm con gái của ba, phải nghĩ nên làm gì mới tốt.”
"Ngày thứ ba thì trường bị sập, lúc đó tụi em đang ngủ trưa, có lẽ được linh hồn phía sau bảo vệ, hơn chục đứa trẻ trong trường đều chết hết, chỉ có chúng em thoát được “Ngày thứ tư là một ngày mưa to, em với Đào Đào áo hồng thấy trưởng thôn lén lén lút lút đội mưa ra ngoài nên nhân cơ hội lẻn vào nhà ông ta, tìm thấy những tài liệu dưới gầm giường trong phòng ngủ.”
Bé Khương Yếm nói xong, Khương Yếm gật gật đầu Sau đó Khương Yếm hỏi câu hỏi thứ hai: "Đinh Phức Nhã có phải do ba mẹ con bé cầu được không Bé Khương Yếm khẳng định: "Đúng vậy “Em nghe giáo viên bàn tán trong văn phòng, nói khi còn trẻ trưởng thôn hay uống rượu nên giờ sức khỏe kém, ông ta không được nên vợ chồng không thể có con Cuối cùng họ dùng rất nhiều phương thuốc dân gian mới có con, lớn tuổi mới có Đinh Phúc Nhã nên bạn ấy rất được yêu thương.”
“Nhưng em thấy cũng chẳng yêu thương gì.” Bé Khương Yếm khịt mũi: “Con gái thì đang học ở trường, vậy mà ông ta lại dám ăn bớt nguyên vật liệu, hại trường bị sập.”
Cả hai vấn đề đã được xác nhận Khương Yếm hỏi câu hỏi quan trọng thứ ba: "Đinh Phức Nhã có khả năng ngoại cảm không [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Có phải năng lực truy tìm ký ức Ngay khi cô nói xong, một chuỗi dài [???] xuất hiện [???]
[Cái gì???]
[Truy tìm ký ức gì Năng lực của linh hồn phía sau cũng là truy tìm ký ức mà, đang nói con yến yêu kia hả?]
[Đừng hỏi tôi, tôi cũng bối rối, chuyện gì đang xảy ra vậy Tại sao Khương Yếm lại nghĩ Đinh Phức Nhã là một nhà ngoại cảm hàng đầu có khả năng truy tìm ký ức?]
[Không sai, linh hồn phía sau trường năng lượng này có thể đọc được tất cả ký ức của người khác, sao đều là truy tìm ký ức thế?]
[Ôi ôi.. Nói cách khác, có thể con yến yêu đó có năng lực khác, còn khả năng truy tìm ký ức thuộc về đứa trẻ bị nó bắt giữ, sau đó đứa trẻ ấy trở thành phụ tá cho linh hồn phía sau, cùng tạo ra trường năng lượng?]
[.. Cừ ghê, những gì anh bạn phía trên nói hoàn toàn có thể!]
Khương Yếm cụp mắt nhìn cô bé, nhưng phản ứng của cô bé khiến cô thất vọng “Bạn ấy không có.” Bé Khương Yếm nói: “Em không nghĩ bạn ấy có.”
Khương Yếm tin vào phán đoán của cô bé Nhưng nếu Đinh Phức Nhã không có năng lực truy tìm ký ức thì những suy đoán trước đó của cô sẽ bị bác bỏ, câu trả lời cho trò chơi thứ sáu sẽ khó tìm hơn Ngay khi Khương Yếm càng suy tư thì đột nhiên cô bé lại lên tiếng.
"Nhưng…"
Khương Yếm chợt ngước mắt lên Bé Khương Yếm nheo mắt mỉm cười ngọt ngào: “Em nghĩ người mẹ đã chết của bạn ấy có.”
Khương Yếm bất lực búng trán cô bé: "Khi nói chuyện đừng có ngắt quãng Bé Khương Yếm che trán Chốc lát sau, cô bé nhỏ giọng nói với Khương Yếm: "Chị cứ ỷ vào việc em chiều chị đi Khương Yếm: "Ừ Bé Khương Yếm quay mặt sang chỗ khác, sau vài giây mới nói tiếp: “Đây là do Đào Đào áo đen nghe được, bạn ấy nói trước đây trưởng thôn là người bình thường, chẳng biết được bao nhiêu chữ, rất thích uống rượu với anh em, nhưng số ông ta tốt, có lần cứu được một cô gái bị dính bẫy gấu, đó là mẹ của Đinh Phức Nhã, sau đó hai người đã kết hôn.”
