Ngu Nhân Vãn vừa dứt lời, chiếc loa của công viên bỗng phát ra âm thanh két két Một lát sau, tiếng chim hót trong trẻo vang lên Con chim yến nhỏ bằng lòng bàn tay bay từ phương xa tới, xoay tròn một vòng trên không trung rồi đáp xuống chiếc ghế trước mặt họ “Tuy chưa bắt đầu trả lời câu hỏi của trò chơi thứ sáu, nhưng đáp án chính xác.”
Giọng nó rất giống giọng của một đứa bé bốn năm tuổi, chưa bể giọng, âm cuối vô thức kéo dài, phát âm cũng chẳng rõ.
“Các ngươi đưa đáp án nhanh thật, có muốn trả lời tiếp không?”
Chim yến nhỏ nghiêng đầu nhìn mọi người chăm chú, chờ câu trả lời Mọi người đều sửng sốt, ngơ ngẩn trước thái độ mềm mỏng của nó, nhưng Khương Yếm đã từ chối.
“Tất nhiên là không.” Cô nói Chim yến nhỏ kiễng chân, đi quanh chiếc ghế hai vòng, cuối cùng thất vọng dừng lại: “Thôi được rồi.”
“Các ngươi đã thắng, ta phải biến mất.”
Dứt lời nó kêu chiêm chiếp vài tiếng vào không trung, giây tiếp theo chiếc loa phát ra lời nhắc nhở mọi người đưa ra đáp án cho trò chơi thứ sáu.
Ngu Nhân Vãn lặp lại đáp án vừa rồi: “Pinocchio - Cậu bé người gỗ.”
Để đáp lại Ngu Nhân Vãn, chiếc loa phát một bài hát vui vẻ, chim yến nhỏ cũng tâng bốc: “Tuy sắp chết, nhưng ta chúc mừng các ngươi nha!”
“Ta thật ngốc, còn tưởng mình đã ra một đề bài khó nữa chứ!”
[Không, không, không, mi không ngốc.]
[Trong này có ai đoán đúng đâu, thế nên mi không có ngốc, ok?]
[Sao con yến nhỏ này có hơi… ngây thơ hồn nhiên nhỉ?]
[Đồng ý đồng ý, thì ra yêu quái là thế này à Tôi còn tưởng chúng vừa xấu vừa ác cơ...]
[Yêu quái cũng có tốt có xấu mà, sách cổ nói sao thì là vậy.]
[Quả nhiên, tôi nghe nói yêu quái biến hình từ núi sông cây cối có tâm hồn rất thuần khiết, suy nghĩ đơn giản, chắc con yến nhỏ thuộc loại này.]
[Ôi ôi ôi, mấy người chị Yếm có thể ra ngoài rồi, khi biết chị Yếm chưa từng xem phim hoạt hình, tôi cứ ngỡ trời sập tới nơi vậy.]
…
[Đợi chút đã, mấy người dừng lại chút, con yến này có gì đó không đúng, sao nó lại có thần trí vậy?]
[Hả?]
[Gì Ý bạn là sao?]
[.. Trời đất ơi, đúng rồi Trước lúc mọi người vượt ải thành công thì linh hồn phía sau không hề có thần trí, nhưng khi nãy chưa tới lúc trả lời câu hỏi mà, trò chơi thứ sáu cũng chưa bắt đầu, bọn họ chỉ đưa ra đáp án của trò chơi thứ sáu khi đang trong thời gian nghỉ ngơi thôi, nói cách khác dù có trả lời đúng thì vẫn chưa được tính là thông qua… Bây giờ con chim nó tỉnh táo thì còn hiểu được, nhưng tại sao khi nãy nó cũng tỉnh táo thế?] - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
Sau khi hoàn thành, tất cả lan can của khu hoạt hình đều được mở, hàng chục con búp bê chen chúc nhau chạy ra ngoài, hoàng tử công chúa ôm nhau khiêu vũ, cậu bé đội chiếc mũ phớt thả tất cả bóng bay trên tay, ông lão bán kẹo treo biển “không bán nữa” ở quầy của mình Âm nhạc từ đài phun nước trong công viên vang lên, vô số bóng bay đủ màu sắc bay lơ lửng trên bầu trời Tựa như một câu chuyện cổ tích Mọi người đều lộ vẻ như trút được gánh nặng, Khương Yếm vô cảm cúi đầu nhìn vào đôi mắt trong veo của con chim.
Một lát sau, cô vươn tay về phía chim yến nhỏ, chim nhỏ hiểu ý, nhảy lên tay cô.
“Mi chưa bị ảnh hưởng bởi khí bẩn à?” Khương Yếm hỏi nó Chim nhỏ duỗi móng vuốt ngắn như con kiến ra, nói: “Có chút xíu.”
Nó giải thích: "Kiếp đầu tiên ta là phù du, mang theo ký ức chuyển hết chín kiếp, có chín mệnh cách, chúng chen nhau trong linh hồn của ta ở kiếp này, ta thích ai thì để nó làm chủ, do chơi vui nên ta thường thay đổi mệnh cách linh hồn liên tục, ai ngờ chơi hơi lố, không hiểu sao linh hồn ta bị chia thành chín phần, chẳng có phần nào hoàn chỉnh, chỉ khi hợp lại thành một mới đầy đủ.”
"Sau khi ta chết, tiểu Cửu là người đầu tiên bị ô nhiễm, hình thành một trường năng lượng, nhưng ta vẫn còn có tiểu Nhất, tiểu Nhị, tiểu Tam,.. tiểu Thất, tiểu Bát Chúng rất sạch sẽ, tuy đang dần bị ô nhiễm nhưng cũng đủ để áp chế tiểu Cửu ô uế ~"
Âm cuối của chim nhỏ ngân nga, cất lên như đang làm nũng Khương Yếm hiểu rồi Điều kiện hình thành trường năng lượng là sau khi khí bẩn tràn đầy linh hồn, linh hồn bắt đầu thải khí bẩn ra ngoài Kết quả con chim này có tận chín linh hồn không hoàn chỉnh, bị mắc kẹt trong trường năng lượng, khi khí bẩn lấp đầy linh hồn nó, nó sẽ hình thành một trường năng lượng khác Tuy nhiên loại trường năng lượng này không thể tồn tại được, do tình huống của chim yến quá đặc biệt, chẳng có bao nhiêu người có được linh hồn không đầy đủ, cũng không thể có tất cả mệnh cách ở các kiếp trước.
Khương Yếm cụp mắt xuống, trầm tư một hồi, lại nghĩ đến chuyện thứ hai Nếu con chim nhỏ này hoàn toàn tỉnh táo, vậy nó cố ý hút những người đó vào trường năng lượng, ngoài sáu đứa trẻ do nó tạo ra, trường năng lượng này còn hút thêm đôi vợ chồng với vài sinh viên, tất cả họ đã chết.
"Tiêu chí chọn người của mi là gì Khương Yếm hỏi nó Tính tình của con chim rất tốt, bị hỏi cũng không bực bội, nó vừa giải thích vừa nhảy tới nhảy lui "Tiêu chí lựa chọn là, thứ nhất, đứa trẻ không thể làm con người nữa, thứ hai là người có tội ác tày trời xuất hiện ở gần công viên giải trí bị bỏ hoang lúc ba giờ chiều “Tội ác tày trời?” Khương Yếm nhướng mày "Ừ Chim nhỏ nghiêm túc nói: "Họ rất xấu "Hai mươi năm trước, trong lúc uống rượu lái xe đôi vợ chồng đó đã tông phải một đứa trẻ, khi ấy đứa trẻ vẫn chưa chết, họ xuống xe kiểm tra thử, phát hiện xung quanh không có camera nên quyết định lên xe kéo lê đứa trẻ thêm mười mấy phút, sau đó bỏ chạy.”