“Mẹ của Đinh Phức Nhã từng được đi học, giọng thì ngọt người lại đẹp, còn nhỏ đã nổi tiếng Qua lời kể của người dân thì bà ấy là một người thấu tình đạt lý, tặng quà đúng lúc đúng chỗ, người khác thiếu gì thì bà tặng cái đó, ba mẹ của bà ấy đã qua đời, là cô nhi, người trong thôn từng góp gạo nuôi bà ấy lớn Khi lãnh đạo tới khảo sát, bà ấy tiếp đãi rất chu đáo, thậm chí còn biết đối phương bị dị ứng với gì, vô cùng nồng hậu “Sau này các lãnh đạo đều thích đến nhà họ nghỉ ngơi, ba của Đinh Phức Nhã xuất hiện trước mặt lãnh đạo nhiều hơn, từ đó có cơ hội nêu ý kiến Trưởng thôn của thôn nhỏ này được bầu ra dựa vào số phiếu của người trong thôn, ông ta đã làm nhiều việc cho dân làng, vì thế được bầu làm trưởng thôn.”
“Cho nên em nghĩ.” Bé Khương Yếm kéo dài giọng: “Nếu hỏi người nào trong trò chơi thứ năm có khả năng truy tìm ký ức thì chỉ có thể là mẹ của Đinh Phức Nhã, cả đời bà ấy chưa từng ra khỏi thôn, sao lại biết lãnh đạo thích gì ghét gì chứ.”
“Nhưng bà ấy mất sớm vì bệnh, khi đó Đinh Phức Nhã chỉ mới hai tuổi, trưởng thôn cũng chưa làm chuyện xấu.”
Sau khi bé Khương Yếm nói xong, Khương Yếm chẳng còn gì muốn hỏi nữa.
Hai người ngồi xuống ghế, lúc này những người khác đã nghỉ ngơi, trạng thái của bọn trẻ đã dần trở lại bình thường, bắt đầu nhận đồ ăn vặt từ người lớn Âm thanh réo rắt không ngừng Trẻ con vui vẻ nhưng người lớn thì lại buồn bã Mặt Thẩm Tiếu Tiếu hiện rõ "chẳng biết làm sao", trong khi Triệu Kha Phổ lại lấy khăn tay lau mặt, như thể muốn lau mồ hôi vào giây phút cuối cùng của cuộc đời Thấy thời gian sắp hết, Khương Yếm đứng dậy đi về phía mọi người "Chị tìm được điểm chung của năm câu chuyện rồi, chúng ta cùng thảo luận xem tên trò chơi thứ sáu là gì Khương Yếm vừa nói xong, bầu không khí lập tức căng thẳng trong chớp mắt Thẩm Tiếu Tiếu trợn mắt há hốc mồm nhìn Khương Yếm, mãi đến khi Khương Yếm tới gần hơn, đi đến trước mặt mọi người "Tìm.. tìm được rồi Em không dám tin “Ừ.” Khương Yếm nói: “Linh hồn phía sau dùng vài thủ thuật để che giấu manh mối, tạo ra ảo giác cho chúng ta.”
Nói xong, cô bình tĩnh lấy từ trong balo ra tất cả tài liệu mà mọi người tìm được, sắp xếp theo thứ tự rồi đặt lên ghế, mọi người đứng dậy, đứng thành vòng tròn quanh Khương Yếm "Trước hết, năm đứa trẻ này đều là con cầu con khấn Khương Yếm nghiêm túc nói: "Tâm trạng của ba mẹ chúng không chỉ đơn thuần là chào đón thành viên mới, mà là khát khao cùng cực, có người dùng phương thuốc dân gian, thậm chí có người đi cầu thần bái phật Để chứng minh lời nói của mình, Khương Yếm chỉ vào tài liệu của Mạnh Cẩm Như trước.
Trong tờ giấy ghi về câu chuyện của Mạnh Cẩm Như có một câu bị giấu bởi dòng chữ dày đặc.
“Mẹ nói con là bảo bối mà bà đã cầu được từ chùa, mẹ không muốn con sống vất vả, sau khi có được mệnh cách của chị Tiểu Ngữ, con sẽ giúp mẹ giàu có.”
Sau đó Khương Yếm mở tài liệu về Tương Tuế Tuế ra “Mẹ tôi kết hôn được năm năm rồi nhưng vẫn chưa mang thai, tuy người trong thôn không nói trước mặt, nhưng sau lưng thì có không ít lời bàn tán.”
"Ở một ngôi làng thế này, mẹ Tương Tuế Tuế chắc chắn rất mong con Khương Yếm nói Chẳng có ai phản đối cả.
Vậy nên Khương Yếm lại nhắc đến Lưu Ức Điềm: "Mọi người vẫn còn nhớ tượng Quan Âm trong phòng sách chứ "Lưu Ức Điềm cũng được cầu, được Lưu Chính Hưng cầu "Về phần Đinh Phức Nhã trong trò chơi thứ năm, ba con bé gặp vấn đề sức khỏe nên vợ không thể thụ thai, hai vợ chồng này đã dùng rất nhiều cách mới có được Đinh Phức Nhã Thẩm Hoan Hoan hiểu ý, cô nàng nói tiếp: “Còn An An, mẹ An An mắc chứng vô sinh, thế nên vợ chồng họ mới quyết định nuôi An An, chắc chắn cô ấy rất thích trẻ con, nhưng trước khi biết bệnh tình của mình, có lẽ cô ấy cũng rất mong con.”
Khương Yếm mỉm cười: "Cho nên tất cả đứa trẻ đều là con cầu con khấn "Đây là điểm chung đầu tiên, còn điểm chung thứ hai đã bị linh hồn phía sau che giấu Khương Yếm chậm rãi nói: "Trước khi chết, tất cả đứa trẻ đều gặp tình trạng không thể điều khiển được cơ thể "Hay nói chính xác hơn, mấy đứa trẻ xuất hiện tình trạng ấy khi biết mình không được ba mẹ yêu thương, hoặc yêu rất nhiều Thẩm Hoan Hoan lập tức nghĩ tới Lưu Ức Điềm, theo câu chuyện trong nhà ma Điềm Điềm, khoảng sáu tám tuổi Lưu Ức Điềm bị bệnh tâm thần, đại não không thể liên kết với tứ chi nên khó điều khiển cơ thể.
"Chị Khương Yếm, ý chị là tất cả trẻ em đều mắc bệnh tâm thần Thẩm Hoan Hoan hỏi "Không Khương Yếm phủ nhận “Chuyện này không liên quan gì tới bệnh tâm thần.”
"Mà là một sự quay về Thẩm Hoan Hoan lộ vẻ khó hiểu Khương Yếm giải thích: “Mọi người đều biết, để đưa đến kết luận A thì có rất nhiều cách, có thể từ X suy ra A, cũng có thể từ M suy ra A, nhưng dù dùng cách gì thì đáp án vẫn là A.”
“Tuy nhiên chúng ta thường chú ý quá trình suy luận nhiều hơn, có lẽ vì nó hợp lý hoặc đặc sắc, vậy nên phần kết luận thường bị bỏ qua.”
“Linh hồn phía sau dùng cách này để che giấu manh mối.”
"Tất cả đứa trẻ đều xuất hiện hiện tượng khó điều khiển tứ chi, nhưng linh hồn phía sau lại đưa ra nhiều lời giải thích có vẻ hợp lý, thực tế thì chúng cũng rất có lý…"
"An An lăn xuống vách núi khi bị ba và kẻ buôn người truy đuổi, chuyện bị lăn xuống vách núi được giải thích thế nào Khương Yếm hỏi mọi người Ngu Nhân Vãn nhanh chóng lật trang giấy Sau khi tìm được, em ấy đọc: “An An còn quá nhỏ, cơ thể không thích ứng kịp nên đã vấp phải một tảng đá ở sườn núi, sẩy chân ngã xuống dốc núi.”
Khương Yếm tiếp tục hỏi: "Mạnh Cẩm Như thì sao Thẩm Tiếu Tiếu tìm được tin tức liên quan, nhanh chóng nói: "Chú đó dùng dao cắt ba đường trên bàn tay con, tay con đau quá, con cũng không thể nắm chặt lòng bàn tay Khương Yếm nói: "Chuyện này hoàn toàn hợp lý “Nhưng điều khiến Mạnh Cẩm Như không thể nắm tay hay điều khiển động tác của mình không chỉ vì vết thương ở lòng bàn tay.”
Sau khi nghe những lời này, mọi người bỗng hiểu được logic của Khương Yếm Ở rạp chiếu phim vịt con Tương Tuế Tuế, có một tờ giấy viết: "Tuế Tuế tiếp tục đổ thịt vịt vào miệng, miếng thịt vịt được nấu chín một nửa, đang dính đầy máu bị cô bé bỏ vào miệng, chẳng đếm được đã nuốt bao nhiêu xương vào bụng, cơ thể cô bé bắt đầu co giật, gương mặt run rẩy không ngừng, cuối cùng sau vài lần nôn, cô bé bắt đầu nôn ra máu Lưu Ức Điềm thì càng rõ ràng hơn, cậu bé mắc phải bệnh tâm thần, tứ chi tê liệt, rất khó điều khiển tay chân Còn Đinh Phức Nhã, nếu Khương Yếm không chuẩn bị từ trước thì những gì cô nhìn thấy sẽ là… Đinh Phức Nhã phát hiện ba cô đã tham ô, vì thế cô bé không thể chấp nhận được chuyện này, chẳng thể tập trung, đang nhảy dây thì chân không co lên được, tay chân chậm chạp nên bị ngã.