"Khi tin đứa trẻ chết thảm được đưa lên, ông ngoại của bé đột ngột tái phát bệnh tim, qua đời ngay lập tức.”
"Mấy sinh viên đại học kia cũng là người xấu, trước khi tốt nghiệp họ vào cùng một công ty thực tập, trong bữa liên hoan đã ép một cô gái uống rượu, kết quả trên đường về nhà, cô gái đó rơi xuống sông chết đuối.”
"Lẽ ra cô ấy không chết, vì đám sinh viên kia đã thấy cô ấy rơi xuống nước, nhưng cô gái này rất xuất sắc, luôn được thầy cô trong khoa của họ khen ngợi, vì lòng ghen tỵ đáng sợ mà nổi ý giết người "Ta chưa từng bắt nạt đồng loại, họ không hề giống ta.”
Nghe con chim nói, Triệu Kha Phổ vốn đang ăn mừng bỗng dừng lại, anh ta quay đầu nhìn nó.
Con chim nhỏ kể tiếp:
“Mấy chuyện này là do mẹ Đinh kể cho ta nghe.”
"Sau khi trở thành linh hồn bảo vệ con gái, mẹ Đinh đã theo Đinh Phức Nhã vào trường năng lượng của ta Năng lực của bà ấy rất lợi hại, có thể nhìn thấy ký ức của người khác, nếu có kẻ xấu tới gần công viên bị bỏ hoang, bà ấy sẽ bảo ta bắt họ vào trường năng lượng "Nhưng các ngươi thì khác.” Nói tới đây, con chim yến giơ móng vuốt lên gãi đầu: “Mẹ Đinh nói các ngươi rất lợi hại, dù không bắt các ngươi vào thì cũng sẽ có nhiều người như các ngươi kéo đến đây, rất phiền phức, hơn nữa ngày nào đó các ngươi cũng sẽ tìm được cách vào thôi.”
"Và.. Chim yến nhỏ vỗ cánh, lộ vẻ bối rối Khương Yếm: "Còn gì nữa "Mẹ Đinh nói cứ như thế này không phải kế sách lâu dài, dù trừng phạt người xấu rất vui, nhưng chúng ta cũng sẽ trở thành đũa… đũa … đao phủ Cực kỳ không nên, phải có người tới trừng phạt chúng ta.”
"Sau đó các ngươi xuất hiện Con chim ríu rít: "Ta sẽ bị trừng phạt Con chim này trông có vẻ hồn nhiên vô ưu vô lo, mấy phút trước còn buồn rầu vì họ đã thông qua, mà giờ lại vui vẻ nói mình sắp hồn bay phách tán.
"Ta rất dũng cảm, ta không sợ Nó ưỡn ngực Nụ cười trên mặt của mấy nhà ngoại cảm dần biến mất [Nó… hình như nó không làm gì xấu cả?]
[Đúng vậy...]
[Con yêu quái này dễ thương quá, hình như vẫn còn nhỏ QAQ.]
Khương Yếm nhìn con chim yến đang nhảy nhót trong lòng bàn tay mình, cảm thấy nó giống chim sẻ hơn, vì có nhiều hành động rất giống “Ta vẫn còn thắc mắc.” Cô nói Chim yến nhỏ hào phóng: "Cứ hỏi đi "Chín kiếp luân hồi của phù du là truyền thuyết, vậy cụ thể nó là gì, tại sao lại chọn ba mẹ như thế Khương Yếm hỏi: "Tại sao lại giao đứa trẻ cho họ?”
Chim nhỏ nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, rồi ngồi xuống tay Khương Yếm "Để ta nghĩ đã.. Nhìn thì có vẻ suy tư, nhưng thực chất không cần phải nghĩ gì cả, chưa đầy hai giây sau, nó nhấc chân lên, bảo: "Điều này còn tùy thuộc vào mức độ xui xẻo của phù du, ta đang nói ta may mắn đến mức nào “Chúng ta thực sự rất xui xẻo.” Chim nhỏ khẳng định.
“Dù trôi nổi dưới đáy hồ rất lâu, nhưng chúng ta chỉ có một ngày để nhìn thấy ánh sáng Phù du là loài yêu quái nhỏ nhất trên thế gian này, có kích thước bằng móng tay, màu xanh biếc, cả đời chỉ có một cơ hội có được linh hồn.”
“Chúng ta sẽ lặng lẽ chờ đợi cơ hội dưới đáy hồ, nổi lên vào thời điểm thích hợp nhất và tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống Chỉ khi chúng ta đạt công đức mới có thể có được linh hồn, đủ tư cách để luân hồi, nhưng chúng ta không biết làm sao để được con người chú ý, vậy làm thế nào mới có được công đức?”
“Chưa có con phù du nào có được linh hồn, nhưng chúng ta vẫn tiếp tục cố gắng từ đời này sang đời khác.”
“Ta không có ba mẹ, cũng chẳng có anh chị em Ta sinh ra ở vùng cát lún dưới đáy hồ, không biết nói, đám phù du khác cũng vậy, dưới đáy hồ ấy ta cảm thấy rất cô đơn, nhưng ta vẫn phải thực hiện truyền thống của chủng tộc, vùi mình trong bùn chờ ngày nổi lên.”
“Cuối cùng ngày đó cũng tới.” Chim nhỏ nhớ lại: "Hôm đó là ngày xuân phân, là ngày dễ chịu nhất trong năm Bé Ngu Nhân Vãn tò mò giơ tay lên: "Tại sao ngày xuân phân là ngày dễ chịu nhất Chim nhỏ nói với vẻ đương nhiên: "Bởi vì hôm đó trời rất ấm áp, đó là lần đầu ta cảm nhận được ánh nắng, ánh nắng thật sự rất tuyệt vời Bé Ngu Nhân Vãn đã hiểu Chim nhỏ nói tiếp: “Hôm đó ta rất vui, sáng sớm ta đã ngoi lên khỏi mặt nước, tia nắng ban mai chiếu vào người, màu sắc cơ thể ta chuyển từ xanh nhạt sang màu đậm hơn Giọt sương trượt xuống từ lá cây, rơi trúng đầu ta, còn có con cá nhỏ tới ăn ta, nó ăn hết cánh của ta, khó khăn lắm ta mới thoát khỏi miệng nó.”
“Tất nhiên ta không hề ghét con cá thối kia… Dù sao cánh của ta rất vô dụng, không thể bay, có cánh hay không cũng chẳng ảnh hưởng việc ta trôi nổi trên mặt hồ, tới trưa ta đã trôi sang bờ bên kia.”
“Ở đầu bên kia, ta gặp một đôi vợ chồng.”
“Ông cụ đã mất một chân do chiến tranh, còn sức khỏe của bà cụ cũng kém, hai người dìu nhau tới bờ hồ Dựa vào cuộc trò chuyện ta biết được, mười lăm năm trước con trai cả của họ đã chết trên chiến trường, con trai thứ thì chết vào mười năm trước, mà hai hôm trước họ nhận được lá thư, nói con trai út của họ cũng đã chết.”
“Họ cầm một xấp thư ngồi bên bờ hồ, ông cụ chậm rãi đọc thư, còn bà cụ chăm chú ngồi nghe Nội dung bức thư trải dài qua nhiều năm, tất cả đều do ba đứa con viết Có người nói ăn no mặc ấm, có người nói thân thể khỏe mạnh Con trai út thích viết thơ, toàn là thơ về biên cương, có lẽ viết rất dở nên ông cụ đọc xong thì mỉm cười, bà cụ cũng cười theo.”
“Ta ở đó nửa buổi chiều thì có mấy con phù du đến cạnh ta, chúng cùng nghe với ta.” Nói đến đây, chim nhỏ nhấn mạnh: “Nhưng ta đến gần nhất, ta cũng thích ông cụ bà cụ nhất.”