Luôn có một lời giải thích hợp lý Khương Yếm nói: “Tất cả đều có nguyên nhân hợp lý khi tay chân xảy ra vấn đề.”
"Vì các lý do khác nhau nên chúng ta đã bỏ qua kết luận, đó là… khi chúng phát hiện ba mẹ rất yêu mình, hoặc không hề yêu mới xuất hiện tình trạng này "Thế tại sao lại xuất hiện tình trạng này Khương Yếm hỏi xong, không đợi ai trả lời, cô đã lấy bản báo cáo tử vong của Dương Châu ra, trong đó cho thấy thi thể cậu ta bị cắt thành từng mảnh.
Tiếp theo, cô lấy mảnh giấy có ghi lời chào mừng ở khách sạn.
“Theo báo cáo tử vong, sau khi văng ra khỏi tàu lượn siêu tốc, thi thể Dương Châu bị cắt thành từng mảnh vì rơi trúng khung sắt ở công trường.”
“Nhưng nếu không phải thì sao?”
Khương Yếm nói: "Nếu không có khung sắt bảo vệ, cơ thể cậu bé đã nát bét "Những câu cuối trong bài chào mừng của khách sạn là, hãy đón con đi, ba mẹ của con "Câu này là câu trẻ con nói, cũng là câu khắc họa lên chúng, trước đây chúng ta tưởng rằng câu này nằm trong dòng ý thức, có nghĩa là hãy đón những đứa trẻ có tâm hồn yếu ớt, nhưng nếu hiểu theo nghĩa đen thì sao "Nếu sau khi chết tất cả trẻ con đều bị cắt thành từng mảnh, thì điều gì khiến chúng thành thế này Mọi người đều bối rối trước hàng loạt câu hỏi của Khương Yếm Triệu Kha Phổ ngơ ngác nhìn Khương Yếm, sau vài giây, anh ta mở miệng, khô khan nói: "Quả nhiên trường năng lượng không phải nơi để tôi vào Vẻ mặt của Khương Yếm không thay đổi Trong chốc lát, cô đưa ra kết luận về tình hình hiện tại: “Những đứa trẻ này giống như người gỗ được tặng cho ba mẹ chúng, vì ba mẹ chúng khao khát có con, họ được chúc phúc.”
“Nhưng để những đứa trẻ ấy trở thành con người cũng có điều kiện, tức là phải nhận được tình yêu chân thành, nếu chúng không nhận được tình yêu thì cũng chẳng phải con người nữa, sẽ trở thành người gỗ.”
"Người gỗ rất dễ vỡ, từng mảnh thi thể bị cắt không phải rất giống người gỗ bị mất tay chân à Nói xong, Khương Yếm lại cầm giấy chứng nhận vô sinh của mẹ An An lên.
“Chúng ta chưa từng thấy giấy nhận nuôi An An, cậu bé được nhận nuôi là suy đoán của chúng ta, suy từ tờ chứng nhận vô sinh này.”
"Vậy nên có thể An An là con ruột của mẹ cậu bé, mẹ cậu bé được chúc phúc nên mới có An An "Còn chuyện ai là người chúc phúc… Con chim yến xuất hiện khi Dương Châu còn nhỏ và ở hiện trường nơi Dương Châu chết, người chúc phúc có thể là con yến yêu này, cũng chính là linh hồn phía sau trường năng lượng Khương Yếm kết luận: "Đây mới là năng lực thực sự của linh hồn phía sau "Thế nên những đứa trẻ kia không phải bị nó bắt vào trường năng lượng, mà là quay trở về "Con chim yến sẽ thu nhận những người gỗ không nhận được tình yêu thương Nghe vậy, Thẩm Tiếu Tiếu như thể nhớ ra gì đó, lộ vẻ do dự.
Em đảo mắt nhìn mọi người: “Em cảm thấy câu chuyện này rất quen, giống truyện của nước ngoài, gỗ gỗ gì đó…”
Ngu Nhân Vãn tiếp lời: "Pinocchio - Cậu bé người gỗ."