“Đọc thư xong, hai người ngẩn người nhìn mặt hồ.”
“Lúc đó ta không có chuyện gì làm nên cũng ngẩn người với họ, ta thấy ngứa do bị cỏ dưới nước cọ vào, ánh mặt trời ấm áp chiếu trọi thân ta Ta thấy ông bà khóc, ông cụ đấm vào ống quần trống rỗng của mình, nói bị mình liên lụy, vợ chồng họ có nhiều con, lẽ ra sẽ có con cháu đầy đàn mới đúng, nhưng cuối cùng lại là thế này Ông cụ nói xin lỗi bà cụ, bảo cả đời này mình chưa từng khóc, hai lần trước ông cố nhịn được, nhưng đây đã là đứa con cuối cùng rồi, ông không chịu nổi.”
“Ông cụ nói xong thì chống nạng đến cạnh hồ, nước hồ làm ướt ống quần ông Bà cụ vội vã kéo ông cụ lại, nhưng ông cụ cứng rắn không chịu, mấy con cá ở đó đều bị ông cụ dọa chạy mất, còn ta thì tò mò bơi tới.”
“Sau đó… các ngươi đoán xem sau đó thế nào?”
Khương Yếm cong môi, trêu chọc: "Mi bị đá đi "Không hề nhá, ta được bà cụ bế lên đấy Con chim nhỏ vui mừng, tiếng hót của nó càng lúc càng êm tai “Bà cụ cố gắng bế ta lên ngang tầm mắt, rồi lại giơ ra xa để nhìn rõ hơn, cuối cùng bà biết ta là một con phù du không có cánh, bà cụ nâng ta tới trước mặt ông cụ, nói phù du mất cánh còn tự tại, sao ông sống hơn sáu mươi tuổi rồi mà còn nghĩ quẩn thế.”
Nói đến đây, con chim nhỏ lại phàn nàn: “Các ngươi nói xem có thể so sánh được à, ta có cánh hay không thì cũng chẳng thể bay, nhưng ông cụ đã mất chân rồi, không thể chạy được nữa.”
“Có điều ông cụ không xuống hồ nữa.” Con chim nhỏ tiếp tục [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Bà cụ nói trong thôn có một bé gái, mẹ bé sinh xong thì mất, ba bé vừa hy sinh cách đây không lâu, trong nhà chỉ có một bà già, chẳng sống được bao lâu nữa Bé gái còn chưa lớn đã biết nhóm lửa nấu cơm, đáng thương biết bao Nếu họ tới đó, bé gái kia chắc chắn sẽ theo họ.”
“Bà cụ còn nói ba của bé gái kia là bạn của con út, lúc còn sống đã từng ôm đứa bé đó Nếu cả ba đứa con đều hy sinh vì đất nước, vậy tại sao họ không cống hiến chút, tích đức cho kiếp sau mà nhận nuôi đứa bé kia.”
“Có người bầu bạn, cũng là ý nghĩ hay.” Con chim nhỏ học lời bà cụ Mọi người đều bị câu chuyện hấp dẫn, im lặng nghe diễn biến tiếp theo, bé Khương Yếm nhìn xung quanh, thấy chẳng ai thúc giục, đành tự mình hỏi: "Sau đó thì sao?”
Con chim nhỏ kêu lên hai tiếng, nó nhắm mắt lại xoay một vòng, do ký ức quá vui nên nó quay vòng trong tay Khương Yếm, mãi tới khi choáng váng mới nằm xuống lòng bàn tay Khi lên tiếng, giọng nó thật nhẹ nhàng, như đang chia sẻ một bí mật nho nhỏ:
“… Rồi ta bay lên.”
“Sau khi ông bà cụ đi, ta lặng lẽ chờ mặt trời lặn, nhưng mặt trời không lặn, ta cũng không chết "Linh hồn ta bay lên "Ta trở thành con phù du đầu tiên đạt được công đức, phù du đầu tiên có linh hồn, ta bước vào luân hồi, trở thành một huyền thoại Con chim nhỏ duỗi móng vuốt, nói về chín kiếp luân hồi của mình: "Kiếp thứ hai ta trở thành một đóa bồ công anh, sinh trưởng từ năm này tới tháng nọ, để cánh hoa trắng như tuyết bay khắp muôn nơi, mãi đến khi ta bị một con thỏ ăn hết rễ Lần đó ta sống được ba năm, rất là lâu, lâu tới nỗi ta chưa từng dám nghĩ tới.”
“Kiếp thứ ba, ta trở thành bụi gai, cắm rễ trong sa mạc, gió thổi cát bụi bay thẳng vào mặt ta, ta chịu đựng mấy năm, cuối cùng không chịu được nữa, bèn nhổ nước bọt vào chúng, ngọn gió kia bị chọc tức, thổi ngược nước bọt ta vừa phun lại người ta, ta rất ghét nước bọt của mình, có điều lần này sống được sáu năm, ta đã tha thứ cho gió và hạt cát.”
“Kiếp thứ tư, ta trở thành một con chim bồ câu trắng, rất là xui [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ta vốn là một con chim sạch sẽ xinh đẹp, nhưng hai nước khai chiến, ta bị bắt nuôi thành bồ câu đưa thư, bay qua bay lại để truyền tin, mệt chết ta, nếu không phải siêu yêu nước thì ta đã mặc kệ rồi, lần này ta sống được bảy năm, bị cung tên bắn chết, chết giữa ngàn vạn mũi tên!”
“Kiếp thứ năm, ta trở thành một đóa hoa, một đóa hoa vô danh.” Chim nhỏ nói: “Tới giờ ta cũng chẳng biết đóa hoa ấy tên gì, nhưng ta cực kỳ xinh đẹp, tỏa sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, rắn hay gấu gì đều thích ta, ngủ bên cạnh bảo vệ ta Nhưng sau đó ta bị nọc độc của con rắn giết chết, nhưng ta không trách nó, vì nó chỉ vô tình, nó rất hối hận, ở cạnh đóa hoa đã héo tàn của ta khóc huhu.”
“Kiếp thứ sáu, ta biến thành một gốc cây lê, trẻ con trong thôn rất thích ta, thích trèo lên người ta, lê ta kết ra rất ngon, huyện lệnh vùng đó thích ăn lê của ta nhất, con gái ông ấy cũng thích, ta chứng kiến con gái huyện lệnh được sinh ra, trưởng thành, kết hôn, sinh con, sống tới khi già đi, rồi ta lại chứng kiến con của con gái huyện lệnh, con của con của con gái huyện lệnh…”
Chim nhỏ nói: “Lần này ta sống được hơn trăm tuổi, cuối cùng huyện ấy gặp nạn sâu bệnh, ta lại chết.”
“Kiếp thứ bảy, ta biến thành một con sông.” Chim nhỏ nói xong thì có vẻ hơi mệt, chép chép miệng Để nghe tiếp, bé Khương Yếm tự giác giơ cốc nước lên đút cho nó, chim nhỏ vui vẻ cúi đầu mổ nước, uống đủ rồi nó ho vài tiếng, nói tiếp: "Ta biến thành một con sông “Sông này không đổ vào biển mà chảy vào núi, nhưng ta rất có ích, vì người ở ba thôn đều sống dựa vào ta, người dân thường kéo trâu bò ra sông uống nước, trẻ con có thể xuống sông bơi lội, đúng là muốn giết ta mà, sao lại có nhiều bé trai không biết xấu hổ như thế, ta là con gái đó, chẳng có ý tứ gì cả!”
“Nhưng ta là một con sông cái tốt bụng, mấy đứa trẻ chết đuối đều được ta vớt lên, đưa vào bờ "Sau đó có một đợt hạn hán nghiêm trọng, ta khô cạn sau ba trăm năm "Sau kiếp thứ bảy là kiếp thứ tám, kiếp này ta thành một ngọn núi, sống tận ngàn năm, tu thành yêu, nhưng ta không dám biến hình, vì trên núi có rất nhiều người sinh sống Nếu ta biến hình, họ sẽ mất nhà "Cũng ở kiếp đó, ta đã gặp hai cụ già rất quen Lúc tới chỗ ta thì họ đã rất già, đi cực chậm, ta cẩn thận cảm nhận khí tức trên người họ, nhận ra họ là ông bà mà ta đã gặp ở kiếp thứ nhất Họ bầu bạn với ta, ta lấy lá thu che lấp thi thể họ…”
"Ta không nên để họ tìm ta, lẽ ra ta phải đi tìm họ "Sống được một ngàn năm trăm năm, ngọn núi bị khai phá, ta vui vẻ chào đón kiếp thứ chín của mình Ta nghe thấy trên bầu trời có tiếng gọi, hỏi ta kiếp này muốn trở thành gì, ta có quyền lựa chọn “Ta đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng quyết định trở thành một con chim yến.” Chim nhỏ nói: “Vì ta nghe người ta bảo, người tốt sẽ được chim yến đến xây tổ, ta muốn tới nhà ân nhân xây tổ, cho tất cả mọi người đều biết họ là người tốt.”
"Vậy mi đến nhà họ làm tổ à Khương Yếm hỏi chim yến nhỏ Chim yến nhỏ hưng phấn gật đầu: "Đúng vậy "Họ là ba mẹ của Dương Châu, kiếp này họ vẫn là vợ chồng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trong lúc tìm họ ta đã rất lo lắng, nhưng họ không đuổi ta đi, còn sờ vào lông của ta, xây cho ta một cái tổ dưới mái hiên.”
Khương Yếm đã đoán được câu chuyện sau đó.
Chim yến nhỏ phát hiện đôi vợ chồng này mong mỏi có một đứa con, vì thế nó đã dùng năng lực chúc phúc của mình, cho họ một đứa trẻ, cũng chính là Dương Châu Nhưng sự thật phức tạp hơn cô nghĩ Chim yến nhỏ nói: "Bọn họ rất muốn có một đứa con, ta đã hỏi giọng nói kia, nhưng đối phương nói vợ chồng này đã được định sẵn sẽ không có con, không thể cưỡng cầu “Phù du ở kiếp thứ chín có thể lựa chọn năng lực thiên phú, chỉ cần không phải nắm giữ thời không thì ta có thể chọn bất cứ thứ gì, ví dụ như hô mưa gọi gió, hay cái gì mà đóng băng không trọng lực, rất nhiều đại yêu trong Sơn Hải Kinh đã chết, ta có thể tùy ý chọn những năng lực siêu phàm không ai kế thừa ấy.”
“Nhưng ta không muốn, ta chỉ muốn ân nhân được toại nguyện "Giọng nói từ trên trời bảo ta đang lãng phí cơ hội, nhưng ta vẫn muốn có được năng lực chúc phúc Kể từ đó, ta có thể cảm nhận được ba mẹ nào đang khao khát cầu con, rồi chúc phúc cho ba mẹ có niềm khao khát nhất, ban cho họ người gỗ, dù là người gỗ, nhưng trông chúng rất giống con người, có suy nghĩ có cảm xúc, sẽ cảm động cũng sẽ bị thương "Chỉ cần người gỗ cảm nhận được tình yêu của ba mẹ, đến sinh nhật lần thứ tám, chúng sẽ chính thức trở thành con người, có được linh hồn Còn không thì sẽ càng lúc càng giống người gỗ, được ta nhận về Nói đến đây, con chim nhỏ vừa rất vui bỗng im lặng Nó ngập ngừng nhìn xung quanh, rồi từ từ cúi đầu Một lúc sau, nó dè dặt bảo: "Tính đến hôm nay, ta đã chúc phúc cho mười ba người, nhận về sáu đứa trẻ "Ta không hiểu con người."